21 - 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

21 – Về nhà (2).

Kwon Ji Yong dường như không thể chấp nhận sự thật này, anh nói: "Thế nhưng không phải là còn chưa nộp đơn sao, từ giờ đến lúc nhận được thông báo còn một khoảng thời gian nữa mà, sao không để từ từ rồi hãy dọn đi."

Đột nhiên bị thông báo cho biết anh phải rời xa cô bé này, tự nhiên trong lòng Kwon Ji Yong có chút không muốn, trái tim anh bồi hồi rất khó tả, lồng ngực cũng bị bóp chặt một chút, rất khó thở.

Hari dở khóc dở cười nhìn Kwon Ji Yong: "Em biết, nhưng đoạn thời gian tới em sẽ rất bận, thật sự không có thời gian để làm trợ lý cho mọi người. Hơn nữa cậu em cũng nói, đối với việc phát triển của các anh, chuyện em dọn đi là sớm muộn, bây giờ chỉ là đã tới lúc mà thôi."

"Cậu em là ai?" – Dae Sung đột nhiên hỏi. Anh vẫn tưởng Hari là mồ côi, không có ai chứ.

"Cậu em? Là giám đốc của bọn anh đó, ủa em không nói sao?" – Hari ngạc nhiên hỏi. – hoasontra.net

"Không có nói." - Cả năm người cùng đồng thanh nói, nhìn vẻ mặt vô tội của cô gái trước mặt, bọn họ chỉ muốn thổ huyết, chuyện như vậy mà bọn họ – người đã sống chung gần một năm với cô mà cũng không biết, thật không còn gì để nói.

Nhìn 5 người khí thế như vậy, Hari ngại ngùng cười: "Không có nói sao? Thật xin lỗi."

TOP thắc mắc hỏi: "Bọn anh tưởng em không còn người thân nào nữa chứ, nếu như giám đốc là cậu của em, vì saon lại để cho em đi làm thêm nhiều như vậy?" – Những người khác nghe vậy đều gật đầu, bọn họ cũng biết Hari cố chấp với đồng tiền như thế nào, cho dù là làm thêm vào cuối tuần, làm trợ lý, tham gia cuộc thi, học tài chính, đều là vì kiếm tiền. – hoasontra.net

Hari không để ý lắm, nói: "Ừm, cũng chỉ là mới nhận lại hồi năm ngoái thôi, trước đó thất lạc."

Nghe Hari nói như vậy, mọi người cũng không hỏi nữa. Tae Yang trầm ngâm một hồi, liền đứng dậy ôm lấy Hari một cái, nói: "Vậy thôi, anh chúc em thành công, cái ôm này coi như ôm tạm biệt đi, vì ngày mai khi bọn anh về, em cũng đi rồi."

Hari cũng vòng tay ôm lấy Tae Yang, mỉm cười nói: " Cám ơn anh, Tae Yang!"

" Hari, anh cũng muốn ôm, thật ra anh cũng không thích tạm biệt đâu, nhưng mà cũng không còn cách nào khác, sau này nhớ đến thăm bọn anh."

Hari ôm lấy Seung Ri, cười: "Em biết rồi!" – hoasontra.net

Dae Sung và TOP cũng tiến lên ôm lấy Hari:

"Chúc em may mắn, dù sao em cũng còn chưa đi nước ngoài mà, bọn anh sẽ đến nhà em chơi!"

"Nhớ phải đến YG thăm bọn anh đấy, em là cháu của giám đốc thì cho dù không phải nhân viên cũng được vào mà."

Đến Kwon Ji Yong, Hari đứng đợi một hồi cũng không thấy anh có hành động gì, chỉ đứng đó ngơ ngác nhìn mình, liền thở dài một cái, chủ động bước tới ôm lấy anh, cảm nhận được cơ thể của anh cứng ngắc trong giây lát, cô nói:

"Em đi rồi, nhớ phải ăn uống đàng hoàng đó, đừng có hở một tý là nhịn ăn, anh đã còi lắm rồi, còn ốm nữa là không ai thích đâu."

Kwon Ji Yong đột nhiên ôm chặt lấy Hari, vùi đầu vào cổ cô, hít một hơi thật sâu, sau đó buông ra, không nói không rằng, bước nhanh bỏ về phòng.

Hari thở dài một cái, Tae Yang đứng bên cạnh, xoa đầu cô: "Đừng lo, cậu ấy chỉ là có chút không chấp nhận được thôi, vài ngày nữa sẽ ổn." – hoasontra.net

"Em biết!"

"Thôi, nghỉ sớm đi, ngày mai phải chuyển đồ, rất là mệt đó, chén để bọn anh rửa cho!"

Hari nhìn 4 người con trai tự động đứng dậy dọn chén đĩa, trong lòng cảm thấy thật ấm áp, khóe mắt cô ươn ướt, thế nhưng Hari không khóc, cô nhìn mọi người, cúi đầu, nói: 'Em cám ơn!" – Cô nhất định sẽ nhớ bọn họ.

--

Tác giả: Điện thoại hư, không có tiền mua TT.TT


22 – Tỏ tình (1).

Sáng hôm sau, Hari cầm lấy hành lí không quá nhiều của mình, đi ra khỏi kí túc xá của YG. Lúc đến Hari cũng chỉ có một cái balo và một cái vali, tuy một năm nay có mua thêm nhiều đồ linh tinh nhưng cũng chỉ chiếm thêm một cái balo.

Vừa xuống khỏi kí túc xá thì Hari đã thấy Yang Huyn Suk chờ sẵn, ông giúp Hari xách hành lí lên xe rồi chở cô về nhà. Vì có chuyện bận nên khi vừa chở tới nơi ông đã lái xe đi.

Từ hồi tết âm lịch đến giờ Hari mới về lại nhà, vì vậy lần này cô phải dọn dẹp, tổng vệ sinh một phen. Quét nhà, quét tro bụi, đi giặt grap giường, khăn trải bàn, chăn, màn cửa,... trong lúc đó, cô cũng nhận được tin nhắn trong group chat của mấy người Big Bang, hỏi cô đã về đến nhà chưa, Hari cũng trả lời lại và nói chuyện phím mấy câu, rồi lại tập trung vào công việc nhà.

Phơi màn cửa, chăn mền lên sân thượng, Hari thở phào một hơi, nhìn một chút khí trời, hôm nay trời nắng đẹp, chắc đến chiều là khô cả thôi.

Đến đây, cô lại nghĩ đến chuyện chat với Big Bang lúc nãy, cả 4 người đều hỏi thăm và trò chuyện với cô, thế nhưng Kwon Ji Yong thì từ đầu đến cuối đều không nói một câu, nhưng nick của anh luôn hiển thị ở "đã xem".

Có vẻ như anh vẫn còn giận cô, Hari thật không ngờ, việc mình dọn đi lại khiến cho anh có phản ứng lớn như vậy.

Thở dài một cái, Hari mặc áo khoác, cầm túi ra đi chợ, trong tủ lạnh bây giờ trống không, cô còn ở nhà torng một khoảng thời gian tới, vì vậy nên phải tranh thủ mua đồ để ở trong tủ lạnh.

Đến tối, ngồi một mình trong phòng khách, Hari mở laptop ra xem những kinh nghiệm của những tiền bối đi trước trong việc xin visa, kinh nghiệm sống khi mới qua Mỹ, cùng với những nơi cô có thể nhận được sự trợ giúp khi ở nước ngoài.

Uống một ngụm nước trái cây, Hari nhìn ra ngoài cửa sổ, trời đã tối hẳn, cô lại nhìn vào đồng hồ trong nhà, 8 giờ hơn, nếu là trước đây, giờ này là lúc mọi người đã ăn cơm xong, cô, anh DaeSung, anh Ji Yong và Seung Ri đang ngồi trước tivi xem phim "vườn sao băng" của Trung Quốc, anh TOP và Tae Yang tuy không xem phim, nhưng cũng ngồi ở phòng khách, tự mình làm chuyện của mình hoặc đôi khi chen vào vài câu bình luận phim cho vui, không khí lúc đó tuy ồn ào nhưng lại rất vui.

Mới có một ngày thôi mà cô đã nhớ đến bọn họ rồi, Hari đưa tay đóng laptop, mở tivi, bắt đầu xem "vườn sao băng", tuy vẫn là bộ phim đó, nhưng nay cảm giác đã khác, cả buổi Hari chẳng chú tâm vào bộ phim.

Đợi đến 10 giờ, cô đánh răng, tắm rửa xong thì tắt đèn, nằm lên giường.

Nhìn điện thoại di động trong tay hồi lâu, Hari quyết tâm, nhắn một tin nhắn [Ji Yong oppa! Không được thức đêm viết nhạc đó, ngủ ngon!]. Nhắn xong, chờ một lúc lâu vẫn không nhận được hồi âm, Hari tức giận quăng điện thoại qua một bên, trùm mền ngủ.

Cô không hề biết, ở một góc tại bồn cây trước nhà, có một ánh sáng chợt lóe lên một hồi, rồi tắt.

--

Những ngày sau đó, Hari bắt đầu tất bật với việc lo giấy tờ, đi công chứng, xác thực, lên trường làm giấy vì cô phải tốt nghiệp sớm một năm. Đơn dự tuyển và những giấy tờ liên quan cô đều đã nộp, bây giờ chỉ đợi cho kết quả đi ra là cô có thể đi xin visa.

Trong những lúc rảnh rỗi, Hari đã đến YG thăm Big Bang mấy lần, Yang Huyn Suk có cho cô một cái thẻ thông hành nên việc ra vào cũng rất là dễ dàng. Thế nhưng có vẻ như Kwon Ji Yong thật sự quyết tâm trốn cô, vì vài lần đến YG cô đều không gặp Kwon Ji Yong, lúc thì anh ở phòng thu âm, lúc thì anh phải ra ngoài quay MV,...

Hari hừ một cái, đủ thứ lí do, cô không tin là anh thật sự bận đến vậy. Từ cái hôm mà anh không trả lời tin nhắn, Hari cũng thử nhắn thêm vài tin nhắn khác cho anh mà vẫn không thấy anh hồi âm, từ đó cô cũng không gửi tin nhắn nữa.

Tháng 10, single [Lies] của Big Bang chính thức được phát hành mà không có một hoạt động quảng bá nào. Thế nhưng ngoài sự mong đợi của mọi người, [Lies] đã trở thành một quả bom lớn trong nền âm nhạc Hàn Quốc lúc bấy giờ.

Với giai điệu hay, dễ nhớ, lời bài hát đi sâu vào lòng người cùng với câu nói quen thuộc của các cặp tình nhân "I'm so sorry, but I love you", [Lies] đã lan truyền đến khắp các ngõ ngách của Hàn Quốc, trong lúc này, cho dù bạn đi siêu thị, cửa hàng tiện lợi, các nhà hàng, quán nước, đều phát bài hát [Lies], những sinh viên đại học, học sinh cấp 3, những người trẻ tuổi hầu như bất cứ lúc nào cũng ngân nga câu hát "I'm so sorry, but I love you".

Các phương tiện truyền thông cũng bắt đầu phát [Lies] và 5 chàng trai BigBang cũng được nhiều người biết đến và quan tâm, số lượng fan phát triển đến chóng mặt, không còn những câu nói như "xấu xí" hay "cút khỏi giới giải trí", BigBang nay đã trở thành một trong những nhóm nhạc nổi tiếng nhất Hàn Quốc lúc bấy giờ.

Big Bang đã được chuyển ra khỏi kí túc xá, dọn đến một căn biệt thự riêng do công ty cung cấp, bây giờ đã không còn ai trong công ty dám chê cười họ nữa, ban giám đốc cũng cử ra 5 người làm quản lí riêng biệt cho các thành viên Big Bang chứ không xài chung như lúc trước, lịch trình của Big Bang cũng bắt đầu dày lên.

Tải về bài hát [Lies] làm nhạc chuông, nghe giai điệu, Hari mỉm cười. Trước đây Kwon Ji Yong đã từng nói là một ngày nào đó, anh nhất định sẽ để cho trong điện thoại của cô chỉ toàn nhạc của anh viết. Đến nay, anh đã làm được một bài rồi.

Khi bài hát lần đầu tiên đứng đầu bảng xếp hạng, Hari đã từng gửi tin nhắn chúc mừng lên Group, bọn họ đã rất cố gắng và giờ thì thành công đã đến với bọn họ.

Thế nhưng chắc do lịch trình quá bận rộn, nên Hari và họ không thể chat với nhau thường xuyên, chỉ là để tin nhắn lên trên group, để khi có thời gian thì nhắn lại. Đối với việc này, Hari cũng không để ý, trong khoảng thời gian này họ bận cũng là chuyện đương nhiên.

Cuối tháng 11, Hari cuối cùng cũng nhận được hồi báo từ các trường đại học, cô nộp đơn cho tổng cộng 20 trường, trong đó trúng tuyển 8 trường, với 5 trường nguyện ý cho cô học với tài trợ học bổng toàn phần, trong đó có cả trường đại học mà Hari đã đặt mục tiêu hàng đầu, Harvard.

--

Tác giả: Do nội dung truyện nên thời gian phát hành [Lies] có vẻ không đúng lắm, mọi người thông cảm.

Quá trình Hari tham gia dự tuyển Harvard không phải là bịa hay yy hoàn toàn (đừng nghe đậu 8 trường gì gì đó mà thấy sao yy quá nha), mà là dựa vào tình hình của một người bạn của Trà mà viết, người đó là mối tình đầu đơn phương của Trà, hix.

23 – Tỏ tình (2).

Tối thứ 7, nhà hàng Mr Kim đóng cửa từ 5 giờ chiều, sớm hơn hẳn mọi khi, thế nhưng tất cả các nhân viên đều không về mà ở lại, đều mặt mày hớn hở, chuẩn bị đồ ăn dọn lên bàn, họ chuẩn bị mở một bữa tiệc.

Từ khi biết Hari nhận được kết quả đậun đại học, ai nấy đều vui mừng nhắn tin chúc mừng cô, phấn khích nhất là ông chú Kim Junho đòi phải tự mình tổ chức một bữa tiệc ăn mừng cho cô. Lúc đầu Hari cảm thấy việc này không tốt nên đã từ chối, thế nhưng Kim Junho nhất quyết không chịu, cứ nằng nặc phải đòi tổ chức, ngay cả Dennis và nhân viên nhà hàng đều khuyên Hari hãy đồng ý.

Thứ nhất, đây có thể là buổi tụ tập cuối cùng của bọn họ trước khi Hari ra nước ngoài, vì cuối tháng 11 là Hari phải sang Mỹ rồi, tuy là chưa nhập học nhưng cũng phải qua sớm để sắp xếp chỗ ở, làm quen môi trường sống linh tinh, chắc không ai muốn khi vừa qua đó thì đến việc đón chiếc xe bus nào đến trường cũng không biết.

Thứ hai, theo lời chị phụ bếp Kim Nami thì là: "Thay vì để cái tên này dùng tiền và khuôn mặt của mình đi gây họa cho những cô gái ngây thơ thì cứ dùng chúng để ăn nhậu một bữa còn hơn. – hoasontra.net

Vì vậy, mới có bữa tiệc ngày hôm nay.

Hari đến từ sáng sớm, muốn xem thử xem mình có thể giúp được gì thì giúp, mình đã không bỏ ra cái gì mà cứ để người khác làm tất cả cho bản thân như vậy thì thật không tốt. Bác đầu bếp nhìn Hari lại mặt vào bộ quần áo quen thuộc bắt đầu chạy bàn, khẽ lắc đầu, chậc một cái:

"Cái con bé này!" – Thế nhưng trên khuôn mặt có một vết sẹo dữ tợn của ông lại nhu hòa hiếm thấy.

Tối, dưới sự giúp đỡ của mọi người, đồ ăn, thức uống đều đã được chuẩn bị xong và dọn sẵn lên bàn. Kim Junho chở Dennis tới, Dennis vừa bước vào đã cho Hari một cái ôm thật chặt, vui vẻ nói:

"Cô gái bé nhỏ của tôi, làm tốt lắm, Harvard là một ngôi trường rất tuyệt, em sẽ thích nó!"

Hari mỉm cười, ôm lấy Dennis: "Cám ơn anh vì lá thư giới thiệu!"

"Không có gì, tôi đã giúp trường học lôi kéo một nhân tài về, họ phải cảm ơn tôi mới đúng!" - Dennis hài hước nói, mọi người trong phòng đều bật cười.

Kim Junho nhìn nhìn xung quanh, sau đó hỏi Hari: "Cậu của em chưa tới sao?" – Lúc Yang Huyn Suk biết Kim Junho muốn mở một bữa tiệc cho Hari, ông đã từng ngỏ ý là sẽ bỏ tiền ra cho bữa tiệc này, thế nhưng Kim Junho từ chối, đối với anh, một chút thức ăn ấy cũng chẳng có là gì, mỗi ngày nhà hàng bỏ đi những thức ăn thừa cộng lại cũng không kém gì.

Hari đối với lí do này của Kim Junho rất là không biết phải nói sao, tuy cô biết là anh muốn thuyết phục ông cậu của cô không cần bỏ tiền, không cần từ chối, thế nhưng không thể nói dễ nghe hơn sao. Hay là do thời gian làm ở đây của cô lâu lắm, nên Kim Junho cũng bị lây cái thói ăn nói khó nghe của cô rồi.

Nếu Kim Junho mà nghe được suy nghĩ của Hari, chắc chắn sẽ nói: bộ em cũng biết mình ăn nói khó nghe sao. – hoasontra.net

"Cậu em nhắn tin bảo là sẽ đến trễ một chút, bảo mọi người không cần chờ, cứ tự nhiên đi."

Kim Junho nghe vậy, liền khui một lon bia ra: "Như vậy chúng ta bắt đầu trước."

Anh giơ lon bia lên cao: "Nào, lon đầu tiên, chúc mừng cô nhân viên nhỏ tuổi nhất của chúng ta được học tại đại học hàng đầu thế giới, cạn ly...à lon!"

Anh phục vụ Ha Ji Seok nghe vậy thì chợt dừng động tác đưa lon bia lên miệng lại, thắc mắc nói: "
Ông chủ à, bia thì sao một lần cạn lon được?"

"Cậu không được nhưng tôi được! Xem nhé!" – Nói xong, liền đưa lon bia lên uống liên tục một hơi, đợi đến khi hết lon, thì quăng qua một bên, lấy tiếp lon khác, mặt không đỏ nói:

"Thế nào, mấy người trẻ các cậu phải xem mà học hỏi đấy!"

Không khí trong bữa tiệc cũng nhờ vậy mà sôi động lên, mọi người cũng đều là người quen của nhau, nên cũng không có gì mà ngại ngùng cả, ai cũng tự nhiên mồm to ăn thịt, uống bia, riêng Hari thì cầm lon coca cola màu đỏ, tuy sắp là sinh viên đại học, nhưng Hari vẫn chưa đủ tuổi uống bia.

Một lát sau, Yang Huyn Suk cũng tới, cùng tới với ông là 4 thành viên Big Bang được võ trang kín nghít, giờ họ đã rất nổi tiếng, không thể cứ ăn mặc thoải mái ra đường được.

Big Bang đến khiến cho mọi người ai cũng hưng phấn, hiện [Lies] đã trở thành hiện tượng âm nhạc của Hàn Quốc, không ai là không biết cả. – hoasontra.net

Hari nhìn thấy không có Kwon Ji Yong, trong lòng liền cảm thấy mất mát, đã một thời gian dài cô và anh đều không liên lạc với nhau, bữa tiệc lần này mọi người đều tới, vậy mà cũng không có anh, Tae Yang nhạy cảm cũng nhận ra điều đó, liền tiến đến bên cô, nói: "Mấy hôm nay tâm trạng của Ji Yong không được tốt, chắc là cậu ấy vẫn chưa chấp nhận được sự thật rằng em sắp đi, cậu ấy không muốn xa em thôi!"

"Em nhắn tin mấy lần mà cũng đâu có thấy anh ấy hồi âm, em sắp phải đi rồi, nếu như anh ấy thật sự không muốn xa em, chẳng phải là nên trân trọng giây phút ở bên em hơn chứ."

Tae Yang nhìn vẻ mặt cố chấp của Hari, thở dài, xoa đầu cô, nói: "Chẳng phải ai cũng có thể suy nghĩ lí trí như em đâu Hari à." – Nhất là những kẻ đang yêu. Bạn của anh, chắc còn cần một thời gian nữa để điều chỉnh tâm trạng, chỉ mong là thời gian này sẽ không quá lâu, nếu không thì cũng muộn rồi.

Bữa tiệc kết thúc, Yang Huyn Suk chở cả Hari và Big Bang cùng về. Về tới nơi, Hari xuống xe, vẫy tay tạm biệt với mọi người, sau đó mới xoay người vào nhà. Thế nhưng đang lúc cô tính mở cổng đi vào, thì tầm mắt liền nhìn thấy một bóng đen nép bên gốc cây rẻ quạt trước nhà.

Hari giật mình, tưởng là ăn trộm, thế nhưng khi thấy một lúc bóng đen đó vẫn không hoạt động, cứ ngồi im ở đó, thì trong lòng cô liền nổi lên nghi ngờ. Cố gắng nhìn kĩ bóng dáng gầy yếu núp trong bóng tối, Hari không xác định gọi thử:

"Ji Yong...oppa!?"


24 – Tỏ tình (3).

Trời tối, từng cơn gió thổi qua những chiếc lá úa vàng rơi trên sân, trong khung cảnh xơ xác tiêu điều ấy, Kwon Ji Yong chỉ mặc một bộ quần áo mỏng manh, ngồi co ro dưới gốc cây dẻ quạt. Do bóng cây to lớn nên cả thân hình gầy gò ấy hoàn toàn chìm vào bóng đêm, khiến cho Hari suýt nữa thì đã không phát hiện được.

"Sao anh lại ở đây?" – Hari tiến đến gần hỏi.

Dường như là nghe thấy tiếng Hari, Kwon Ji Yong từ từ ngẩng đầu lên, bóng đêm khiến cho Hari không thể nào nhìn thấy được biểu tình của anh, cô nghe thấy giọng anh thâm trầm nói:

"Em về rồi à?"

Hari cảm thấy dường như hôm nay trông anh hơi là lạ, cô không tự giác lùi ra sau một bước, ngập ngừng nói: "Bây giờ cũng trễ rồi, sao anh lại ở đây?"

"Anh đợi em."

Câu trả lời của Kwon Ji Yong khiến Hari cảm thấy khó hiểu, đứng đây đợi cô. Trông dáng vẻ thì có vẻ như anh đã ngồi ở đây rất lâu, thế nhưng hôm nay rõ ràng là anh không đến bữa tiệc ở Mr Kim mà lại chạy đến đây đợi cô, chuyện này thế nào cũng không hợp lí, chẳng lẽ anh vốn không biết việc này, nghĩ thế nên Hari mở miệng:

"Hôm nay mọi người cùng nhau tổ chức một buổi tiệc chia tay cho em ở nhà hàng Mr Kim, ngay cả bọn anh TOP cũng tới."

"Anh biết." – hoasontra.net

Giọng nói mang theo chút giọng mũi, bình thường thì giống như giọng trẻ con, thế nhưng hôm nay lại trở nên lạnh lùng một cách kì lạ, trong lúc Hari đang suy nghĩ về câu "anh biết" của anh, thì Kwon Ji Yong lại nói:

"Anh còn chưa chúc mừng em, chúc mừng em đã được nhận vào Harvard."

"A, cám ơn."

Sau đó, hai người cũng không nói gì cả, chỉ đứng đó và nhìn nhau, khiến không khí trở nên kì quái. Cuối cùng Hari nhịn không được mở miệng:

"Có muốn vào nhà uống một ly trà không?"

Sau đó không đợi đối phương gật đầu, cô đã dẫn đầu mở cửa, bước vào. Ngoài trời đang lạnh như vậy. Cô cũng không muốn ở ngoài đây nói chuyện đêm khuya với anh.

Hari vừa mở cửa bước vào, Kwon Ji Yong cũng yên lặng đi theo, cô đang thay chiếc dép, chuẩn bị thoát áo khoác ra thì bỗng nhiên bị người phía sau ôm chặt vào lòng, anh ôm rất vội cũng rất dùng sức, khiến cho phần lưng của cô đập vào ngực anh một cái, đầu có hơi choáng váng.


"Kwon Ji Yong, anh đang làm gì vậy?"

Hari đang muốn thoát ra, thì Kwon Ji Yong lại càng dùng sức ôm chặt lấy cô, bình thường trông anh nhỏ con, thế nhưng cũng không thể phủ định việc anh là một người đàn ông, anh dùng sức mạnh khiến cho cô không thể vùng vẫy được.

Kêu vài tiếng nhưng cũng không thấy anh có một chút phản ứng nào, Hari đang định tức giận hét to lên thì Kwon Ji Yong đột nhiên lên tiếng:

"Hari, anh yêu em!" – hoasontra.net

Câu nói vang lên bên tai khiến Hari không thể nào ngờ được, khi anh nói, nhiệt khí phả vào tai cô khiến Hari có một cảm giác nổi cả da gà, thế như trái tim thì bỗng nhưng đập mạnh một cách khó hiểu. Kwon Ji Yong không để ý đến phản ứng của Hari, anh nói tiếp:

"Anh không biết đã từ khi nào mình bắt đầu yêu em, cảm giác ở bên em rất dễ chịu, những lúc anh không vui, bất lực, chỉ cần có em bên cạnh thì anh đều thấy mọi chuyện cũng chẳng sao cả, thế nhưng nó lại khác với cảm giác hồi hộp, mong chờ, tim đập nhanh khi anh thích Kim Jin Ah, vì vậy mà anh chưa từng nghĩ rằng đó là tình yêu.

Khi nhìn thấy mấy thằng khác vây quanh em, trong lòng anh tức tối, rất muốn ra tay đập chết bọn chúng, cảm giác ghen tuông rõ ràng như vậy mà anh lại nghĩ rằng đó chỉ là sự lo lắng của một oppa dành cho em gái. Chỉ đến khi em nói rằng em sắp đi du học, nghĩ đến việc em sắp phải rời khỏi cuộc sống của anh, nghĩ đến việc không còn có thể gặp em mỗi ngày, anh mới biết mình yêu em, anh thật là một thằng ngốc."

Nghe những lời thâm tình của Kwon Ji Yong, trái tim của Hari càng đập dồn dập hơn, cô không còn vùng vẫy nữa mà để yên cho anh ôm lấy, thế nhưng nghĩ đến thái độ mấy ngày nay của anh đối với mình, cô hỏi:

"Vậy tại sao mấy ngày nay anh lại trốn tránh em?"

Kwon Ji Yong cười khẽ một cái, anh buông cô ra, để cô đối diện với mình, dùng ánh mắt chứa đầy thứ tình cảm phức tạp nhìn cô, anh nói:

" Em không nói không rằng, bỗng dưng lại muốn bước ra khỏi cuộc sống của anh, điều đó khiến anh không thể chấp nhận được. Khoảng thời gian anh trốn tránh em, anh nhớ em đến phát điên lên được, có lẽ anh cũng giống mấy thằng khốn khác, mất đi rồi mới biết quý trọng, đã bao lần anh muốn đến xé lấy đơn thông báo của em, để em không thể đi du học được, em có biết không?" – hoasontra.net

Nói đến đây, Kwon Ji Yong cười tự giễu, mấy đêm rồi anh không thể ngủ được, thường nằm đến sáng, trong đầu không lúc nào là không nhớ đến cô, thế nhưng cô lại không một chút ảnh hưởng, chuyện gì nên làm thì làm, cuộc sống vẫn diễn ra bình thường, ngay cả tin nhắn cũng chỉ nhắn cho anh vài lần rồi thôi. Đến đây, anh cũng phần nào biết vị trí của mình trong lòng cô, điều này khiến cho anh cảm thấy chua xót, thế nhưng anh cũng vì điều này mà quyết tâm đến đây ép cô, anh không muốn hối hận.

25 – Tỏ tình (4).

"Hari, anh biết em sẽ không vì mong muốn của anh mà ở lại Hàn Quốc, đó là giấc mơ của em ,là lục tiêu của em, thế nhưng cho dù em sắp phải đi du học, anh cũng muốn nói điều này, làm bạn gái của anh được không, Hari?"

"A. Cái...cái này...!" – Hari hoàn toàn không kịp phản ứng, đột nhiên anh chạy đến đây tỏ tình, rồi giờ thì muốn cô làm bạn gái anh, điều này thật sự khiến cho Hari bối rối.

Kwon Ji Yong không hề để cho Hari thời gian do dự, anh tiến tới, ép sát cô vào tường, nói:

"Thật ra em cũng có cảm giác với anh đúng không, em cũng thích anh Hari, vì vậy hãy đồng ý đi. Hari, em không biết anh yêu em đến mức nào, em sắp đi du học rồi, nếu như em ở bên đó mà thích một ai khác, anh chắc chắn sẽ điên mất, anh sẽ không thể nào chịu nổi."

Hari nhìn Kwon Ji Yong thần sắc đau khổ trước mặt, cô cũng chịu không nổi, liền lên tiếng: "Sẽ không đâu, sẽ không thích người khác đâu."

Kwon Ji Yong cười trào phúng: "Làm sao em biết là không có, em ở bên đó du học đến 4, 5 năm, em sẽ có những người bạn ở bên cạnh mình trong 4,5 năm đó, tình cảm đương nhiên sẽ sâu đậm hơn là đối với kẻ chỉ mới ở chung một năm như anh. Nếu như em thích người khác, nếu như em thích, người khác, anh,...anh..."

Nhìn mắt Kwon Ji Yong bắt đầu đỏ lên, chỉ là nhắc đến một điều còn chưa xảy ra mà trông anh đã thống khổ như vậy, Hari nhìn mà cũng chịu không nổi, cô bước đến một bước, đưa tay ôm lấy anh, nhanh chóng nói:

"Được, được, em đồng ý làm bạn gái anh, em cũng sẽ không thích ai khác ở Mỹ, chỉ thích anh, có được không?" – Kwon Ji Yong nói đúng, trong lòng Hari cũng có một chút thích anh, cảm giác ở bên Kwon Ji Yong, Hari chưa bao giờ cảm nhận được nó khi ở bên người khác, thế nhưng thứ tình cảm này vẫn chưa sâu nặng, sau này nó có phát triển thành tình yêu hay thứ gì khác, khó mà nói được, thế nhưng thứ tình cảm này đã đủ để ngay lúc này khiến cô không nỡ để anh lộ ra vẻ mặt đau khổ như vậy. – hoasontra.net

Kwon Ji Yong cũng ôm lấy cô, đầu vùi sâu vào mái tóc ngắn của cô, vui sướng hỏi: "Em nói thật không Hari, em thật sự đồng ý sao, em thật chấp nhận làm bạn gái anh."

"Ừ, em chấp nhận. Từ giờ, Yoo Hari sẽ là bạn gái của Kwon Ji Yong."

Haei không hề biết, sau khi nghe xong, khóe miệng anh khẽ nhếch lên một cái, ánh mắt anh lúc này đặc biệt tối tăm, anh buông Hari ra, nhìn thẳng vào mắt cô, đôi mắt anh đã không còn tối tăm, thâm trầm như lúc nãy nữa mà đầy vui sướng, hạnh phúc, anh dè dặt nhìn cô:

"Anh hôn em được chứ?"

Hari "ba" một cái, đỏ mặt, cô ngượng ngùng gật gật đầu, bây giờ hai người đã phát sinh quan hệ, chẳng lẽ không cho anh hôn.

Kwon Ji Yong cũng chỉ chờ có thế, anh lập tức hôn lấy đôi môi mềm mại của cô, dùng lưỡi liếm một vòng bên ngoài, sau đó bất ngờ xâm nhập vào bên trong, tiến hành công thành đoạt đất.

Một kẻ chưa hôn bao giờ, cũng chỉ thấy người ta hôn môi trên các bộ phim truyền hình tình cảm, cứ nghĩ hôn môi chỉ là môi của hai người dán vào nhau thôi, không ngờ Kwon Ji Yong lại có hành động này. Cô nhanh chóng chịu không nổi, gương mặt đỏ ửng, hô hấp cũng bắt đầu dồn dập.

Cũng may mà Kwon Ji Yong đã buông tha cho cô, anh tựa trán vào trán cô, cánh tay thì ôm lấy Hari đã chịu không nổi mà xụi lơ trong lòng anh, nở một nụ cười thỏa mãn: "Hari à, anh rất vui!"

Anh lại hôn nhẹ lên trán cô một cái, sau đó dìu Hari lại ghế sô pha trong phòng khách ngồi xuống, thấy cô vẫn còn ngơ ngác, liền tự động vào bếp pha một bình trà nóng ra. – hoasontra.net

Đến khi anh mang trà ra, thì Hari đã trở lại bình thường, cô tiếp nhận ly trà mà anh đưa tới, nhưng ánh mắt lại không dám nhìn anh, điều này khiến Kwon Ji Yong cảm thấy buồn cười, anh ngồi xuống bên cạnh cô, sau đó vươn tay ôm lấy Hari vào lòng, trêu chọc nói:

"Sao vậy, bạn gái mới nhậm chức nay lại không muốn nhìn mặt bạn trai là anh đây sao?"

Hari ngước mặt lên nhìn anh một cái, bắt gặp ánh mắt của anh lại tránh ra, cô còn đang suy ghĩ về nụ hôn lúc nãy, cô không hề ngờ là hôn môi chính là như vậy, lúc nãy cô suýt nữa ngất xỉu luôn, cảm giác rất khó tả. Hari khẽ tằng hắng một cái, nói:

"Chúng ta quen nhau, liệu có ảnh hưởng gì đến sự nghiệp của anh không?"

Kwon Ji Yong ánh mắt hơi ám lại một chút, anh nói: "Sẽ không sao đâu, anh và mọi người chưa từng nghĩ sẽ phát triển theo lối thần tượng, chỉ cần sản phẩm âm nhạc của bọn anh hay, thì mọi người sẽ vẫn ủng hộ bọn anh mà thôi." – Kwon Ji Yong anh, chưa từng nghĩ sẽ vì sự nghiệp mà hy sinh tình yêu, tình yêu lẫn sự nghiệp, anh đều muốn.

Hari gật đầu một cái, thật ra cô cũng không quan tâm vấn đề này lắm, cô cũng sắp đi du học rồi, thời gian hai người ở bên nhau cũng không nhiều, sẽ không có nhiều vấn đề để lo như vậy, cô chỉ là kiếm chuyện nói thôi.

"Tối nay anh ở lại đây nhé!"

Kwon Ji Yong đột nhiên đặt câu hỏi, Hari không do dự, liếc anh một cái, vẻ mặt "anh nằm mơ đi".

Kwon Ji Yong cũng không để ý, anh nói: " Bây giờ cũng trễ rồi, anh làm sao mà về nữa đây?"

"Gọi điện kêu Seung Ri oppa tới đón!" – Hari quả quyết nói.

"Dạo này bọn anh rất mệt, Seung Ri cũng vậy, bây giờ cũng trễ rồi, em phải để cho Seung Ri nghỉ ngơi chứ. Với lại, em sắp đi du học rồi, thời gian tới chúng ta sẽ không được gặp nhau, bây giờ chúng ta phải tranh thủ thời gian ở bên nhau chứ."

Hari suy ngẫm về câu nói của Kwon Ji Yong, cô biết anh chỉ là muốn kiếm cớ mà thôi, thế nhưng nhìn vẻ mặt cầu xin tội nghiệp của anh, cô đành phải gật đầu đồng ý. Hari đứng phắt dậy, chỉ sô pha nói:

"Anh ngủ ở đây, không chịu thì đi về!"

"Được, được, anh ngủ ở đâu cũng được, chỉ cần được nhìn thấy em nhiều một chút, thì anh không sao cả!" – Kwon Ji Yong cũng đứng lên, lẽo dẽo theo Hari vào bếp. – hoasontra.net

"Anh đừng có dẻo miệng!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro