8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đáng lẽ cậu nên phản ứng mạnh khi đêm qua để hắn ngủ lại nhà mình, hình như lúc đó chắc do ngại quá nên quên béng mất. Đến sáng còn để Gem gọi dậy, đồ ăn và thuốc hắn cũng đã chuẩn bị tinh tươm.

"Tôi có việc đột xuất nên phải đi ngay bây giờ. Cậu ăn sáng xong nhớ uống thuốc và nghỉ ngơi đi nhé."

"Biết rồi biết rồi."

Hắn vừa đi khỏi đống thuốc kia đã yên vị trong sọt rác. Nghĩ sao mà dặn cậu tự uống thuốc vậy? Fourth ngang bướng là một phần nhưng thật ra cậu cảm thấy bản thân khỏe hơn nhiều rồi. Vốn còn định hôm nay đi nhờ xe hắn tới công ty mà Gem đã vội vàng rời đi. Cậu đành bắt taxi, xe ô tô sau cái hôm bị đối tượng xem mắt lừa đảo cũng mất tăm mất tích thông tin luôn rồi. Fourth không muốn làm lớn chuyện vì cũng là do cậu thiếu cảnh giác không tìm hiểu kĩ trước khi đi xem mắt. Đang trầm ngâm suy nghĩ bỗng cậu nhìn thấy bóng dáng thân quen, vừa hay có đèn đỏ nên Fourth càng chắc chắn hơn đó là hắn.  Gem cùng với một cô gái ngoại quốc đang cười nói vui vẻ trong một quán ăn sáng kiểu Âu ở bên đường. Hóa ra "việc đột xuất" mà hắn nói có mái tóc vàng cùng làn da trắng thật hút mắt.

Đèn đỏ kết thúc, Fourth bỏ lại hình ảnh thân mật của hai người sau lưng mà trong lòng không ngừng nghĩ ngợi. Phải chăng những lời hắn nói đêm qua chỉ là trêu đùa cậu? Fourth bỗng cảm thấy bản thân thật nực cười, chỉ vì chút lời nói ngon ngọt mà dễ dàng để bản thân suy nghĩ về mối quan hệ tồi tệ này. Hắn đối với cậu cũng chỉ là bạn tình, không hơn không kém. Tên đáng ghét đó thì có gì đáng bận tâm chứ. Cũng chỉ đẹp trai một chút, giỏi một chút, gia thế khủng một chút. Những thứ đó cậu có thừa. Nhưng người duy nhất đối xử dịu dàng với cậu cũng chỉ có hắn ta mà thôi.

"Cậu ơi đến nơi rồi. Cậu gì ơi..."

"À dạ. Để con gửi tiền chú ạ."

Đúng là oan gia ngõ hẹp, cậu vừa xuống xe đã bắt gặp hắn cùng người kia đi vào công ty. Nhân viên nhìn thấy cảnh này cũng đã bắt đầu bàn tán, trận chiến lịch sử của phó giám đốc và phó ban quản trị đã đi đến hồi kết rồi sao? Hắn nhìn thấy cậu thì bất ngờ hơn cả, đã dặn ở nhà nghỉ ngơi mà sao còn đến đây vậy?

"Fourth? Sao cậu lại ở đây?"

"Sao tôi không được ở đây?"

"À không ý tôi là cậu còn chưa khỏe sao đã đi làm? Thuốc sáng nay tôi đưa cậu đã uống chưa?"

"Không uống, để mặc tôi chết ra đây. Đi mà lo cho "việc đột xuất" của anh đi."

Cậu không thèm chờ thang máy chung nữa, bỏ đi lối thang bộ. Để lại Gem đang ngơ ngác không biết bản thân đã làm gì sai mà cậu hành xử như vậy. Đưa Lena vào phòng chờ, hắn ngay lập tức chạy vào phòng của cậu nhưng Fourth lại không có trong phòng. Cậu ta thực sự leo thang bộ 12 tầng nhà sao?

Ở một góc cầu thang, Fourth thực sự leo bộ 12 tầng nhà, đến tầng thứ 7 thì hai chân mềm nhũn ra rồi. Cậu không đi nổi nữa, ngồi gục xuống một góc mà bật khóc. Kể từ ngày hắn xuất hiện, cuộc đời nhạt nhẽo của Fourth bỗng nhiên lại ngập tràn trong những cuộc đấu đá cãi vã. Rồi đến khi trở thành bạn tình, Gem cứ nhẹ nhàng từng chút một bước vào cuộc đời cậu như thế. Đối xử nhẹ nhàng, nói lời yêu thương rồi thản nhiên coi nhau là người xa lạ. Người xa lạ nào hôn nhau? Người xa lạ nào ngủ với nhau rồi chăm sóc nhau khi đau ốm? Chỉ có cậu tự mình đơn phương nghĩ rằng mối quan hệ này rồi sẽ tốt lên đúng không? Đối với hắn cậu cũng chỉ là nơi phát tiết, nơi để thỏa mãn cái ham muốn của bản thân hắn thôi.

"Fourth? Sao lại ngồi đây? Cậu ngã à, có đau ở đâu không?"

Gem một thân mướt mải mồ hôi chạy từ tầng 13 xuống bằng đường cầu thang bộ vì nghĩ cậu sẽ ở đây. Hắn lo lắng đỡ cậu dậy, thấy cậu khóc hắn lại càng hoảng hơn nữa. Fourth khi thấy hắn thì bật khóc lớn, mọi tủi hờn kìm nén đến bây giờ không thể chịu đựng được nữa rồi. Hắn ôm chầm lấy cậu để vỗ về, dù chưa định hình được điều gì đang xảy ra nhưng việc ôm lấy Fourth trước tiên giống như một phản xạ không điều kiện. Cậu muốn đẩy hắn ra xa nhưng lại chẳng còn chút sức lực nào cả. Nhưng chẳng hiểu vì sao ở trong vòng tay hắn nước mắt cậu không còn nức nở nữa, Gem hình như đã trở thành vùng an toàn của cậu mất rồi.

"Anh là đồ xấu xa! Tôi ghét anh!"

"Fourth bình tĩnh đã, nói tôi nghe xem có chuyện gì xảy ra?"

"Tất cả là tại anh. Sao anh có thể đối xử với tôi như vậy? Anh khiến tôi cảm thấy mình là một người đặc biệt rồi lại thản nhiên sau lưng tôi hẹn hò với người khác?"

Hẹn hò? Hắn thề với trời kể từ ngày hôm đó đến bây giờ ngay cả một chút hứng thú với người khác hắn cũng không có chứ nói gì đến hẹn hò. Cậu sao có thể hiểu với danh sách bạn tình dài dằng dặc của mình, Gemini Norawit lại kết thúc nó với cái tên Fourth Nattawat. Dù có thử với bao nhiêu người, ngay cả khi cố tình chọn người có ngoại hình giống cậu hắn cũng không thể hứng lên nổi.

Chưa kịp để hắn phản bác, Fourth với mọi nỗi uất ức nói hết ra những điều mình đang giấu trong lòng. Dù có thể những lời đó sẽ khiến mối quan hệ này trở nên tồi tệ hơn bao giờ hết nhưng cậu không quan tâm nữa. Nếu có chấm dứt thì chi bằng chấm dứt ngay bây giờ đi.

"Tôi thật ngu ngốc khi tin một tên cặn bã như anh. Anh khiến tôi rung động, khiến bản thân tôi dần dần phụ thuộc vào anh, đến khi nhận ra mình bị lừa thì tôi...tôi thích anh mất rồi...Nhưng tôi um..."

Một nụ hôn nuốt trọn lấy hết những lời nói mà đối với hắn đó chính là những lời thổ lộ dễ thương nhất trên đời này.

"Không cần nói gì nữa, tên cặn bã này yêu em. Fourth Nattawat, tôi yêu em."

Hắn vui sướng hôn khắp gương mặt nhỏ của cậu, đáng yêu thế này sao có thể bỏ lỡ cơ chứ? Fourth thì bị hôn đến ngơ người, hắn là vừa tỏ tình cậu sao? Tình cảnh này có chút không đúng, vốn cậu còn nghĩ ra cả một kịch bản thất tình lâm li bi đát rồi cơ mà.

"Anh...anh? Vậy cô gái sáng nay đi cùng anh là ai?"

"Ý em là Lena? Con bé là đối tác bên Nga vừa mới bay qua sáng nay, đồng thời cũng là em họ, con lai Thái-Nga của em gái bố tôi. Sáng nay bố tôi có việc bận nên mới nhờ tôi ra sân bay đón con bé, tiện thể đưa nó đi thăm quan một vòng quanh đây."

"Vậy mà tôi cứ tưởng..."

"Em đừng có nói em ghen với con bé đó nhé?"

Cậu ở trong vòng tay hắn chỉ biết ngượng ngùng gật đầu. Gem không thể giấu nổi nụ cười, thật không ngờ nhờ sự hiểu lầm này mà hắn có được một em người yêu đáng yêu muốn xỉu.

"Bây giờ về nhà được chưa?"

"Ừm."

Hắn cõng cậu đi xuống 7 tầng cầu thang, người vừa ốm dậy sức đâu mà đi lắm thế. Nếu đi ra thang máy thì chắc nội bộ công ty sẽ nổ tung vì tin phó giám đốc và phó ban quản trị hẹn hò mất. Không phải là giấu mà là chưa đến lúc, hắn phải mang cục tròn tròn mít ướt này về nhà trước đã, những chuyện khác tính sau đi.

"Người yêu ai mà đáng yêu vậy hả???"

Hắn chẳng thấy mệt chút nào cả, vác cả thế giới trên vai mà miệng cười sắp không khép lại được rồi. Đúng là quả báo quật cho hắn một vố nghiệp nặng quá rồi, phải dùng cả đời này để trả thôi.









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro