Gác nhỏ 19: Ngụ ngôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngụ ngôn 1:

Chuyện chim sẻ và đại bàng: Ai cũng có 1 đôi tay, 1 cái miệng và 1 cái đầu, nhưng không phải ai cũng biết sử dụng chúng đúng lúc đúng chỗ


Trong cuộc sống, ai cũng có một đôi tay, một cái miệng và một cái đầu nhưng chúng chỉ phát huy hiệu quả khi sử dụng đúng lúc đúng chỗ, có những người chỉ biết nói mà không biết làm nhưng cũng có những người làm hùng hục mà chẳng mảy may động não thiệt hơn.

Ở khu rừng nọ có một con đại bàng huyênh hoang hợm hĩnh. Gặp bất cứ con chim nào bé hơn, đại bàng cũng khoe khoang rằng nó là chúa tể của các loài chim: Đại bàng khoẻ nhất, kêu to nhất và bay cao nhất.

Một hôm, đại bàng tập hợp tất cả các loài chim lại và lên giọng thách thức:

– Hỡi tất cả các loài chim, trong các ngươi có kẻ nào dám đọ sức kêu to, ăn nhiều, và bay cao cùng ta không?

Cả bầy chim sợ hãi, dáo dác nhìn nhau, chẳng con nào dám ho he một tiếng. Thấy thế đại bàng càng được thể lên giọng:

– Ta chấp tất cả các ngươi đấy.

Lúc bấy giờ, một chú sẻ con bèn lên tiếng:

– Bác đại bàng ơi, thi ăn nhiều, kêu to với bác thì chúng em chẳng dám rồi. Nhưng thi bay cao với bác thì em cũng xin thử một lần xem sao.

Cả đại bàng lẫn các loài chim khác đều sửng sốt ngoảnh lại nhìn chim sẻ nhưng nó không hề nao núng.

Cuộc thi bắt đầu. Ðại bàng vỗ cánh bay lên. Khi đã bay cao hơn cả những ngọn cây cao nhất, đại bàng liền gọi :

-Ê, sẻ con chết rấp ở đâu rồi ?

Lúc ấy sẻ bay lên đầu đại bàng, đáp:

- Em đây, bác cứ yên tâm, em không bỏ cuộc đâu.

Thấy sẻ bỗng nhiên bay cao trên đầu mình, đại bàng cố sức bay cao lên nữa. Khi cao hơn cả những đỉnh núi mù sương, đại bàng lại cất tiếng gọi:

- Thế nào, sẻ con, vẫn theo ta được đấy chứ?

Chim sẻ lại bay lên trên đỉnh đầu đại bàng và trả lời :

– Vâng, em vẫn cố theo bác đây. Bác mệt rồi sao mà bay chậm lại thế?

– Không đời nào!

Ðại bàng nói hổn hển rồi bay ngược lên cao, cao mãi, lần này đại bàng đã ở trên cả những đám mây trắng xóa. Nó tin là sẻ con chẳng thể nào bay lên tầng cao này được. Ðôi cánh đã mỏi rã rời; cổ và đầu nặng trĩu, đại bàng nói chẳng ra hơi:

– Sẻ con đã chịu thua ta rồi chứ?

– Chưa đâu, em vẫn ở trên đầu bác đây này – Giọng chim sẻ lanh lảnh phía trên.

Ðại bàng quyết không chịu thua chim sẻ, nó lấy hết sức cùng lực kiệt cố gắng rướn tiếp lên cao nhưng không được nữa. Ðại bàng tắt thở và rơi thẳng từ trên cao xuống lại khu rừng nơi có các loài chim đang tụ họp theo dõi "trận đấu".

Lúc đó, chim sẻ chỉ việc xòe cánh ra từ từ hạ xuống giữa các loài chim đang nóng lòng chờ tin cuộc đọ sức. Chúng không hiểu chim sẻ nhỏ bé có mưu mẹo gì mà thắng được đại bàng vốn to khoẻ, bay cao nhường ấy.

Sự thật là ngay từ lúc bắt đầu cuộc thi, chim sẻ đã đậu trên lưng đại bàng. Suốt cả trận thi đấu, đại bàng đã mất công chở chim sẻ trên lưng mà không hề hay biết. Mỗi lần đại bàng cất tiếng hỏi, chim sẻ lại từ lưng đại bàng bay lên đáp lời, thành thử nó chẳng mất tí sức nào.

Như vậy, thay vì dùng sức hay dùng miệng để thi ăn nhiều, kêu to với đại bàng, chim sẻ nhỏ bé đã dùng chính cái ĐẦU của mình để chiến thắng đại bàng kiêu ngạo và to lớn hơn nó gấp nghìn lần.

Trong cuộc sống, con người ai cũng có một đôi tay, một cái miệng và một cái đầu. Nhưng không phải ai cũng biết sử dụng đúng lúc và đúng chỗ. Có những người chỉ biết nói mà không hề bắt tay vào thực hiện. Có những người chỉ biết hùng hục làm mà không động não xem nên làm thế nào cho hiệu quả.

Có những bạn sinh viên trẻ vừa mới ra trường luôn nói rằng: Em có thể làm bất cứ việc gì, miễn là được thử sức trong một môi trường năng động và được học hỏi. Ấy vậy mà chỉ vừa giao đi ra ngoài khảo sát khách hàng, thì các bạn lại "nhảy cẫng" lên kêu "nắng nôi, vất vả, không đúng chuyên ngành, không đúng năng lực...".

Thành công là một con đường đầy chông gai đòi hỏi chúng ta phải vượt qua bằng chính sức lực của mình. Trên con đường ấy, bạn sẽ phải dùng đôi tay lao động để san đường, lấp đá. Bạn cũng sẽ phải dùng cái miệng để kêu gọi sự giúp đỡ từ những người xung quanh. Nhưng trên tất cả, bạn phải biết dùng cái đầu để làm sao vượt qua con đường ấy một cách nhanh nhất và tốn ít sức lực nhất.



Ngụ ngôn 2: 

Chuyện con bò của người nghèo và bài học về sự kiên trì


Trong cuộc sống, không ai có thể tránh khỏi khó khăn và thất bại. Nếu bạn có thể đứng lên từ thất bại, kiên trì theo đuổi mục tiêu, tương lai chắc chắn sẽ thành công. Tuy nhiên, không phải ai cũng có thể kiên trì thực hiện ước mơ.

  Ở làng nọ, có một gia đình rất nghèo, cuộc sống vô cùng khổ cực. Một phú hộ trong làng thấy vậy đã động lòng thương cảm và muốn giúp đỡ gia đình nghèo. Phú hộ tặng gia đình nghèo một con bò, chúc họ khai hoang tốt, đợi mùa xuân đến gieo hạt giống, mùa thu là có thể thoát nghèo. 

 Người nghèo cảm thấy hi vọng tràn trề và bắt đầu phấn đấu với mong muốn thoát nghèo. Nhưng chỉ sau vài ngày, bò vẫn muốn ăn cỏ, người lại muốn ăn cơm, cuộc sống trở nên khó khăn hơn khi nhu cầu tối thiểu không thể đáp ứng được.

Người nghèo bèn nghĩ ra cách bán bò đi, mua mấy con dê vì dê rẻ hơn bò rất nhiều. Trước tiên, người nghèo sẽ giết một con để ăn, những con còn lại giữ để nuôi cho đến khi sinh con, đợi dê con lớn lên rồi mang ra chợ bán lấy vốn mua tiếp lứa sau. Như thế sẽ kiếm được nhiều tiền hơn.

Nghĩ là làm, người nghèo tiến hành theo đúng kế hoạch đã định. Sau khi ăn hết một con dê, người nghèo chăn thả những con dê còn lại để chúng sớm sinh con. Tuy nhiên, do chỉ được ăn cỏ nên những con dê còn lại cứ còi cọc mãi và không sinh sản được. Cuộc sống của người nghèo tiếp tục lâm vào khó khăn.

Trong khi đó, người nghèo vẫn cần có cơm ăn mỗi ngày để lấy sức chăn đàn dê và làm việc. Vì thế, anh ta quyết định giết tiếp con dê thứ 2 để lấy thức ăn.

"Tiếp tục như thế này sẽ không ổn.Chi bằng đem dê đi bán, sau đó lấy tiền mua gà. Giá gà rẻ hơn dê hàng trăm lần, đã thế chúng lại đẻ trứng rất nhanh, trứng gà có thể lập tức bán được tiền, cuộc sống sẽ trở nên tốt đẹp hơn" – người nghèo nghĩ.

Cảm thấy hy vọng tràn trề, người nghèo lại tiếp tục thực hiện kế hoạch, bán dê để lấy tiền mua gà. Nhưng gà thì không thể ăn cỏ chăn thả trên những cánh đồng được. Gà cần ăn cơm hoặc gạo. Người nghèo cơm còn không đủ ăn, thì lấy đâu cơm gạo cho gà ăn. Vậy là những chú gà tiếp tục chết đói, còi cọc và không đẻ trứng được.

Cuộc sống của người nghèo tiếp tục lâm vào bế tắc. Khi trong nhà chẳng còn gì, người nghèo quyết định giết gà để ăn.

Cuối cùng tài sản duy nhất còn lại của người nghèo là một chú gà, không có gạo để ăn, không thể đẻ trứng. Ước mơ làm giàu của người nghèo hoàn toàn sụp đổ. Người nghèo thất vọng nghĩ: "Làm giàu thật khó, thà đem con gà còn lại đi bán, mua một bình rượu uống cho say để không còn phải lo lắng về cuộc sống nữa".

Mùa xuân năm đến, phú hộ nọ hào hứng mang hạt giống đến cho người nghèo gieo trồng vì nghĩ rằng người nghèo đã dùng bò để khai hoang thành công. Tuy nhiên, trước mắt phú hộ là túp lều trống trơn, người nghèo thì đang vật vã trong hơi men rượu.

Phú hộ lắc đầu và chán nản quay đi. Người nghèo vẫn tiếp tục say xỉn.

Trong cuộc sống, rất nhiều người nghèo đã từng mơ ước, thậm chí có cơ hội và hành động nhưng họ đã không đến cùng.

Một nhà đầu tư nổi tiếng từng chia sẻ bí quyết thành công của ông là: "Lúc không có tiền, cho dù khó khăn cũng nên tiết kiệm và đầu tư. Áp lực sẽ khiến bạn tìm được phương pháp kiếm tiền mới, giúp bạn trả hết nợ. Đó là một thói quen tốt ."

Tính cách hình thành thói quen, thói quen quyết định thành công.

Kẻ mạnh không phải là không có nước mắt mà là kìm nén nước mắt không rơi. Kẻ yếu không phải ở vẻ bề ngoài mà là ở tinh thần suy sụp.

Trong cuộc sống, không ai có thể tránh khỏi khó khăn và thất bại. Nếu bạn có thể đứng lên từ thất bại, kiên trì theo đuổi mục tiêu, tương lai chắc chắn sẽ thành công. Tuy nhiên, không phải ai cũng có thể kiên trì thực hiện ước mơ.

******************************************************************************

Cuộc sống cần những câu chuyện nhỏ để giúp bạn có được kinh nghiệm sống quý báu, hay ít ra nó cũng có thể giúp các bạn có được chút niềm vui trong những bộn bề này.

1. Mark Twain và người phụ nữ kiêu ngạo

Trong một bữa tiệc, Mark Twain ngồi đối diện với một người phụ nữ. Theo lẽ lịch sự, ông đã nói với người này: "Cô thật là xinh đẹp!".

Người phụ nữ đó lại không hề cảm kích, mà còn cao ngạo nói: "Rất tiếc là tôi không có cách nào để nói lời khen tương tự như thế với ông!".

Mark Twain rất bình thản, nói: "Không sao cả, cô có thể giống như tôi vậy, nói một lời nói dối là được rồi".

Người phụ nữ nghe xong, xấu hổ quá, phải cúi gầm mặt xuống mà không nói được lời nào.

Gợi ý nhỏ:

Tảng đá mà bạn ném ra, người bị nó làm cho vấp té sẽ luôn luôn là chính bản thân bạn;

Bạn nói lời cay nghiệt, sau cùng cũng sẽ tự mình rước lấy nhục nhã mà thôi.

2. Chuột sa hũ gạo

Một con chuột rơi vào trong lu gạo, số gạo trong lu vẫn còn một nửa, sự cố ngoài ý muốn này khiến nó vui mừng không sao tả được.

Sau khi xác định là không có nguy hiểm gì, nó liền bắt đầu cuộc sống ăn rồi lại ngủ, ngủ rồi lại ăn trong cái lu gạo.

Rất mau, lu gạo sắp cạn kiệt, nhưng nó rốt cuộc vẫn không thoát khỏi sự cám dỗ của những hạt gạo, nên tiếp tục ở lại trong lu. Cuối cùng, gạo đã ăn hết, chuột ta mới phát hiện rằng mình không thể nhảy ra ngoài được nữa, lực bất tòng tâm.

Gợi ý nhỏ:

Cuộc đời của chúng ta xem như rất yên bình nhưng thật ra khắp nơi đều đầy rẫy nguy cơ, cần phải giữ cho mình quan niệm sống ổn định, từ đó mà biết cân nhắc đến an nguy.

3. Con thỏ câu cá bằng cà rốt

Ngày đầu tiên, chú thỏ con đi câu cá, không thu hoạch được gì cả.

Ngày thứ hai, nó lại đi câu cá, kết quả vẫn không đổi.

Ngày thứ ba, nó vừa đến nơi, một con cá lớn từ trong hồ nhảy lên, lớn tiếng quát: "Nếu như ngươi còn dám dùng cà rốt để làm đồ ăn cho cá, ta sẽ làm thịt ngươi".

Gợi ý nhỏ:

Những gì bạn cho đi đều là những gì bạn muốn cho, chứ nó không nhất định là những gì mà đối phương muốn; thế nên điều bạn cho đi ấy trong con mắt người ta căn bản vốn không có giá trị gì cả. Hãy biết cân nhắc đến người khác để giá trị cuộc sống của bạn thêm ý nghĩa.

4. Bệnh nhân ung thư "tưởng rằng" cuộc phẫu thuật đã thành công

Tôi có một người bạn là bác sĩ. Một lần anh làm phẫu thuật cho bệnh nhân ung thư, sau khi mổ ra mới phát hiện chỗ bị viêm cắt bỏ không được, anh đành phải may lại, rồi đi giải thích tình huống với bệnh nhân. Bệnh nhân đó đến từ vùng quê, nghe không hiểu thuật ngữ y khoa, thế nên nghe xong thì vững tin rằng phẫu thuật xong rồi thì bệnh sẽ khỏi.

Bác sĩ không còn cách nào khác, đành phải để ông xuất viện.

Một năm sau tái khám, bệnh quả nhiên đã khỏi hẳn, các tế bào ung thư đã hoàn toàn biến mất.

Gợi ý nhỏ:

Tâm thái vui vẻ lạc quan chính là phương thức phẫu thuật tốt nhất vậy.

5. Nhân duyên vợ chồng

Năm đó, anh đang ngồi đợi bạn trong quán cà phê. Một người con gái bước đến hỏi: "Anh có phải là người mà dì Vương giới thiệu đến để xem mắt hay không?".

Anh ngẩng đầu lên nhìn cô một cái, bất chợt phát hiện đây chính là mẫu người mình thích, lòng nghĩ thầm sao không "lỡ nhầm rồi đã nhầm cho trót luôn", thế là vội vàng đáp: "Đúng vậy, mời ngồi".

Ngày kết hôn, anh liền đem sự thật này nói với vợ, người vợ cười cười một cái, nói: "Em cũng không phải là đến xem mắt, chỉ là mượn cớ để bắt chuyện với anh thôi......"

Gợi ý nhỏ:

Khi cơ duyên đã đến rồi, thì đừng nên do dự mà hãy nắm chặt lấy nó.

6. Hoa khôi lớp xấu xí

Các sinh viên nữ công khai bỏ phiếu bầu chọn hoa khôi của lớp, Tiểu Mai là người có dung mạo bình thường nhưng cô đa đứng ra nói mọi người rằng: "Nếu như tôi được chọn, qua vài năm sau, các chị em ngồi ở đây có thể tự hào mà nói với chồng của mình rằng, 'hồi em học đại học, em còn xinh đẹp hơn cả hoa khôi trong lớp cơ đấy!'".

Kết quả là cô ấy đã được bầu chọn với số phiếu gần như tuyệt đối.

Gợi ý nhỏ:

Thuyết phục người khác ủng hộ bạn, không nhất định là phải chứng minh rằng bạn xuất sắc hơn người khác như thế nào, mà là cần để cho người ta biết được rằng nhờ có bạn mà họ mới trở nên ưu tú hơn và có nhiều thành tựu hơn.

7. Ông lão vứt bỏ đôi giày

Chuyến xe lửa đang chạy trên đường cao tốc, Gandhi không cẩn thận làm rơi một chiếc dép mới mua ra ngoài cửa sổ, mọi người chung quanh đều cảm thấy tiếc cho ông. Bất ngờ, ông liền ném ngay chiếc giày thứ hai ra ngoài cửa sổ đó. Hành động này của Gandhi khiến mọi người sửng sốt, thế là ông bèn từ tốn giải thích: "Chiếc giày này bất luận đắt đỏ như thế nào, đối với tôi mà nói nó đã không còn có ích gì nữa, nếu như có ai có thể nhặt được đôi giày, nói không chừng họ còn có thể mang vừa nó thì sao!".

Gợi ý nhỏ:

Đối với nỗi thống khổ đã định sẵn là không thể vãn hồi, chi bằng hãy buông bỏ từ sớm.

8. Hai con hổ số phận khác nhau

Có hai con hổ, một con ở trong chuồng, một con nơi hoang dã.

Hai con hổ đều cho rằng hoàn cảnh của bản thân mình không tốt, đôi bên đều ngưỡng mộ đối phương, thế là chúng quyết định thay đổi thân phận với nhau. Lúc mới bắt đầu, cả hai đều vô cùng vui vẻ, nhưng không lâu sau đó, hai con hổ đều chết cả: một con vì đói mà chết, một con u sầu mà chết.

Gợi ý nhỏ:

Có những lúc, mọi người nhắm mắt làm ngơ đối với hạnh phúc của chính bản thân mình, để rồi luôn để mắt đến hạnh phúc của những người khác. Thật ra, những gì mà bạn đang có chính là những điều mà người khác phải ngưỡng vọng.

Cuộc đời là thế, nhiều chuyện xảy ra theo cách không thể ngờ tới, hy vọng sau khi đọc những câu chuyện này, mọi lúc mọi nơi ai cũng có thể tự nhắc nhở bạn thân mình vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kws