Part 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1 năm, 2 năm...

Rồi lại là tròn 1 năm nữa hôm nay là ngày giỗ của Nattawat những người quen thuộc lại đứng trước mộ của em mà không ngừng đặt những bó hoa tươi lên đó, họ không ngừng cười nói rồi nói lời chào tạm biệt với em để ra về, cũng như mọi năm lại có một chàng trai to lớn đứng đó khi mọi người đã rời đi hết, lúc này đây anh đứng đó bỗng tiến lại gần hơn rồi ngồi quỵ xuống.

Gemini : Nattawat, anh xin lỗi em.
...
Gemini : Nattawat, thật sự có một người nào đó rất giống với em...
...
Gemini : Không, người đó với em không giống nhau...anh thương em và anh không thương người đó...
...
Gemini : Nattawat, có phải em thấy anh vô dụng không ?
...
Gemini : Nattawat, em sẽ tha lỗi cho anh chứ ?
...
Gemini : Nattawat, anh...
...
Gemini : Nattawat, anh...anh...nếu anh thương một ai khác thì sao...
...

Ngồi cạnh mộ Nattawat anh không ngừng khóc, mà nói những lời chính bản thân mình kiềm nén lại những ngày qua, anh cũng không biết bản thân mình bị gì anh chưa bao giờ có tình cảm với một người nào đó nhanh như vậy ngoài Nattawat, nhưng hiện tại dường như có một ai đó đang len lõi vào trong tâm trí của anh.

---

Màn đêm bao trọn lấy căn phòng to lớn, người đàn ông trong căn phòng đó không ngừng thở dóc dường như đang gặp ác mộng.

Gemini : Nattawat ? Là em sao.
...
Gemini : Nattawat, là em về thăm tôi sao ?
...

Trong cơn mộng anh không ngừng gọi tên Nattawat nhưng không hề có gì là phản hồi lại cả, anh chỉ thấy Nattawat của anh đứng đó nhìn anh rồi khẽ cười với anh rồi quay lưng đi.

Nattawat : Gem, em yên lòng rồi, từ nay anh nhớ sống cho thật tốt, em không bao giờ giận anh cả, em thương anh và em biết anh cũng thương em, nhưng em đã không còn nữa rồi và dường như trái tim của anh không còn đặt ở nơi em nữa rồi.
...
Gemini : Không, Nattawat anh không thương ai cả, anh chỉ có mình em xin em đừng đi, xin em đừng bỏ lại tôi...
...
Nattawat : Gemini, lòng anh nghĩ như thế nào là như vậy, nên xin anh nếu thương em thì hãy quên em đi vì anh còn nghĩ về em mãi thì em sẽ không bao giờ rời đi được.
...
Gemini : Nattawat, anh...anh...anh xin lỗi...

(GÓC : Thật ra những giấc mơ mà Gemini thấy Nattawat là không có thật nha và Nattawat không có hiện về để nói với Gemini cái gì hết, Nattawat đã đi từ lâu rồi mà vì Gemini lúc nào cũng nhớ về Nattawat nên là xảy ra hiện tượng hồi ức ấy. Gemini lúc nào cũng tự trách bản thân mình, thấy lúc nào cũng có lỗi với Nattawat nên thành ra là trái tim mình nhầm khi yêu ai khác rồi mà không biết luôn...)

Trong căn phòng lớn giọng người đàn ông lúc này mới được phát ra lớn.

Gemini : Nat..ta..wat...

Gemini giật mình trong cơn mộng anh liền ngồi thẳng dậy mà xoa trán của mình, thầm nghĩ ngợi gì đó rồi khóc nấc lên.

Gemini : Nattawat, anh xin lỗi.

Có lẽ đây sẽ là câu xin lỗi cuối cùng của Gemini Norawit dành cho Nattawat Jirochtikul.

---

Từ giấc mơ đêm hôm đó Gemini đã dần quên đi Nattawat, nói quên ở đây không phải là phủi bỏ những tình cảm của anh dành cho Nattawat mà quên ở đây có nghĩa là tình yêu ở tuổi 17 của Gemini dành cho Nattawat mãi tồn tại và sẽ không bao giờ quên nó, nhưng hiện tại Gemini đã 41 số tuổi cách đó gần hơn nữa cuộc đời nên bây giờ đối với anh Nattawat là kỉ niệm mà trong cuộc sống để lại cho anh. Giờ đây anh tập trung vào cuộc sống của mình và anh cũng dần hoà nhập lại được với thế giới mà mình đã bỏ quên gần 18 năm trời. Tình yêu của anh dành cho Nattawat đã đủ, anh đã bù đắp lại thanh xuân của mình dành cho Nattawat nên giờ đây anh đã bắt đầu buông bỏ và đã đủ để anh bắt đầu một cuộc sống cho bản thân mình chính thức ở hiện tại không còn một cái tên Nattawat nào trong cuộc đời anh nữa mà cái tên Nattawat chỉ còn trong quá khứ của Gemini năm 24 tuổi mà thôi.

---

Trong quán cà phê to lớn trong phòng to trên tầng dường như có 5 người đang ngồi đó không ngừng nói chuyện với nhau.

Joong : Lâu lắm rồi mới có cơ hội cùng nhau mà nói chuyện như này đó.

Phuwin : Từ lúc Nattawat không ở đây nữa thì dường như cuộc sống đã thay đổi rồi.

Dunk : Nè, Gemini còn ở đây đó.

Anh nghe Dunk nói khẽ quay sang cười nhẹ rồi đáp.

Gemini : Không sao, cũng đã lâu rồi không ngồi lại với nhau, nếu còn Nattawat thì có lẽ cuộc sống không như vậy, anh ấy nói hoàn toàn đúng mà, nhưng giờ đây có lẽ cuộc sống sắp quay lại rồi.

Mọi người nghe anh nói liền ngầm hiểu, họ hiểu được. Gemini đã dành hết cả thanh xuân của mình cho Nattawat, nên là họ không bao giờ trách Anh giờ đây họ luôn ủng hộ anh và tình bạn giữa bọn họ càng tăng nhiều hơn.

Pond : À..bỏ qua chuyện này đi, nghe nói dạo này bệnh viện không ổn sao ?

Anh nghe Pond hỏi liền trả lời.

Gemini : Cũng không có gì là không ổn, chỉ là số bệnh nhân vẫn tăng cao trong mấy năm nay.

Dunk nghe nói vậy khẽ nhăn mài.

Dunk : Như vậy chắc mệt lắm, không có ngày nghỉ nào sao ?

Gemini : Cũng có nhưng em lo bận sắp xếp hồ sơ cho bệnh nhân nên không tài nào nghỉ ngơi được, nhưng chắc hết mấy tháng này là dứt điểm rồi.

Nghe Gemini nói như vậy ai cũng thở phào nhẹ nhõm, nói chứ sức người cũng có giới hạn, mấy năm nay từ ngày nghỉ kinh hoàng đó thì trở về bệnh viện Gemini không bao gì được nghỉ ngơi đúng nghĩa mà chỉ cấm đầu vào số hồ sơ bệnh án.

Pond : Vậy xong hết mấy tháng này, kiếm nơi nào đó bồi dưỡng đi.

Gemini : Em cũng định như vậy, như tới đó rồi hẳn tính.

Rồi cuộc trò chuyện cũng kết thúc vào đêm khuya, Gemini trở về nhà trong tâm trạng mệt mỏi. Anh tiếng đến chiếc giường to lớn của mình rồi nằm ra đó thở phào, bỗng anh thấy có một ai đó không ngừng nắm lấy một thân thể bé nhỏ mà kéo đi, anh có chút giật mình mà mở mắt đi thẳng vào phòng tắm.

---

Fourth : Chú..chú ơi...giúp em với...
...
Fourth : Chú ơi..em sợ !...
...
Fourth : Chú...

Giữa đêm khuya Gemini bỗng giật mình trong cơn ác mộng của mình, đã lâu rồi anh không có cơn mộng nào cả nhưng hôm nay anh lại mơ thấy Fourth, anh khẽ xoa đầu mình rồi thầm nghĩ ngợi.

Gemini : Fourth, nhóc bây giờ như thế nào ?

---

Trời Phuket hôm nay vô cùng xinh đẹp, trong căn nhà nhỏ vẫn như vậy vẫn có đầy đủ 4 người, đứa nhóc giờ đây đã nhìn có vẻ trưởng thành hơn một tí nhưng nét trẻ con vẫn còn đó, Fourth giờ đây đã 17 tuổi đã trở thành một em bé trưởng thành vô cùng xinh đẹp và dễ thương, còn anh Ming vẫn thế tình cảm của anh giành cho Em ngày càng lớn hơn, Chú Yot vẫn bên cạnh chiếc xe kem của mình còn Bà Jiro đã giao gian hàng lại cho anh Ming vì bà đã hơi yếu.

Bà Jiro : Fot à, đem cho bà ly nước.

Em nghe bà gọi liền từ nhà bếp đang phụ chú Yot chạy tọt nhanh ra phía trước trên tay cầm ly nước đưa cho bà.

Fourth : Dạ đây ạ.

Bà Jiro khẽ cười đúng là đứa bé ngoan không uổng công bà nuôi từ nhỏ đến bây giờ, đứa bé lại càng ngày càng xinh đẹp, từ lúc em trưởng thành một tí không biết bao nhiêu trai ở vùng này đến làm quen với em điều bị anh Ming và chú Yot ra tay xua đuổi em nhỏ cũng sợ lắm nên cũng đồng ý cho chú và anh Ming làm như vậy.

---

Bờ biển to lớn không ngừng khách tham quan, những gian hàng nhỏ lớn cùng nhau buôn bán tấp nập, em nhỏ xinh đẹp đứng đó không ngừng giúp anh Ming gói lại những que cay thơm ngon còn người mua thì bu đông nghẹt đa số toàn là trai tráng vì họ mê em.

- Nè nè, bán que cay rồi có được thưởng luôn người gói que cay không.

Một anh trai nói to lên những người khác cũng hùa theo chọc, chú Yot đứng bên cạnh liền quay sang nói đanh đá.

Chú Yot : Muốn vô tù thì cứ thoải mái.

Nghe được lời chú nói ai cũng cười cười cho qua rồi cầm que cay rời đi, bán cũng gần sập tối, công chuyện vô cùng lu bu em nhỏ không ngừng làm việc tay không ngừng nghĩ anh Ming lúc này xót lắm nhưng vì hôm nay là ngày lễ khách du lịch ở đây rất nhiều nên đành nhìn em mà xót thay.

Cả nhà đang quay quần bận rộn thì từ đâu một giọng nói có đôi phần vừa lạ vừa quen vang lên.

Gemini : Cho tôi 7 phần que cay và 3 cây kem.

Nghe được tiếng mua hàng chú Yot liền ngước mặt lên thấy Gemini đứng đó mà vô cùng mừng khẽ nhướng mài ra hiệu chào hỏi. Ming thì thấy anh cũng không thèm ngó ngàng gì mà chỉ tập trung vào công việc của mình bà Jiro thì lúc thấy anh liền chạy đến mà nắm lấy tay anh hỏi hang. Bé nhỏ thì lo tập trung  gói những phần que cay nên cũng không để ý gì mấy.

Bà Jiro : Trời ơi, lâu rồi không gặp cậu, nhìn xem vẫn đẹp trai như ngày nào.

Anh nghe bà Jiro nói liền khẽ cong môi cười lúc này đây những người bên cạnh anh liền khó hiểu.

BS Pim : Anh quen họ sao anh Norawit ?

BS Noy : Đúng vậy ? Anh quen họ sao ?

Anh nghe mọi người hỏi liền quay sang mà giải thích.

Gemini : Đúng vậy, họ là người quen của tôi.

Nghe Gemini nói như vậy mọi người liền ùa đến mà chào hỏi lẫn nhau, lúc này đây bé con nghe được tiếng ồn thì liền ngước mặt lên nhìn, mắt em nhìn trúng ngay anh mà khẽ đứng hình vài giây, anh thì lúc này cũng đang nhìn em hai mắt chạm nhau em nhỏ khẽ cụp mắt mà quay lại công việc của mình.

Gói phần đồ ăn xong em cũng nhẹ bước đến chỗ anh mà đưa những que cay đã được gói xong, em nhỏ chỉ đưa đến trước mặt anh, rồi nói những lời như em thường nói với những vị khách khác.

Fourth : Dạ của chú đây ạ.

Em nói rồi liền rời đi thì Gemini lên tiếng.

Gemini : Lâu không gặp em, em nhỏ.

Em nghe anh nói khẽ đỏ tía tay mà đi thẳng về phía gian hàng đứng đó thầm nghĩ ngợi. Nghĩ được một hơi lâu thì có khách đến làm cho em lại bận rộn tiếp tục.

---

Trời đêm ở Phuket công việc buôn bán cũng kết thúc, trong ngôi nhà nhỏ, 4 người đang ngồi ăn với nhau không ngừng nói chuyện, em nhỏ chỉ ngồi kế bên nghe ba người còn lại nói.

Chú Yot : Không biết cậu ta có quay lại đây chơi không ha.

Bà Jiro : Đúng vậy ? Nhìn đi với bạn bè của cậu ấy chắc không quay lại đây đâu.

Ming : Mặt kệ anh ta đi hai người lo đến làm gì ?

Bà Jiro khẽ hơi khó chịu với thằng cháu này tối ngày cứ có ác cảm với người khác, đúng thật là ai mà đụng vô Fourth là thằng này sẽ coi người đó là kẻ thù bà biết cháu bà quá mà.

Bà Jiro : Thằng này, thì người quen lâu không gặp thì mong dậy ấy mà, con tối này ác cảm với người ta, ai mà dành em nhỏ với con đâu, phải không Yot.

Nghe bà Jiro nói vậy anh Ming khẽ im miệng vì bà nói trúng điểm yếu của anh, anh liền im lặng mà ăn cơm thì bà Jiro nói tiếp.

Bà Jiro : Với lại cậu Gemini đó đã có vợ rồi, con không nhớ cậu ấy nói vậy sao ?

Nghe bà Jiro nói anh Ming gật gật đầu đồng ý rồi cũng bỏ qua suy nghĩ. Lúc này đây khi nghe được câu nói của bà em nhỏ tay cầm đũa bỗng dừng lại, trái tim dừng đập một nhịp.

---

Trong ngôi nhà nhỏ cả nhà đang quay quần bên nhau trước cửa nhà thì bỗng ngoài sân có tiếng gọi quen thuộc.

Gemini : Mọi người đang làm gì thế ?

Nghe được giọng anh ai cũng quay đầu lại mà vui mừng chú Yot liền đứng dậy mời anh vào nhà, anh chào rồi cũng ngồi xuống mà nhăm nhi trà cùng mọi người, em nhỏ lúc này đây thấy anh liền vội nhớ đến lời bà Jiro nói khẽ buồn rồi đứng dậy xin phép đi vào trong.

Fourth : Fot xin phép vào phòng trước.

Nói rồi em liền đi thẳng về phòng mà không thèm nhìn lấy anh một cái, anh nhìn thấy thế không hiểu vì sao lại mất vui trong lòng.

Gemini : À tôi có cái này bếu cho nhà mình.

Nhận được quà từ Gemini ai cũng không ngừng bất ngờ mà cảm ơn rối rít.

Bà Jiro : Cậu Gemini, cậu ghé chơi là vui rồi quà cáp làm chi cho tốn kém.

Gemini nghe bà nói như vậy liền quay sang cười.

Gemini : Cũng nhờ mọi người mấy năm trước mà tôi được khoẻ như bây giờ.

Chú Yot nghe thế liền cười rồi lại hỏi.

Chú Yot : À mà giờ này cũng khuya rồi, anh đến đây vậy đường chỗ anh ở xa không để tí tôi đưa anh về.

Gemini nghe nói khẽ lắc đầu.

Gemini : Không sao đâu, tôi đi về được.

Bà Jiro nghe vậy liền thấy lo lắng mà lên tiếng đề nghị.

Bà Jiro : Không ấy cậu cứ ngủ ở đây đi, dù gì cũng từng ngủ rồi nên cũng chẳng sao đâu. Sáng về cũng tốt mà nếu muốn ở chơi thì càng tốt.

Nghe bà nói rồi ai cũng cười anh Ming thấy vậy cũng liền xin phép về phòng.

Bà Jiro : Vậy cậu ngủ ở đây nha, tôi vào trong sắp xếp lại.

Nói rồi bà vào trong sắp xếp lại chỗ ngủ cho anh, anh ngồi ngoài này với chú Yot nhăm nhi rồi đến tận khuya cũng vào trong để ngủ, anh tiến tới chỗ ngủ quen thuộc mấy năm trước liền thả lưng xuống mà không hề thấy xa lạ ngược lại còn thấy thoải mái hơn khách sạn to lớn kia, cùng với những lời nói làm phiền mệt mỏi. Anh nằm đó liền suy nghĩ gì đó mà bất giác ngồi dậy nhìn về hướng phòng của em rồi khẽ nói nhỏ.

Gemini : Vẫn như cũ.

Nói rồi anh liền nằm xuống không được lâu thì nghe có tiếng động bước ra từ phía phòng của em, anh nhìn thấy em nhỏ đang nhẹ nhàng bước nhẹ về hướng nhà vệ sinh, anh liền ngồi dậy mà canh em đi ra. Em nhỏ lúc hồi lâu cũng từ nhà vệ sinh đi ra liền bị cánh tay to lớn chớp lấy liền giật mình.

Gemini : Lâu không gặp, em định trốn tôi sao ?

Em nhỏ nghe anh nói liền có chút chọt dạ, đúng là em định né mặt anh thật vì nghe được anh có vợ, bé con đã thất vọng lắm rồi.

Fourth : Chú..chú..buôn Fot ra...

Em mở miệng nói nhỏ lí nhí vừa đủ hai người nghe, anh cũng hiểu mà khẽ buôn em ra rồi tiến lại gần nói nhỏ.

Gemini : Nhóc nhỏ, ngủ ngon.

Nghe anh gọi mình là nhóc nhỏ em liền quay sang đanh đá mà đánh nhẹ vào ngực anh nói nhỏ rồi đi nhanh vào phòng.

Fourth : Ai là nhóc nhỏ chứ, người ta lớn rồi.

Em chạy vào phòng để anh đứng đó mà thầm cười.

Gemini : Lớn, đúng là lớn thật rồi.

Anh quay trở về chỗ ngủ của mình rồi không ngừng nghỉ ngợi, còn bé con trong phòng thì cũng không tài nào ngủ được, dường như đã thích rồi. Hai trái tim người thì thích thích người thì đang rung động không ngừng nghỉ về nhau làm cho đêm Phuket hôm nay kéo dài vô tận.

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ mình !
#GeminiFourth#Fic

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro