Chương 42: Thánh Linh Tông (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xung quanh Đạo Hà có những hắc khí đen mỏng manh, Vương Tiểu Lỗi nhìn nó, bỗng nhiên cười lớn.

Hắn cười cực quỷ dị, Đạo Hà nghe mà muốn đánh trật xương hàm hắn để hắn câm miệng.

"Ngươi! Ngươi cũng giống bọn ta!"

Đạo Hà lạnh nhạt vươn tay — Đệ tam hồn kỹ, Vong Linh Quân Đội.

Giữa không trung năm sáu bộ xương khô mặc áo choàng cầm theo lưỡi hái xuất hiện tấn công Vương Tiểu Lỗi.

"Đừng đem ta gộp chung với đám rác rưởi mất nhân tính ngay cả cặn bã cũng không bằng như các ngươi."

Nếu là đấu với bình thường người có võ hồn hệ hắc ám sẽ bị căm ghét, nhưng ở đây đối thủ của Đạo Hà là tà hồn sư. Thật dễ so sánh võ hồn mang thuộc tính hắc ám chỉ có chút âm u với kẻ dính huyết khí nặng nề tắm trong bể máu của hàng trăm sinh mạng.

"Võ hồn hệ hắc ám không phải là tà hồn sư, đừng nhầm lẫn."

Vương Tiểu Lỗi sử dụng oán linh phản công càng làm rõ khác biệt.

Chỉ có những người có lòng oán hận cực kỳ sâu sắc, hoặc là tại thời điểm chết đi phải thừa nhận sự sợ hãi quá lớn mới có thể xuất hiện oán linh mạnh mẽ. Mà vong linh Đạo Hà triệu hồi chỉ mang khí của người mất mà thôi. So sáng thấy rõ oán linh có khí tràng nồng đậm khí tức huyết tinh hơn vong linh nhiều, bởi vậy nhiều người ai cũng nghĩ Đạo Hà đang rơi vào hạ phong.

Nhưng mà chỉ cần người sáng suốt sẽ nhìn ra, oán linh mất lý trí chỉ biết tấn công bừa bãi, mà vong linh dường như tự mình ý thức tấn công vào chổ hiểm của oán linh.

Ai hơn ai đã rõ ràng.

Vong linh giơ lưỡi hái chém đứt lìa oán linh Vương Tiểu Lỗi gọi ra, bị phản phệ khiến hắn hộc máu.

Mà Đạo Hà chỉ ung dung bước lại gần, đôi mắt lạnh nhạt xem hắn như xem kẻ hề đang giãy giụa.

Vương Tiểu Lỗi liếm vết máu trên khóe miệng, hắn xem Đạo Hà bước đến gần vào trong lĩnh vực của hắn.

"Khặc khặc khặc!"

Vương Tiểu Lỗi cười, tiếng cười của hắn tựa như tiếng quạ khóc đêm khiến người ta sởn cả gai ốc.

"Đồ đần, sai lầm lớn nhất của ngươi chính là tiến vào Tử Linh Hải của ta. Hưởng thụ đi, Tử Linh Hải Tử Vong Điêu Linh."

Vừa nói hai tay hắn đột nhiên giơ lên cao, một đám khí màu tím đen thoát ra khỏi thân thể hắn rồi nhanh chóng lan ra mọi ngóc ngách của Tử Linh Hải. Hơi thở chết chóc khủng bố điên cuồng bao trùm lấy Đạo Hà.

Vương Tiểu Lỗi tự tin tràn đầy, sau đó kiêu ngạo của hắn bị một chân Đạo Hà đạp vỡ.

"Ngu xuẩn."

Lực lượng của ta là hủy diệt, không phải tử vong.

Ta hủy diệt hết thảy những gì ta muốn. Kể cả các ngươi, những kẻ làm thương đồng bạn của ta.

Thật lớn hắc động hiện lên ngay giữa cơ thể của Vương Tiểu Lỗi, tựa như lỗ đen vũ trụ. Vương Tiểu Lỗi không làm ra bất luận phản kháng nào đã bị hắc động nuốt chửng, hắn tử vong.

"Người chiến thắng, Sử Lai Khắc."

Đạo Hà kiêu ngạo hấc cằm nhìn xuống dưới Thánh Linh Tông, cô cười nhạo, "Chỉ là tà hồn sư mà thôi."

Tuyên ngôn vừa ra tiếng vỗ tay vang dội ầm vang khắp đấu trường. Tà hồn sư quỷ dị, làm vô số người sợ hãi, thậm chí thành nỗi kinh hoàng của dân chúng. Thánh Linh Tông từ đầu đến giờ gặp ai giết ai, chiến đội này đụng phải họ cũng phải có thảm án.

Nhưng mà nay, Sử Lai Khắc đem từng tà hồn sư giết chết. Dùng kiêu ngạo nhất ngữ khí nói - Các ngươi chỉ là tà hồn sư mà thôi.

Mà sắc mặt của người trong Thánh Linh Tông đều tím xanh, họ nghẹn lại cơn tức giận, âm thầm thề chút nữa sẽ cho cô ta cái chết thảm thiết nhất.

Vương Thu Nhi nhìn Đạo Hà ngoắc tay khiêu khích Thánh Linh Tông, âm thầm giám định.

Vương Thu Nhi: Cho nên tiểu hắc miêu cuồng ngạo đều học từ vị này đúng không. =.=

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro