chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 5

Yunho 's POV

Haizhhhhhhh....Kim JaeJoong của tôi á, đáng lẽ nên đổi tên thành Kim đại đại đại đại ngây thơ thì đúng hơn, chậc chậc....nhớ đến lại tiếc.....những tưởng bản thân sắp được cảm nhận những trải nghiệm đầu tiên thật nóng bỏng cùng người yêu trong mơ thì có dè đâu.......haizhhhhhhhhh!

Đừng sốt ruột mừ, để kể cho nghe, thì sau cái lúc tôi bye bye mọi người đặng đi "làm việc" đó, khúc dạo đầu phải nói là cực kì lãng mạn nha, tôi nhấc bổng Jae lên khi cả hai vẫn chìm đắm trong những nụ hôn nồng nàn, tiến về phía giường ngủ - chiếc giường mà Jae yêu thích - "nhẹ nhàng" đè em xuống giường, tôi vội vã tuân theo tiếng gọi của dòng cảm xúc mãnh liệt đang dâng trào, xin đính chính, tôi hoàn toàn được sự "ủng hộ" của Jae nhé bằng chứng là hành động vô cùng quyến rũ của em - lột phăng chiếc áo sơ mi tôi đang mặc! Lúc đó trong đầu tôi còn thoáng liên tưởng đến "hoang dại" và "cuồng nhiệt" nữa kìa, các mạch máu như muốn vỡ tung ra khi những ngón tay thon dài khẽ vuốt ve ngực rồi xuống vùng bụng, tôi như muốn phát điên lên trước những va chạm tuyệt vời ấy, để mặc cho cảm xúc làm chủ, những lời yêu thương từ tận đáy lòng tôi cũng theo đó mà tuôn ra mãi, hôn lên đôi mắt ướt, chiếc mũi thanh, đôi gò má ửng đỏ, gương mặt Jae lúc này nếu không phải Jung Yunho tôi đây có sức đề kháng cao thì tin chắc chẳng ai cầm cự nỗi đâu, quá sức sexy!

Tôi thật tình không muốn nóng vội nhưng trước cái tạo vật quá ư là quyến rũ này, thật không thể dằn lòng mà chậm rãi được. Dấu hôn nhanh chóng được tôi rải khắp chiếc cổ thanh mảnh em, đang định tấn công tiếp khuôn ngực mịn màng thì chợt thấy kì kì, sao Jae yên ắng quá vậy, không có phản ứng như lúc nãy.....lẽ nào..... Tôi vội vã ngước lên nhìn em, đôi mắt nhắm nghiền, hơi thở đều đều, không thể nào, đang như vầy ai lại ngủ được chứ, tôi ôm lấy gương mặt em mà lắc lắc lắc, phew~~~ may quá mở mắt rồi kìa, mỉm cười ngọt ngào với tôi nữa, còn vuốt ve mặt tôi bảo rằng "Yunho ah, em yêu anh nhiều lắm", woahh sweetie JaeJoong, anh cũng yêu em nhiều lắm, "Yunho ah....", ưh anh đây, em tiếp tục nói đi, "......ngủ ngon anh nhé!", ưh ưh ngủ ngon em nhé, đợi đã cái gì mà ngủ ngon?! Vừa nói dứt câu thì em lăn ra ngủ ngay, gọi cấp mấy, lay cấp mấy cũng không dậy!

"KIM JAEJOONG, EM DẬY NGAY CHO ANH!!!!!!!!"

Tôi hét lên trong uất ức, trời ơi, con heo này mới ngủ dậy mà, sao có thể ngủ tiếp chứ, trời ơi là trời, trả lời tui đi, sao tui khổ quá vầy nè!!!!!! < chẹp, trời cũng tiếc lắm con ạ, heo thường thì ngủ rồi không ngủ nữa chứ heo BooJae của con thì......trời hông biết đâu ;)) đi mà hỏi con au Tang Tang gì gì đấy đi nhá!>

Hừm, được lắm, tôi nhất quyết đợi em dậy hỏi cho ra nhẽ, tưởng ngủ thế thì thoát được áh, dậy thì chết ngay với tôi! Đợi hoài, đợi mãi, đợi mòn cả mắt mà Jae vẫn chưa (chịu) dậy, ta nói, người ngủ chứ tay chân đâu có ngủ, đâu có chịu để tôi "tịnh tâm" đâu, cứ ôm ôm người ta miết, khó chịu chết đi được! Rồi, rốt cuộc cũng dậy rồi kìa, mặt mày tươi rói hà, ngủ trưa mà ngủ 8 tiếng đồng hồ có đó, mà "dễ thương" lắm nha còn hỏi tôi bộ ngủ không ngon hả hay bị ác mộng, tại ai mà tôi ra nông nỗi này trời, thật hết biết!

Rồi, hiểu luôn, sau một hồi tra khảo thì Jung Yunho tôi cuối cùng cũng được lãnh giáo trình "ngây thơ vô đối" của người mà tôi cho là vợ tương lai này, đến phim con heo với cả phim hoạt hình heo con cũng không phân biệt được thì....thôi....ngậm ngùi đợi đêm tân hôn vậy.

Àh, có lẽ ông trời không đối xử tệ với tôi lắm, sau một hồi tâm sự tỉ tê, cụ thể là trăm phần trăm Jae chịu làm vợ tôi rồi ếh, chúng tôi lại tiếp tục một khởi đầu ngọt ngào mới bằng những nụ hôn say đắm, đang đến bước tiến quan trọng là cởi cúc áo em thì.....

"Cốc....cốc", tôi xin rút lại câu trên, trời ơi tôi hận ông, aish tôi ghét tiếng gõ cửa nhất đấy, Jung Yunho tôi từ nay xin thề sẽ không bao giờ ở phòng có cửa nữa, cho khỏi gõ luôn ="=! < cha này điên!>.

Mà nhìn JaeJoong của tôi giành ra mở cửa trông yêu tệ, lại sợ cô nào bay vào hôn tôi đây mà, thương ghê chưa. Uầy, tưởng có chuyện gì, lại hú họa cái chuyện in banner quảng cáo, biết rồi, đồng ý rồi, khổ lắm nói mãi! Hey, có thêm tin vui này, tôi với Jae lại sắp chụp hình nữa, yeah kì này cho bố già lác mắt, xem vợ chồng tôi đẹp đôi đến cỡ nào nhá!

A thật là háo hức quá đi, lúc trước Jae ngủ chỉ mình tôi đơn phương, còn giờ thì.....hehe khác rồi, nghĩ đến khung cảnh lãng mạn sắp tới, tôi không khỏi bật cười thích thú làm Jae còn tưởng tôi bị điên nữa chứ.

Áh àh, con heo họ Kim này tưởng suốt ngày chỉ biết ngủ thôi chứ, thì ra cũng quan tâm, để ý đến tôi lắm, nhìn cách em lo lắng hỏi thì biết, tưởng tôi là người đa nhân cách ah, ngốc thật, mà Jae nói cũng đúng, tôi nên trở về là chính mình đi thôi, giờ có vợ lo rồi với lại sau cái vụ cô Lee kia chắc chả ai dám "cưỡng hôn" tôi nữa đâu ^^!

"Là em nói đấy nhé, sợ anh mà là Yun ấm áp của em rồi thì có người suốt ngày ghen lồng ghen lộn lên cho coi!"

"Hứ, anh thử đi, xem em có ghen không?" - Em nhìn tôi thách thức nói, haizhh biết tôi thương rồi nên nói cứng thế chứ gì, thấy ghét hà!

" Được rồi, được rồi, anh thương vợ anh còn không hết rỗi đâu mà nhét thêm ai khác vào, vợ nhỉ?!" - tôi ôm em vào lòng âu yếm nói làm em bật cười khúc khích, hà biết rồi nhé, Jae của tôi thích mấy câu ngọt xớt này, mai mốt có gì làm em giận phải xài chiêu này mới được. A hay là nhân lúc em đang vui, tôi khai thật hết cho rồi, khai sớm biết đâu sẽ được khoan hồng.

" Jae ah, có chuyện anh giấu em! "

--------------------------------------------

Khà khà, cuối cùng ngày tôi mong đợi cũng đến, hôm nay sẽ chụp quảng cáo với Jae yêu nè, vui quá, nhìn mọi người tất bật chuẩn bị đạo cụ, phông nền mà tôi thiệt náo nức. Nhìn xem, có đến ba cái backround lận, một ở ngoài vườn, một trên tầng thượng và một ở phòng tôi, ah và còn vô số chỗ khác ở JYH nữa chứ, lần này quảng cáo tổng thể mà, từ gối, sopha đến giường ngủ, đủ cả.

Còn về phần BooJae của tôi thì.....haizh....tôi nôn nao bao nhiêu thì em ngại ngùng, lúng túng bấy nhiêu. Từ sớm tôi đã đến ktx đón vợ, đợi mãi em mới ra mở cửa, rồi đợi mãi em mới thay đồ xong rồi mất thêm nửa tiếng mới kéo được em vào trong xe, trên đường đi thì em năm lần bảy lượt đòi về, tôi kiên quyết không cho, thế là làm mặt giận, bảo tôi không thương rồi ngồi đó lằng nhằng đủ điều, tôi chịu hết xiết mới quay qua khóa môi em lại, xong xuôi em mới xìu xuống, lí nhí bảo "Tại người ta lo chứ bộ, chụp không ra gì chẳng phải làm mất mặt anh sao?"

Hì Boo của tôi vẫn ngốc thế đấy, từ lúc biết tôi là TGĐ đến giờ, lúc nào Jae cũng lo sợ, nào là không xứng với tôi, nào là em chỉ biết ham ngủ không giúp gì được cho tôi, đòi chia tay nữa kìa, cũng may tôi thông minh, biết lựa lời nói cho em hiểu, có tôi em còn sợ gì nữa, đúng không?!

Nhìn cách bố trí, dựng cảnh tôi cứ ngỡ mình sắp có những shoot ảnh nổng thắm với Jae lắm, đang hí hửng đợi kịch bản thì ông đạo diễn vào phán ngay một câu: " Hai cậu sẽ diễn vai cặp tình nhân sắp phải chia ly, nét mặt ưu sầu vào cho tôi! " Ầm ầm ầm, nghe đâu đây như sét đánh bên tai, tôi có nghe lầm không? Trời ơi, người ta mới thành đôi mà, ngọt ngào một chút cũng không được nữa, kêu ưu sầu là sầu thế nào, cái ông đạo diễn này, lần trước không cần tôi nói cũng hiểu ý tôi mà, sao lần này cái mặt tôi đang phỡn thế kia mà nỡ lòng nào bắt tôi làm chuyện nghịch lí như vậy chứ <=.=" nghịch lí cơ đấy!>.

Grừ, tức quá đi mà, đang định khai thông cái đầu óc nhão nhọet của lão ta thì Jae vội níu tay tôi lại, ý bảo: "Thôi anh!" Hừ, thôi thì thôi, sau vụ này nhất định cắt hợp đồng với ổng luôn! Chụp tới chụp lui lúc nào cũng phải đeo cái mặt không có sức sống, hễ lỡ tươi tỉnh một chút là ổng hô " Cut " ngay, " Cut, cut, cut " đáng ghét, cuối cùng sau khi tôi hao tổn biết bao nhiêu là bá khí ổng mới chịu thông minh ra một tẹo, để tôi và Jae chụp một tấm gần như hạnh phúc, phải, chỉ là "gần như" và chỉ có một tấm thôi đấy!

Kết thúc buổi chụp, nhìn quanh không thấy Jae đâu, tìm một hồi thì ra trong lúc tôi còn mãi bận bịu cằn nhằn ông đạo diễn em đã trốn về phòng trước nghịch laptop, dạo này em cứ ôm mãi cái lap ấy, còn xài headphone nữa, lần nào tôi vào cũng nhanh tay dẹp ngay có vẻ lén lút lắm.

_Baby ah, không mệt sao em, còn làm gì đó? - tôi vừa hỏi vừa nhìn lén màn hình laptop, lần này tôi vào bất ngờ, bay đến nằm thẳng lên người em luôn, Jae đang nằm sấp nên trở tay không kịp, để xem nào...... hừm không phải nghe nhạc, nhìn giống giống khung chat.

"Ụi~~~anh ý gọi hyung là baby kìa~~~~so sweet~~~" Jae chưa kịp trả lời thì tôi đã nghe có giọng nói và tiếng cười khúc khích phát ra từ cái headphone em mang hờ trên cổ, chat voice sao?

_Hyung bận rồi, bye~! - em nói nhanh rồi định offline ngay mặc cho tiếng íh ới trong tai phone, cũng may tôi kịp ngăn lại.

_Là tụi nhỏ dưới nhà em phải không? - Jae hay kể với tôi về mấy đứa em ở Choongnam, thân với Jae lắm như anh em ruột ấy.

"Íh, íh, Yun hyung biết tụi mình kìa~~"- ah vậy là đúng rồi!

_Chào tụi em, sao mấy đứa biết hyung? - mặc kệ sự phản đối của Jae, tôi cứ kề sát vào microphone nói, hỏi cho có lệ chứ tôi biết tỏng là do Jae kể mà, ah Jae dễ thương quá đi, lúc nào cũng nhớ đến tôi!

"Aigoo~~~Jae hyung tâm sự hoài mà, kể lể suốt làm sao tụi em không biết được chứ! "

_Oh vậy ah! Rất vui được nói chuyện với mấy đứa, giới thiệu lại đàng hoàng nhé hyung là Jung Yunho, hai bốn tuổi..... - hài lòng với câu trả lời, tôi vừa nói vừa quay sang nhìn Jae cười tủm tỉm làm em mặt đỏ như gấc, vùi cả mặt xuống nệm.

".....sinh ngày sáu tháng hai năm tám sáu, cao một mét tám sáu, nặng sáu sáu kí [ôi~~ thật là nhiều số sáu], vòng 1 XX, vòng hai YY, vòng 3 ZZ*, size áo xx, size quần yy, size giày zz, ga lăng, đẹp trai, men lỳ, có nốt ruồi trên môi duyên ơi là duyên, mũi thẳng ơi là thẳng, nhìn chung là perfect, mỗi tội khi ngủ cứ ngoác mồm ra, Yunho hyung ah, cần tụi em gửi ảnh hyung đang ngủ sang không?"

Thế đấy, chưa kịp nói xong bài thuyết trình về bản thân thì mấy đứa em dễ thương đã nhảy vào cướp lời rồi, tôi nghe xong thì đớ cả họng, chẳng nói được gì. Kim JaeJoong! Em, hóa ra từ lâu đã mau mắn kể rõ về tôi với lũ nhóc này rồi, còn to gan chụp ảnh lúc tôi đang ngủ nữa! Phen này phải phạt, phải phạt thôi!

JaeJoong nhìn sắc mặt tôi khó coi cũng tự khắc hiểu chuyện, không nói không rằng chạy biến vào phòng tắm, khóa trái cửa lại! Cũng tốt thôi, không có em tôi càng tiện làm việc, Kim JaeJoong đợi lúc em vác thân ra đây thì chết với tôi!

"Aigoo~~~ anh rể ah đừng trách hyung em, cũng là vì lúc nhất thời cao hứng mà kể ra thôi! " - công nhận mấy đứa nhỏ này hiểu chuyện thật, thấy tôi không thốt nên lời đã biết ngay sự việc.

_Ấy, hyung nào trách ai chứ, JaeJae hiểu hyung tới vậy thì còn gì bằng, chỉ là.......hyung đang nan giải một số chuyện mà thôi! - tôi nhanh chóng lấy lại tinh thần, nói giọng ra chiều bế tắc lắm, phải nhân cơ hội này tìm hiểu chứ!

"Ah, đệ biết rồi, có phải cái tật ham ngủ ngây thơ vô bờ bến đó của Hoa Hoa nhà tiểu đệ làm Yunho huynh đây vạn phần sầu muộn không?" - khá khen cho tên nhóc này, tôi mới tung đã vội vàng hứng ngay vấn đề, mà sao cách dùng từ của tên này lạ thế nhỉ, hay là Yoochun - tên nhóc lậm phim kiếm hiệp từ thuở lọt lòng mà Jae đã kể, mà khoan đã vừa nãy tôi có nghe nhầm không nhỉ, có một cái tên giống như là......

_Hoa Hoa?! Em nói Hoa Hoa? Là tên một con thú cưng sao?

"Aigoo~~ xem ra hyung vẫn chưa biết nhỉ, Hoa Hoa đích thị là JaeJoongie nhà ta đấy ạ! " - ôi trời, không ngờ Jaejae của tôi lại có một cái tên đáng yêu vậy, mà cái giọng cao lanh lãnh cứ thích "Aigoo" nãy giờ phải chăng là cá heo mông vịt Junsu, cậu bé nòng nọc mà Jae hay nhắc?!

_Ưhm, hyung hiểu rồi, quả thật Hoa Hoa "có chút" ngây thơ ngủ khiến hyung nhiều khi muốn "động" nhưng không thể "động", muốn "tĩnh" cũng "tĩnh" chẳng xong! Mấy đứa nói xem có phải hyung mâu thuẫn lắm không? - tôi thành thật giãi bày, tôi nghĩ mấy nhóc thông minh này nhất định có cách!

"Nỗi khổ của hyung, tụi em cũng phần nào thấu hiểu, cách không phải là không có, chỉ là.......dạo này xương cốt em hay nhức mỏi quá hyung ah, sợ ảnh hưởng đến đầu óc minh mẫn không giúp gì được cho hyung thôi! " - dứt lời, tên nhóc còn đệm thêm vài tiếng đấm lưng bình bịch cho thêm phần sống động nữa, lại còn tiếng cười khúc khích theo sau của ai đó, huầy, rốt cuộc là ý gì đây? Thấy tôi im lặng, chỉ ưhm hửm vài tiếng kiểu như "Oh vậy ah!", tên nhóc đó tiếp tục nói, giọng điệu nghe khổ tâm ghê gớm, mà hai tên kia nếu tôi không lầm là Junsu với Yoochun rồi, còn nhóc này chẳng lẽ là.......

"Hyung ah, chả là em đang tuổi ăn tuổi lớn, chiều cao cũng phát triển đến tầm thước chín rồi, mà ta nói, cái tủ lạnh nhà JaeJoong hyung bé quá, hại em suốt ngày phải lom khom, lúi cúi mới có đủ sức để học, hyung nói xem, chiều cao của em với cái tủ lạnh đó...... có phải là mâu thuẫn lắm không? " - không nghi ngờ gì nữa, tên nhóc này chắc chắn là Shim Changmin, cái tủ lạnh di động khổng lồ, miệng thì nhai thức ăn nhưng khi vào cơ thể lại lập tức chuyển hóa thành mưu với mẹo hết, Jae nói quả không sai mà, tên nhóc này còn nhại lại câu nói của tôi lúc nãy nữa, khá khen cho cậu, những người như thế - tôi thích!

_Đúng, đúng, người như nào thì tủ lạnh cũng phải cỡ thế, không thì hại cột sống lắm! Hay là khi nào về thăm mấy đứa, hyung mang về một cái "phù hợp" với chiều cao của em nhá?!

"Ây da~~~, cần chi mà khi nào chứ, mồng sáu tháng tới chẳng phải là sinh nhật hyung đó sao, hyung cứ bắt anh ý dẫn về, đến nơi anh em mình hội ngộ, cách nhất định sẽ có! Nếu thuận lợi hyung ở lại ăn Tết luôn, một cục than nướng chín hai con gà, JaeJoongie có chạy đằng trời cũng không thoát! Hô hô hô!" - Changmin vừa nói xong thì ngay tức khắc một tràng cười khả ố vang lên, kèm theo mấy tiếng "Hảo a, hảo a" với tiếng vỗ tay bôm bốp, haha, phải rồi kế hoạch này đúng là vẹn toàn.

Tôi cười vài tiếng sảng khoái rồi nhắn mấy đứa em dễ thương y hẹn mà làm, sau đó gấp rút tạm biệt, nghe đâu đây còn vang lên tiếng cười "Uer kyang kyang" quái dị, chắc là của Junsu. Haizzh~~~~, tâm trạng thật là thoải mái, nằm gác chéo chân trên giường, tôi ngó về phía nhà tắm, Hoa Hoa ah, xem em trốn trong đấy được bao lâu? Hố hố hố [ =.=" appa dã man]

Ah quên nữa, việc hôm nay chớ để ngày mai!

_Yeoboseyo? Siêu thị điện máy "Urgly Tiger" ah? - gớm, xấu hổ thì đặt xấu hổ, còn chẳng ớt-lì với tai-gờ!

"....."

_Vâng, tôi muốn hỏi cái tủ lạnh cao to nhất ở chỗ anh là bao nhiêu ạ?

"........."

_Nae, vậy thôi hai mét cũng được! Anh chuyển về theo địa chỉ này giúp tôi nhé: số 12 ngõ A, phố B, đường C, khu D, tỉnh Choongnam. Nae, nhớ là kèm theo ba thùng thức ăn nhé!

"........."

Xong! Changmin ah, đừng vội cảm kích hyung nhé, hyung cho một mà đòi mười đấy cưng ạ! Đang ngồi đắc ý rung đùi thì.....

Cạch, tiếng mở cửa "miễn cưỡng" vang lên, chắc là bủng beo hết cả người rồi đây, poor my JaeJoongie ^^~.

_Hoa Hoa ah~~~

End chap 5

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro