Phần 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên : Muốn em thế nào cũng không đủ

Chương 19 : Làm còn chưa đủ

Trịnh Sơ Trạch nguyên bản dự định là sau khi đi công tác về nhất định phải sủng ái Nhược Nhược ít nhất ba ngày ba đêm, không ngờ lần này hắn xem nhẹ một chuyện trọng yếu.

Không biết có phải hay không lực của hắn quá lớn, Nhược Nhược tại phòng vệ sinh trong rạp chiếu phim làm được hai lần thì chân nhuyễn đến mức không đứng dậy nổi, vì thế hắn chỉ có thể mang nàng trở về nhà. Trước khi về Nhược Nhược đương nhiên không quên gọi cho biểu tỷ của nàng, tùy tiện viện lý do thân thể không thoải mái báo cho tỷ tỷ biết nàng muốn đi về sớm.

Đi một lúc về đến nhà, hắn ôm tiểu cô nương mềm mềm thơm tho bước nhanh đi vào phòng ngủ, chỉ hai ba động tác bỏ đi quần áo của nàng, chuẩn bị tiếp tục làm việc trước đó hắn làm, lại phát hiện giữa hai chân nàng khe thịt thấm ra chất lỏng màu đỏ đặc dính.

Lúc đầu hắn hoảng sợ, tưởng chính mình thô bạo đã lộng thương nàng, thẳng đến khi nhìn Nhược Nhược đỏ mặt đẩy hắn một lúc lâu, hắn mới nhớ đến.

Hắn như thế nào lại quên việc này, thật đáng chết, hôm nay hẳn là kỳ sinh lý của Nhược Nhược đến.

"Ai..." Trịnh Sơ Trạch ngồi bên giường thở dài, ngẩng đầu lên sờ sờ tóc Nhược Nhược, thấp giọng nói, Nhược Nhược có đói bụng không."

"Có một chút... Ai ca ca! Đừng đi!" Nhược Nhược vội vàng bắt được cánh tay hắn, nhẹ giọng nói: "Em đi làm đồ ăn nhé, ca ca vừa mới đi công tác trở về nhất định rất mệt mỏi, hẳn là nghỉ ngơi nhiều một chút".

Nam nhân cười cười, ánh mắt trở nên ôn nhu: "Nhược Nhược cũng nghỉ ngơi cho tốt nhé, đừng lo lắng, anh định đi mua về, hôm nay chúng ta ăn pizza được không?"

"Được". Nhược Nhược dịu dạng gật đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn cười đến thuần khiết, đáng yêu giống như thiên sứ.

Tiểu gia hỏa Nhược Nhược này, cũng là tiểu thiên sứ của hắn, lại là tiểu ác ma câu dẫn hắn.

Thật đáng mừng là trước thời gian nàng hành kinh hắn đã làm cùng nàng đến hai lần, nếu không hắn thật sự là không biết đêm nay như thế nào đi vào được giấc ngủ.

Sau khi ăn qua bữa tối, hai người giống người bình thường, cùng nhau xem ti vi một lát, lại hàn huyên một chút về chuyện mấy ngày nay xảy ra, sau đó Trịnh Sơ Trạch liền đến thư phòng làm nốt một số chuyện công vụ chưa xong.

Đợi đến khi làm xong hết thảy trở lại phòng ngủ, thời gian đã đến đêm khuya, thân hình nho nhỏ của Nhược Nhược bọc trong chăn nằm ở trên giường, nhìn qua nàng đã ngủ rồi, hai chân nhỏ trắng nõn theo chăn rơi xuống lộ ra. Trịnh Sơ Trạch nhìn bộ dáng đáng yêu của nàng, khóe miệng không tự chụ được giương lên, bất đắc dĩ lắc đầu, tiến lên kéo góc chăn, muốn giúp nàng che chân, nhưng trong lúc không chú ý lại bị một đôi chân nhỏ trực tiếp đạp lên mặt.

"Ha ha ha... bắt được ca ca rồi". Tiếng cười khanh khách của tiểu cô nương theo ổ chăn truyền đến, Nhược Nhược thoáng kéo chăn xuống, lộ ra một cái đầu nho nhỏ tóc hỗn độn, một đôi chân nhỏ không kiêng nể gì cứ như vậy xoa đến xoa đi trên mặt nam nhân. Hai chân thiếu nữ trắng nõn khêu lên dục vọng của nam nhân một cách dễ dàng. Trịnh Sơ Trạch cảm thấy bụng dưới có phần nóng lên, trên mặt thần sắc không thể nào dễ coi.

"Ca ca... Anh như thế nào không nói lời nào? Tức giận à?" Nhược Nhược thấy vẻ mặt hắn xanh mét, không khỏi có chút chột dạ, đem chân thu trở về, lại không ngờ hai chân bị bàn tay to mạnh của hắn bắt lấy không thể động đậy.

"Nha! Ca ca anh làm cái gì! Em sai rồi! Em sai rồi! Hahaha... Em sai rồi! Đừng cào!"

Bàn tay của Trịnh Sơ Trạch nắm chân nhỏ của nàng, ngón trỏ nhẹ gãi hai gan bàn chân, cào đến nàng đều ứa nước mắt ra, hoa chân múa tay cười, tiếng thét chói tai liên tục xin khoan dung.

"Vật nhỏ, ỷ vào anh không có cách nào khác trừng trị em liền xằng bậy có phải không? Hả?"

"A... Em không có! Ca ca! Em thật sự sai lầm rồi!"

Rốt cục, Trịnh Sơ Trạch ngừng động tác, ngay lúc Nhược Nhược nhẹ nhàng thở ra, chuẩn bị thu chân lại, lại bỗng nhiên cảm giác ngón chân bị một vật gì đó ẩm ướt nóng nóng bao vây, một vật thể mềm mại đang khiêu khích nàng.

"Ca ca... A!..." Nhược Nhược tại trong miệng tràn ra rên rỉ, đồng thời cũng sợ ngây người, ca ca của nàng thế nhưng đem ngón chân nàng ngậm trong miệng, hơn nữa lại còn mút mát. Cảm giác tê dại nháy mắt theo mũi chân lên đỉnh đầu, làm cho nàng kìm lòng không đậu, vặn vẹo muốn đứng dậy.

"Ha a... Chán ghét ca ca quá..." Nàng nhẹ thở gấp, "Như vậy... như vậy Nhược Nhược lại muốn a...".

Nam nhân lời lẽ triền miên mà lại ôn nhu, nụ hôn nóng ẩm ướt theo mũi chân, lên gan bàn chân, lan lên mắt cá cahan,lại lặng lẽ trèo lên cẳng chân cùng đùi trong, tiểu cô nương mẫn cảm thân thể bịkhiêu kích đến run nhè nhẹ. Nàng cảm thấy thật khó nhẫn nại, thật khô nóng. Caca của nàng rất xấu rồi, biết rõ hiện tại căn bản là không thể, vì sao còn muốn như vậy khiêu khích nàng .

--------------------------------------------------

Chương 20 : Sau cấm dục điên cuồng làm

Gần đây mọi công việc của công ty vẫn từng bước tiến hành, chỉ là trong công ty các nhân viên đều phát hiện gần đây thời gian Trịnh tổng cau mày trầm tư ngày càng nhiều, khiến cho mọi người hoài nghi công ty có phải hay không có cái tình trạng gì không tốt lắm. Nhưng mà bọn họ như thế nào cũng không nghĩ đến, nam nhân tây trang thẳng thớm, khuôn mặt nghiêm túc này lại ngồi trong văn phòng rộng như vậy, bấm đầu ngón tay tính xem muội muội nhà mình thời gian hành kinh còn có mấy ngày.

Bởi vì lần trước đi công tác, lần này thời gian hành kinh của Nhược Nhược khiến cho Trịnh Sơ Trạch thấy thật gian nan. Anh hiện tại trong đầu đã suy nghĩ mấy trăm lần đợi mấy ngày này đi qua, muốn làm cô điên cuồng như thế nào để bù lại mấy ngày cấm dục dày vò này, đợi đến lúc công việc cuối cùng trên tay xử lý xong, anh liền đem công tác còn lại cho trợ lý giải quyết hậu quả, chính mình khẩn cấp đuổi xe chạy về nhà.

"Anh trai! Đã về rồi?"

Anh đứng ở cửa, vừa mới định lấy chìa khóa, cửa lại bỗng nhiên mở ra, một khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo nụ cười ngọt ngào hiện ra.

Trịnh Sơ Trạch sửng sốt một chút, liền cười kéo cửa ra, đem cô bé phía sau cửa ôm vào lòng.

"Em có lỗ tai của con chó con à? Vừa đem cái chìa khóa lấy ra đã nghe thấy?"

Nhược Nhược nghe thấy anh trai gọi mình là con cún con cũng hoàn toàn không tức giận, ngược lại lặng lẽ cười hai tiếng: "Đúng rồi, chú chó con luôn tại cửa chờ chủ nhân về nhà!".

Nghe tiểu cô nương mái tóc mùi thơm ngát, nam căn lâu chưa phát tiết nhất thời sưng đứng lên, Trịnh Sơ Trạch âu yếm ôm thiên hạ vào lòng, hô hấp dần dần nặng nề, nóng lên: "Canh giữ ở cửa? Chờ anh trở lại làm cái gì?"

Anh một bên thì thào nhớ kỹ, bàn tay to một bên duỗi đến hai chân của tiểu cô nương, tiếp đó trên mặt biểu tình trở nên kinh hỉ, bởi vị phía trong quần lót mỏng manh mềm mềm, vật kê ở phía trong thật dày không thấy.

Nhược Nhược còn đang ở trong lòng anh trai đỏ mặt nghĩ nên như thế nào trả lời, giây tiếp theo liền bỗng nhiên bị chặn ngang ôm lấy. Trịnh Sơ Trạch ôm nàng thẳng tắp hướng phòng ngủ mà đi, cửa phòng trộm phía sau phanh một tiếng đóng lại.

Loại chuyện này đã muốn thành thói quen, Nhược Nhược cũng không có nhăn nhó, rất tự nhiên mà nâng tay vòng ở bả vai nam nhân, chỉ là trong miệng còn thăm dò nói: "Anh trai... Cơm còn để ở trên bàn..."

Thật là cô nương ngốc! Lúc này trong đầu anh đâu còn nghĩ được đến chuyện khác? Trịnh Sơ Trạch đi vào trong phòng ngủ đem tiểu cô nương đặt ở trên giường, sau đó khẩn cấp đem thân thể đè ép lên, thân hình nặng của anh đem thân thể xinh xắn của cô gái áp vào trong nệm mềm mềm: "Không vội, ăn em trước."

Nụ hôn nóng bỏng dừng ở đôi môi phấn nộn cùng cần cổ của thiếu nữ, nam nhân một bàn tay chống đỡ thân thể của chính mình, tay kia duỗi đến phía dưới, một phen kéo tiết khố bằng vải bông của cô, ngón tay trực tiếp kìm trên hoa huyệt sớm trơn ướt không chịu nổi, ở bên ngoài khi nhẹ khi nặng xoa nắn. Môi lưỡi anh cũng đi theo một đường xuống phía dưới, đi vào bộ ngực sữa trắng nõn của thiếu nữ, nhẹ nhàng đẩy ra áo ngủ, miệng mạnh mẽ ngậm một viên anh đào hồng, dùng lực hút trọn một hơi, giống như một lữ hành đi trên sa mạc đã khát thật lâu.

"A!..." Tiếng thở gấp khó nhịn vang lên, cô gái nằm ở dưới thân nam nhân không ngừng vặn vẹo, cảm giác tê dại toan ngứa tràn ngập toàn thân. Cô cũng đã mấy ngày không được yêu thương qua, trong thời gian chờ đợi anh trai tiểu huyệt cũng đã chảy nước thành sông, hiện tại ở trên bị như vậy khiêu khích, tức thời liền cầu xin tha thứ nói: "Anh trai!... không cần xoa... Ân a... Nhược Nhược muốn được nhồi... Anh trai nhanh cho ta...".

Trịnh Sơ Trạch Nghẹn đến muốn nổ tung thời điểm này cũng không có tinh lực đi đùa tiểu cô nương, nghe âm thanh của nàng, liền dùng động tác nhanh nhất kéo thắt lưng mình ra, lấy ra nam căn sưng đến nổi lên gân xanh, đỉnh tại phía ngoài của âm thần trơn ướt xinh xắn.

Dương cụ thô to cùng âm huyệt đói khát giống như có lực hút nam châm, chỉ cọ cọ hai cái liền kết hợp làm một thể. Bị huyệt thịt vừa nóng vừa khẩn trương chặt chẽ bao vây trụ, Trịnh Sơ Trạch sảng khoái thở dài, vài ngày không được làm tiểu huyệt thật sự mẫn cảm, dương cụ của nam nhân vừa mới cắm vào một cái, Nhược Nhược liền nhịn không được kêu lên tiếng. Tiếp tục dương cụ kia lại một tấc hướng đỉnh tiến, cuối cùng nhập thẳng hoa tâm chỗ sâu nhất, khiến cô nâng mông lên, ôm chặt lấy người nam nhân, ô ô kêu lên.

"A!... Ân... Ân! Anh trai làm cho... tiểu tao huyệt... Thật thoải mái... a a a!... Không... A!..." Nụ hôn cùng động tác dưới hạ thân chỉ ôn nhu một lát, tiếp sau đó liền biến thành mưa rền gió dữ. Hung ác va chạm khiến Nhược Nhược kêu dâm mất hồn, thân thể tuyết trắng dần dần hồng lên một màu dục vọng.

Nhìn bộ dáng thiên hạ dưới thân dâm đãng động lòng người, Trịnh Sơ Trạch càng co rút thêm mãnh liệt, đem tiểu huyệt của cô gái làm đến phốc phốc rung động. Bị côn thịt thật lớn xỏ xuyên khoái cảm vô cùng mãnh liệt, Nhược Nhược mới vài cái đã bị đưa lên đỉnh núi cao trào. Cảm nhận được âm đạo co rút nhưng nam nhân không có nửa khắc dừng lại, vẫn đang ưỡn thắt lưng liều mạng cắm đút.

Cao trào liên tục làm cho người ta khó có thể chịu đựng được, dâm thủy bị làm, ra như sữa đặc đã muốn chảy tới khăn trải giường. Hạ thân nam nhân tinh tráng hung hăng đâm đụng nơi riêng tư của tiểu cô nương, đâm khiến cho cô cả Người vô lực, chỉ có thể tùy ý anh làm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro