27/

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Fourth Fourth em định bỏ anh đi à" hắn hoảng hồn mà gọi tên cậu.

"Gemini,cuối cùng con cũng tỉnh dậy rồi mẹ mừng quá,nào Jina con đi kêu bác sĩ đi"

"Dạ mẹ"

Bác sĩ tới rồi kiểm tra cho hắn.

"Bệnh nhân hiện tại đã khá khoẻ,mong gia đình chăm sóc bệnh nhân thêm để hồi phục sớm"

"Dạ dạ cảm ơn bác sĩ" bác sĩ rời khỏi phòng.

"Gemini con thấy sao rồi"

"Fourth Fourth đâu"

"Nó mất từ mấy năm trước rồi mà cln"

"Gì chứ,mẹ mẹ nói dối đúng không,con và Fourth mới đi biển với nhau mà,em ấy không chết em ấy bên nước ngoài điều trị rồi đã về và con với Fourth mới yêu lại mà"

"Gemini con hãy nhớ,Fourth nó chết rồi và hiện tại con và Jina đang yêu nhau"

Hoá ra những khoảng khắc ấy chỉ là bản thân tự mơ mộng,tự tạo ra rồi đắm chìm trong tưởng tượng,hoá ra bao ngày tháng tưởng chừng được em tha thứ được yêu em lại từ đầu chỉ là những ảo tưởng trong suốt quá trình mình hôn mê mà thôi,tại sao em lại bỏ tôi mà đi chứ để giờ tôi phải đau khổ thế này nhưng tôi cũng không thể trách em vì suốt khoảng thời gian đó tôi đã dầy vò em biết bao nhiêu khiến em ra cớ sự này cũng là do tôi,bản thân không xứng đáng được em tha thứ.

Gemini lao ra khỏi bệnh viện,chạy nhanh tới tiệm hoa,mua một bó hoa hướng dương Fourth thích,chạy đến bên mộ cậu,nhẹ nhàng đặt nó xuống hôn lên mộ Fourth,nhìn ảnh cậu mà bật khóc như một đứa trẻ,có lẻ ông trời đang thương xót hắn mà từ từ rơi những hạt mưa xuống,cơn mưa cũng dần nặng hạt hơn hắn vẫn ngồi ở đó.

"Fourth à,chắc hẳn em lạnh lẽo lắm,anh sẽ ở đây chịu những thứ lạnh lẽo cô độc cùng em đừng sợ nhé Fourth"

Hoài nhung nhớ bóng hình em
Dẫu đà yên nghỉ êm đềm mồ hoang
Canh khuya thức giấc bàng hoàng
Ngỡ em về lại…đôi hàng lệ rơi
Tim đau khắc khoải muôn đời
Em xa khuất để lại trời nhớ thương
Nhớ nhung suốt những canh trường
Về bên giấc mộng…âm dương nhói lòng
Giờ này giữa chốn hư không
Xin dâng lên nén nhang lòng tiễn đưa
Lòng đau đớn…nói sao vừa
Sao trời đành đoạn đưa em lìa đời
Bây giờ lặng lẽ cút côi
Mình anh chiếc bóng rã rời xác thân
Từng đêm cứ mãi âm thầm
Lặng trong nhung nhớ đầm đìa mắt môi…

Tác giả thơ:Trang Kiệt

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro