Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Winter nhìn chị bằng đôi mắt đỏ hoe, cuối cùng khẽ run tay bỏ khăn lông ra, mái tóc dài hơi ướt xõa trước ngực, làm bộ ngực trắng nõn như ngọc, hai đầu v* tựa như mận chín.

Eo cô rất nhỏ, cái rốn tinh tế giống như đầu lá tre.

Chị nhìn chằm chằm vào rốn cô một lúc, không nhịn được đưa tay ra sờ, cô gái nhỏ sợ hãi lùi lại một bước, chị dừng tay, nhướng mày, không nói gì, chỉ nhìn cô như thế.

Cô vừa bàng hoàng, vừa sợ hãi, ánh mắt rụt rè, đi chân trần về phía trước, để sát rốn vào tay chị.

Chị vươn ngón trỏ ra búng búng.

Cô gái nhỏ nhạy cảm rùng mình.

Chị cởi quần áo, lộ ra dáng người cao ráo săn chắc, trước ngực sau lưng đều có vết sẹo, mỗi một vết đều nói cho cô, chị không phải là người bình thường.

Chị là cướp.

"Lại đây giúp tôi xoa lưng." Chị cởi quần áo đi vào, tắm rửa.

Kim Winter nghe thấy vậy, ngẩng đầu nhìn chị, chị đang nhắm hai mắt gội đầu, nếu bây giờ cô chạy trốn...

Không, cô không chạy thoát được.

Ngoài cửa còn có bảy người đàn ông khác.

Cô cầm khăn tắm đi vào, chị rất cao, cô chà lưng và xoa sữa tắm cho chị.

Chị gội đầu xong, bỗng nhiên xoay người đối diện với cô.

Thứ đồ vật giữa hai chân kia đã dựng thẳng lên.

Kim Winter sợ hãi lùi về phía sau, đụng phải cửa kính.

Chị đi đến, cúi đầu ngửi cổ cô, môi nhẹ nhàng di chuyển xuống cổ, cuối cùng ngậm đầu v* cô, bởi vì quá bất ngờ, Kim Winter đột nhiên vùng vẫy kịch liệt.

Kịch bản không có đoạn này!

Kim Mẫn Đình giãy giụa quá mạnh, vô tình đánh vào mặt ảnh hậu, cô cho rằng ảnh hậu sẽ dừng lại, không ngờ chị đưa chân chống lại cô, một tay đè hai tay cô, giơ cao qua đầu.

Đây là vị trí góc khuất nên không bị chụp đến, Lưu Trí Mẫn cúi đầu giả vờ liếm hôn vành tai cô, nhẹ nhàng nói, "Tin tôi một lần, chúng ta xong cảnh này."

Kim Mẫn Đình hiểu ý chị, ngay lập tức phối hợp khóc lóc đẩy chị ra, "Đừng... Xin chị..."

"Đừng?" Chị dễ dàng dùng đôi bàn tay ôm lấy bầu ngực của cô, xoa bóp thành đủ loại hình dạng, giọng nói lộ vẻ ác ý, "Muốn đám anh em của tôi cùng nhau làm em không?"

Kim Winter nghe vậy càng sợ hãi lắc đầu.

"Vậy phải ngoan, không phải em nói muốn ngủ với tôi sao?" Giọng nói mê hoặc của chị vang lên bên tai, Kim Winter rưng rưng gật đầu.

Ngón tay chị chen vào giữa hai chân cô, ý đồ mở ra khu mật địa, Kim Winter kinh hãi run rẩy, kẹp chặt ngón tay chị, không cho chị đi vào.

Chị nhận ra điều gì đó, hỏi, "Chưa từng làm bao giờ?"

Kim Winter chỉ rơi nước mắt, không nói lời nào.

Dường như chị cười, tùy tiện lấy khăn lau rồi ôm cô vào phòng, chị châm một điếu thuốc, hít một hơi thật sâu, sau đó nhìn cô nằm trên giường, nói khẽ, "Được rồi, chốc nữa tôi sẽ nhẹ nhàng."

Chị cúi người đè lên cô, bàn tay xoa bóp bộ ngực mềm mại, rồi ngậm lấy núm vú, đầu lưỡi liếm láp, gặm cắn.

Kim Winter run rẩy, giọng nói như đang khóc, "Đừng... Làm ơn..."

Chị tách hai chân cô ra, để vật cứng ở hông cô, như muốn đẩy vào, thấp giọng thở dốc.

Kim Winter đau đến mức toàn thân trên cong lên, cần cổ thon dài trắng nõn ưỡn ra, hai mắt ngấn lệ, thê lương kêu thảm thiết, "A... Đau quá..."

Nghe thấy âm thanh này, "con khỉ" ngoài cửa tiếc nuối xoa tay, "Mẹ kiếp! Tao biết ngay là xử nữ mà!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro