Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ngày mai Chu Dương về nước"
   Khi nghe thấy câu ấy , Thẩm Mặc đang quỳ dưới đất giúp Quý Mình Hiên " giải quyết". Hai đầu ngối quỳ trên nền đá cẩm thạch lạnh lẽo khiến cậu đau nhói,còn miệng thì bị thứ khác lấp đầy.Cảm giác nóng lạnh đan xem nhau không hề dễ chịu chút nào.Mà cái tên Chủ Dương đó lại như lưỡi dao chọc thẳng vào tim cậu , chốc lát máu tươi văng khắp nơi ,gây ảo giác như cả thể xác và linh hồn đều rỉ máu .Tiếp đó , cơn đau nhức nhối lôi Thẩm Mặc quay về hiện thực .Quý Minh Hiên nắm tóc cậu , buộc cậu ngẩng đầu lên rồi hỏi :"Sao hả ? Mới nghe đến tên người yêu cũ thôi mà đã kích động đến vậy à?"Thẩm Mặc chỉ có thể lắc đầu "ưm ưm" hai tiếng,dùng kĩ thuật lấy lòng. Quý Minh Hiên thoải mái mà thở hắt ra .Anh thờ ơ liếc qua Thẩm Mặc , như thế đã nhìn thấy tất cả nhưng luỗ vạch trần cậu.Trong chuyện này , kĩ thuật của cậu vẫn rất kém cỏi , dù đã xem rất nhiều video làm tình của gay ngưng vẫn chẳng tiến bộ là bao,đêm này cậu lại liên tiếp thất thần tận mấy lần, khiến Quý Minh Hiên mất hứng, chỉ giải toả trong đúng một lần rồi thôi. Thẩm Mặc vào toilet súc miệng, bây giờ cậu mới nhận ra bản thân ninh trong gương thật sự quá mức xa lạ. Tóc cậu đã dài ra rất nhiều, phần mái rủ xuống gần chế khuất cả đôi mắt, đôi môi sưng đỏ, khoé miệng vẫn còn vương ít thứ mờ ám.Câuh mở vòi, nghe tiếng nước ào ào vang lên.
Chu Dương........
Chuyện của cậu và Chu Dương dường như đã thuộc về kiếp trước.
-----------------------
Thẩm Mặc đang súc miệng dở chừng, chợt nghe bên ngoài có tiếng đóng sập cửa, ra khỏi toilet mới thấy quả nhiên Quý Minh Hiên đã đi rồi. Chắc anh còn chưa tận hứng lên tìm đến chỗ khác giải khuây. Thẩm Mặc tự kiểm điểm một chút cũng tự thấy mình sai, ai đời lại dám lơ đãng ngày trên giường với ngài Quý. Mấy mà Quý Minh Hiên chưa bao giờ thiếu bạn gường vừa dịu dàng vừa xinh đẹp, vừa có kĩ thuật cao siêu, Thẩm Mặc chủ hơi áy náy một chút rồi yên tâm thoải mái mà thiếp đi. Trước nay cậu vốn dễ ngủ, thường cả đêm ngon giấc không mộng mị,nhưng đêm nay lại ngoại lệ nằm mơ.Cậu mơ thấy kí túc xá học sinh thời trung học, nơi ấy chật chội hẹp hòi , sách vở chất bừa vãi khắp phòng. Sắc trời đã gần lúc hoàng hôn, nửa căn phòng được phủ ráng chiều, nửa còn lại ẩn mình trong bóng tối mù mờ. Chu Dương dồn cậu ở một góc  phòng , cúi xuống tìm bờ môi cậu. Bên ngoài phòng ngủ vang lên những tiếng bước chân nhận nhạo. Hai người đều còn trẻ , nghe vậy liền căng thẳng tới mức cả người vã mồ hội .Cậu hơi ngước mắt lên , thấy lớp râu mới nhú lún phún trên cằm Chu Dương....
____________________
Sau đó Thẩm Mặc bừng tỉnh  . Thẩm Mặc ngủ lâu đến nỗi nửa bên mặt tê rần cả lên,  phải xoa mạnh vài cái mới khôi phục được cảm giác . Rửa mặt xong, cậu xuống tầng  dưới ăn sáng , nhìn thấy Quý Minh Hiên quần áo đã chỉnh tề sẵn , ngồi bên bàn ăn đọc báo . Thẩm Mặc ngẩng đầu nhìn đồng hồ , cất tiếng hỏi :" Hôm nay ngài Quý không phải đến công ty à?" Quý Minh Hiên liếc mắt nhìn cậu rồi ánh mắt về tờ báo :" Hôm nay tôi phải ra sân bay đón người " Thẩm Mặc ngẩn ngơ trong thoáng chốc . Đón ai? Chu Dương ư? Quý Minh Hiên biết cậu hiểu lầm , bật cười :" Hôm nay An An cũng về nước." Lúc  này Thẩm Mặc  mới thực sự tỉnh táo lại . Quý Ăn An là em gái cưng của Quý Minh Hiên,  cũng là bạn từ bé của Chu Dương,  hai nhà Chu, Quý vẫn luôn ra sức hợp tác cho hai người , ba năm trước còn đưa cả hai đi du học cùng nhau.Hôm nay Chu Dương về nước , đương nhiên Quý An An cũng bám dính như hinh với bóng .Thẩm Mặc rót cho mình ly nước , lại nghe Quý Minh Hiên nói tiếp:" Em cũng đi với tôi ".Thẩm Mặc suýt làm đổ cả ly nước :"Ngài Quý...." Quý Minh Hiên vẫn không ngẩng đầu lên , anh chỉ từ tốn xoay xoay chiếc nhẫn bạc trên ngón tay áp út tay trái , hỏi:" Có ý kiến gì à ?" Trên tay Thẳm  Mặc cũng đeo một chiếc giống ý như thế. Cậu cúi đầu nhìn tay mình cuối cùng đáp :" Không ạ"

  _______________ Còn nữa____________ 

Cảm ơn mọi người đã đọc 💐💐
    

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro