Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Fourth thẫn thờ nhìn theo bóng hắn đang khuất dần, sáng nay hắn còn ôm cậu ngủ mà tại sao giờ lại lạnh nhạt như vậy rồi? Cảm giác lo sợ bao trùm lấy tâm trí cậu, cậu không muốn phải chịu đựng sự xa cách giữa mình và hắn như trước kia thêm một lần nào nữa

Nãy nếu cậu nghe không nhầm thì chẳng phải là giọng nữ sao? Không lẽ..hắn có người yêu rồi? Không thể nào, nếu vậy thì đáng lẽ ra hôm nay khi thức dậy hắn phải đẩy cậu ra rồi chứ. Hà cớ gì lại vẫn ôm chằm lấy cậu?

Cậu nắm chặt lấy tay thành nắm đấm, nếu giờ đuổi theo hắn có lẽ sẽ kịp. Vì thang máy đang có người sử dụng nên cậu liều mạng chạy thang bộ từ tầng 8 xuống, đến đại sảnh cậu thấy hắn đã lên một chiếc taxi. Không chậm trễ cậu cũng vội bắt một chiếc taxi khác để đuổi theo. Hắn bước vào trong quán cafe và ngồi với một cô gái sao?

Cậu ngồi ngay chiếc bàn sau 2 người họ, im lặng lắng nghe cuộc trò chuyện

"Mọi việc tôi giao cho cô đều ổn thoả chứ?"

Hắn lên tiếng tra hỏi người con gái ngồi đối diện mình, thiếu nữ kia mỉm cười

"Anh à, sao anh nghiêm khắc với em quá vậy?"

Hắn cốc nhẹ lên trán cô gái kia rồi đáp

"Đúng thật là, công việc phải ra công việc. Em thôi nhõng nhẽo đi được không?"

Cô gái kia bĩu môi chạy sang ôm lấy cánh tay phải của hắn mà làm nũng

"Em không thích, không thích. Sau này có thất nghiệp em sẽ ăn bám anh"

Hắn bật cười đầy cưng chiều nhìn cô gái đang nũng nịu với mình. Cậu bịt miệng lại, cố không để mình phát ra tiếng động. Hắn vậy mà đã có bạn gái rồi sao? Nước mắt không tự chủ được liền lăn dài trên má, cậu thất vọng tự trách bản thân sao mãi không thể đủ can đảm để giữ lấy người mình yêu

Đã bỏ lỡ hắn một lần rồi giờ cũng đánh mất, đều là do cậu nhát gan không dám tiến tới giành lấy tình yêu của mình. Sau khi thấy hắn và thiếu nữ kia rời đi, cậu mới lau vội những giọt nước mắt rồi bắt taxi về khách sạn. Chiều nay còn có một sàn runway mà giờ cậu lại gặp chuyện khiến tâm trạng giờ chẳng còn chút vui vẻ nào

Cất công thiết kế riêng cho hắn một bộ đồ vậy mà..

_Gemini_

Tôi vừa đi gặp Hinze, cô em họ trẻ con của mình. Em ấy cũng giống như tôi, không muốn dựa dẫm vào gia đình nên đã ra ngoài tìm việc làm. Trùng hợp thay em ấy giờ lại là cấp dưới của tôi. Dù là anh họ nhưng trong công việc tôi cũng không hề thiên vị Hinze, tôi không muốn con bé quá ỷ lại hay dựa dẫm vào ai, tôi muốn con bé phải tự bước đi bằng chính đôi chân của mình nên vì vậy mà cô công chúa nhỏ hay nũng nịu than vãn rằng tôi không thương em ấy

Hinze từ nhỏ đã luôn yêu quý tôi, còn nhớ những năm cấp 1 khi tôi chưa chuyển nhà. Ngày nào em ấy cũng sang chơi và bám dính lấy tôi, Hinze còn nói nếu sau này em ấy thất nghiệp hay không lấy được chồng thì sẽ sang ăn bám tôi nữa kìa

Tôi cưng chiều Hinze như một cô công chúa nên có lẽ là thiếu nữ này đã sinh hư rồi. Nay còn dám đàm phán tôi giảm công việc cho vì có cảm giác như đang bị bào mòn hết sức lực. Tôi chỉ biết thở dài dỗ dành để tiểu thư hiểu ra được phải làm việc nhiều mới có thể giàu có và không bị thất nghiệp

Sau khi nói chuyện với Hinze thì tâm trạng tôi cũng khá hơn phần nào, về đến phòng tôi thấy Fourth đang ngồi trên sofa. Em quay sang nhìn tôi với đôi mắt không mấy vui vẻ, chẳng hiểu sao tôi lại thấy lạnh sóng lưng khi Fourth nhìn tôi với ánh mắt đó. Tôi đã làm gì sai sao?

Liếc nhẹ chiếc đồng hồ, mới 15h37 thôi. Show của Fourth diễn ra vào lúc 17h05 lận. Tôi mỉm cười định mở lời trước thì em đã đứng dậy bỏ ra khỏi phòng, có lẽ là Fourth chỉ đến để xem xét lại sân khấu và mấy mẫu thiết kế thôi đúng không nhỉ? Tôi lo sợ quá..

Đồng hồ điểm 4h30

Tôi thay đồ rồi vội vã bắt taxi tới nơi, tôi muốn đến sớm để phụ giúp em một chút việc. Ngồi trên xe, bác tài xế bỗng lên tiếng

"Bộ quần áo của cậu đẹp thật đó"

Tôi mỉm cười cúi đầu lịch sự cảm ơn. Tôi cũng chẳng hiểu sao, bộ đồ này lại hợp với mình một cách lạ thường như vậy. Chiếc áo sơ mi trắng được may tỉ mỉ bằng vải lụa bóng còn có một chiếc cài áo hoa hồng xanh trên phía ngực trái. Quần âu màu đen tối giản cùng một chiếc áo khoác dạng cardigan mỏng nhẹ

Vừa đến nơi mọi máy ảnh bỗng chĩa về tôi, tôi nheo mắt đưa tay chắn. Ánh đèn flash nháy liên tục khiến tôi khó chịu, gì vậy? Tôi đâu phải người nổi tiếng đâu mà họ cũng chụp được á hả? Tôi nhanh chóng thoát khỏi đám nhà báo rồi bước vào phía trong hậu trường. Mọi người mẫu đều đang bận rộn với những mẫu thiết kế mình để chuẩn bị trình diễn, tôi đưa mắt tìm bóng hình quen thuộc

Kia rồi, em trong chiếc áo sơ mi đen lụa bóng cùng với chiếc quần trắng. Khoan đã sao tôi thấy bộ đồ em mặc có chút quen quen, đứa mắt nhìn lên phía ngực trái của em. Đúng như tôi nghĩ, là một chiếc cài áo hoa hồng xanh. Tôi vui vẻ tiến về phía em

"Fourth, cậu có cần tôi phụ gì không?"

Em thấy tôi thì đơ ra một hồi rồi ấp úng đáp lời

"À..cậu có thể ra kiểm tra lại sàn runway được không?"

Tôi gật nhẹ đầu rồi bắt đầu đi kiểm tra lại sàn runway, được rồi mọi thứ đều ổn và chỉnh chu. Lúc này khách mời cũng đã tới đông đủ, mọi người đều mặc đồ có màu xanh dương, trắng và đen. Có lẽ đây cũng là ba màu sắc chủ đạo trong bộ sưu tập lần này của em

Tôi được trợ lý của em xếp ngồi hàng ghế đầu, tôi cũng khá bất ngờ vì một người chẳng có tiếng tăm gì trong giới thời trang như tôi mà lại được ngồi hàng đầu sao? Ngồi cùng hàng ghế với tôi toàn những nhà mốt nổi tiếng, những ngôi sao hàng đầu trong giới giải trí và cả những người mẫu có tiếng nữa

Tiếng nhạc du dương vang lên, show diễn chính thức bắt đầu. Tôi chăm chú ngắm nhìn những mẫu thiết kế trong bộ sưu tập lần này của em. Nó dường như mang một ý nghĩa gì đó rất quen thuộc nhưng tôi lại chẳng thể nghĩ ra được. Bỗng một người nói nhỏ với tôi

"Dường như nó được lấy ý tưởng từ mối tình đơn phương trước đó của Natt.F"

Tôi quay sang nhìn người vừa nói thầm với mình, là một cô gái ngoại quốc. Mái tóc vàng xoăn nhẹ cùng chiếc váy xanh ngọc pha trắng. Tôi cúi nhẹ đầu đáp lại người kia một cách lịch sự rồi tiếp tục theo dõi show diễn. Sau 15 phút show diễn kết thúc, chúng tôi di chuyển đến bữa tiệc nhỏ dành cho khách mời

Cô nàng ngoại quốc ban nãy chạy đến chỗ Fourth hôn nhẹ lên má em rồi nói gì đó với em bằng tiếng Ý. Tôi ngơ ngác nhìn em và cô ta trò chuyện đầy vui vẻ với nhau, mặt tôi biến sắc. Ánh mắt trở nên khó chịu, tôi quay người ra bàn tiệc cầm lấy ly rượu tu hết trong một hơi. Viannie từ đâu đi tới

"Nè, cậu không thấy Fourth đang thân mật với cô gái khác à? Mau đi tới kéo cậu ấy ra chỗ khác đi"

Tôi thở dài tặc lưỡi

"Quan hệ giữa tôi và cậu ấy không cho phép tôi làm điều đó"

Viannie tiến đến

"Gemini!! Nếu cậu cứ để như vậy Fourth sẽ có người khác đó. Cậu can tâm tình nguyện để người ta cướp mất Fourth sao? Cậu phải mạnh mẽ lên, chạy tới giành lấy tình yêu của mình đi!!"

Tôi nghe vậy, tu hết ly rượu trong tay, ánh mắt hiện rõ tia lửa. Được rồi, lần này tôi phải quyết tâm có bằng được em. Tôi đi tới nắm lấy tay Fourth kéo em đi nơi khác, mặc kệ cô nàng ngoại quốc kia ngơ ngác nhìn theo

Viannie vỗ tay đầy đắc thắng, thầm nghĩ

"Không uổng công tối nào tôi cũng gọi điện khóc lóc đòi Fourth về họp lớp. Không uổng công tôi bị vợ chửi vì mấy lần thân mật với Fourth vì khiêu khích Gemini. Công sức của tôi cuối cùng cũng được đền đáp, mọi chuyện còn lại giao cho cậu hết đó Gemini. Nhất định cậu phải tán được Fourth!!!"




















...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro