Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạ Tử đứng co ro vào mái hiên của một ngôi nhà ven đường, mưa như trút xuống nên cô không thể về kí túc xá được, giờ đã hơn 11 giờ đêm, có lẽ kí túc xá cũng đã đóng cửa, cô mệt mỏi nhìn mưa rơi.

Một chiếc xe con màu đen chạy ngang qua làm nước bẩn dưới đường bắt hết lên người cô, Hạ Tử ngơ ngác nhìn bộ váy trắng của mình bị nước bẩn bắn lên, bộ váy này cô vừa đi mua lúc sáng, tuy không đắt nhưng là bộ cô rất thích, từ ngơ ngác chuyển sang tức giận, Hạ Tử nhìn chằm chằm vào chiếc xe con đã dừng trước mặt.

"Ôi! Thật xin lỗi, làm bẩn người cô mất rồi."

Giọng nói trầm thấp vang lên trong mưa, mang theo cảm xúc khác lạ, Hạ Tử ngước mắt lên nhìn người đàn ông vừa nói.

Ôi mẹ ơi? Cái quỷ gì vậy? Sao lại có người lớn lên đẹp trai đến vậy? Nhưng đẹp trai đến mấy cũng không có cái quyền làm tổn thương phụ nữ, Hạ Tử nghĩ.

"Cô gì ơi? Cô không sao chứ?"

Nghiêm Vũ lên tiếng vì cô gái trước mặt cú nhìn anh chằm chằm, không nói đến một lời.

Hạ Tử vuốt vuốt bộ váy dính bẩn nói, "Tôi không sao, chỉ là bẩn mất bộ váy sáng nay mới mua thôi."

Ôi trời, cô gái này, Nghiêm Vũ thầm cười.

"Tôi thành thật xin lỗi, bộ váy này của cô tôi sẽ đền, bây giờ cô ở đâu để tôi đưa cô về coi như xin lỗi." Giọng nói của anh mang vẻ thành thật.

"Hazz, không sao đâu, chỉ là nói chuyện với anh lâu quá mà kí túc xá của tôi đã đón cửa mất rồi, giờ chỉ có thể ngủ bên ngoài mà tôi lạ không cầm theo tiền." Hạ Tử làm như vô tội mà lên tiếng.

Cô không chắc anh có nghĩ cô là loại người ghê gớm này nọ hay không, nhưng cô phải liều mạng thử, nếu không chỉ có thể ngủ ngoài đường, vì cô không có tiền cũng không mang theo điện thoại.

Nghiêm Vũ bất đắc dĩ lắc đầu, đúng.là đã đụng phải một cô gái nóng tính, "Nếu đã vậy thì tôi đưa cô đến khách sạn nào đó nghỉ qua đêm nhé, tôi sẽ đi mua đồ mới cho cô." Dường nhue nghĩ ra gì đó, anh lại nói tiếp, "Tôi không có ý gì xấu đâu cô đừng hiểu lầm nhé, tôi sẽ trả đủ tiền phòng, sẽ không quỵt nợ của cô."

"Được, tôi tin anh."

Sau đó Nghiêm Vũ đưa Hạ Tử đến một khách sạn 5 sao, đặt cho cô loại phòng hạng A rồi ra ngoài mua đồ.

Hạ Tử lấy thẻ phòng xong thì vội vàng lên phòng đi tắm, cô thật sự khó chịu vì bộ đồ cứ dính nhơm nhớp vào người, cô vừa tắm xong thì chông cửa cũng vang lên, Hạ Tử giật mình quên mất mình không có quần áo để thay, cô là một người khá bảo thủ, đành quấn khăn tắm rồi quấn chăn kín mít sau đó mới dám ra mở cửa.

Cô nhìn qua mắt mèo, thấy bên nhoài chính là anh chàng làm bẩn áo của mình liền mở hé cửa ra nói, "Anh mua được quần áo chưa?"

"Tôi mua được rồi."

Hạ Tử cẩn trọng nói, "Vậy cảm phiền anh đưa qua cửa giúp tôi."

Nghiêm Vũ nghe không hiểu lắm nhưng cũng đành chịu, "À được, của cô đây." vừa nói anh vừa đem túi đồ đưa qua khe nhỏ của cửa.

Hạ Tử nạn chóng cầm lấy gói đồ, "Cảm ơn anh nhiều, giờ anh về được rồi, coi như chúng ta hết nợ, anh không cần áy náy vì làm hỏng đồ của tôi nữa nhé, tạm biệt" nói xong cô đóng cửa, khóa chốt lại.

Nghiêm Vũ ở bên ngoài ngơ ngác một lúc, thấy cô nói cũng có lý, rồi anh nói vọng vào phòng, "Vậy tôi đi nhé, chúc cô ngủ ngon."

Hạ Tử nghe xong vẻ mặt giãn ra, "Anh ta cũng không phải người xấu."

(Còn tiếp)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro