Choi Ami:18t người Việt qua Hàn du học vì sự nghiệp ngoại hình ko xấu cũng ko đẹp nhưng đủ để làm người khác cảm nắng từ nhỏ cô đã có tính tự lập không muốn sống cùng ba mẹ tuy vậy cô rất yếu đuối và là 1 con người dễ thương khiến ai lần đầu gặp gỡ cũng mến
-------------------------
8h sáng ở sân bay Incheon có 1 cô gái đang đứng đó chờ những nhân viên của trường mà cô đã đăng kí học ở Hàn.đợi,đợi và đợi
1h
2h
3h
Ami:aizzzzz....cái gì vậy nè họ bảo là 8h20 sẽ đến mà bây giờ đã 11h rồi cũng chẳng ai đến là sao chứ
cô móc điện thoại ra gọi cho họ tút...tút...tút.Cô bắt đầu lo lắng cho tương lai của mình bây giờ hàng ngàn câu hỏi đang chạy lòng vòng trên đầu cô"bây giờ làm sao đây" "có khi nào mình bị họ lừa không" "thôi rồi bây giờ biết làm sao đây".Đang trong tâm trạng có thể vở òa bất cứ lúc nào thì...tiếng chuông điện thoại cô reo lên: mẹ Ami: ami của mẹ con tới nơi chưa Ami: dạ con tới rồi mẹ ạ*cô cố cười để mẹ mình yên lòng* mẹ Ami: nơi đất lạ quê người con còn là con gái phải giữ thân đó.Ba con ở nhà cứ lo lắng không ngủ được haizzzz... giọng nói của cô bắt đầu nghẹn ngào: ba mẹ đừng lo cho con,con biết phải làm gì mà mẹ Ami: sao lại nhẹn ngào vậy mới qua đó mà như thế làm sao tui yên tâm cho cô đi đây
nếu nói thêm chắc cô khóc mức nên thôi:mẹ à họ tới rồi thôi con đi nha
mẹ Ami:ừm nhớ giữ gìn sức khỏe đó biết chưa?
Ami:dạ con biết rồi
nói xong cô tắt máy nước mắt bất chợt roi trên gương mặt xinh xắn kia
------------------------
sau khi suy nghĩ cô quyết định "đã qua đây rồi thì phải làm gì cho có ít chứ"nghĩ vậy cô bắt đầu đi ra khỏi sân bay Incheon.đi đến 1 con đường vắng thì.....1 tên cướp đi đến cướp hết tài sản của cô,mọi thứ như sụp đỗ cô khóc rất nhiều.Đi 1 lúc cô dừng lại 1 căn nhà rồi thiếp đi lúc nào không hay.
3h chiều, lúc này các anh mới từ công ti về
Suga:aizzzz...mệt chết được lát nữa anh ngủ ai kêu anh cho ăn beep ráng chịu
Jin:vậy lát có ăn không để anh nấu luôn
Suga:có thực mới vật được đạo nhưng không có đạo thì vật làm gì cho mệt em không ăn đâu
lúc này RM mới để ý trước kí túc xá của mình thấy 1 cô gái đang ngồi trước cửa nhà
RM: mọi người à cô bé ấy là ai mà lại ngủ trước cửa nhà mình kìa*nói xong anh đi lại chỗ cô*
J-hope:nhóc đó là ai vậy ?*thấy hope đi lại cả bọn cũng đi lại cô bé đó *
bất giác cô tỉnh dậy thấy 7 người đang nhìn mình như sinh vật lạ thấy bầu không khí có vẻ căng thẳng nên V lên tiếng:
V:thôi mọi người à mình vào nhà trước đi rồi nói chuyện
RM:đúng đó vào nhà thôi *dìu cô dậy*giờ chúng ta đi vào nhà rồi nói chuyện
cả bọn vào nhà thế là Ami kể hết mọi chuyện cho các anh nghe vì thấy cô tội nghiệp nên các anh cho cô ở lại
Jimin:nãy giờ nói chuyện mà chưa biết tên em tên gì?
Ami:em tên Choi Ami 18 tuổi
Kook:nhỏ hơn tụi anh từ giờ gọi tụi anh là oppa nhé
nói xong kookie cười để lộ chiếc răng thỏ.Thấy vậy lòng cô nhẹ hẵn....à chỉ là...1 nữa vì còn chuyện đi học của cô nữa mà, thấy cô có vẻ buồn Suga lên tiếng:
Suga:em đang lo chuyện du học của mình sao? đừng lo tụi anh sẽ giúp em
anh nói 1 câu khiến moi người hú hồn chim én, vì từ trước giờ anh có nói cười với người mới gặp bao giờ đâu.Thật lạ đó là cách là Ami đến với BTS
Mọi người đồng tình với ý kiến của RM sau đó thì đi ra ngoài ăn
-----------------
sáng hôm sau, RM và Ami đến công ti để nói về chuyện của Ami
Bang shihyuk: tôi sẽ đồng ý chuyện này nhưng việc ở chung nhà không được để lộ ra bên ngoài nếu không sẽ có scandal không tốt cho nhóm
RM:chúng tôi biết phải làm gì mà
Bang shihyuk: được rồi con, Ami 1 lát theo ta lấy lịch diễn của BTS
Ami:dạ được ạ!
lát sau khi lấy lịch diễn của BTS xong anh dẫn Ami về kí túc xá .Về đến nhà ai cũng xốt xắn hỏi
Jin: sao rồi được không?
Kook:ami có được nhận không hyung
Jimin: Bố Bang có hỏi khó Ami không
J-hope: mọi người hỏi ít thôi để em ấy nói chứ
mặt cả 2 xụ xuống
Ami:em...em...
RM:em ấy..
V: không được sao
Jimin: em không được hả thôi đừng buồn nữa
Ami:em được làm staff rồi
nghe xong mọi người rất vui 7 người mở tiệc đi ăn cừu xiêng để chúc mừng Ami có công việc mới
----------
Công việc của cô bắt đầu bận rộn kể từ khi cô làm staff cho mấy anh có khi còn bận hơn họ ,7 người thấy cô làm việc không ngưng nghĩ nên cũng có chút lo lắng, duy nhất có một người cực kì lo cho cô:
Jin:Ami à ra ăn đi rồi hẳn đến công ti
Ami:dạ thôi ạ em tranh thủ đi lấy lịch diễn của các anh rồi xem sân khấu của các anh như thế nào nữa
Hopi: em ăn rồi hẳn đi mấy bữa nay em hay bỏ ăn để làm việc lắm đó không cẩn thận sẽ bệnh mất
Ami nhìn vào đồng hồ thấy đã tới giờ đi :ây chết thới giờ rồi thôi em đi nha mọi người ăn ngon miệng
nói rồi cô chạy một mạch đến công ti ,đến công ti cô nhanh chân đi lên phòng giám đốc để lấy lịch diễn và đi xem lại sân khấu.Đang đi trên đường Ami cảm thấy chống mặt đi loạn choạng, cô cố gắng đi về nhà .
Đến trước cửa nhà cô chỉ vừa tính bấm chuông thì "BỤP" cô ngất tại chỗ.
Bên trong nhà 7 người đang chơi với nhau thì nghe tiếng đọng ngoài cửa ,JungKook đi ra ngoài mở cửa xem ai, thì thấy cô đang nằm dưới đất với sắp lịch trình của nhóm nằm ngỗn ngang dưới đất anh hốt hoảng bế cô lên đem vào nhà,vừa bước vào nhà thấy JungKook đang bế Ami thì lại đỡ :
Jin: con bé sao vậy mau đưa con bé về phòng đi
JungKook: à lịch trình của nhóm mình rớt ở ngoài các anh ra lụm giúp em
RM: ừm để anh ra lụm
Jimin: để em nấu cháo cho
J-hope: mọi người nhanh nhanh lên nói nữa con bé nó chết luôn quá
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro