Chapter 7: Phần Cuối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sakura thở dài, lắc đầu. "Chị Temari, thôi mà! Chị không cần phải làm như thế đâu!" Temari mỉm cười, đưa tay cầm lấy cái ví tiền rồi đẩy đẩy vai cô. "Này, im lặng nào, chị sẽ đưa em đến trung tâm thương mại dù em có muốn hay không. Đợi chị viết vài lời nhắn cho mấy đứa em đã, vì chị biết Gaara, bọn họ sẽ trở về sớm thôi." Temari lấy bừa một tờ giấy và viết lên trên vài chữ cẩu thả bằng mực tím: Đã bắt cóc Sakura. Đến trung tâm thương mại. Sẽ về sớm!

"Ôi trời ơi! Ôi trời ơi!" Kankuro nhảy cẫng lên đầy phấn khích, một nụ cười nhe răng toe toét đến tận mang tai xuất hiện trên khuôn mặt anh. Gaara nhìn chằm chằm vào anh với cái nhìn 'tôi ghét anh', hai tay vẫn khoanh trước ngực. "Anh nói nhiều quá, baka. Thôi đi. Anh đã làm như thế hơn 7 phút rồi..." Kankuro ngừng nhảy nhót nhưng nụ cười toe toét vẫn còn in sâu trên mặt. "Ôi trời ơi! Gaara đã bị mê hoặc! Gaara đã bị mê hoặc! Và không còn là một con búp bê nữa!"

Mặt Gaara tối sầm lại, anh đưa tay tóm lấy cổ áo của Kankuro. "IM NGAY! Anh làm tôi đau đầu quá đó! Và nếu như anh dám nói cho BẤT CỨ AI, tôi sẽ đập anh ra thành từng mảnh!" Kankuro cười nhăn nhở nhưng vẫn gật đầu. "Rồi, rồi. Nhưng mà làm ơn nha, ít nhất cũng để cho anh nói với chị Temari!" Gaara lắc đầu. "Không được. Đặc biệt là chị ta!" Kankuro thở dài. "Được rồi, Gaara. Anh sẽ cố gắng không nói cho bất cứ ai. Anh chỉ là không tin được thôi!" Gaara chớp chớp mắt rồi nhắm lại sau đó lại mở ra. "Im đi."

Kankuro cười cười và gật đầu. "Được rồi, tốt thôi. Về nhà nào!"

Gaara hừ nhẹ, đảo mắt rồi quay đi.

Sakura nhìn lên bầu trời và mỉm cười khi cô trông thấy những đám mây xám xịt giăng khắp khắp nơi. "Em mong là trời mưa... Nó sẽ làm bầu không khí mát hơn."

"Này, Sakura?"

Sakura nhìn về hướng phát ra lời nói, nghiêng đầu sang một bên. "Vâng?"

Temari hừm nhẹ, cố gắng suy nghĩ xem bản thân nên hỏi cô ấy câu đó như thế nào. "Em có... Ừm..."

Sakura đưa ra cái nhìn đầy bối rối. "Có gì cơ ạ?"

Temari nhìn cô và thở dài. "Có thể nào thích em trai của chị? Thật ra, từ trước đến nay, không có ai muốn bỏ thời gian ra cùng em ấy giống như em đã làm, và em cũng không hề sợ em ấy như hầu hết tất cả mọi người. Chị sẽ không làm gì kỳ quặc đâu, chị chỉ tò mò... Bởi vì, ừm... Em ấy cần ai đó ở gần bên giúp em ấy trở thành một người tốt hơn. Em không biết nhiều về quá khứ của Gaara, đúng không?"

Sakura dừng bước, tự hỏi bản thân nên trả lời hay không. "Nói với cô ấy đi! Cô ấy là chị gái của anh ta, cô ấy có thể tác hợp cho hai người!"

"Hừ! Đi đi!"

Temari lại thở dài lần nữa. "Sakura? Em có đó không? Xin chàoooo!!!!". Cô gái tóc vàng vẫy vẫy bàn tay trước mặt cô gái tóc hồng. Sakura đột ngột lắc đầu và nhìn về phía Temari. "Hửm? Gì? Xin lỗi. Em lại mất tập trung rồi!"

"Không đùa chứ...?" Temari cười ngớ ngẩn sau đó lại trở nên nghiêm túc. "Về câu hỏi của chị..."

Sakura nhún vai trong khi nhìn xuống lề đường. "Em thích cậu ấy, ừm... Như một người bạn, vậy đó. Và không, cậu ấy không nói cho em biết nhiều về quá khứ của cậu ấy vào tối qua. Chỉ nói là cậu ấy thật sự rất vui khi có một người bạn bởi vì cậu ấy lớn lên luôn khá cô đơn."

Temari khẽ lầm bầm nho nhỏ, "Em ấy có thể thích em..." Sakura nhìn lên. "Hử? Chị vừa nói gì?"

"A, không có. Hãy về nhà em đi, sau đó chúng ta có thể đến trung tâm mua sắm!" Temari nắm lấy cổ tay Sakura và kéo mạnh về phía trước để giữ cho cô bắt đầu đi tiếp. Sakura cười cười khi cô đang nói và bước đi cùng Temari trên đường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro