16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Takashi từ bên hông sân khấu bước ra, nhìn Gemini với đôi mắt tình tứ rồi cố ý đi chậm một chút. Tới cuối sàn cat walk rồi quay trở lại, một lần nữa lại đưa ánh mắt rất quyến rũ đầy ý mời gọi nhìn Gemini , cũng như lúc đi ra Takashi cố tình đi chậm lại, chỉ cách Fourth ba bước chân. Fourth nghênh mặt nhìn Gemini ý như “ đó anh ta đang quyến rũ anh kìa, cái đồ đáng ghét”

Bất ngờ một vật từ phía trên đầu Takashi một vật rơi xuống, một cái đèn chiếu sáng sân khấu to cỡ nữa vòng tay người, Gemini nhìn thấy nó nhưng anh không kịp la lên một tiếng, quá gần Takashi, nó đứt dây rơi xuống và đập thẳng vào phía sau đầu Takashi đẩy cậu lao về phía trước đập cả thân người vào cái bóng của Fourth rồi té sấp xuống sân khấu nằm bất động.

Cả đám người thét lên, chạy ùn lại chỗ Takashi nằm.

- Nâng cậu ta lên xem_ tiếng ai đó nói_

Sư phụ Gemini , người mời Takashi tới diễn, ông hoảng sợ chạm nhẹ vào Takashi dò xem cậu ta thế nào. Đạo diễn chạm vào mạch ở cổ, rồi dò hơi thở trên mủi.

- Cậu ấy chết rồi.

Một tiếng òa lên vì sợ vì kinh ngạc. Tai nạn bất thình lình, xảy ra án mạng trước buổi diễn làm mọi người hoang mang.

- Để yên hiện trường như vậy đi, gọi công an tới. Không làm gì cho cậu ấy được nữa rồi.

Trong khi chờ cảnh sát mọi người lớp tản ra chỉ còn vài người bên cạnh xác Takashi, quản lý của Takashi và sư phụ của Gemini . Gemini cũng không nỡ rời đi, anh nghĩ một lát mình còn nhiều việc phải giúp đỡ.

Nhưng anh thấy hình như mình hoa mắt, cái xác nhúc nhích. Anh dụi mắt nhìn lần nữa, quả nhiên mấy ngón tay cậu ấy bắt đầu nhúc nhích.

- Còn sống_ Gemini hét lên_

Cả đám người lại bu lại,

- Còn sống hả?

- Nhưng đã đứt hơi rồi mà, mạch cũng không đập.

- Chắc là chỉ bị tạm ngưng một chút.

- Nâng cậu ấy lên đi.

- Đừng đụng, xem kỹ đã.

- Tay cậu ấy động kìa, hỏi xem thế nào, không khéo đụng vào còn làm tình hình xấu hơn. Gọi xe cấp cứu đi.

Cả một đám bát nháo mỗi người một câu thì cái xác, không thì Takashi, đã nhúc nhích cả thân người rồi ngóc đầu dậy. Cả đám người hoảng sợ lùi lại một bước, Takashi ngồi dậy , sờ nhẹ sau ót. Rồi ngơ ngác nhìn xung quanh.

- Gem! Làm em hết cả hồn.

Bất ngờ cậu ta chồm tới ôm chầm Gemini đang ở phía trước mặt làm Gemini té bật ngửa ra sau. Cả đám lại được một phen hoảng hồn đến chết lặng, cả hội trường sân khấu im thin thít không một tiếng động.

- Cậu ta biết tiếng Việt_ đạo diễn cuối cùng lấy lại tỉnh táo lên tiếng trước_

- Không_ sư phụ Gemini trả lời_

- Cậu vừa nói gì._ cuối cùng Gemini cũng nói được_ cậu không bị gì đó chứ?

- Em có bị làm sao đâu. Gem , hình như mọi người nhìn em thì phải. Sao có thể nhìn thấy em chứ!?

- Dĩ nhiên phải thấy cậu, cậu đâu phải ma….

Nói tới đây anh chợt nhớ.

- Fourth !_ Gemini lớn tiếng gọi_ Fourth em đâu rồi!

Rõ ràng anh nhìn thấy Takashi ngã vào Fourth , nhưng hoảng hồn với cái chết của Takashi nảy giờ anh quên mất bảo bối của mình.

- Anh gọi gì chứ, em sờ sờ ở đây._ Takashi kéo mặt Gemini quay lại nhìn mình, bực bội lằn nhằn_

“Cậu ta không phải bị đập đầu một cái là biết nói tiếng Việt luôn chứ?”_ tiếng thắc mắc bàn tán râm ran.

- Cậu vừa bảo gì? tôi gọi Fourth ….

- Thì Fourth , bộ anh còn có người yêu nào tên Fourth nữa hả?

Cái bộ dáng này quen thuộc lắn nè, Gemini trợn con mắt tới đứng tròng té xuống cái rầm vô bệnh viện hai ngày mới tỉnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro