Chap 3. Chuyển đến sống chung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi rời khỏi công ty của hắn, đứng trước đường lớn Fourth Nattawat ngước đầu lên nhìn qua một lượt, công ty của Gemini thật lớn đến tận 132 tầng, công ty nhà cậu chỉ 105 tầng, hơn hẳn 27 tầng. Nhưng mà như thế thì sao chứ, Fourth Nattawat không tin hắn sẽ làm gì được nhà cậu, cậu tin vào luật pháp. Xoay người bước ra đường đón xe về nhà.

Về đến nhà, mẹ Jirochtikul ra đón ân cần hỏi han con trai, vẻ mặt bà lo lắng thấy rõ:

"Sao hôm nay con về trễ thế? Mẹ xem nào, sao mặt mũi buồn xo thế kia?"

Ba Jirochtikul nhìn thấy con trai buồn bã đã hiểu rõ mọi việc, Gemini đã gọi cho ông ấy, lần này không đơn giản nữa rồi. Ông im lặng hồi lâu mới lên tiếng nhỏ nhẹ:

"Gemini Norawit hắn vừa gọi điện đến, ý muốn mượn chuyện công ty và bạn của thằng bé để ép nó qua sống cùng hắn, hèn hạ đến thế là cùng!"

Mẹ Jirochtikul nghe xong tay nắm chặt cánh tay Fourth run rẩy, nước mắt rất nhanh đã phủ đầy nơi khóe mắt, nhìn con trai cúi đầu không nói gì bà lại càng hoảng sợ:

"Không được, không thể để thằng bé qua đó được, ông cũng biết là thằng bé không muốn mà, với lại còn nguy hiểm nữa, mình ơi! Phải làm gì đây?"

Anh trai của Fourth vừa về đến nhà bước vội vào ngồi cạnh Fourth lo lắng hỏi han:

"Em đã đến công ty của hắn sao? Sao nào anh xem xem? Hắn có đánh em không hả?"

"Anh, không có, em không sao, dù có vậy em cũng có thể đánh trả! Anh, ba mẹ, hắn không sợ pháp luật hay sao? Chúng ta có thể kiện hắn mà!"

Ông Jirochtikul trầm mặc hồi lâu mới thở dài lên tiếng:

"Con thử nghĩ xem, nếu luật pháp có thể làm gì đó thì hắn đâu có lộng hành khắp cái Châu Á này. Gemini Norawit hắn trước giờ được biết đến là ngang tàn, công ty mở ra chỉ để che mắt qua loa với chính phủ chỉ vì thế lực hắn quá mạnh làm chính phủ e ngại nên đang tìm điểm sơ hở của hắn để bắt thóp. Chứ nếu hắn không cung cấp vũ khí ngầm cho quân sự thì chính phủ lấy đâu ra tự tin để phòng chống phản động và củng cố lãnh thổ đây?"

Mẹ Jirochtikul nghe vậy cũng dựng thẳng sống lưng lên kinh ngạc:

"Thế...thế từ trước đến giờ hắn hợp tác với nhà ta, chia cho ta 7 phần lợi nhuận, lại còn cưng chiều thằng bé đến vậy?"

Anh hai lúc này mới lên tiếng, giọng nói anh nghiêm túc nhưng lại dịu dàng ấm áp, bàn tay đưa lên chạm nhẹ vào mái tóc của Fourth:

"Không sao, con sẽ tìm đối tác khác, nếu hắn còn bức chúng ta, cùng lắm...cùng lắm con sẽ lập nghiệp lại từ đầu, con còn trẻ, còn thời gian gầy dựng sự nghiệp. Một cái công ty không bằng em trai của con."

Vừa nói vừa xoa đầu Fourth, động tác tràn đầy tình yêu thương. Ba Jirochtikul nghe xong cũng thở dài gật đầu:

"Fourth, con yên tâm, hạnh phúc và tương lai của con mới quan trọng, trả giá bằng tất cả gia sản cũng được, chúng ta cũng sẽ không để con bị ức hiếp, bên cạnh hắn điều kiện sống chưa biết là tốt đẹp hay không nhưng đã thấy rõ là tràn đầy nguy hiểm."

Mẹ cũng gật đầu theo liên tục, nước mắt rơi trên mu bàn tay lã chã:

"Được, được...con cái đương nhiên quan trọng hơn tài sản. Chỉ là...thiệt cho con trai lớn rồi, bao nhiêu tâm huyết con bỏ ra..."

"Mẹ, em trai con, con đương nhiên sẽ bảo vệ. Một chút thiệt thòi cũng không có."

Từ lúc đầu đến giờ Fourth không hề mở miệng tham gia bàn luận, cậu mệt mỏi xin phép trở về phòng, không ngờ hắn còn có thế lực đáng sợ như vậy. Không phải hắn nói hắn thích cậu sao? Đây là bức người, không phải là theo đuổi. Mà có bức ép như vậy chỉ càng làm cậu thêm chán ghét.

Trằn trọc mãi đến hơn 2h khuya, cậu chần chừ cầm điện thoại lên gọi cho Gemini Norawit, đầu bên kia rất nhanh đã có người nhấc máy:

- Fourth ah? Sao lại ngủ trễ vậy?

- Ừm...sao anh cũng ngủ trễ vậy?

- Anh đang xử lý văn kiện của công ty.

- ...trễ thế sao?

- Ừm, rất nhiều công việc.

- Chuyện...tôi....tôi...

- ....

Gemini Norawit hắn biết cậu gọi hắn vì chuyện lúc chiều, chờ mãi cậu vẫn không thể mở miệng nói ra, mi tâm người đàn ông nhíu lại kiên nhẫn đợi thêm lúc nữa

- tôi...chuyện kia...có thể thương lượng một chút không?

- Em không có quyền thương lượng, tôi đã chờ em rất lâu rồi cũng cho em rất nhiều cơ hội, là em không biết điều.

- Gemini Norawit anh đang ép buộc tôi! Còn có, anh theo đuổi người ta thì người ta phải đáp lại sao?

Giọng nói của Fourth tràn đầy phẫn nộ, đang chất vấn hắn sao? Hắn ngàn lần suy nghĩ, vạn lần tính toán, tôn nghiêm là cái gì, mặt mũi là cái gì? Hắn đều không cần, thậm chí vì em ấy mà làm nhiều chuyện đến như vậy. Nhưng từ đầu đến cuối một cái quay đầu em ấy cũng không cho hắn. Là chán ghét cùng cực, hay là hận thấu xương tủy đây?

Không nhẫn nại nghe tiếp Gemini Norawit tắt máy để lại người bên kia uất ức không biết làm sao. Vốn ban đầu vẫn tốt đẹp mà, vì sao Gemini Norawit lại xuất hiện chứ? Thời hạn hai ngày rất nhanh đã hết, bạn nữ đó mấy hôm rồi không đi học cũng không rõ tung tích, công ty gia đình lại gặp phải kiện tụng vì chuyện hợp đồng.

Fourth hôm nay không đi học, ở nhà mặc áo sơ mi kết hợp với quần jean thoải mái, tay áo xắn lên đến khuỷu tay, cậu quyết định đến nhà hắn cùng chung sống, mang theo trên người chỉ là ống giấy vẽ và bộ màu tô, nhân lúc nhà vắng vẻ đã gọi hắn đến đưa đi. Đến khi lên xe mới gọi báo cho gia đình. Fourth biết nếu đứng trước mặt họ mà thông báo tin này, khẳng định họ sẽ không để cậu đi.

Không đi là ý muốn của cả nhà, nhưng còn gia đình thì sao? Công ty đó đổi bằng mồ hôi nước mắt của ông nội, ba và anh trai, vì an toàn của cậu mà sụp đổ khác nào khiến cậu trở thành tội nhân? Hắn đã cảnh cáo đương nhiên sẽ làm thật. Cả bạn nữ đồng học ấy, cô ấy hiền lành tốt bụng, khổng thể vì chuyện riêng của mình mà bị liên lụy được.

Không khí trong xe khó chịu ngột ngạt đến mức Gemini chịu không nổi, mở cửa kính xe xuống cho gió lùa vào, tăng tốc trở về biệt thự. Vừa vào đến sân cả ba người nhà Jirochtikul cũng vừa lái tới. Anh trai tức giận vô cùng tiến đến nắm tay Fourth kéo trở về, nhưng hồi đáp lại là câu trả lời của cậu:

- Anh đưa ba mẹ về đi, ở đây em sẽ sống thật tốt. Mọi người mau trở về đi. Chỉ giống như con dọn ra ngoài sống thôi.

- Em làm sao vậy? Anh đã nói với em thế nào? Nơi này không hề an toàn! Gemini Norawit, tên khốn nạn cậu rốt cuộc đã bức thằng bé đến mức nào hả?

Anh trai vừa bước tới vừa vung nắm đấm về phía Gemini Norawit, một đòn này hắn không hề đỡ để một bên má ăn trọn cú đánh. Thuộc hạ của hắn lập tức xông đến đánh trả, ba người rất nhanh đã chế ngự được anh trai. Fourth Nattawat hoảng sợ định tiến lên ngăn lại liền bị câu nói của Gemini làm cả kinh:

- Ba người các người ai tiến lên một bước liền bắn nát một ngón tay của hắn. Fourth Nattawat, cho cậu một cơ hội cuối cùng cậu chọn đi, bàn tay của anh trai cậu hay là tự do? Cứ làm như tôi bắt cậu một đi không trở lại vậy! Các người không thấy mệt sao?

- Anh không cho phép em đồng ý, Fourth, đừng thỏa hiệp với hắn, chúng ta không có gì phải sợ cả!

Hắn chau mày khó chịu nhìn người nhà Jirochtikul, chỉ là đến sống cùng hắn thôi mà? Có phải bảo đi nộp mạng đâu? Thích nghiêm trọng hóa sự việc lên thế nhỉ?

Nhìn anh hai khóe miệng rỉ máu bị người khác chèn ép, còn ba ôm tim mếu máo, mẹ đứng bên cạnh cũng ôm mặt mà khóc. Fourth lúc này không thể tin vào mắt mình, chỉ vì hắn thích cậu mà phải làm đến bước này sao? Không đáng chút nào! Tên điên này rốt cuộc muốn thứ gì ở cậu đây?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro