[07/08]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

7

Đây là một cơ hội quý giá, tôi phải moi ra từ miệng trợ lý Giản bí mật về ánh trăng sáng trong mộng của Thẩm Mộ Phong.

Trợ lý Giản dẫn tôi đi tham quan và giới thiệu từng nơi một.

Tôi giả vờ không quan tâm hỏi anh ta: "Anh bắt đầu theo Thẩm Mộ Phong từ khi nào?"

Trợ lý Giản rất thành thật: "Tôi là người mà ông cụ phái cho Thẩm tổng."

Thì ra là do ông cụ cử đến, vậy thì chắc chắn sẽ không thông đồng với Thẩm Mộ Phong.

"Anh và Thẩm Mộ Phong thường xuyên đi công tác cùng nhau, khi anh ta đi công tác, có chỗ nào kỳ lạ không?"

"Chỗ kỳ lạ?" Trợ lý Giản nhíu mày, "Phu nhân, cụ thể ý của cô là gì?"

Tôi lấy ví dụ: "Chẳng hạn như anh ta sẽ đến một nơi nào đó, mua một thứ gì đó, hoặc là... gặp một người nào đó?"

Trợ lý Giản không nói gì.

Nhưng tôi đã nghe thấy tâm tư của anh ta.

"Chết rồi, có phải phu nhân biết gì rồi không vậy?"

"Mỗi lần tôi và Thẩm tổng đi công tác nước F, Thẩm tổng luôn đến một cửa hàng đồ gốm có niên đại rất lâu đời."

"Nhưng với tư cách là một trợ lý, tôi cũng không dám hỏi nhiều, ông chủ sẽ không giấu giếm phu nhân có nhân tình ở nước ngoài, hơn nữa, ông chủ đối với phu nhân luôn rất tốt."

"Tôi nhớ lần trước Thẩm tổng phải tham dự một cuộc họp quan trọng, nhưng cuối cùng Thẩm tổng lại từ chối, lý do là phải về nhà ăn sinh nhật với phu nhân."

Sinh nhật?

Tôi nhớ ra rồi.

Đó là sinh nhật đầu tiên của tôi sau khi kết hôn với Thẩm Mộ Phong.

Tôi hiểu Thẩm Mộ Phong chắc chắn sẽ không nhớ sinh nhật của tôi, nên cũng không mong chờ anh ta giúp tôi tổ chức.

Vậy nên tôi liền hẹn đám chị em đi ăn uống linh đình một bữa.

Kết quả tôi vừa thu dọn trang điểm xong, cửa phòng đã bị mở ra, Thẩm Mộ Phong thở hổn hển xuất hiện trước mặt tôi.

Tôi hơi ngạc nhiên: "Hôm nay anh về sớm thế?"

Có phải mặt trời mọc từ phía Tây không vậy?

Mới ba giờ chiều thôi.

Thường ngày anh ấy chẳng phải về rất khuya sao.

Anh ta ổn định lại hơi thở, nhìn tôi, mắt sâu thẳm, môi mỏng hé mở: "Cô định chuẩn bị đi đâu sao?"

Tất nhiên tôi sẽ không nói hôm nay là sinh nhật bản thân, bèn tùy tiện tìm một lý do: "À, tôi có một cuộc hẹn với chị em."

Cổ họng anh ta khẽ động.

Thấy anh ta có vẻ muốn nói lại thôi, tôi thắc mắc: "Anh còn có chuyện gì nữa không?"

Ánh mắt anh ta chợt lóe, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài: "Không có gì, cô đi chơi đi, chơi vui vẻ một chút."

Điều đó còn cần anh ta nói sao.

Tôi cầm túi xách ra ngoài, dọc đường tôi luôn cảm thấy sau lưng có ánh mắt nhìn chằm chằm, quay đầu lại, nhưng không có gì cả.

Chắc là ảo giác thôi.

Vậy nên, kẻ nghiện công việc như Thẩm Mộ Phong vì muốn bồi tôi ăn sinh nhật, trực tiếp đẩy lùi công việc xã giao để ở bên tôi?

Vậy người con gái trong mộng của anh ta là thế nào?

Thôi, tôi là người không biết giấu giếm, trực tiếp hỏi luôn.

Cứ quanh co quá mệt mỏi.

"Trợ lý Giản, anh có biết về tình sử trước đây của Thẩm tổng không?"

Trợ lý Giản ngơ ngác.

Sợ anh ta không hiểu, tôi tiếp tục nhắc nhở: "Chẳng hạn như, người con gái trong mộng ấy."

Chưa đợi Trợ lý Giản nói gì, sau lưng vang lên một giọng nói trầm thấp không vui: "Lâm Dĩ Đường, cô hỏi tôi câu này không phải nhanh hơn sao?"

Xấu hổ rồi!

Không cần phải nói trợ lý Giản chạy nhanh hơn ai hết.

Da đầu tôi tê dại.

Thẩm Mộ Phong bước từng bước đến trước mặt tôi, ánh mắt như dao: "Cho nên, Lâm Dĩ Đường hôm nay cô theo tôi đến công ty, là muốn thăm dò tình sử của tôi?"

Trời ơi!

Tôi cười gượng.

Anh ta trừng mắt nhìn tôi: "Lâm Dĩ Đường, nếu tôi và cô đã kết hôn, tôi sẽ không phản bội cô."

Tôi gật đầu liên tục.

Anh ta tiếp tục nói: "Hành động của cô hôm nay là một sự xúc phạm đối với tôi."

Trong lòng anh ta vang lên tiếng lòng: "Ô ô ô, bà xã lại không tin tưởng tôi, nhưng cô ấy vẫn quan tâm đến những điều này, chứng tỏ trong lòng cô ấy còn có tôi."

Tôi: "..."

Anh ta còn biết tự an ủi mình, không tệ không tệ.

"Vậy, cô sẽ bù đắp cho tôi thế nào?" Thẩm Mộ Phong nhìn tôi với vẻ mặt vô cảm.

Nhưng thực ra trong lòng anh ta vẫn đang lẩm bẩm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro