phần 1: Thượng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Doãn Kì thiếu gia." Xa xa một thân bánh bao lắc lư chạy vội vàng vào một gian cung điện tẩm thất hoa mĩ, không gián đoạn mà còn phát ra thanh âm "ai u" linh tinh hô đau. Ngay lúc thân bánh bao lắc lư vừa muốn ở trên mặt đất không có cái gì ngã sấp xuống thì, tưởng rằng nam hài đích xác phảng nhược thiên tuyến(mỏng như sợi dây) vững vàng mà phụ trợ hắn. Bánh bao với nam hài đơn giản cười.

.

Mà nam hài hồi đáp một cái thở ra lười nhác như đáp lễ, vẻ mặt sủng ái điểm cái mũi nhỏ của bánh bao một chút. Thân thể nho nhỏ của bánh bao thì ở trong lồng ngực của nam nhân.

.

Nam hài bất đắc dĩ cười nói: "Ngươi nha, tìm ta có chuyện gì? Ha hả."

.

"A." Bánh bao ngẩng đầu cái miệng nhỏ hưng phấn không ngừng hiện ra nụ cười trẻ thơ.

.

Năm ấy nam hài thiếu gia Mẫn Doãn Kì chín tuổi, bánh bao Chung Quốc năm tuổi. Dưới tàng cây hoa đào, thân ảnh hai người đan vào thành một bức tranh tuyệt đẹp.

.

Vận mệnh của Tiểu Quốc cùng Doãn Kì a. Nghĩ cũng biết Tiểu Quốc hắn cũng trốn không thoát vận mệnh bị ăn a.(Bao Bảo không phải nương không thương ngươi, là rất thương ngươi đó, cho nên ngươi liền hảo hảo cùng thiếu gia của ngươi đi. Ha hả. Bao Bảo: cười vô tội đáng yêu "ân, thích nhất thiếu gia." Hàn Thiếu Ngôn: mỉm cười, sờ sờ đầu Bao Bảo, "Ngoan, ta mang ngươi đi ăn mứt quả, ân." Sau đó
Bao Bảo đã bị lừa theo rồi.)
Hắc....hắc😂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro