Part 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong căn nhà nhỏ lúc này đây đang chứa tận năm người, Một người đang hôn mê, còn bốn người còn lại thì đang bận chăm sóc người đó, chú Yot đang nấu đồ ăn, còn Ming thì đang ở ngoài dọn dẹp lại những món đồ mà ở gian hàng người ta gửi về, còn bà Jiro thì đang ở cùng với chú Yot phụ chú nấu ăn, bé con thì đã tỉnh từ một tiếng trước đó rồi, em rất hoảng sợ nhưng được sự an ủi của mọi người em dần lấy lại được ý thức, lúc này đây em được giao nhiệm vụ là ngồi đó canh chừng cho người đang nằm ở trên giường, em không ngừng nhìn ngắm người nằm ở đó, em canh xem người ở trên đó có cử động không để báo lại cho mọi người biết. Bé con không ngừng nhìn chằm chằm người nọ trong lòng dâng lên cảm giác quen thuộc dường như đã gặp người này ở đâu rồi nhưng nghĩ mãi vẫn không thể nào hình dung ra được. Đang mãi chìm trong suy nghĩ thì giọng khàn từ trên giường làm em giật mình mà thức tỉnh.

Gemini : Nattawat,...Nat...tawat...

Nghe người lớn trên giường không ngừng gọi mê sản bé con tiến gần đến đưa tay cho anh chụp lấy mà nắm chặt làm em giật mình mà gọi lớn.

Fourth : Bà ơi, Chú này tỉnh rồi...bà ơi chú tỉnh rồi...

Bà Jiro đang trong bếp nghe tiếng em gọi lớn liền hốt hoảng chạy ra, anh Ming ngoài trước cũng giật mình mà chạy vào thì thấy bé con đang bị người trên giường nắm chặt tay anh liền khó chịu mà đi đến gỡ tay ra nhưng không được vì người kia nắm quá chặt.

Bà Jiro : Tỉnh rồi sao, đợi bà một tí, Fot con lấy cái khăn này lau mặt cho Chú ấy, rồi lấy nước cho chú uống.

Em nghe lời bà Jiro dặn liền làm theo, lấy chiếc khăn ấm lau quanh mặt anh lúc này anh cảm nhận được hơi ấm từ chiếc khăn liền nhẹ mở mắt thì thấy bé con trước mắt mặt không ngừng lo lắm, tay thì lau trên mặt anh, anh liền hơi giật mình mà mở mắt to ra bé con thấy thế còn hốt hoảng hơn hẳn.

Fourth : Chú..chú..làm Fot giật mình.

Anh nghe nhóc nhỏ nói liền quay mặt ra hướng khác không nhìn em nữa, tay nhỏ lúc này được anh nắm chặt liền đau nhói lên.

Fourth : Chú...tay Fot đau.

Anh nhìn theo hướng nhóc con nói liền giật tay mình lại khuôn mặt lạnh băng lại thể hiện rõ lên, anh quay sang định hỏi em thì lúc này đây bé con làm cho anh phải đứng hình. Trên tay em đang cầm ly nước mà tiến thẳng đến gần anh khuôn mặt càng tiến gần anh càng thấy em giống một người nào đó. Khẽ chớp mắt nhìn lại một lần nữa khẳng định người trước mặt mình lúc này đây thật sự rất giống với Nattawat lúc còn nhỏ. Anh khẽ rung lên hai tay liền chộp lấy tay em, em nhỏ giật mình liền lùi về sau, hành động nhúc nhát của em làm cho anh dập bỏ suy nghĩ của mình ngay lập tức vì Nattawat không bao giờ có hành động như vậy và Nattawat của anh đã không còn trên thế giới này nữa rồi. Đúng vậy Nattawat là một chàng trai năng động mạnh mẽ, cùng với trí thông mình vốn có thể hiện lên được khí chất của một người trưởng thành và khuôn mặt của Nattawat có phần cứng hơn vì có lẽ cậu ấy trưởng thành hơn nhóc con này rất nhiều và đặc biệt Nattawat không có nốt ruồi. Còn người trước mắt anh đây thân hình nhỏ nhắn, sợ hãi và có đôi phần ngốc nghếch. Anh đang chìm trong suy nghĩ thì bị giọng nói khác kéo về hiện tại.

(GÓC KHUẤT : Thật ra Nattawat có nốt ruồi giống như Fourth nhưng vì cậu không thích nó nên từ lúc còn nhỏ đã xin ba mẹ đi phá bỏ, người biết Nattawat có nốt ruồi chỉ có ba mẹ và anh Dunk biết thôi).

Bà Jiro : Cậu tỉnh rồi à...nào ăn chút cháo này đi cho khoẻ, tôi vừa mới nấu xong còn nóng lắm.

Anh nhìn người già trước mặt liền chao mài lên tiếng hỏi.

Gemini : Xin hỏi, tôi đang ở đâu ?

Bà Jiro nghe thấy anh hỏi liền hiểu ra rồi lên tiếng giải thích.

Bà Jiro : Cậu đang ở Phuket và đang ở trong nhà của tôi, chúng tôi buôn bán ở đây, bị lạc nhóc nhỏ này lúc đi tìm nó thì liền thấy cậu cũng nằm ở đó nên đem về đây.

Nghe bà nói anh liền gật đầu. Ngoài nhà trước lúc này có cậu trai trẻ đi vào đứng đó mà nói thêm.

Ming  : Là Fot nói anh là người tốt nên mới đưa về đây, nhưng tôi thì không thấy thế, lúc nãy còn nắm tay bé con đến đỏ lên, nhìn thực sự muốn đá anh ra khỏi đây.

Bà Jiro nghe Ming nói thế liền khó chịu mà đi đến chỗ anh la mắn.

Bà Jiro : Cái thằng này ăn nói gì vậy, cũng nhờ có cậu ấy mà Fot mới được bình an.

Nói rồi bà quay qua nhìn Anh cười rồi nói tiếp.

Bà Jiro : Cậu đừng để ý lời nó nói, tối ngày chỉ biết có bây nhiêu thôi, mà tôi cũng cảm ơn cậu đã cứu Fot nhà tôi.

Anh nghe bà Jiro nói liền nghĩ ngợi gì đó rồi cũng đáp lại.

Gemini : Đó là chuyện nên làm, bọn đó cần xử nặng, lúc đó tôi không làm như vậy thì lỡ nhóc này có chuyện gì chắc người như tôi sẽ ân hận suốt đời.

Nghe anh nói nhóc con lúc này đây nhìn anh hai mắt đầy cảm kích, trong lòng có gì đó đang len lõi lên dường như là thích rồi. Em nhìn anh khẽ cười nhẹ rồi hai má đỏ ửng lên liền đứng dậy chạy ra phía trước mà giúp anh Ming làm việc. Nụ cười khi nãy vừa mai thu được vào tầm mắt của Gemini lúc này đây anh lại nhớ ra thêm một điều nữa là nhóc con này chính là đứa bé đứng ở trước cửa bệnh viện bán hoa từ 7 năm trước. Anh liền quay sang bà Jiro mà hỏi.

Gemini : À..ùm..đứa nhỏ đó là cháu của bà ?

Dần hiểu được ý của anh bà Jiro liền ngồi xuống rồi nói.

Bà Jiro : Nó là cháu của tôi, là đứa cháu mà tôi nhận nuôi từ 7 năm trước lúc mà nó đang trốn chạy khỏi một nơi đáng sợ nào đó.

Nói rồi bà liền đứng dậy nhìn anh rồi nói tiếp.

Bà Jiro : Cậu cứ nghỉ ngơi ở đây khi nào khỏi hẳn rồi hả đi. Nhà tôi vẫn có thể giữ cậu ở lại nên đừng ngại.

Nói rồi bà đi vào trong phòng của mình, anh lúc này ngồi ở đó cũng húp chén cháo rồi thầm nghĩ gì đó, cầm chiếc điện thoại lên thì thấy rất nhiều cuộc gọi cho mình anh liền gọi lại rồi thông báo cho mọi người biết là mình ổn. Khi nghe được tin anh ổn mọi người cũng vui mừng họ hỏi anh đã đi đâu thì anh nói đã về nhà trước vì hơi mệt họ cũng tin rồi cuộc chuyện cũng kết thúc ngay sau đó.
---
Trước cửa nhà lúc này đây một đứa nhóc mặt đỏ ửng đang nghĩ ngợi gì đó miệng thì cười cười, anh Ming thấy thế liền nhéo má em.

Ming : Này, em nghĩ gì mà cười như thế này hả ?

Nhóc con bị nhéo đau liền bễu môi mà trách anh.

Fourth : Au, Fot đau lắm đó Fot giận anh luôn.

Nói rồi em liền đứng dậy chạy thẳng vào nhà, anh lúc này đang ngồi đó thấy có người đi vào liền ngước lên nhìn bé con chạy ngang thấy anh nhìn thì liền ngại mà chạy thẳng vào trong. Anh Ming đuổi theo thấy được cảnh tượng ngại ngùng lúc nãy liền hiểu ra được tí gì đó liền khó chịu mà liếc anh.

Ming : Hứ...ăn nhanh lẹ để mau khoẻ đi rồi rời khỏi đây giùm, ở lại đây lâu quá tính cướp người ở đây.

Nghe Ming nói anh liền khó chịu mà xoa xoa đầu gì mà cướp người, có ai mà anh phải cướp, tất cả người trên thế giới này trừ Nattawat ra thì anh chưa từng hứng thú với bất kì ai nữa vì thế nghe Ming nói anh liền khó chịu mà không trả lời.
---
Buổi sáng trong căn nhà nhỏ có thể nhìn ra biển phong cảnh rất đẹp Gemini đã thức từ sáng sớm vì dường như chỗ lạ anh không thể nào ngủ được. Anh đứng ở nhà trước nhìn ra biển liền hít thở sâu tận hưởng. Anh định về trong ngày hôm nay nhưng vì bụng còn đau nên đành xin ở lại một bữa nữa.

Chú Yot : Coi bộ cậu thức sớm dữ à.

Nghe được giọng nói ngay sau lưng anh liền quay lại vội gật đầu chào.

Chú Yot : Nào ngồi xuống uống tí trà đi cho ấm, ở đây buổi sáng rất lạnh.

Nghe chú Yot nói anh liền ngồi xuống đối diện, được chú Yot rót cho ly chà anh liền bưng lên cảm ơn rồi uống một ngụm.

Gemini : À, tôi có thể xin ở lại đây một bữa nữa không bụng tôi còn đau với lại ngày mai mới có người xuống rước tôi.

Chú Yot nghe thấy liền gật đầu mà đồng ý, hai người cứ thế mà ngồi với nhau nói chuyện rất nhiều.

Chú Yot : Nhà này ai cũng thức sớm hết, chỉ có nhóc nhỏ là thức hơi trễ nhưng vì thói quen từ lúc về cái nhà này đến bây giờ rồi.

Anh nghe thế liền thắt mắt hỏi.

Gemini : Tại sao là về đến nhà ? Vậy nhóc đó không phải cháu ruột anh sao ?

Nghe anh hỏi chú Yot liền kể hết tất cả cho anh nghe về em, anh ngồi kế bên chỉ biết gật đầu và cũng ngầm xác định đứa bé đó 100% là nhóc bán hoa. Anh liền cười rồi nói với chú.

Gemini : Tôi có từng gặp nhóc con này rồi.

Câu nói của Gemini làm cho chú Yot bỗng tò mò.

Chú Yot : Gặp nhóc con rồi ?

Gemini : Đúng, nhóc con đó từ 7 năm trước đã từng đứng trước cửa bệnh viện của tôi để bán hoa, những cánh hoa hướng dương, tôi với bạn tôi cũng đã từng mua vài lần.

Nghe anh nói chú Yot càng tin hơn vì em từng kể em từng bán hoa để sống qua ngày. Chú Yot liền cười rồi nói với anh.

Chú Yot : Vậy để tôi nói lại cho nó biết là anh khi đó chắc nó vui lắm.

Anh nghe Chú Yot nói vậy liền phẩy tay ra hiệu không cần.

Gemini : Không cần đâu nhóc đó dường như đã quên tôi rồi, cứ để cho nhóc đó quên đi, kể lại nhỡ lại nhớ về chuyện cũ rồi lại buồn.

Nghe anh nói vậy chú Yot liền cảm thấy có lí nên cũng gật gù theo anh mà không kể lại cho em biết. Buổi sáng cứ thế mà trôi qua lúc này đây cũng đã hơi trưa bé con lúc này mới thức dậy đi ra vệ sinh mắt nhắm mắt mở mà va vào ai đó, liền bừng tỉnh mà mở mắt ra nhìn. Em liền giật mình vì người đó là anh người mà bé con vừa mới rung động một tí, bây giờ đây chú đó đã thấy vẻ xấu xí vào buổi sáng của em rồi, em ngại lắm liền đẩy chú ra mà chạy thẳng vào nhà vệ sinh, em thở mạnh hai tay ôm lấy má của mình rồi ngồi xổm xuống không ngừng lắt đầu rồi quay sang rửa mặt.

Còn anh lúc này đây khi thấy hành động đó của em thì có tí giật mình, thầm nghĩ nhóc đó bị làm sao tự dưng gặp mình lại sợ hãi có phải là ghét mình rồi không, suy nghĩ một hồi rồi anh cũng mặt kệ bước đến lấy chiếc điện thoại rồi đi xung quanh ngắm nhìn khung cảnh ở đây trong lòng anh thầm ước có Nattawat cạnh bên.
---
Buổi chiều ở căn nhà nhỏ cạnh bờ biển người trong đó không ngừng xôn xao dọn ra bàn những món ăn nhìn rất bắt mắt. Mọi người cũng bắt đầu ngồi xuống xung quanh bàn, kế bên chú Yot là anh Ming phía ngang Ming là Gemini còn Fourth và bà Jiro thì đang trong bếp bưng ra cơm và bát. Người nhỏ và người lớn đi ra 6 cặp mắt nhìn họ em nhỏ khẽ đặt nồi cơm xuống ngồi phía đối diện với Gemini, còn bà Jiro thì ngồi cạnh em.

Bà Jiro : Cậu cứ ăn tự nhiên ở đây chúng tôi chỉ có những món như vậy, nên mong cậu cũng ăn ngon miệng.

Gemini nghe bà Jiro nói liền khẽ gật đầu.

Gemini : Tôi cảm ơn mọi người, nếu có dịp tôi sẽ ghé lại đây một lần nữa để thăm gia đình mình.

Chú Yot nghe khẽ cười, còn anh Ming ngồi ngang Gemini thì dường như không được vui anh cứ nhìn Gemini rồi liếc ngang liếc dọc. Gemini cũng thấy có đôi phần khó chịu nhưng vì không bận tâm mà cũng để qua một bên. Bé con ngồi ăn nãy giờ không nói gì cả, chỉ cúi đầu ăn khẽ làm cho bà Jiro cảm thấy bé con hôm nay rất lẹ liền quay sang hỏi nhẹ em.

Bà Jiro : Fot, hôm nay sao vậy con, cơm không ngon sao ?

Em đang ăn nghe bà Jiro hỏi liền ngước đầu lên hai bên má em đang ăn độn lên một cục ngay má dễ thương vô cùng, em liền nhai vội cho hết phần cơm trong miệng rồi trả lời bà.

Fourth : Dạ...dạ...Fot hỏng có sao hết, cơm ngon lắm ạ, tại Fot...Fot...

Em nói rồi liền liếc mắt nhẹ ngang mà nhìn anh, liền vội giật mình mà cụp mắt xuống khi thấy anh cũng đang nhìn mình.

Bà Jiro : Fot làm sao con ?

Fourth : Dạ...dạ...Fot...Fot...hỏng có sao hết...Bà ăn đi ạ...Fot..Fot no rồi..Fot xin vào phòng trước ạ.

Em nói rồi liền ngồi thẳng dậy mà bước đi thật nhanh vào phòng mọi người liền nhìn em khẽ bất ngờ.

Ming : Em ấy làm sao vậy ? Hỏng lẽ có chuyện gì không vui sao ?

Chú Yot khẽ nhíu mài thầm nghĩ nhóc con bị gì mà ăn cơm rất ít thậm trí là không nói gì khi ăn cả.

Chú Yot : Hôm nay thằng bé ăn ít thật, không biết có bệnh gì không nữa, thôi mọi người ăn đi để ăn xong rồi vào xem thằng bé sau.

Nói rồi cả nhiều cũng không nghĩ tới nữa ngồi ăn hết bữa cơm rồi dọn dẹp cũng ra ngoài trước nhà mà ngồi đó nhăm nhi nước trà đêm, chú Yot khoái nhất là uống trà nên ngày nào cũng vậy cũng uống trà cả sáng lẫn tối.

Chú Yot : Ming, con vào phòng xem Fot nó bị gì, có bệnh gì thì báo lại cho chú.

Ming nghe chú nói liền chạy thẳng vào phòng em, vào tới phòng liền thấy em nằm đó ôm con gấu bông của chú Yot mua cho nhắm nghiền mắt lại, anh Ming tiến lại gần hỏi em nhưng không thấy em trả lời anh liền tiến lại gần xoa lên chán em thì liền thấy nóng ran vội giật mình la lên chú Yot ở ngoài nghe thấy liền vội chạy thẳng vào, bà Jiro đang bên phòng nghe vậy cũng tá hoả mà chạy qua.

Bà Jiro : Có chuyện gì vậy Ming ? Thằng bé bị làm sao ?

Anh Ming nghe bà Jiro hỏi liền trả liền nhanh chóng.

Ming : Bà ơi, em Fot nóng lắm con gọi mà em ấy cũng không trả lời cứ nhắm nghiền mắt lại.

Chú Yot nghe Ming nói liền tiến lại gần em xoa lên chán em thì thật sự rất nóng, chú nóng lòng liền tính bế em lên thì Gemini từ cửa đi vào.

Gemini : Anh cứ để đó cho tôi, giờ thì xin phép bà đi nấu giùm tôi một tí nước nóng cùng với khăn lau, pha cho tôi một ly trà rừng. Còn bây giờ nhờ anh chạy đi gần đâu đó mua cho nhóc này thuốc tôi chỉ làm cầm cự trước.

Bà Jiro nghe thế liền chạy đi không kịp suy nghĩ mà làm theo lời anh nói. Chú Yot thì liền chạy ra xe rồi vội tranh thủ mà đi rất nhanh. Trong phòng lúc này chỉ còn bé con với Gemini và Anh Ming, bé con nóng ran hết cả người cơn sốt lại phát ra làm cho em không ngừng lạnh rồi lại nóng. Gemini thấy thế liền tiến đến xem xét tình hình, lúc này bà Jiro cũng đem nước ấm và khăn đi vào, Gemini liền cầm lấy rồi nhún khăn vào nước ấm vắt khô nước tiến lại gần em lau lên mặt em cổ em, anh định tiến tới vén áo em lên thì liền bị anh Ming kế bên ngăn lại.

Ming : Này, anh định làm cái gì ?

Anh thấy hành động của Ming khẽ nhăn mài liền quay sang nhìn Ming tỏ vẻ không hài lòng. Ming thấy thế liền khó chịu nói thêm.

Ming : Thằng bé tuy còn nhỏ nhưng cơ thể nhiều người nhìn thấy sẽ nghĩ chuyện bậy, anh cũng nên biết điều.

Gemini nghe thế liền khó chịu hơn nữa chân mài của anh lúc này càng nhíu mạnh hơn đáp lại anh Ming.

Gemini : Tôi là bác sĩ ! Tôi chưa bao giờ có suy nghĩ bậy bạ gì với bệnh nhân của mình và tôi đã có vợ rồi ! Nếu cậu muốn nhóc này c.h.ế.t thì cứ làm thế.

Bà Jiro nghe như thế liền vội giật mình, thì ra anh là Bác sĩ hèn gì nhìn anh ra vẻ của một người giàu có và có chức quyền, anh Ming lúc này cũng cứng đờ liền thả nhẹ tay rồi không nói nữa, Gemini lúc này đây mới quay sang em mà vén áo lên liền cầm chiếc khăn nhún vào nước một lần nữa vắt khô rồi lau lên người em, anh lau đến đâu bé con liền nhúc nhích mà khẽ khóc nấc lên từng hồi, anh nhìn cơ thể nhỏ bé không ốm cũng không mập đang rung lên liền không lau nữa mà kéo áo xuống đắp lên người em chiếc khăn rồi đỡ em dậy nằm vào lòng ngực mình rồi cầm ly trà rừng lên đúc cho em từng muỗng, cảm nhận được hơi nóng truyền vào cùng với nước khó uống em khẽ nhăn mài hai hàng nước mắt chảy dài trên gò má đỏ, anh Ming đứng kế bên vô cùng lo lắng và Jiro thì sốt ruột không ngừng, cứ thế mà trải qua gần nửa tiếng bé con mới bắt đầu chìm sâu vào giấc ngủ. Anh đặt em xuống rồi liền đứng dậy căn dặn.

Gemini : Xong rồi, giờ thì đi nấu tí cháo để khi cậu ấy tỉnh dậy anh Yot đem thuốc về rồi thì đúc cho cậu ấy ăn rồi đưa thuốc cho cậu ấy uống.

Anh nói rồi liền đi ra ngoài, đi tới cửa thì quay sang liền nói tiếp.

Gemini : Ở đây canh cậu ấy nếu có lên cơn gì đó cứ gọi tôi, tôi ở ngoài trước này, còn nữa, cậu Ming tôi không có ý định gì với đứa nhóc như vậy đâu nên cậu cứ yên tâm. Tôi đã có vợ rồi !

Nói rồi anh bước ra ngoài ngồi xuống ở trước cửa nhà thầm nhìn lên bầu trời đêm rồi khẽ nói nhỏ.

Gemini : Nattawat...anh xin lỗi.

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ !
#GeminiFourth#Fic

Tại sao Gemini lại xin lỗi Nattawat ? Hehe.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro