Đầu Thu · Gặp Gỡ "Hai"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


* Chỉ định nhân vật :
* Tống Á Hiên: Học sinh chuyển trường tốt

              Mã Gia Kỳ - một cậu bé nhiệt tình - bạn cùng bàn của Tống Á Hiên

HAI 』 
Thấy con trai đang suy nghĩ, bố Tống khẽ nhắc nhở: "Này, con trai, tới trường rồi " Tống Á Hiên không nói một lời, cậu lặng lẽ tháo dây an toàn. " Lắng nghe cẩn thận trong lớp ... ", những gì cha Tống nói Tống Á Hiên không nghe rõ, nó chẳng khác gì ngôn ngữ cũ được cha mẹ sử dụng để giáo dục con cái. Nó không có gì mới.

"Được rồi, chúng ta hãy ra khỏi xe." Cha Tống cắt ngang suy nghĩ của Tống Á Hiên. Cậu bừng tỉnh cầm lấy cặp sách và mở cửa. 

Tống Á Hiên đang theo học tại trường trung học Thượng Hải , trường trung học tốt nhất ở thành phố A. Ở đây, giáo viên có trình độ cao , môi trường đẹp, khu vực nằm ngoài tầm với của các trường học bình thường, đặc biệt là đài phun nước nhỏ đối diện với cổng trường, trở thành  một nơi nổi tiếng trên mạng và là nơi tôn nghiêm trong thành phố. 

Mặc dù Tống Á Hiên không thích nói chuyện, song cậu vẫn nghe về danh tiếng của ngôi trường này và tò mò về đài phun nước nhỏ trước trường.

Nhưng khi bước vào cổng trường, cậu không thấy đài phun nước nhỏ như cậu muốn. Bởi vì phía trước đài phun nước được bao quanh bởi một dòng người tấp nập , và một số người tiếp tục di chuyển đến gần bên này. Trung tâm của đám đông dường như là một cậu bé, nhưng với chiều cao của Tống Á Hiên, cậu không thể nào nhìn được chàng trai bên trong, nhưng cậu nghe thấy các cô gái liên tục thì thầm "Wow, Kỳ Kỳ rất đẹp trai!" "Thật là quá đẹp trai! " ....

Những người tiếp tục vây quanh anh ta cứ liên tục va đập vào vai Tống Á Hiên . Mọi người dường như không chú ý đến sự hiện diện của cậu. Tống Á Hiên nhún vai bất lực và quay lưng bước ra khỏi đám đông. Sau cậu theo bố đi tới phòng Hiệu trưởng để nhận lớp.

Bố đưa cậu đến gặp Thầy giáo mới. Thầy là một chàng trai trẻ nhưng oai phong. Bố và thầy giáo chào nhau một cách ngắn gọn và giới thiệu ngắn gọn về tình hình của Á Hiên. Sau đó, ông vội vã rời đi để đi làm . Trước khi rời đi, cha Tống nói với Á Hiên : "Nếu con có bất kỳ câu hỏi nào, thì tìm thầy giáo Pan, thầy ấy sẽ giúp con" Tống Á Hiên gật đầu như đã biết.  Cậu nói lời tạm biệt, quay lại và đi đến lớp với giáo viên lớp mới.

Mặc dù tòa nhà văn phòng nằm cạnh tòa nhà giảng dạy, song nó vẫn cần đi qua một hành lang bằng kính. Trong hành lang kính, cuối cùng cậu cũng có cơ hội nhìn quanh trường. Thật vậy, như mọi người đã thảo luận trên Weibo, đài phun nước, giường hoa, thảm cỏ, gazebos, đường băng bằng nhựa, cửa hàng tiện lợi rộng rãi và tiện lợi ... "Đây thực sự là một ngôi trường cao quý ... Nhưng nó có liên quan gì đến tôi?" Tống Á Hiên không biết mình hạnh phúc hay chán nản, và dù sao cũng không ai quan tâm, rồi Á Hiên không nghĩ về nó nữa. Mà đi một cách cẩn thận để theo kịp giáo viên và nhanh chóng đi bộ đến lớp.

Vẫn còn một chặng đường dài để đến lớp,  khi cậu nghe thấy tiếng ồn phát ra từ lớp học, giáo viên chủ nhiệm mỉm cười lúng túng,. Giáo viên yêu cầu cậu đợi ở ngoài cửa và rẽ vào lớp học.Chắc chắn, lớp học im lặng một lúc. Thầy giáo Pan nhìn mọi người và nói chậm rãi. "Một bạn cùng lớp mới đã được chuyển đến lớp chúng ta . Mọi người vỗ tay cùng chào mừng bạn ấy nào ." 

Tiếng vỗ tay mỏng manh ... 

Tống Á Hiên cảm thấy, cậu không được chào đón nhiều, thay vào đó là sự tò mò hơn. Sau tất cả, rất ít người có thể chuyển đến trường quý tộc này. Tống Á Hiên chậm rãi bước vào lớp và đứng trên bục giảng mà không có ý định nói. Các bạn cùng lớp bắt đầu khó chịu , và tiếng rì rầm to nhỏ đặc biệt rõ ràng trong lớp học yên tĩnh ban đầu. Giáo viên nhắc nhở cậu nhẹ nhàng: "Tống Á Hiên " Cậu giới thiệu về mình . Lớp học bình tĩnh trở lại.

Cậu bé ngồi trong góc lớp cuối cùng cũng chớp mắt rời ra khỏi cửa sổ và quay lại nhìn cậu thiếu niên trên bục giảng. Khuôn mặt sạch sẽ và cân đối của cậu, không ngắn, chân dài vượt trội, và ... môi mỏng mím lại . Thật kỳ lạ khi trong ánh mắt cậu thiếu niên không có bất kì tia hoảng sợ nào. Mặc dù cậu không nói, nhưng đôi mắt cậu lộ ra một chút ... cứng rắn? 

Thật thú vị. 

Mã Gia Kỳ ngay lập tức đầy hứng thú với cậu bé. Anh giơ tay phải lên và không đợi sự chấp thuận của giáo viên, như tự nói với mình: "Có một chỗ trống ở đây, ngồi ở đây." Khi ai đó nhìn thấy một vòng, giáo viên cũng không điều tra vấn đề về lời nói trái phép của Mã Gia Kỳ , thầy giáo gật đầu, ý chỉ rằng Tống Á Hiên có thể trở về chỗ ngồi của mình. 

Tống Á Hiên cúi đầu lịch sự và đi về phía vị trí của mình. Tất nhiên, cậu có thể nhìn thấy những đôi mắt bên cạnh, nhưng cậu không quan tâm chút nào. Cậu đã thấy những cái nhìn tò mò này rất nhiều, nhưng lần này thì khác. Từ những đôi mắt tò mò đó, cậu bắt gặp một loạt đôi mắt khác nhau. Không quá tò mò, đôi mắt anh có sự nhạy bén , và một số kỳ vọng không rõ ràng. Cậu vừa đi vuqaf nhìn về phía chỗ của mình . Ánh mắt nhìn, vừa vặn đập vào mắt chàng trai. 

Bốn mắt đối diện nhau. 

Đó là anh ấy. Chàng trai - tâm điểm của cuộc bao vây lúc nãy, cũng là bạn cùng bàn từ đây tới tương lai của cậu- Mã Gia Kỳ

Tống Á Hiên nhìn vào đôi mắt dường như đang mỉm cười của anh, và không thể không bị đóng băng trong giây lát, nhưng cậu đã nhanh chóng điều chỉnh trạng thái và đi về phía ghế với tốc độ ổn định ...

Tác giả: kẹo mềm · ·

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kỳhiên