CHAP 9: RẮC RỐI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Các bạn cũng nghe bài hát trong khi đọc đi. Mik thấy bài này khá hay!
--------------------------------------------

  Bước vào cửa lớp, nó bỗng dưng nghe thấy tiếng động từ phía trên của cửa lớp, một xô nước rơi xuống, cũng may nó là người phản xạ nhanh nên một phát nó lăn vài vòng trên mặt đất, tránh đi cái xô nước. Thấy xô nước rơi xuống đất, vang lên một tiếng to, Momo mỉm cười vì kế hoạch của mình đã thành công, đang định quay ra chiêm ngưỡng thành quả của mình thì đột nhiên người cô ta khựng lại, người bị ướt không phải Azure ... mà là Jungkook. Người hắn từ đầu tới chân ướt như chuột lột, vài giọt nước từ trên tóc hắn nhỏ xuống sàn lớp. Thực ra là sau khi cố gắng " ăn hiếp " Azure để cô ta nhận lỗi thì ai ngờ lại bị cô ta đá vài phát, hắn mới tức tối chạy vào lớp theo Azure. Nào ngờ hết cái đá đau điếng lại đến xô nước lã đổ lên người hắn. Tính khát máu của hắn lại nổi lên, hắn trợn mắt lên quay về phía lớp, nói giọng to:

   - Ai?

  Cả lớp hoảng sợ khi nhìn thấy vẻ mặt tức giận của hắn. Đôi mắt của hắn hiện rõ tia máu, con ngươi xám khói dần dần ngả đỏ. Không thấy ai trả lời, chỉ thấy rõ sự sợ hãi trong mắt mọi người, hắn lại ầm lên một lần nữa như một con mãnh thú

   - Đừng để tôi nói lại lần nữa. LÀ AI? 

  Lúc này Momo mới thực sự hoảng sợ, cô ta bắt đầu rón rén đứng lên nhận tội

    - Là.. e... em... ạ. 

  Nhìn thấy cô ta mà hắn không khỏi chán ghét, cái loại người như này sao lại tồn tại làm gì chứ? Hắn tức tối nhưng vẫn giữ nguyên cái vẻ lạnh lùng

    - Lúc đầu cô định nhắm vào ai? _ Hắn hỏi vậy vì hắn biết mục tiêu không phải hắn, mọi người đều biết nếu làm thế với hắn chỉ có con đường chết. 

  Thấy cô ta vẫn hoảng sợ cúi mặt không nói, hắn lại phải lên tiếng:

    - Nói nhanh! Cô có bị câm không?
    - Dạ... kh... ông... ạ.
    - Thế thì nói.
    - Dạ....
    - Tôi không nhắc lại lần thứ hai.
    - Dạ, là A... zure... Azure ạ. _ Momo giơ ngón tay chỉ về phía Yerim đang đứng vừa xem kịch vừa cười.
    - Ai sai cô làm vậy?
    - .....
    - Nếu cô nói ra kẻ đầu têu, tôi tha cho cô và chỉ đuổi học cô chứ không làm cho tập đoàn nhà cô phá sản. Còn nếu cô không nói thì tự biết hậu quả.
    - Dạ... là Sana ạ. _ Momo thật thà đáp vì cô ta nghĩ bị đuổi học còn hơn là gia đình bị phá sản.
    - Hừ... Lấy cặp sách cút ra khỏi đây.

  Nghe thấy thế, Momo không chần chừ gì, ôm cặp sách chạy một mạch ra khỏi cổng trường. Khi Momo đi khuất, hắn mới lạnh giọng nói:

   - Azure, cô đi theo tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jungri