Chap 49(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trụ sở SM

– Donghae, anh... anh đang nói gì vậy?

– Chủ tịch... đã biết về mối quan hệ của chúng ta và ông ấy không đồng ý... nên...

– Thầy... đã biết ư? Làm sao có thể?_ Nghe Donghae nói mà Jessica không tin vào tai mình, cô nhìn anh, nước đã ngập khóe mi.

– Anh xin lỗi!

Lời của Donghae khiến Jessica rụng rời, cô ngồi phịch xuống sàn, ánh mắt thẫn thờ, gương mặt xinh đẹp nhòe đi vì nước mắt. Donghae nhìn người yêu xót xa nhưng vẫn cương quyết với quyết định đưa ra, anh thôi không nhìn cô nữa mà quay người bước đi.

– Anh chẳng phải... đã từng nói sẽ không bao giờ buông tay em sao?

– ...

– Chả lẽ những gì chúng ta từng hứa với nhau chỉ như gió thoảng mây bay?

– ...

– Và đến lúc này thì... thực sự chấm hết...

Jessica nghẹn ngào thốt lên từng câu, nước mắt đã khiến cho giọng cô khản đi nhưng Donghae vẫn không quay lại, thậm chí còn bước đi nhanh hơn. Jessica đổ gục xuống sàn đá lạnh lẽo, cảm giác tim mình bị ai đó bóp nghẹt... khó thở...

Cô không thể nhấc mình dậy, toàn than nặng nề, nước mắt vẫn tiếp tục rơi trên khuôn mặt của Jessica.

Hức... Hức...

Những tiếng nấc ngày một nhiều hơn, Jessica như không còn hơi để thở. Cô nhắm mắt, cảm nhận nỗi đau từ tận sâu bên trong trái tim. Cô đã rất yêu anh, yêu rất nhiều, dành trọn tình cảm cho anh nhưng giờ đây chẳng còn lại gì. Anh và cô đã chia tay, đường ai nấy đi. Cô dù không can tâm nhưng lại không thể làm khác, lời anh đã nói ra thì sẽ không thay đổi. Cô cũng hiểu một khi chủ tịch đã biết thì sẽ thật sự khó khăn để tiếp tục mối quan hệ. Sẽ chẳng thể nào có trường hợp đặc biệt như Taeyeon, cô... sẽ phải chấp nhận sự thật này...

Một sự thật phũ phàng... đau đớn đến tê dại... con tim cô rỉ máu không ngừng... vì một tình yêu đẹp đẽ... nay đã tan thành mây khói...

Câu chuyện tình em hằng mơ ước...

Sao lại có kết cục bi thương như thế này hả anh?

~~~*~*~~~

Quán café

Yuri ngồi đối diện với cô gái trẻ hơn trong quán café, nước đã được bưng ra và tỏa hơi nóng nghi ngút nhưng cả hai vẫn im lặng. Bầu không khí nặng nề bao trùm cả không gian, có quá nhiều điều hai cô gái chưa biết bắt đầu từ đâu.

– Jiyeon!_ Yuri lấy hết can đảm lên tiếng trước, cô nhìn thẳng vào thành viên T-ara_ Tại sao em lại hẹn unnie ra đây?

– Yuri unnie, hãy giúp em một việc có được không?

Vì đã thân nhau từ trước đó nên Jiyeon và Yuri xưng hô một cách khá thoải mái, không câu nệ. nhưng vì câu chuyện sắp nói tới lại liên quan đến một người khác nên dù có muốn, Jiyeon cũng chẳng thể dễ dàng nói.

– Em cứ nói đi_ Yuri không hiểu chuyện gì, cô với Jiyeon thời gian gần đây không thường xuyên liên lạc, không đến mức xa cách nhưng sự thật là có chút ngại ngùng khi nói chuyện như thế này_ Nếu giúp được unnie nhất định sẽ giúp.

– Xin hãy đón nhận Junhyung và làm cho anh ấy được hạnh phúc.

– Jiyeon?_ Yuri kinh ngạc thốt lên, người cô gần như cứng đờ vì điều vừa được nghe. Chuyện giữa cô và Junhyung, tại sao người ngoài như Jiyeon lại có thể biết?

– Unnie có lẽ không biết nhưng em sẽ giải thích. Em... là bạn gái cũ của Junhyung oppa!

Lại một lần nữa Yuri ngạc nhiên không thốt nên lời, cô cứ nhìn chằm chằm vào Jiyeon nhưng cô gái ấy chẳng tỏ vẻ gì là đang nói dối. Jiyeon nói một cách chân thành và tình cảm nhất có thể.

– Chúng em quen nhau từ trước khi cả hai debut, yêu nhau cũng không quá dài. Sau khi ra mắt với T-ara thì chúng em chia tay. Lúc đó em nông nổi nên đã đồng ý mà không biết rằng em không thể mất anh ấy.

– Jiyeon, sao em lại...?

– Em đã cố gắng để có thể quay lại nhưng Junhyung không muốn, tất cả chỉ vì unnie.

– ...

– Tình cảm Junhyung dành cho unnie đã nhanh chóng nảy sinh sau khi Beast ra mắt nhưng anh ấy vẫn luôn che giấu nó. Khi đến với nhau chúng em còn quá trẻ nên sau khi chia tay rồi vẫn làm bạn, có đôi lúc anh ấy đã nói với em về người anh ấy yêu.

Jiyoen cười buồn, cô nhấp một hụm nước rồi lại một lần nữa mỉm cười. Nhìn sâu vào đôi mắt ấy, Yuri có thể cảm nhận được là Jiyeon rất yêu Junhyung.

– Unnie...

– Em rất ghen tỵ với người đó nhưng anh ấy lại không tiết lộ cô ấy là ai. Cho đến gần đây, em mới biết... vào đúng ngày sinh nhật của Junhyung.

– Jiyeon à!

– Em chưa bao giờ nghĩ là mình sẽ bỏ cuộc nhưng vì người Junhyung yêu là unnie, một người em rất kính trọng và từng có ơn với em, em... sẽ từ bỏ. Em sẽ im lặng rời đi mà chúc phúc cho hai người_ Jiyeon cầm lấy tay Yuri_ Mong unnie hãy nhận lời em, đừng trốn tránh vì em biết unnie cũng có tình cảm với Junhyung. Hãy nói với anh ấy những suy nghĩ thật lòng của unnie, em tin hai người sẽ là một cặp đôi đẹp.

– Jiyeon, unnie không biết... nên nói gì cả...

– Đừng nói mà hãy dùng hành động, hạnh phúc đã ở ngay trước mắt rồi, unnie hãy nắm bắt lấy nó.

Jiyeon đứng dậy ngay sau câu nói của mình, cô lặng lẽ bước ra cửa. Nước mắt lăn nhẹ từ hai khóe mi nhưng cô vẫn mỉm cười một cách cao thượng. Nếu biết là không thể thì nên lùi bước, để những ai yêu nhau thực sự được ở bên nhau.

"Hãy thay em đem đến hạnh phúc cho người em yêu. Em tin unnie là người hoàn hảo dành cho anh ấy."

Jiyeon đi được một lúc rồi mà Yuri vẫn ngồi nguyên tại chỗ, gương mặt chưa thoát khỏi nét bần thần. Câu chuyện Jiyeon vừa kể khiến cho cô không khỏi suy nghĩ, cô ấy vì ân tình năm xưa mà buông tay nhường lại cho cô ư? Cho dù không vì chuyện ân tình kia thì cô ấy cũng cao thượng quá. Bây giờ đã biết mọi thứ rồi, cô sẽ phải đối diện với sự thật. Nếu không nhìn thẳng vào những gì đang diễn ra có lẽ cô sẽ có lỗi với Jiyeon, với Junhyung và với cả bản thân mình nữa.

~~~*~*~~~

Ngày hôm sau

SNSD dorm

Kính koong!

– Ra đây ạ!

– Chào em, Sunny!

– Chào các oppa, sao sáng sớm đã xuống tìm bọn em vậy?

Sunny nhìn các vị khách có chút khó hiểu, họ cũng tỏ ra ngập ngừng khi nói chuyện với cô.

– Để bọn anh vào nhà đã có được không?

Sau khi đã ổn định vị trí, mấy vị khách nhìn khắp một lượt các cô gái rồi mới lên tiếng.

– Anh biết là bọn anh không nên tò mò nhưng có thể nói chúng ta là một gia đình vì vậy không thể không quan tâm.

– Bọn anh nghi ngờ giữa Donghae và Sica xảy ra chuyện, mấy đứa có biết gì không?

SNSD im lặng nhìn những chàng trai đang ngồi đối diện trước mặt mình, rồi họ quay qua nhìn nhau, không ai nói tiếng nào mà chỉ thở dài não nề.

– Bọn em cũng có cảm giác như các oppa nhưng sự thật là không có biết lí do đằng sau tất cả_ Sooyoung đại diện nói.

– Tra khảo thằng Cá ngố rồi mà nó không chịu nói, chỉ lặng lẽ như cái bóng khiến bọn anh bực mình quá. Biết là không nên nhưng vẫn phải xuống đây hỏi_ Eunhyuk cau có nói, càng nghĩ đến đứa bạn thân lại càng bực mình.

– Sica từ tối qua đến giờ cũng chả nói chả rằng, ăn uống rất ít, bọn em khuyên thế nào cũng không được.

SuJu nhìn Soshi đầy cảm thông, họ đều biết là con gái thì trong chuyện tình cảm thường bị nhiều tổn thương hơn. Họ muốn làm cho rõ mọi chuyện nhưng một khi cả hai nhân vật chính đều im lặng thì thật khó khăn để tìm ra hướng giải quyết.

SuJu sau đó trở về dorm của mình, Soshi thì tập trung lại phòng khách, cùng nhau bàn bạc kế hoạch để làm sao cho mọi chuyện êm thấm.

– Có vẻ như đây là cú sốc dành cho Sica.

– Chúng ta cần phải an ủi cậu ấy, cậu ấy sẽ không thể chịu đựng được đâu_ Sunny nhìn mọi người lo lắng.

– Tớ nghĩ là nên xem vì sao cậu ấy lại như vậy?

– Nhưng unnie cứ im lặng, em lo sẽ không hỏi được.

SNSD mỗi người một câu làm cho phòng khách dần trở nên ồn ào. Jessica đang ở trong phòng của mình mệt mỏi đi ra, nhìn các thành viên quan tâm lo lắng cho mình cô càng thấy có lỗi. Nhưng như thế thì nỗi đau trong tim cũng chẳng thể nguôi ngoai đi.

Đóng cánh cửa lại, Jessica tựa lưng vào nó, nước mắt lại rơi xuống không ngừng. Cô không muốn mình là một người yếu mềm, không thể đứng dậy sau khi vấp ngã. Nhưng chuyện này là một đòn giáng quá mạnh vào cô, cô không thể kiên cường mà đứng vững, coi như không có chuyện gì xảy ra.

Con tim cô... đang đau... rất đau...

~~~*~*~~~

– Hai hôm vừa rồi chắc em mệt lắm, bố mẹ căn bản yêu quý em nên mới vậy đó_ Wooyoung nắm tay Taeyeon rồi nói một cách thật chân thành.

– Không sao đâu anh, em rất vui vì được hai bác yêu quý như vậy.

– Ừ, anh đã nói mà, em ban đầu cứ lo lắng suốt.

– Thì vẫn phải lo chứ nhưng... đáng lẽ chúng ta phải ở lại lâu thêm một chút_ Taeyeon có chút thất vọng, giọng cô hơi trùng xuống_ Không biết ở nhà sao rồi, em mới đi có mấy hôm thôi mà...

– Không sao đâu, đừng tự hù mình_ Wooyoung trấn an người yêu, bàn tay anh siết chặt tay cô hơn. Nhờ có Wooyoung ở bên cạnh nên Taeyeon như được tiếp thêm rất nhiều sức mạnh. Nhưng dù có vậy thì cuộc điện thoại với Sunny vẫn không thôi ám ảnh cô.

***
– Sunny à, có chuyện gì không vậy?

– [Cậu đến nhà Wooyoung thế nào?]

– Vui lắm, bố mẹ anh ấy rất tốt với tớ.

– [Thấy cậu như vậy tớ cũng mừng...]_ Sunny ngập ngừng trong câu nói của mình, điều này khiến Taeyeon ở đầu dây bên kia cũng không khỏi khó hiểu_ [Tớ xin lỗi... vì phá hỏng chuyến đi của cậu nhưng... mau về đi Tae, xảy ra chuyện rồi.]

– Sunny, cậu nói rõ đi?_ Đôi bàn tay Tayeon run run, cô không còn cầm chắc chiếc điện thoại trên tay. Sunny ngập ngừng một chút rồi nói tiếp.

– [Sica hình như đã chia tay với Donghae oppa, cậu ấy hiện rất suy sụp]
***

– Tae, em sao vậy?_ Thấy người yêu im lặng không nói gì, Wooyoung lên tiếng gọi cô. Taeyeon giật mình quay sang anh, hai khóe mi bỗng dưng ngập nước. Tae!

– Em... không biết Sica sao rồi, em lo cho cậu ấy.

– Đừng như vậy mà, Jessica rất mạnh mẽ, cô ấy sẽ không có chuyện gì đâu.

Wooyoung cố an ủi Taeyeon, anh biết là những lời mình nói vào lúc này chỉ phần nào giúp cô bớt căng thẳng chứ không thể khiến cho nỗi sợ hãi thuyên giảm. Sau lúc đó cả hai không ai nói thêm câu nào nữa cho đến khi đến Seoul.

Vừa mới đến cổng chung cư SM Taeyeon đã vội vàng chạy vào, cô muốn biết tình trạng của Jessica lúc này. Nhưng mà khi kid leader còn chưa kịp bấm nút thang máy thì đã có một giọng nói thân quen vang lên từ đằng sau, cô ngay lập tức quay lại và gần như không thốt nên lời.

– Taeyeon, con đi đâu về vậy?

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro