Chương 2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thần kinh Cố Thanh Thư căng chặt, lỗ đ*t gắt gao hút lấy dương vật bự không dám phát ra tiếng. Anh sợ mình vừa mở miệng chính là tiếng rên rỉ. Đưa ánh mắt cầu xin nhìn về phía Cố Cửu, nhưng cô lại vờ như không thấy, thậm chí còn tăng thêm sức lực đụ anh mạnh mẽ hơn. 

Cố phu nhân ở phía bên ngoài tiếp tục gõ cửa, Cố Thanh Thư chịu đựng khoái cảm, lớn tiếng nói: "Mẹ, không có chuyện gì... chỉ là va chạm một chút thôi."

"À, vậy con cẩn thận một chút." Cố phu nhân cũng không nghĩ nhiều, nhắc nhở một câu. Cố Thanh Thư nói: "Vâng... A... mẹ ngủ đi ạ." Ngoài cửa im ắng, không còn phát ra tiếng nói.

Mà bên trong cánh cửa, hiện tại đang phát ra âm thanh va chạm bạch bạch bạch nhẹ nhàng. Cố Thanh Thư bị bắt nâng lên hai chân đặt lên vai của Cố Cửu, khoái cảm ở lỗ đ*t truyền đến khiến đầu óc anh trống rỗng. Anh cắn chặt môi, đến khi rốt cuộc cô cũng bắn tinh dịch vào trong, môi anh cũng bị cắn rách.

Cố Cửu yêu thương liếm liếm khóe miệng rướm máu của anh, sau đó ôm anh đến phòng tắm tắm rửa. Cố Thanh Thư vốn dĩ có chút buồn ngủ, ngay sau đó liền ngủ mất.

Sáng sớm hôm sau, cô gái nhỏ tinh lực tràn trề, còn xuống tiểu khu chạy bộ vài vòng. Mà Cố Thanh Thư vẫn tiếp tục ngủ vùi đến 10 giờ mới tỉnh.

Lúc Cố Thanh Thư xuống lầu, Cố phu nhân đang mang kính lão để đọc báo, bà ghét bỏ chỉ vào anh: "Thân thể này của con còn không bằng cháu gái ngoại của mẹ nữa." Vừa nói xong, Cố Cửu mặc nguyên cây đen kèm theo vài giọt mồ hôi trên trán cũng vừa về sau khi chạy bộ xong. 

Nhớ đến đêm điên cuồng tối qua, Cố Thanh Thư nghiêng đầu nhìn chỗ khác, không muốn nhiều lời.

Ăn xong cơm trưa sau, Cố phu nhân mời rất nhiều bạn bè của bà đến chơi. Cố Thanh Thư làm con trai của bà, tất nhiên cũng phải đi theo tiếp đãi. Nhưng Cố Thanh Thư trước nay đều ưa thích yên tĩnh, chưa bao giờ tham gia những hoạt động như vậy. Còn Cố Cửu sớm đã lấy lí do thân thể không thoải mái, thành công tránh thoát một kiếp.

Cố Thanh Thư ngồi ở hậu hoa viên đọc sách. Hôm nay anh mặc đồ khá đơn giản, áo đen phía bên trong và khoác áo lông màu trắng bên ngoài. Cố Cữu dựa vào tường nghĩ, dù ăn mặc như vậy nhưng vẫn có thể nhìn thấy phần ngực của anh hơi nhô lên. Cô chậc một tiếng, đứng dậy bước đến ngồi bên cạnh Cố Thanh Thư.

Cố Thanh Thư giả bộ như không thấy, tiếp tục chăm chú đọc sách. Cố Cữu cũng không giận, chỉ là tiến đến gần ngậm lấy vành tai của anh. Cố Thanh Thư sợ tới mức làm rơi sách trong tay xuống đất, thanh âm khắc chế của anh vang lên: "Tiểu Cửu... em tính làm gì?"  

Cố Cữu cảm thấy vui vẻ vì phản ứng của anh, cố tình nói: "Sợ gì? Người khác cũng sẽ không đến đây." Người đàn ông nhặt cuốn sách rơi dưới đất, không quan tâm đến lỗ tai đã đỏ ửng, nhanh chóng trở về phòng. Để lại Cố Cửu ở lại không thể kiềm chế tiếng cười của mình.

Vào lúc bắt đầu bữa tiệc tối, Cố Thanh Thư mặc tây trang màu đen phối cùng chiếc nơ màu đỏ. Anh cầm ly rượu vang đỏ đứng ở trong đám đông, nổi bật hơn hẳn những người xung quanh. Cố Cửu không nhịn được mỉm cười, người đàn ông của cô, đúng thật là vô cùng ưu tú. 

Có lẽ vì ánh mắt quá mức nóng rực, Cố Thanh Thư vừa quay đầu liền thấy cô, anh ngay lập tức bước đến.

Tối nay Cố Thanh Thư uống không ít rượu, cuối cùng anh được Cố Cửu đỡ về phòng. Cố Cửu sờ ngực của anh, cười khẽ một tiếng: "Chú nhỏ, nếu bọn họ biết ngực của anh lớn như vậy, anh đoán xem họ sẽ nghĩ thế nào?"

Cố Thanh Thư sau khi uống say ý thức có chút mông lung, nhưng anh vẫn nghiêm túc trả lời: "Họ sẽ không biết."

Cố Cửu cảm thấy anh rất đáng yêu, giả bộ dọa anh: "Vậy giờ em ôm anh ra để cho những người đó biết, anh thấy sao?" Ai ngờ Cố Thanh Thư đột nhiên mếu máo đẩy cô ra: "Tiểu Cửu là người xấu."

"Không, em là chồng anh." Ngay sau đó, Cố Cửu liền cởi bỏ tây trang của anh. 

Cố Thanh Thư rầm rì nói: "Anh mới không có chồng." Cố Cửu cười mà không nói, đang muốn giúp anh cởi bỏ áo lót lại bị Cố Thanh Thư bắt lấy tay, lắc đầu nói: "Không cần cởi." 

Cố Cửu khó có được kiên nhẫn mà dỗ dành: "Ngoan, cởi ra sẽ giúp ngực anh dễ chịu hơn."

Một lúc sau, Cố Thanh Thư nằm trên giường đã ngủ rồi.

Hậu quả của việc say rượu chính là hôm sau đầu đau như muốn nứt ra, Cố Thanh Thư day trán rời giường để lấy nước. Cố Cửu bước vào bưng một ly trà giải rượu cho anh: "Uống cái này, em mới nhờ dì Lâm nấu."

Cố Thanh Thư nhẹ nhàng nói câu cảm ơn, sau đó nhanh chóng uống xong. Cố Cửu thấy anh vô cùng khó chịu liền bước đến duỗi tay đè huyệt thái dương của anh, giúp anh mát xa và vừa xoa vừa nói: "Không nghĩ đến chú nhỏ khi uống say lại đáng yêu như vậy."

Cố Thanh Thư được cô xoa bóp thoải mái, nhưng lại bị câu nói của cô làm cho thẹn thùng. Anh vẫn nhớ rõ những câu nói của mình tối hôm qua. Cũng may Cố Cửu không nói thêm gì nữa, Cố Thanh Thư nhẹ nhàng thở ra. 

Đến khi đầu Cố Thanh Thư không còn đau nữa, sau khi ăn cơm tất niên xong, hai người cũng phải quay về thành phố. Cố phu nhân ở phía trước cố gắng níu kéo, Cố Cửu nói mình sẽ thường xuyên trở về để thuyết phục bà, Cố phu nhân mới để họ đi.

Trở lại thành phố, Cố Cửu rảnh rỗi không có việc gì làm, nhưng Cố Thanh Thư lại còn một đống việc phải làm. Vì vậy gần đây cô cũng không đụng chạm đến anh, làm Cố Thanh Thư cảm thấy yên tâm không ít.

Không biết có phải ảo giác của Cố Thanh Thư không, anh cảm thấy dạo này ngực của mình càng ngày càng lớn, áo ngực cúp B mang vào vẫn có chút nhỏ. Nếu tiếp tục như vậy, anh không thể nào mặc vừa tây trang được nữa.

Cho đến một ngày, Cố Thanh Thư phát hiện mình không mặc vừa áo ngực hiện tại. Trước đây, Cố Cửu đều là người mua giúp anh, nhưng gần đây anh và cô cũng không gần gũi nhau nên Cố Cửu cũng không biết kích cỡ ngực anh thay đổi. Cố Thanh Thư do dự một chút, cuối cùng quyết định nói với Cố Cửu: "Tiểu Cửu, em có thể mua áo ngực giúp anh được không? Anh không mặc vừa áo cũ nữa."

Cố Cửu nhướng mày, lập tức vén áo của anh nắm lấy cặp vú bự đang hiện ra trước mắt. Vì áo ngực nhỏ nên hiện tại anh không có mặc, Cố Thanh Thư rên rỉ một tiếng, nhưng hiện tại anh đang nhờ sự giúp đỡ của cô nên không thể từ chối. Cố Cửu suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Giờ em đi mua."

Không bao lâu sau cô đã quay lại, và giơ chiếc túi đang xách đưa cho Cố Thanh Thư, cười nói: "Chú nhỏ, đây là áo cúp C. Không nghĩ đến là vú của chú ngày càng lớn, chú nói có phải hay không là do em xoa lớn?" Mặt Cố Thanh Thư đỏ ửng, cầm lấy chiếc túi về phòng. Anh vừa mở ra liền thấy, là áo lót có ren. 

Sau một hồi rối rắm, Cố Thanh Thư mới quyết tâm mặc vào. Anh nhìn chính mình trong gương đang mặc áo lót có ren màu trắng, một cặp vú to bự ngạo nghễ đứng thẳng. Cố Thanh Thư rũ mắt không nhìn nữa, vì anh cảm thấy thẹn.

Buổi tối Cố Thanh Thư cùng Cố Cữu đến rạp chiếu phim tư nhân để xem phim, cô gái nhỏ liền bắt đầu giở trò. Cô ôm lấy Cố Thanh Thư, mau chóng cởi bỏ nội y của anh, ngay lập tức một đôi vú tròn trịa no đủ đập vào mặt. Cố Thanh Thư giãy Giạu muốn thoát, lại bị cô sờ đến cả người mềm nhũn. Đầu vú là điểm nhạy cảm của anh, không thể đụng vào.

"Thật xinh đẹp." Cố Cửu cảm thán nói trong khi đang vuốt ve hai vú mềm mại của anh. Phía trước, bộ phim vẫn đang tiếp tục chiếu, dù ở đây bốn phía không người nhưng Cố Thanh Thư vẫn cảm thấy vô cùng ngượng ngùng. 

Người phía sau ôm lấy eo anh, cởi bỏ đi bộ quần áo vướng víu, trao cho anh nụ hôn ướt át. Đến khi Cố Thanh Thư phản ứng, thân thể anh đã trần truồng ngồi ở trên đùi cháu gái nhỏ.

Cố Thanh Thư bắt lấy tay của Cố Cửu, cảm nhận được thứ phía cương cứng phía dưới chọt vào mông mình. Anh đỏ mặt có chút kháng cự: "Tiểu Cửu, em... Chúng ta không thể như vậy!"

Cô cười rồi sờ mông thịt no đủ của anh, phát ra âm thanh thanh thúy: "Chú nhỏ, chúng ta đã ở nhà bà ngoại làm chuyện này rồi mà?" Cố Thanh Thư không có cách nào phản bác, nhưng vẫn như có như không cảm thấy tức giận. Cố Cửu lấy ra gel bôi trơn để làm mềm lỗ nhỏ, khiến cho nó dễ dàng đâm vào hơn.

"A... Ha... Tiểu Cửu." Anh nhắm mắt buông thả chính mình, tiếng rên rỉ cũng ngày càng dâm đãng. Cố Cửu cọ vào phía sau của anh nhưng cũng không cắm vào. Cố Thanh Thư mơ hồ mở mắt ra, có chút ủy khuất. Cố Cửu hôn khóe miệng của anh nói: "Ngoan, anh tự ngồi lên đi."

Đang đắm chìm trong dục vọng, Cố Thanh Thư bất chấp sự ngượng ngùng, nắm thứ còn cứng rắn nóng bỏng ngồi xuống. Dương vật to lớn thẳng tắp đụ vào điểm dâm của anh: "Hức... sướng quá... A... Ưm..."

Anh lắc mông tự mình động đậy, nhưng qua chốc lát anh liền cảm thấy mất sức, thanh âm khàn khàn: "Tiểu cửu, em động một chút đi mà." 

Cố Cửu cười cười xoay người anh lại, trực tiếp hung hăng cắm vào.

"A!!! Không cần... Quá nhanh a a a..!" Cố Thanh Thư khóc lóc lắc đầu rên rỉ. Cuối cùng anh bị Cố Cửu lăn lộn đến 3 giờ sáng, ngày hôm sau hoàn mỹ đến trễ.

Ở trong công ty Cố Thanh Thư gần như là người gặp người sợ, mặt anh lúc nào cũng lạnh tanh, nói chuyện cũng lạnh lùng không mang theo cảm tình. Vì vậy, cho dù tổng giám đốc đến trễ cũng không ai dám ý kiến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro