Chương 19 : Đường tiên sinh cùng Hạ tiểu thư (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xin chào, tôi là Hạ Thần Hi." Hạ Thần Hi tự nhiên đưa tay ra giới thiệu.

Lâm Nhiên cùng cô nắm tay, nhịn không được kinh ngạc hỏi, "Tôi là Lâm Nhiên, cô đủ tuổi thành niên rồi chứ?"

Toàn bộ phòng thiết kế ồn ào cười to.

Hạ Thần Hi chững chạc đàng hoàng nói, "25, đã trưởng thành rất nhiều năm."

Đường Bạch Dạ híp mắt, hứng thú nhìn Hạ Thần Hi.

Anh không ngờ, người phụ nữ này chính là Hạ Thần Hi.

Quả thật là đừng nhìn mặt mà bắt hình dong.

"Xin chào, tôi là Đường Bạch Dạ." Đường Bạch Dạ cũng đưa tay ra.

Nếu không phải trước mặt bao nhiêu người, Hạ Thần Hi rất muốn xoay người bỏ đi.

"Đường tổng, xin chào." Hạ Thần Hi đưa tay ra.

Hai lòng bàn tay nhẹ nhàng đụng chạm, Hạ Thần Hi cúi đầu.

Đôi tay anh rất đẹp, thon dài, cao quý, thoạt nhìn rất mạnh mẽ.

Đường Bạch Dạ cảm giác được lòng bàn tay mình so với Hạ Thần Hi cũng có nhiều vết chai.

Bàn tay của cô, có rất nhiều nốt chai.

Là đôi tay vì lao động cực nhọc nên mới thế.

Hai tay vừa đụng liền lập tức tách ra, nhưng trong lòng hai người đều hiện lên nhiều ý nghĩ trong đầu.

Tưởng Tuệ ở một bên rất bất an, cảm thấy Đường Bạch Dạ cùng Hạ Thần Hi có gì đó rất ái muội.

Từ khi Hạ Thần Hi xuất hiện, ánh mắt của anh vẫn không rời cô ấy.

Lâm Nhiên nói, "Không ngờ Hạ tiểu thư còn trẻ như vậy, tôi đã xem qua các tác phẩm thiết kế của cô, tôt thích nhất là nhà hát kịch"

"Cảm ơn." Hạ Thần Hi lễ phép nói.

Ánh mắt Đường Bạch Dạ xẹt qua nhìn toàn bộ người của phòng thiết kế, rơi vào trên người Tưởng Tuệ, "Tưởng tổng giám, tôi cùng Lâm luật sư xuống chỉ muốn mời các vị đồng sự của phòng thiết kế cùng nhau ăn một bữa cơm, Đường thị cùng WPL hợp tác nhiều năm, tôi cũng nên mời một bửa cơm."

"Oa..."

Phòng làm việc lập tức như ông vỡ tổ, vô cùng náo nhiệt.

Lâm Nhiên thiếu chút nữa bị sặc nước miếng của mình.

Đường Bạch Dạ tâm không cam tình không nguyện bị anh kéo đến phòng thiết kế đã có vẻ mặt không kiên nhẫn.

Lúc này lại nói bọn họ muốn mời cơm ?

Em gái ngươi, Đường đại thiếu gia cho tới bây giờ chưa mời nhân viên của mình bửa cơm, lại đến đây mời nhân viên của WPL.

Anh ta không biết xấu hổ sao?

Đường Bạch Dạ, anh lại đang tính kế cái gì a?

Nhưng mà, Lâm Nhiên đối Hạ Thần Hi rất có hứng thú, nên coi như đây là cơ hội để anh thảo luận với cô đi.

Tưởng Tuệ thật bất ngờ, nhưng thấy Lâm Nhiên cũng phụ họa theo, nên cũng gật đầu đồng ý.

Đường Bạch Dạ nhàn nhạt nói, "Ai vắng mặt liền trừ lương."

Nói là nói như thế, ánh mắt anh lại dừng trên người Hạ Thần Hi.

Chu Phóng la hét kêu, "Cơ hội tốt như vậy, người nào không đi là ngu ngốc a."

"Đi, đi, đi..."

"Chúng ta đều đi."

Hạ Thần Hi vừa định nói không đi liền bị câu ngu ngốc này nghẹn một chút.

Khóc không ra nước mắt.

Chu Phóng, ta hận ngươi a a a a.

Hạ Thần Hi gọi điện thoại cho Hạ bảo bối, "Bảo bối, mẹ buổi tối có xã giao, con tự mình ăn cơm nha."

"Đi chỗ nào xã giao?"

"Cùng ai ăn cơm?"

"Nam, hay nữ?"

"Có hay không sắc lang?"

"Nhất định phải mang thuốc xịt phòng sói."

"Không cho phép uống rượu."

"Chín giờ phải về đến nhà."

"Có việc thì lập tức gọi bảo bối, ai dám phi lễ mẹ, bảo bối giết chết hắn."

Hạ Thần Hi, "..."

o(╯□╰)o.

Hạ bảo bối, mẹ là con gái con sao? Mẹ là con gái con sao?

Tiết Giai Vân nghe lời Hạ bảo bối ở bên kia nói, cười ha ha.

Này bảo bối thực sự là một lòng bảo vệ mẹ nó a.

Nào giờ có đứa con nào quản mẹ mình như thế.

Hạ Thần Hi đem cô ấy đẩy ra, vừa lúc cô ấy cũng có việc, cầm tư liệu cùng Chu Phóng nghiên cứu bản thiết kế.

Hạ Thần Hi rất ngoan trả lời vấn đề, "Cha con đến phòng thiết kế mời cơm, không có cách nào từ chối, đẩy không xong."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro