cẩn thận lạc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quen biết nhau được một thời gian, Hùng Huỳnh có rất nhiều những thắc mắc trong đầu để hỏi Hải Đăng. Nhưng mỗi lần hỏi, cậu đều chỉ hỏi một câu duy nhất:
-" Anh đã yêu ai bao giờ chưa? Chắc đã nhiều người lắm rồi đúng không?" Giọng cậu như đùa bỡn, song, từng nhịp tim lại đang đập lên liên hồi vì lo sợ. Sợ đó có thể là câu trả lời khiến lòng cậu đau nhói.
 
Phải.

Cậu thích Hải Đăng. Thích từ nụ cười rạng ngời ngày hè năm nào cho đến ánh nhìn trìu mến anh trao cậu mỗi khi ta đối mặt.
 
Tuy sợ hãi nhưng Hùng Huỳnh vẫn rất mong chờ vào câu trả lời của Hải Đăng. Kết quả là, lần nào anh cũng chỉ ậm ừ cho qua. Cậu đã suy nghĩ một lúc lâu, không biết anh đã từng cảm nắng ai hay chưa, cũng chẳng biết rằng anh đã từng trải qua mối tình chính thức nào chưa. Những câu hỏi ấy liên tục hiện lên trong đầu cậu. Và rồi nhận ra, dường như Hùng Huỳnh chẳng biết gì về chuyện tình cảm của Hải Đăng cả.
 
Cậu còn nhớ cả lần nắm tay đầu tiên của cả hai. Hôm ấy chính là vào dịp giao thừa, hay tin gần trường có tổ chức bắn pháo hoa nên cả hai đã quyết định đi đến đó. Bầu không khí vô cùng náo nhiệt. Khi đến chỗ đông người, anh bất chợt nắm lấy tay tôi và nói rằng: “Cẩn thận nếu không sẽ lạc mất nhau đấy.”

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro