14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tính tới ngày hôm nay, cả hai sống chung một nhà đã được thêm năm năm nữa . Vị chi cả hai đã được ba mươi tuổi. Trong năm năm nồng nàn đó không phải là không có sóng gió. Mà không, phải gọi là những sự cố nho nhỏ của những kẻ yêu nhau thì đúng hơn.

Giữa một người rất rảnh rỗi để bám theo kẻ kia _ vì chẳng cần phải phấn đấu cho sự nghiệp hay con cái . Chẳng cần chăm sóc bố mẹ hai bên, chẳng có bạn bè để giao thiệp_ và một bên là một kẻ quá may mắn hay nói là quá giỏi cũng không ngoa. Thăng tiến trong sự nghiệp, nổi tiếng trên ‘ thị trường’.

Gemini , sau hai năm theo đuổi sự nghiệp nhà thiết kế thời trang thì được một sư phụ _ một nhà thiết kế người Pháp đến Thái Lan du lịch_ nhận làm đệ tử. Kèm với tài năng và sự chăm chỉ anh chàng nổi tiếng rất nhanh.

Và những sự cố bắt đầu khi cái danh nhà thiết kế mang tên Gemini được nhiều người biết tới. Cái ‘Shop GF ’ cũng nổi tiếng luôn. Ngõ nhỏ, vắng vẻ, nơi Gemini và Fourth vẫn hẹn hò nay đông đúc nhờ cái Shop đó. Và bắt đầu cho những rắc rối:

Một ngày, Gemini ào vào nhà ngó qua, ngó lại. Không thấy Fourth đâu. Giờ này mới ba giờ chiều, anh ít khi về được vào giờ này, có lẽ Fourth chưa biết anh về tới để ra đón. Anh phải phi tang cái vật chứng tai hại này ngay.

Nhảy ngay vào phòng giặt, cẩn thận khóa cửa sau khi nhìn quanh quất không thấy bé yêu của anh đâu. Cởi cái áo vét ngoài, lột luôn cái áo sơ mi …… một vết son ngay ngắn nằm chình ình trên ngực áo, hình dạng rõ ràng là một cặp môi chu ra, ịn vào đó.

Lấy bàn chải, xà phòng xát vào và hết sức chà …. Chà …rồi lại chà.

- Quái, cái thứ này làm bằng gì mà chà mãi không đi thế không biết._ Gemini lầm bầm khi vết đỏ đó cứ loang ra chứ không chịu phai đi cho anh nhờ_

- Mấy cái vết đó không thể chà như vậy đâu, không khéo hỏng mất cái áo.

- Không thì phải làm sao?

- Phải biết là bị dính cái gì thì mới biết phải làm như thế nào.

- Son..... AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Gemini hoảng hồn quăng luôn cái áo bay xa cả thước ……

- Em yêu!!!!! _ cười cầu tài che đậy tội lỗi_ Em làm anh hết hồn!!!!

- Sao lại hết hồn??? Và tại sao phải khóa cửa??? _ Fourth rướn người hỏi_

Gemini đánh trống liên hồi trong bụng. Thôi rồi bao nhiêu năm sống chung Gemini biết bé yêu của anh không cần phải mở cửa mới vào được bên trong, vậy mà lúc nảy hồi hộp quá anh quên mất.

- Em hỏi anh, tại sao hôm nay khóa cửa?_ Fourth ngửi được mùi có chuyện không bình thường rồi đây_

- Thói quen, chỉ là thói quen thôi mà._ Gemini lắp bắp_

- Cho anh ba giây để thành thật trả lời, không thì anh sẽ chết ngay không kịp trối đó._ Fourth trợn muốn trắng hai con mắt, khỏi nói cũng biết đang nổi xung tới cỡ nào_ Một …….. Hai ………BA!

- Để em không vào được._ ( Gem ơi tiêu anh rồi) Gemini buột miệng

Fourth liếc nhìn xuống chiếc áo còn nằm vất vưởng trên sàn nhà. Gemini thấy thế vội nhảy tới chụp cái áo, giấu ra sau lưng.

- Đưa em xem. Hồi nảy anh bảo là SON phải không?_ Fourth chìa tay về phía anh, mặt thì như quan tòa đang tra án_

- Đâu có, dính tương ớt thôi._ Gemini chối quanh_

- Tương ớt?. vậy thì tương ớt của cô nào?

- Có cô nào đâu…._ Gemini lùi thêm một chút khi Fourth tiến tới gần_

- Còn dám chối quanh._ Fourth lừ mắt_ Anh dám để cho con nào hôn anh. Anh muốn chết lắm rồi phải không. Mấy ả người mẫu là chúa lả lơi….

“Muốn chết” mà nảy giờ Fourth nói chẳng phải hiểu theo nghĩa đen của nó đâu. Gemini dư biết, anh mà không làm cho Bé yêu của anh rút lại câu đó thì anh sẽ chết thật _ chết đúng theo nghĩa đen của nó_ Chết vì chẳng biết khi nào gặp lại bé yêu, chết vì chẳng được ôm, chẳng được hôn…vv..vv chẳng được làm bao nhiêu thứ mà một kẻ đang yêu điên cuồng như anh muốn làm mỗi ngày. Anh sẽ chết vì nhớ nhung mất.

- Không phải cô gái nào đâu, em không cần tức giận như vậy. Son của con trai ấy mà….không vấn đề gì cả…_ Gemini chỉ vào vết son_ chỉ là phá anh thôi.

Fourth nhìn vào vết son đậm ơi là đậm.

- CON TRAIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII!!!!!!!!!!!!!!!!!! !!!! Anh quá lắm rồi mà, bây giờ còn lăng nhăng trà xanh , trà vải bên ngoài nữa, con trai cơ đấy aaaaaaaaaaaaaaoaoaoa_

Và vụt một cái Fourth biến mất tiêu. Gemini chỉ còn nước ôm đầu, điều anh lo lắng đã xảy ra . . .

Từ ngày Gemini có tên tuổi trong giới thời trang, cộng thêm vẻ ngoài khá điển trai. Anh quả là mật ngọt cho các cô theo tán tỉnh. Ai cũng bảo anh tốt số vừa có thầy tốt nâng đỡ lại được mấy cô người mẫu chân dài, body chuẩn theo đuổi. Khối kẻ chắc lưỡi thèm muốn, trừ anh.

Họ có biết đâu Gemini khổ sở muốn chết ấy chứ. Bé yêu anh mà ghen thì anh coi như nằm chèo queo cả tháng, không thấy mặt, không được ôm, không được hôn, không được abcdxyz gì đó.

Sao cái hồi Fourth mới yêu anh cậu ấy hiền lành thế không biết, chỉ toàn anh ăn hiếp cậu thôi, bây giờ thì ngược lại….toàn anh bị đàn áp không hà, trong khi anh chung thủy như vậy chứ có lăng nhăng miếng nào đâu. Mà khổ, anh cam tâm tình nguyện, tuyệt đối tình nguyện được như vậy mới chết.

Đại họa của anh hôm nay là do sư phụ anh. Ông ấy mời về một nam người mẫu người Nhật tham gia vào show trình diễn tới của hai thầy trò.

Người gì đâu mà đẹp, ai nấy nhìn thấy đều trầm trồ, mắt không nỡ dời đi. Mặt hoa, da phấn, thanh tú muôn phần. Mái tóc bồng bềnh, mềm mại như nước. Đôi mắt như chứa cả bầu trời mùa thu, cái lỗ mủi cao hinh hỉnh lên, cặp môi mọng hồng hào với hai khóe miệng sâu khiêu khích. Thân hình thì không cần bàn, người mẫu mà, rất cân đối, rất hấp dẫn. Đến anh, kẻ không màng nhìn đến người nào ngoài bé yêu mà cũng phải công nhận là rất đẹp, rất quyến rũ.

Và cũng vì chính anh đã động lòng với sắc đẹp của nam người mẫu mới đến này nên khi bị in một nụ hôn ngay trên ngực, anh đã sợ. Nếu như bình thường anh không khó khăn mấy khi lãng tránh những lời tán tỉnh, hay bỏ qua những vết tích mà các cô cố tình để lại trên người anh hàm ý chọc ghẹo thì lần này Gemini lại thấy sợ. Gem sợ bé yêu anh biết anh đã động lòng trước người khác. Gemini không nghĩ rằng nếu cứ như mọi khi thản nhiên như không có gì thì bé yêu anh nào có biết vết đó là gì. Chẳng qua anh đã tự hù chính mình và hóa ra thành tự hại mình thật.

Bây giờ thì thảm rồi, bé yêu bỏ đi mất tiêu. Gemini sẽ thê thảm trong những ngày tới. Anh không thể điện thoại tìm, không thể chạy đi tìm, hay đi năn nỉ về. Anh có biết cậu ấy biến là biến đi đâu để mà tìm cơ chứ. Thế đấy….

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro