Ngoại truyện 170: Bị phát hiện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Convert: Utichcoc.

Edit: Ramsessivy.

Cổ Dư dừng lại ở bên ngoài phòng của Bạch Khiết một lát, sau đó trở lại xe, lấy tay đỡ trán, vẫn nhìn cửa sổ phòng khách tối đen như mực kia.

Trong lúc cô từng muốn tìm vài người lại đây, nhưng nghĩ đến Bạch Khiết có lẽ không hi vọng việc này của mình bị làm rõ ràng, liền vẫn ngồi trong đêm đen, cùng đợi vị họ Tiếu này đi ra.

Nhưng thời gian trôi qua, người đàn ông này chưa từng ra khỏi nhà, đèn cũng không bật, tỏ vẻ là muốn ngủ lại nơi đây, điều này làm cho cô yên tâm hơn chút, quay đầu nhìn bốn phía.

Nếu Hàn Kiền quả thực phái người đến đây đối phó với Bạch Khiết, như vậy vị thiếu gia họ Tiếu này hẳn sẽ không mặc kệ sống chết của Bạch Khiết, tất nhiên sẽ giằng co một phen cùng Hàn Kiền, giờ phút này hai người lại ân ái triền miên trên giường, người do Hàn Kiền phái tới sao lại làm bị thương vị thiếu gia họ Tiếu này?

Giờ này đã vài giờ trôi qua, bốn phía vắng lặng không tiếng động, chắc là Hàn Kiền đã đổi ý, khống tính ra tay trong đêm với Bạch Khiết, mà là có kế hoạch khác!

Cổ Dư vì suy đoán này của mình mà đổ mồ hôi, sau đó lấy di động ra, nhập số điện thoại của Bạch Khiết, gọi qua.

Điện thoại đổ chuông vài tiếng, sau đó truyền đến âm thanh của Bạch Khiết, "Chuyện gì?"

Bởi vì có Tiếu Phong bên người, vậy nên Bạch Khiết không tiện gọi thẳng tên Cổ Dư, mà là thản nhiên đáp lại, "Giờ đã khuya, nếu có chuyện gì, có thể để ngày mai nói sau."

Cổ Dư dựa lưng trên ghế, đôi mắt nhìn trời đêm ngoài cửa sổ, "Chị muốn biết, em tính đối phó những người bên ngoài này như thế nào? Hẳn là em biết Hàn Kiền đã phái người đến đây theo dõi mình."

Mà trong phòng, Bạch Khiết toàn thân đầy dấu hôn ngấn xanh tím đang tắm rửa, nghe vậy chậm rãi xoay người, lấy tay đẩy bức rèm, nhìn xuyên qua bên ngoài, "Đừng lo lắng, em sẽ tự mình xử lý." Cô nên nghĩ rằng Cổ Dư sẽ cố ý theo dõi cô đến đây từ sớm, cái này cũng không phải chuyện tốt đẹp gì, sẽ khiến Cổ Dư gặp phiền phức, liên lụy.

Mà bên ngoài phòng tắm, Tiếu Phong cao lớn tôn quý đang thắt lại cà vạt, nhìn chính mình trong gương, trong đôi mắt hiện lên một tia áy náy.

  Mỗi lần lừa dối vợ đến đây, trong lòng hắn đều dâng lên một cảm giác áy náy nồng đậm, tuy rằng trong khoảng thời gian ngắn hắn trầm mê trong nhục dục của Bạch Cơ Nhi ôn nhu cùng tốt đẹp, không thể kiềm chế được ham muốn, nhưng sau khi tỉnh mộng, hắn sẽ nhìn thấy chính mình trong gương, cùng với tâm tình không an phận kia của mình!

Đúng, hắn thực sự hứng thú đối với thân thể trẻ tuổi của Bạch Cơ Nhi, cùng với trí tuệ linh hoạt kia của cô! Hắn rõ ràng biết, cô gái trẻ tuổi với bề ngoài xinh đẹp này có một suy nghĩ nhanh nhạy, có sự nghiên cứu thâm sâu đối với phương diện kinh tế tài chính trên trường quốc tế, là một cô gái thông minh khiêm nhường!

Nhưng mỗi khi hắn thưởng thức cô gái này, hắn sẽ nhớ tới vợ Cảnh Tĩnh ở nhà, nhớ tới Cảnh Tĩnh hiền thục khéo léo, liền không khỏi cảm thấy bản thân không phải là một người chồng tốt!

Bởi vì quần áo trên người hắn sẽ dính nhiễm một chút hương nước hoa của Bạch Khiết, vậy nên mỗi lần về nhà, Cảnh Tĩnh vì tự tay cởi áo khoác cho hắn, mày liễu không khỏi nhíu nhíu, có chút phản cảm với hương vị này.

Tuy rằng mỗi lần Cảnh Tĩnh làm bộ như không có việc gì, hắn sẽ cố gắng tìm mọi loại lý do che dấu việc mình gặp gỡ bên ngoài, nhưng thật ra trong lòng Cảnh Tĩnh, cô vẫn muốn chính miệng hắn nói cho cô biết, mỗi tối, rốt cuộc hắn đi đâu? Chẳng lẽ, thật sự là ăn cơm tiếp khách cùng đối tác sao?

Thường ngày sau khi uống thuốc xong, Cảnh Tĩnh đều nằm ngủ trên giường, sẽ không hỏi đến chuyện của hắn, nhưng gần đây, cô vẫn tự tay cởi áo khoác vest cho hắn, tự tay thắt cà vạt cho hắn, ánh mắt chăm chú nhìn hắn không giống với trước kia.

Giờ phút này, sau khi thắt cà vạt, mặc áo vest xong, Tiếu Phong đi ra khỏi phòng tắm, đến phòng khách tối đen như mực, nheo mắt nhìn chằm chằm bốn phía.

Hắn một đường xoải bước đi, vẫn chưa dừng lại, cũng không chào tạm biệt Bạch Khiết, khuôn mặt lãnh ngạo, mở cửa đi ra ngoài, về đến xe của mình.

Hắn có một loại cảm giác, vừa rồi là Bạch Cơ Nhi cố ý không bật đèn phòng khách, là vì tránh né gì đó.

Mà trong phòng tắm, nếu không phải cô suy yếu mất sức, còn bị hắn giày vò đến thần trí điên đảo không tỉnh táo, có lẽ cô lựa chọn không bật đèn.

Chẳng lẽ, là cô né tránh điều gì trong phòng chăng?

Sau khi nghĩ như thế, ánh mắt hắn càng thâm ảm không đáy, nheo mắt nhìn căn hộ này, bảo tài xế lái xe.

Mà trên đường trở về, hắn nhận được điện thoại của ba mình - Tiếu Thừa Vũ gọi tới, Tiếu phụ báo cho hắn biết, Hàn Kiền tiện đường đã tới Tiếu trạch, có việc tìm hắn, hơn nữa hỏi hắn vì sao mấy lần không nhận điện thoại?

"Điện thoại đã bị con bật chế độ máy bay." Tiếu Phong lạnh lùng nhìn ngoài cửa sổ, cũng không giải thích với ba mình đi đâu, "Cảnh Tĩnh sao rồi? Có uống thuốc đúng giờ không?"

"Ăn xong đã đi ngủ sớm." Tiếu phụ âm thầm hừ một tiếng, thực tế cũng có chút hiểu biết chuyện con gặp gỡ bên ngoài, nói lời thật lòng: "Phong nhi, tuy rằng ba biết mấy năm nay con vất vả, nhưng con nên nhớ đến thân phận của mình, con là người đã kết hôn, chơi bời bên ngoài thì được, nhưng đừng có quá phận vượt quá giới hạn. Cảnh Tĩnh thật ra thống khổ hơn , muốn có con, nhưng bệnh tình quấn thân lâu năm, không thể chữa khỏi."

Đôi mắt Tiếu Phong ngay lập tức u trầm, ngón tay ấn kết thúc cuộc gọi, nghiêng đầu bình tĩnh nhìn ngoài cửa sổ.

---

Hàn Kiền mang theo tâm trạng phẫn nộ cùng bất an, chậm rãi lái xe rời khỏi phạm vi Tiếu trạch.

Nhưng hắn vẫn chưa lập tức tìm tới Tiếu Phong để đối chất, mà là trở lại căn hộ của mình, thân hình to lớn ngồi ở sô pha, hai tay đan vào nhau đặt dưới căm, mắt nheo nheo, lại một lần nữa 'Thưởng thức' camera bên kia.

Hắn cẩn thận tìm kiếm dấu vết để lại trong camera, nhìn xem Bạch Khiết đang khiêu chiến cực hạn của hắn như thế nào, thị uy với hắn như thế nào!

 Trên thực tế, sau những phút ban đầu phẫn nộ, tâm hắn dần dần bình tĩnh, rốt cuộc không nâng nổi một tia gợn sóng cuồng nộ, lạnh lùng nhìn cô gái đang ngâm nga thở dốc trước mặt hắn, đang cùng người đàn ông khác mây mưa triền miên.

Cô gái này lúc trước cũng xuất hiện trên giường của hắn, tham luyến sự ôn nhu mà cô dành cho hắn, không cần tốn nhiều công sức liền trao thân cho hắn, thậm chí nhất định đòi sinh con cho hắn, gả cho hắn, bởi vậy hắn là thấy nhưng không thể trách loại kỹ năng lẳng lơ này của cô, sau vài lần 'Thưởng thức', bỗng nhiên hắn cảm thấy cô gái này quả thật đê tiện, cũng thật là đáng chết!

Giờ phút này, hắn dừng camera nhìn từng khung ảnh một về bóng dáng người đàn ông kia, sau đó dựa lưng vào ghế, nâng ly uống một ngụm rượu, nhìn chằm chằm người đàn ông kia.

Đồng thời, điện thoại trong tay hắn cũng đổ chuông, là Tiếu Phong gọi tới, hỏi hắn tìm mình có chuyện gì?

"Chỉ là đi ngang qua, tiện đường ghé thăm." Hắn không có cầm lấy điện thoại, mà là tiếp tục dùng đôi mắt lạnh băng kia nhìn chằm chằm hình ảnh trên camera, đem kết hợp hình ảnh của Tiếu Phong cùng người đàn ông này lại với nhau, "Ngày mai có dự án đầu tư quan trọng, tôi muốn cậu giúp tôi xuất ngoại, cậu có thời gian hay không?"

Tiếu Phong ngồi trong xe Phantom nhìn căn hộ càng ngày càng xa kia, đang suy tư lời nói vừa rồi của Bạch Cơ Nhi.

Cô nói cô đã làm chuyện thật có lỗi với hắn, vĩnh viễn không được hắn than thứ, để hắn sau này đừng đến tìm cô nữa, đây là ý gì?

"Ngày mai tôi có thể xuất ngoại." Đồng thời hắn cũng nhận nhiệm vụ mà Hàn Kiền giao cho, tính trước mắt rời khỏi nơi này vài ngày, tất cả đặt công việc lên trên hết,  "Tuần sau Cảnh Tĩnh phải làm phẫu thuật, đúng lúc tôi nhân cơ hội này gặp mặt vài vị bác sĩ nổi tiếng."

"Được, cậu chuẩn bị cho ngày mai đi." Hàn Kiền cũng không nói năng rườm rà, sau vài câu, cúp máy, sau đó đứng dậy đi đến trước lò sưởi, nhìn ảnh chụp chung của hắn cùng Tiếu Phong, Lục Thâm.

Trước khi giải quyết tên phản đồ lần này, hắn có việc quan trọng hơn giao nhiệm vụ cho phản đồ hoàn thành. Hơn nữa, hắn cho phép Tiếu Phong tiếp tục cùng một chỗ với Bạch Khiết, chỉ cần anh em tốt của hắn thích loại đàn bà lẳng lơ này, Bạch Khiết xem như là món hàng hắn đưa cho Tiếu Phong!

Nhưng có một chút, mỗi lần Tiếu Phong hẹn hò cùng Bạch Khiết, hắn phải biết được mỗi một động tác, cùng với mỗi một câu mà bọn họ nói chuyện với nhau!

Nếu không, giữ phản đồ Tiếu Phong này lại còn có ý nghĩa gì, không bằng nhanh chóng diệt trừ mầm mống tai họa này!

Mà bên này, Tiếu Phong cũng không biết tâm tư của Hàn Kiền, sau khi lên xe rời đi, hắn lập tức gọi điện cho trợ lý chuẩn bị thủ tục xuất ngoại, về tới Tiếu trạch.

Bởi vì đêm dài, lầu một của Tiếu trạch im ắng, không hề có tiếng người, tựa như mọi người đều đi ngủ hết.

Nhưng khi hắn mở bật đèn phòng ngủ lên, hắn bị hoảng sợ bởi thân ảnh vợ Cảnh Tĩnh ngồi trong đêm tối, nhất thời tâm tình phức tạp, "Sao còn chưa ngủ?"

Cảnh tĩnh mặc chiếc váy ngủ bằng lụa tơ tằm, càng khiến thân hình cô yếu đuối hơn.

Mà càng khiến hắn lo lắng hơn là, Cảnh Tĩnh bệnh nặng quấn thân thế nhưng đang uống rượu, chai rượu đã hết một nửa, trong không khí cũng phiêu tán mùi rượu nồng đậm đến gay mũi, điều này chứng minh, Cảnh Tĩnh mượn rượu giải sầu!

Giờ phút này thấy chồng trở về, Cảnh Tĩnh sờ sờ áo ngủ trên người, gương mặt đỏ ửng, cười ôn nhu, "Phong, chúng ta có con đi."

Cô vẫn chưa đứng dậy, mà là ngồi bên cửa sổ, nhìn mấy chiếc xe sang của Tiếu Phong dưới sân. Nhưng những chiếc xe này cũng không có chiếc Phantom, đó là chiếc mà Bạch Cơ Nhi hay đi, không có khả năng xuất hiện ở đây.

Bởi vậy, đối mặt với thân hình cao lớn đang đi về phía này, Cảnh Tĩnh lại hỏi một câu, "Chạng vạng em thấy anh lái xe Phantom rời đi, vì sao lúc về không thấy?"

"Em theo dõi anh?" Gương mặt Tiếu Phong nhất thời trầm xuống, đôi mắt hiện lên lãnh ý, nhìn chằm chằm người vợ bệnh nặng, "Hơn nữa, chúng ta không có khả năng có con, thân thể của em sẽ không chịu đựng được." Chạng vang hôm nay sau khi rời khỏi Tiếu trạch, hắn để tài xế lái Phantom đến đón, bởi vậy, Cảnh Tĩnh không có khả năng biết chiếc xe này, trừ phi cô theo dõi hắn!

Cảnh Tĩnh hôm nay, thật không thích hợp!

"Đúng vậy, em không chỉ biết hôm nay anh đi đâu." Thế nhưng Cảnh Tĩnh run rẩy đỡ sô pha đứng lên, thú nhận hành vi của mình, quay đầu nhìn chồng yêu của mình, "Hơn nữa, em còn biết cô ấy có dáng vẻ gì."

Cô đi tới Tiếu Phong đang khẽ biến sắc, sau đó dùng hai tay vòng qua lưng hắn, đem mặt vùi vào vòm ngực rắn chắc của hắn, nhẹ nhàng cọ cọ, khổ sở nhắm hai mắt lại, "Ha ha, nơi này còn lưu lại hương vị trẻ tuổi của cô ta, quả là mê người. Nhưng mà em tin tưởng anh gặp dịp thì chơi, đúng không? Mấy năm nay, là em thật có lỗi với anh."

Tiếu Phong biến sắc, dùng cánh tay nhẹ nhàng ôm vợ, ôm sát vào trong lòng, môi khẽ hôn lên sợi tóc của cô, đôi mắt thâm ảm lại hiện lên tia áy náy nồng đậm, đau lòng ôm chặt vợ.

---

Wattpad 17/6/2023. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro