Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chiếc Limbo màu trắng chạy giữa hai chiếc xe hơi màu đen bám sát theo trên cả đoạn đường. Ba chiếc cùng dừng lại trước cửa một nhà hàng Nhật sang trọng. Tám tên mặc vest từ hai chiếc xe hơi đen vội chạy xuống bao vây chiếc Limbo ở giữa, một trong những tên đó lúi húi mở cửa xe ra đứng nghiêm nghị chờ đợi.

- Tiểu thư !

Hắn thưa.

- Được rồi, mấy người cứ ở đây.

Người trong xe cũng mặc một cái đầm trắng hở vai sang trọng như chính chiếc xe vậy.

- Nhưng lỡ...

Hắn lo sợ.

- Chỉ là giao dịch nhỏ, có gì tôi sẽ gọi.

- Dạ tiểu thư !

Hắn và các tên khác cúi chào rồi nhanh chóng bố trí địa hình trước cửa nhà hàng.

- Kính chào quý khách.

Hai cô gái mặc kimono trước cửa kính cẩn cúi chào.

- Ah, đại tiểu thư nhà họ Kim, khách của cô đã đến ! Lối này lối này ~

Tên quản lí có vẻ quen biết với cô gái này nên nhanh chóng đưa đến căn phòng VIP đã đặt trước.

Xoạt

Gã quản lí kéo khung cửa gỗ ra mời người đó vào.

- Tôi sẽ mang rượu Sake thêm cho cô nhé.

Gã cười nhẹ kéo cửa lại.

 Trong phòng VIP

Nghe danh cô Kim đã lâu nay mới được gặp... chậc chậc...

Tên to con ngồi sẵn trong phòng đang nhếch mép nhìn người đối diện.

- Cô thật sự quá xinh đẹp để làm xã hội đen đấy, cô Minju.

- Kangin ssi đã quá khen, chúng ta vừa uống vừa bàn chứ ?

Minju rót ít rượu Shake ra nâng cốc cùng hắn.

- Chỉ là vụ giao dịch nhỏ tôi không quan tâm, cái chính là tôi muốn gặp cô thôi.

Hắn cười nham nhở.

- Ồ nghe Kangin ssi nói vậy xem như giao dịch thành công rồi phải không ? Chúng ta nên nâng ly chúc mừng chứ ?

Nàng mỉm cười rót thêm rượu.

- Vừa vào mà cô đã định chuốc rượu tôi rồi đó hả ?

Hắn cười nhận lấy cốc rượu nốc một hơi.

30 phút sau

- Rượu của quý khách đây ạ.

Nhân viên mang thêm rượu vào phòng cho họ.

Minju đã lướt khướt say còn Kangin thì đã nằm gục rồi, rượu tràn lan trên mặt bàn.

- Định chuốc rượu ta hả ?! Tên đần !

Minju nhếch mép nhìn hắn quay sang cô nhân viên vẫn còn dọn bàn.

- Tính tiền đi !

- Dạ của quý khách là 527 ngàn won ạ.

Nhân viên đưa biên lai cho nàng. 

- Khỏi thối.

Nàng quăng xấp tiền vào khay rồi loạng choạng đứng dậy ôm đầu.

- Chết tiệt !

- Quý khách có sao không ? Để tôi đưa ra xe nhé. 

Nhân viên vội đứng dậy đỡ lấy nàng.

- Không, không thể để bọn nó biết tôi bị trúng thuốc.

Nàng ôm đầu thầm rủa mình quá háo thắng. Tên chết toi kia đã lén bỏ thuốc lên ngón tay rồi bôi vào miệng chai Sake, lợi dụng rót cho nàng đã hòa tan hoàn toàn thuốc rồi.

- Vậy...vậy làm sao đây ?

Cô nhân viên rối rít đỡ lấy người nàng đang lắc qua lắc lại, Minju cố lấy điện thoại ra gọi cho một tên ở ngoài kia.

- Tôi có việc, các người cứ về trước đi !

- Tiểu thư đi đâu để tụi em đưa đi ?

- IM, CÚT VỀ ĐI ! SÁNG MAI TÔI VỀ !

Nàng quát vào điện thoại rồi bấu lấy vai cô nhân viên đang đỡ mình.

- Đưa tôi...đến khách sạn gần đây đi.

- Ờ...ờ...ch...chờ chút.

Cô nhân viên vội giao lại việc cho đồng nghiệp rồi dìu nàng ra ngoài thuê một phòng ở khách sạn gần nhất.

Khách sạn Daeshin

Chỉ là một khách sạn bình dân dạng cho mướn theo giờ chủ yếu là các cặp tình nhân đến mây mưa rồi đi. Cái đèn ảo ảo ở đây thì ghê quá, đâu đâu cũng đèn màu đỏ màu hồng. Người nhân viên tốt bụng kia vẫn đang ra sức dìu lấy thân hình đang lả đi trong vòng tay mình, đưa đến quầy đăng kí.

- Hey, cô gái xinh đẹp thuê phòng hả ?

Bà chủ mập mạp, son phấn lòe loẹt mỉm cười.

- Vâng cho một phòng.

- Theo giờ hay cả ngày ?

- Cả ngày.

- Ah ~

Bà nhìn qua nàng đang lim dim dựa vào người nhân viên vẫn còn mặc đồng phục, mặt ái ngại gãi gãi sau gáy mình. 

- Cô bạn này hư quá, dùng thuốc để câu mồi nhé ! Yên tâm phòng ở đây tốt lắm, có đủ mọi thứ. Chúc vui vẻ !

Bà đưa cho cô nhân viên thẻ phòng và nhận lấy chứng minh thư của vị khách ngại ngùng.

Cô nhân viên đưa Minju đến số phòng trên chìa khóa, thật khó khăn để tra chìa vào trong ổ.

Cạch

Cuối cùng cũng mở được, cô ấy để Minju nằm xuống giường. Cái phòng quái gì mà dán đầy hình sexy khiêu gợi, có cả cái ghế trợ giúp vui vẻ và đống đồ chơi lẫn bcs bầy la liệt trên cái bàn gần đó. Căn phòng cũng không mấy sáng sủa gì chỉ có cái đèn hồng duy nhất trên tường ở đầu giường.

- Cô gì ơi.

Cô nhân viên khẽ lay tay Minju.

- Ư...ư

- Cô gì ơi, tôi về nha, cô cứ ngủ đi, có gì sáng mai tôi ghé lại.

Cô gái kéo mền lên tay cho Minju nhưng lại bị nàng đạp ra không thương tiếc.

- Ư...

Minju chống tay ngồi dậy cởi khóa sau của cái váy trắng ra.

- Nóng....sao nóng quá vậy ?

- Cô nóng hả ? Để tôi chỉnh máy điều hòa cho.

Cô nhân viên chạy đến bàn lục trong đống đồ kia để tìm điều khiển. Cô chỉnh xuống 21℃ cho mau mát. Cô quay sang định nói với Minju.

- Tôi...

Ngay lập tức cô gái cứng họng.

- Ư...ư...

Minju trong tình trạng không một mảnh vải nằm trên giường, hai bàn tay không ngừng tự sờ sẫm da thịt của mình.

- Ư...ư...

Minju rên lên những tiếng kích thích, khoái cảm.

- T...tôi về trước.

Cô gái vội che mắt lại chạy thẳng ra cửa.

RẦM

- Ah !

Cô xoa cái trán vì cụng đầu vào vách tường thay vì cửa. Cổ cô nhân viên đang bị đôi tay choàng lấy từ phía sau, người mà ai cũng biết là ai đấy đang xoay mặt của cô gái lại khẽ mút lên vành môi mềm mại của cô.

- Cô...cô...gì...ơi...

Cô gái lắp bắp trong khi cái môi của mình vẫn đang bị mút mát.

- Ư....ư....

Minju tự rên lên khi rê lưỡi liếm cho môi ướt để nụ hôn uyển chuyển hơn.

- Tôi...tôi phải về....

Cô gái cố gắng đẩy Minju ra khỏi người mình khi Minju tách môi cô gái ra bằng lưỡi.

- Tôi muốn....

Đôi mắt đỏ đục ngầu đầy dục vọng của Minju khiến cô gái sợ hãi lùi dần ra phía sau bức tường.

Minju bò như con thú hoang khát máu vồ lấy thân thể cô, nàng ôm lấy cổ cạ thân thể vào người cô gái. Cô nhân viên sợ xanh mặt, vịn theo vách tường cố gắng đứng dậy tay không muốn chạm vào Minju. Một lần nữa cô gái đẩy Minju ra.

- Cô gì ơi tôi không hợp với cô đâu.

Cô gái nắm vào chốt cửa thì bị nắm cổ áo kéo thật mạnh khiến cô té lên giường. Minju khóa luôn cửa lại.

Ngay khi cô gái nằm  ngửa trên giường Minju đã nhảy lên bụng ngồi trên đó xé toạc cái áo đồng phục của quán. Tay Minju sờ sẫm khắp cơ thể mềm mại của cô gái, môi tìm đến môi và Minju đẩy lưỡi vào trước khi cô gái cự tuyệt.

Môi Minju như có ma thuật bùa chú khiến cô gái đê mê không tỉnh táo cũng không khác chứng say thuốc của Minju là bao. Minju khóa hai cổ tay cô gái xuống giường nút lấy lưỡi cô gái, khám phá hết ngóc ngách trong vòm miệng của cô gái không ngừng, kéo lưỡi cô gái sang vòm miệng mình để có thể giao lưu với lưỡi của nàng. Tiếng đánh lưỡi càng lúc càng lớn và mạnh. Da bụng cô gái đã cảm nhận được sự ẩm ướt bên trong lớp quần lót màu trắng. Minju tự di chuyển cơ thể mình lên xuống bụng cô gái không ngừng. Với một người bình thường làm vậy ai cũng sẽ phản ứng, huống chi là cô nhân viên.

Phải, Minju rất đẹp ! Trời phú cho nàng nước da trắng mịn mà không xài qua bất cứ mĩ phẩm nào khiến bọn con gái ghen tị, bọn con trai thì mê mệt chết lên chết xuống, đôi môi không nuôi dưỡng bằng son bóng nhưng lúc nào cũng bóng loáng gợi cảm. Nhưng nàng lại là con gái của một tay trùm xã hội đen.

- Hưmmm

Cô gái rên trong nụ hôn bất tận, cái của cô cũng thấm ướt ra cả quần mất rồi.

- Để tôi giúp nhé.

Minju nhả những tiếng ái tình vào tai cô gái khiến cô đông cứng như tượng.

Đôi tay đôi môi Minju đang đi tìm cơn khoái lạc của dục vọng, mọi thứ trên người cô gái được tháo bỏ, lưỡi Minju như một con rắn quét một đường dài ẩm ướt từ mặt xuống cổ, xuống ngực rồi xuống bụng và điểm dừng cuối cùng là...nơi đang rỉ ra thứ nước nhờn ngọt ngào ấy.

- Ô ~

Cô gái ngã đầu ra nhắm nghiền mắt bởi cái nóng trong vòm miệng đang ngoe nguẩy, liếm láp cô bé của mình.

Minju bỏ lửng công việc chòm lên hôn cô gái lần nữa. Nàng cầm bàn tay cô liếm nó như thể đang liếm một cây kẹo mút, chỉ là động tác liếm ngón tay nhưng sao lại quyến rũ như vậy? Cô gái bắt đầu lần mò, ra vào mạnh mẽ trong Minju. Cô không tin rằng trên đời lại có thứ khoái cảm điên cuồng đến vậy. Sự chật hẹp của Minju như nuốt hết lấy chiều dài của hai ngón tay, không ngừng co bóp quanh nó.

- Ấn...ấn...vào...

Minju rên rỉ, tay nắm chặt gối trên đầu mình. Lúc đầu chưa quen cong lưng ra chịu làm càng đau hơn, bây giờ thả lỏng nương theo nhịp đẩy của cô nhân viên mang lại khoái cảm cho cả hai.

- Phù...phù...ah...ahhhh...ahhhh

Cô gái thở dốc rút ngón tay của mình ra, Minju đã mệt lả và ngủ đi. Cô gái cũng không còn di chuyển nổi nữa nằm ngã xuống bên cạnh nàng, mắt nặng trĩu.

.

.

.

Sáng hôm sau

Cô nhân viên cựa mình thức giấc thật sớm vì thói quen cộng cơ thể tràn đầy sảng khoái. Giờ mới để ý người con gái bên cạnh liền hoảng hốt, cô không biết làm gì nữa, mọi chuyện đến quá nhanh nên lúc đó lỡ...trót dại thôi.

Nhưng trước tiên cô nên về chỗ làm trình bày với ông chủ, cả đêm bỏ việc mất rồi. Nghĩ vậy cô gom quần áo chạy vào phòng thay đồ tắm rửa cho sạch những gì còn sót lại trên cơ thể, không chỉ dấu hôn mà còn những vết khô cứng mà ai cũng biết từ ai mà ra.

Quán ăn Nhật

- Đêm qua cô đi đâu vậy ?

Tên quản lí cùng ông chủ đang xem lại thu chi của tiệm vào sáng sớm vì chiều quán mới mở. Quán này chủ yếu là dân xã hội đen đến nên mở cửa từ chiều đến sáng là hợp lí nhất.

- Dạ tôi...tôi đưa vị khách say kia đi mướn khách sạn giùm.

Cô nhân viên bối rối.

- Vậy sao quần áo rách tả tơi thế này ? Mà cô đưa ai đi ? Người đó tên gì ?

Ông chủ hỏi.

- Dạ tôi cũng không biết nữa...à là vị khách ở trong phòng VIP số 4 mặc váy trắng, da trắng, tóc nâu sẫm mềm mại á.

- TRỜI !!!!

Cả tên quản lí lẫn ông chủ mắt chữ O mồm chữ A hoảng hốt nhìn cô không chớp mắt.

- ?????

Ngu toàn tập.

- Tôi hỏi cô, cô nhất định phải trả lời thật.

Ông chủ nghiêm nghị nhìn cô nhân viên

*Gật gật

- Cô và người đó có xảy ra quan hệ...

*Gật gật

- C...cô nằm trên hay dưới ?!

Mặt ông chủ biến sắc, mồ hôi hột đổ hai bên thái dương.

- Dạ...

Cô ấp úng.

- Chuyện này liên quan sống chết đấy !!!

Quản lí chen vào.

- Trên ạ.

RẦM (ông chủ ngã)

- Trời ơi !!! Cô phạm sai lầm lớn nhất trong đời mình rồi !!!

Ông chủ ôm đầu.

- Kim Minju đại tiểu thư nhà họ Kim quyền lực, con gái lớn của Kim Sumin ông trùm buôn lậu nhất nhì nước đại Hàn ! Không chỉ nổi tiếng xinh đẹp đến chim sa cá lặn mà còn thông minh sắc sảo, xử lí tình huống nhanh gọn tài tình, xét về võ thì khỏi phải nói, xưng nhì không ai dám xưng nhất ! Tính tình thì nắng mưa thất thường không ai biết được tiểu thư Kim sẽ làm điều gì hay đang nghĩ gì cả. Xưa nay cô Kim không nổi tiếng chơi bời nhưng cũng có quen nhiều cô cậu người mẫu nổi tiếng, với oai phong của bậc đàn chị trong giới và thân hình S-line gây quyến rũ, không ai có thể thoát khỏi bàn tay của đại tiểu thư.

- Ực

Cô nuốt nước bọt khi nghe lịch sử của người vẫn đang ngủ trong khách sạn bên kia đường.

- Ô...ông chủ ~

Cô quỳ xuống khóc lóc van xin. - Tôi sai rồi...

- Cô đụng vào ai không đụng lại đụng vào người nổi tiếng khó hiểu như cô Kim là sao ?

Ông chủ quát lên rồi khẽ nhìn quanh xem có ai nghe được lời đại nghịch bất đại đó hay không.

- Tôi không biết mà, tôi chỉ là sinh viên bình thường làm sao tôi biết mấy người đó là ai chứ... huhu...

Cô nắm ống quần ông lắc lắc.

- Theo kinh nghiệm giang hồ của tôi thì...nhẹ cô sẽ bị cắt lưỡi hoặc móc mắt, tứ chi bại liệt trở thành người thực vật, còn nặng thì...

Ông trầm ngâm nhìn con mắt ứ nước của cô. - ...chặt nát toàn thân gửi về quê nhà cho người thân làm mắm.

- Ông chủ, tôi xin ông mà...huhu...tôi không muốn chết sớm đâu...

- Ngay khi còn kịp...hãy chạy đi, càng xa càng tốt.

Ông chủ quay lưng đi vào trong. - Nhanh lên trước khi tôi đổi ý.

- Ông chủ, cám ơn ông.

Cô lau nước mắt nhanh chân chạy ra ngoài.

- Sao ông lại giúp cô ấy ?! Lỡ họ phát hiện ra chẳng phải chúng ta sẽ bị liên lụy sao ?

Tên quản lí lo lắng hỏi.

- Tôi chỉ làm những gì trong khả năng mình thôi, mà anh nghĩ cô ta thoát được chắc ? 

Ông chủ mỉm cười quay lại đống hồ sơ. Tất nhiên vị chủ già này đã tính trước, một là chết hai là...cho nên ông đưa ra kế sách này đúng là nhất cử lưỡng tiện. Dù sau này có chuyện gì xảy ra cũng không trách ông được. Đúng là gừng càng già càng cay.

Chưa có thứ gì thoát khỏi tay đại tiểu thư nhà họ Kim, dù cho cô có thuật phân thân đi chăng nữa, mãi mãi không.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jinjoo