[Kỳ Hiên / Mã Tống ] Tuyết rơi · Mối tình đầu "Hai"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


二 』

Sau khi Mã Gia Kỳ và Tống Á Hiên ở cùng nhau, mặc dù họ không có thành tích cao ở trường, họ cũng không cố tình che đậy mối quan hệ giữa hai người. Mã Gia Kỳ vẫn đón Tống Á Hiên đến trường như thường lệ.  Nhưng không giống như trước đây, họ sẽ có một nụ hôn chúc ngủ ngon trước khi rời đi.

Vào tháng 11, thời tiết ngày càng lạnh hơn, và bố Tống ngày càng bận rộn. Mẹ Tống đang bận chăm sóc em trai. Sau khi tham khảo ý kiến, gia đình đã đồng ý rằng Tống Á Hiên sẽ tạm thời chuyển đến nhà của Mã Gia Kỳ. Sau khi nghe tin này, Mã Gia Kỳ rất vui,  anh không biết phải nói gì. Sau khi vui mừng một lúc lâu , anh hào hứng nói : " Anh sẽ đón em ngay bây giờ" và cúp điện thoại. Tống Á Hiên nghe "Tút tút tút.." từ phía bên kia của điện thoại, mỉm cười và khẽ lắc đầu, bày tỏ sự không tán thành, " Thực sự trẻ con." Nhưng cơ thể anh hành động thành thật.

Mã Gia Kỳ đến sớm hơn dự kiến. Khi anh đến nhà của Tống Á Hiên, những gì Tống Á Hiên vừa chuẩn bị mang đi không có thời gian để xếp vào vali . Mã Gia Kỳ ngồi xuống với cậu và cẩn thận gấp quần áo của Tống Á Hiên. Khi anh đóng chiếc vali , anh nhấn mạnh hết lần này đến lần khác rằng anh phải kiểm tra xem có thứ gì đó rơi ra không. Tống Á Hiên nhìn cậu bé bên cạnh nở một nụ cười ngọt ngào.

Tống Á Hiên không có thời gian để ăn khi cậu xắp xếp đồ đạc của mình, vì vậy cậu đã đi ra ngoài với Mã Gia Kỳ. Chúa mới biết cậu đã hạnh phúc như thế nào. Cậu không kém gì Mã Gia Kỳ , vì vậy cậu đã không nhận ra rằng mình đang mặc một chiếc áo len mỏng đi ra ngoài.

Tháng 11 ở thành phố A rất lạnh. Trời lạnh và có gió, mặc dù trời đã về chiều, nhưng do thời tiết nhiều mây nên tôi không nhìn thấy mặt trời. Tống Á Hiên run rẩy trong vô thức. Mã Gia Kỳ cảm thấy bàn tay trong lòng bàn tay run rẩy. Anh quay lại nhìn Á Hiên, cởi áo khoác và mặc Á Hiên không chút do dự. Á Hiên nhìn anh lo lắng, nhưng Mã Gia Kỳ vỗ ngực anh nói :  "Anh Vóc dáng này rất tốt, nhiệt độ này, không có vấn đề gì cả, tin anh đi. " Tống Á Hiên gật đầu. Cậu biết rằng Mã Gia Kỳ sẽ không đồng ý việc cậu trả lại anh chiếc áo khoác. Cậu chỉ có thể hy vọng rằng phần còn lại của hành trình ngắn hơn và ngắn hơn.

Trở về nhà, đến giờ ăn tối. Hôm nay, Mã Gia Kỳ tự tay nấu ăn và Tống Á Hiên ngồi bên cạnh anh hỗ trợ. Mặc dù đây là lần hợp tác đầu tiên, anh chắc chắn sẽ bận rộn, nhưng hai người đắm chìm trong bầu không khí hạnh phúc này. Cuộc sống:" Sống trong một ngôi nhà lớn, đi làm mỗi ngày, bận rộn trong bếp cùng nhau sau khi về nhà, cùng nhau ăn, rửa bát sau bữa ăn, cùng nhau ngồi trên ghế sofa, xem TV hoặc chơi điện thoại di động ..." Hình ảnh hạnh phúc này khiến hai thanh thiếu niên mong chờ tương lai.

Kỹ năng nấu ăn của Mã Gia Kỳ vẫn vượt qua sự mong đợi của Tống Á Hiên. Mỗi món ăn anh nấu đều được đánh giá cao. Tống Á Hiên đã ăn một bát cơm lớn một cách vô thức, nhưng Mã Gia Kỳ dường như không di chuyển chiếc đũa của mình. Tống Á Hiên bối rối.

"Tại sao anh không ăn?"

"Bởi vì anh rất vui khi thấy em ăn." Mã Gia Kỳ mỉm cười hài lòng, và đưa tay ra và chạm vào đầu của Á Hiên.

Sau bữa ăn tối, Tống Á Hiên như đang mơ , hai người cùng nhau rửa chén và xem TV, mọi thứ đều hài hòa và tự nhiên.

"Á Hiên, chúng ta hãy tắm. Đã trể, đến lúc tắm rửa và ngủ!"

"Được rồi!"

Tống Á Hiên đứng dậy và đi vào phòng tắm. Cậu ta biết tại sao Mã Gia Kỳ yêu cầu cậu tắm rửa trước, bởi vì người cuối cùng đi tắm phải dọn dẹp phòng tắm. Cậu đã quen với sự dịu dàng và thân mật của Mã Gia Kỳ

Tống Á Hiên nhanh chóng đi tắm, mặc đồ ngủ sạch sẽ và lao xuống giường với sự hài lòng, chờ đợi Mã Gia Kỳ đi tắm.

Chắc chắn, Mã Gia Kỳ đã tắm, và cẩn thận dọn dẹp phòng tắm trước khi ra ngoài. Anh lảo đảo xuống giường và nằm cạnh Tống Á Hiên, trùm mền qua đầu và nằm im.

Yên lặng một lúc.

"Tiểu Mã, anh nói, chúng ta sẽ tiếp tục như thế này mãi chứ?" Tống Á Hiên không biết khi nào cậu bắt đầu gọi anh là "Tiểu Mã".

"..." Im lặng.

Có lẽ cậu đã hỏi quá đột ngột và Mã Gia Kỳ trong một lúc không biết trả lời như thế nào. Tống Á Hiên nhanh chóng nói thêm, "Em thực sự rất vui khi được ở bên anh."

"..." Vẫn im lặng.

Tống Á Hiên nhận ra có gì đó không ổn. Cậu nhanh chóng đứng dậy và bật đèn lên,  thấy rằng Mã Gia Kỳ nằm bên cạnh nhắm chặt mắt, khẽ cau mày và khó thở. Tống Á Hiên vươn tay ra trước trán của Mã Gia Kỳ, thật nóng !

"Mã ca! Mã ca !" Tống Á Hiên đi đến lay người Mã Gia Kỳ, nhưng Mã Gia Kỳ không trả lời, Tống Á Hiên nhận ra sự nghiêm trọng của tình huống.

Cậu nhanh chóng đứng dậy và thay quần áo. Cậu cũng mặc một số quần áo dày lên Mã Gia Kỳ và gọi xe đến bệnh viện.

Bệnh viện cũng bận rộn vào ban đêm. Tống Á Hiên đã đưa Mã Gia Kỳ đến khoa cấp cứu. Bác sĩ chạm vào trán của Mã Gia Kỳ, đo nhiệt độ và huyết áp, quay lại và nói với Tống Á Hiên, "Bệnh nhân nghiêm trọng hơn. Tôi khuyên nên nhập viện. Bạn sắp xếp nhập viện và sắp xếp một loạt các xét nghiệm cho anh ấy. "" Được rồi, cảm ơn bác sĩ. "

Tống Á Hiên đã hoàn thành các thủ tục nhập viện và đưa Mã Gia Kỳ đến khoa điều trị nội trú với sự giúp đỡ của y tá. Bác sĩ đã sắp xếp kiểm tra rất toàn diện, lấy máu, chụp X-quang ngực, chức năng tim phổi, Song Yaxuan đã chạy trong phòng thanh toán, phòng bệnh, lấy danh sách kiểm tra ... Cuối cùng, tất cả các cuộc kiểm tra đã được hoàn thành vào lúc hơn 2 giờ sáng và việc truyền dịch đã được sắp xếp vào lúc gần 3 giờ sáng. Tống Á Hiên theo dõi y tá, yêu cầu cô đổi thuốc sau khi truyền, và một y tá khác ghi lại nhiệt độ của bệnh nhân hết lần này đến lần khác. Song Yaxuan chợp mắt một chút sau một đêm mệt mỏi.

Khi truyền dịch của Mã Gia Kỳ kết thúc, trời đã gần sáng. Tống Á Hiên mua khăn mặt và chậu nước từ siêu thị để làm mát cho Mã Gia Kỳ . Cậu dựa vào giường và nhìn Mã Gia Kỳ nằm trên giường. Cậu rất đau khổ. Vô thức đưa tay ra và nắm lấy bàn tay của Mã Gia Kỳ vừa được truyền dịch vào. Có thể là do bản chất của thuốc. Tay của Mã Gia Kỳ bị lạnh. Tống Á Hiên nhanh chóng đặt tay vào chăn, nhưng không buông ra.

Tống Á Hiên ngủ thiếp đi theo cách này, nắm tay Mã Gia Kỳ.

Khi tỉnh dậy một lần nữa, chiếc giường trước mặt cậu trống rỗng, và quần áo bệnh viện của Mã Gia Kỳ bị vứt bỏ trên đó, nhưng người đó đã biến mất. Tống Á Hiên nhanh chóng gọi điện cho Mã Gia Kỳ, nhưng cậu chỉ nghe thấy "Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được. Vui lòng gọi lại sau ... "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kỳhiên