Phiên ngoại 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên mặc đồ vest màu đỏ đô ném ly rượu trên tay xuống đất tạo ra âm thanh chói tai, Gemini và cậu vẫn không thèm đoái hoài đến hắn, hắn liền cầm chai rượu ném về phía cậu.

Gemini đang ngồi đứng bật dậy ôm eo Fourth kéo sát người cậu lại gần mình, tiện tay đặt cậu ngồi hẳn lên quầy bar rồi quay sang nhìn bọn chúng. Chai rượu hạng xoàng chạm đến tủ rượu phía trong quầy, kéo theo cả chục chai cùng lung lay mà ngã xuống. Tiếng la sợ hãi của nhân viên pha chế đằng sau quầy bar vang lên.

Mọi người đứng đó đều ngạc nhiên nhìn hai mỹ nam trước mặt, động tác của anh chàng áo trắng sao nhanh thế? Sao có thể nhấc bổng một người như thế chỉ bằng một cái ôm eo?

Gemini cởi áo khoác vest trắng ra vứt ra sau quầy bar, nói lớn với nhân viên pha chế:

"Lấy cái này che lên người, ngồi yên dưới đó đi."

Anh chàng nhân viên lập tức lấy áo phủ lên người ngồi vào một góc trong quầy, thầm nghĩ cuộc ẩu đả này chắc sẽ không nhỏ đâu.

Gemini lấy một chai rượu còn nguyên tem đưa cho Fourth.

"Nào! Em ném thử xem có trúng đầu không? Nhớ là phải trúng đầu!"

Fourth ngồi bắt chân trên quầy bar dáng vẻ thong dong nhìn bọn chúng, cậu đưa chai rượu lên tầm mắt đo đạc thử, bọn chúng vẫn đứng nguyên chỗ nghênh mặt lên thách thức cậu. Một tên trong đám chơi chung với tên áo đỏ còn vênh mặt:

"Mày dám ném không? Chúng tao đều là gia thế hiển hách nhất nhì cái thành phố này, còn không xem lại bản thân mình! Làm thương bọn tao thì hậu quả không nhỏ đâu!"

Fourth nhắm chuẩn xác vào đầu tên mặc áo đỏ mà ném, lực tay cậu chỉ dùng năm phần. Một âm thanh "bịch" vang lên, đến âm thanh thủy tinh vỡ, đến tiếng la hét của tên đó như con vật bị thương ầm ĩ cả hộp đêm. Máu trên đầu hắn bắt đầu chảy xuống phủ lên mặt, hắn ôm đầu chỉ chỉ mà gào lên:

"Đánh nó! Đánh nó cho tao! Mẹ nó! Dám làm bị thương ông đây! Tao sẽ cho mày biết tay!"

Bốn tên còn lại cùng cầm chai rượu hay bất cứ vật gì vớ được trên bàn ném về phía hai người, Gemini điệu bộ thản nhiên đưa tay chụp lấy đồ vật, bàn tay to lớn của anh dễ dàng chụp lấy những chai rượu bọn chúng ném tới.

Ném hết đồ mà hai người vẫn không bị hề hấn gì, bọn chúng nổi điên lên xông đến, toàn là đám ăn chơi uống rượu cả ngày chẳng nên thân, một cánh tay của anh và cậu cũng chưa chắc đã đánh lại, còn hùng hổ đòi làm lưu manh?

Gemini tựa người vào quầy bar tung cước đá cao, một phát chính xác thẳng vào mặt tên đang lao đến, hắn ngã ra sau lại đụng trúng tên đằng sau, cả hai cùng ôm nhau ngã lăn ra sàn rên rỉ.

Fourth nhảy xuống khỏi quầy bar, tay bắt lấy nắm đấm trước mặt mình, cậu vặn một vòng theo chiều kim đồng hồ, tiếng rắc rắc vang lên nghe rõ, sau đó đi cùng là tiếng hét thất thanh của tên đó. Còn một tên nữa sợ hãi lùi về sau không dám lên tiếng.

Fourth bước lại nắm cổ áo tên áo đỏ nhấc bổng lên một cách dễ dàng, máu đỏ tươi khắp mặt cũng không che đi được nỗi sợ hãi trên khuôn mặt hắn. Cậu cười mỉm nhìn hắn, nụ cười nhẹ nhàng xinh đẹp như đóa anh túc vừa chớm nở khiến ai nhìn thấy đều mê mẩn.

"Xin lỗi đi!"

"Xin...xin lỗi! Tôi xin lỗi! Đừng đánh tôi! Đừng đánh tôi!"

Fourth gật đầu hài lòng xách hắn trên tay lùi lại phía sau vài bước. Gemini biết được dự định của cậu vẫn không ngăn cản, chỉ lên tiếng nhắc nhở yêu chiều:

"Cục cưng, đừng để bị mệt, lại đau ngực đấy!"

"Em biết rồi! Ông xã!"

"Hả???"

Gemini nghe xong há hốc miệng không tin vào tai mình, ông xã? Em ấy có bao giờ gọi như thế đâu? Gemini ôm tim cười híp mắt, anh đang chìm đắm trong tình yêu của cậu.

Fourth lấy đà tiến đến quầy bar ném tên áo đỏ vào trong, hắn va vào tủ rượu rồi té xuống đất, tủ rượu lung lay khiến bao nhiêu chai trên đó đều ngã xuống người hắn, âm thanh đổ vỡ vang lên chói tai.

Cậu chỉ phủi phủi tay chỉnh lại cổ áo rồi nước đến chỗ Gemini ngồi xuống.

Gemini ôm eo cậu tiến đến ghế sô pha màu xanh đen ngồi xuống, tay gác lên thành ghế, bắt chéo chân nhìn đống hỗn độn đó mà thở dài. Anh nói với cậu:

"Cục cưng, đây là lí do anh không thích nơi này. Mất vui rồi."

"Dọn dẹp là được mà, em vẫn muốn chơi!"

Cậu dựa vào bên eo anh, chân cũng bắt chéo theo mà làm nũng, Fourth Nattawat đã làm nũng thì Gemini Norawit nào mà chịu nổi, đành gật đầu đồng ý em ấy.

"Được được được! FotFot là nhất! Em thích là được!"

Bọn người đứng đó cứ đứng nhìn mãi chẳng biết làm gì, rời đi thì chẳng dám, tiếp tục chơi cũng chẳng dám. Dư thừa trước hai con người đang tình tứ này thật! Gemini mặt mày phả ra khí lạnh nhìn bọn họ

"Bước qua phía bên này ngồi hết đi, đừng đụng vào bọn chúng."

Bọn họ như học sinh ngoan ngoãn toàn bộ lùi về phía trong ngồi xuống ngay ngắn. Anh móc trong túi ra chiếc điện thoại hàng đặt sản xuất riêng gọi cho người bên ngoài.

"Vào trong này dọn dẹp một chút, gấp rút đi!"

Rất nhanh có một đám mười người mặc vest đen tiến vào dọn dẹp, động tác nhanh gọn trong năm phút đã trả lại cho hộp đêm bộ dáng ban đầu. Anh nhân viên sau quầy bar đứng dậy cầm áo vest của Gemini bước lại gần cúi người cảm ơn:

"Cảm ơn anh đã cho tôi mượn áo che chắn, tôi sẽ giặt lại sạch sẽ trả cho anh!"

"Anh cứ cầm luôn đi, có thể dùng, có thể bán, nếu không thì bỏ đi cũng được. Tôi không cần nữa."

Rượu trong kho được xếp lên kệ mới tinh, nhạc lại mở lên, mọi người tiếp tục vui chơi. Kể ra không có bọn công tử hống hách đó thì nơi này có thể vui vẻ thoải mái hơn nhiều. Fourth tùy tiện gọi hai ly cocktail cho anh và cậu, nắm tay anh vòng qua eo mình rồi ngồi chơi điện thoại.

"FotFot...em đến hộp đêm là để chơi game?"

"Không có, em thích như vậy thôi, anh cứ ôm em đi!"

Hai người ngồi thêm một lúc nữa rồi thanh toán tiền thiệt hại, tiền rượu, cho anh chàng kia thêm một khoản nữa mới rời khỏi, anh ta pha chế rất ngon.

Chiếc xe lao đi trong màn đêm vun vút như tia lửa xẹt ngang, chỉ gần mười lăm phút đã đến nhà. Anh và cậu vào nhà tắm rửa sạch sẽ, hâm nóng thức ăn lên rồi vừa xem ti vi vừa ăn tối. Đến nửa đêm mới lên phòng ngủ. Cửa kéo ngoài ban công vẫn luôn mở, rèm cửa bay phất phơ vào phòng mang theo gió biển mát lạnh.

"Gem Gem, có bao giờ anh cảm thấy phiền vì chiều theo ý em chưa? Có phải em đòi hỏi quá nhiều phải không?"

"FotFot! Đáng lẽ anh đã mất em vào những năm trước, đáng lẽ bây giờ nơi này chỉ có mỗi mình anh và đêm tối lạnh lẽo, đáng lẽ đôi tay này đã mang tội lỗi không thể rửa sạch. Hoặc anh đã tuẫn táng theo em ở bia đá nơi đồi cỏ xanh kia.

Nhưng bây giờ em đang ở đây, quan trọng là em vẫn còn yêu anh, em đang nằm trong lòng anh.

Anh chiều em ba phần là vì chuộc lỗi, ba phần là vì anh yêu em, ba phần là vì anh muốn cưng chiều em, còn phần còn lại...anh sẽ giữ lại cho mình."

"Phần còn lại là như thế nào?"

"Phần còn lại...chính là chút lý trí anh giữ lại cho mình, nhỡ sau này em không yêu anh nữa thì anh còn đường lui chứ!"

"Anh muốn chết?"

Hai người cười đùa trên giường ngủ, cuộc sống vui vẻ vô lo vô ưu như thế cứ chầm chậm trôi qua.

_____________

Sau này, chỉ cần hai chúng ta là đủ, chỉ cần anh yêu em là đủ. Gemini Norawit, em chỉ cần anh, thế giới này dù rộng lớn cũng hóa hư không, chỉ có tình yêu của hai chúng ta là trường tồn mãi theo thời gian.

Dù có đi qua bao lần sinh ly tử biệt đi chăng nữa, dù có cách xa thêm bao nhiêu năm nữa, thì chân tình em dành cho anh vẫn không thay đổi, vẫn không bị phai mờ theo thời gian, chỉ có nhiều hơn, và nhiều hơn nữa.

Gem Gem! Chúng ta yêu nhau ở kiếp này là chưa đủ, đối với em bao lâu cũng không đủ. Ở nhiều kiếp khác nữa, em đều sẽ đi tìm anh. Gem Gem! Trân quý của cuộc đời em!

Gem Gem! Em thương anh!
_____________

FotFot, khái niệm giữa yêu và thương nó rất khác biệt, nhưng khoảng cách của chúng lại rất gần nhau.

Anh không giỏi định nghĩa những thứ đó, không giỏi biểu hiện nó như thế nào, liền đem hết tất thảy yêu thương chiều chuộng mình có đều đặt lên người em, anh cho đi mà không hề suy nghĩ.

Đến cả nghĩ đến việc từ bỏ anh cũng chưa từng, đã có lần anh nói muốn buông bỏ, không phải là anh muốn từ bỏ em, không phải muốn ngừng yêu em. Mà anh sẽ tiếp tục yêu em trong thầm lặng, tiếp tục đoạn tình cảm này...chỉ là không cho em hay biết mà thôi.

FotFot, anh yêu em đến hèn mọn nhỏ nhen, yêu em đến tê tâm liệt phế, yêu em đến hao mòn thân thể. Còn yêu em đến mãi mãi về sau!

|Hoàn phiên ngoại|

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro