3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rồi qua nhiều cái thứ bảy ngồi tán dóc với Fourth , Gemini mới phát hiện hai thằng hợp nhau dễ sợ, vậy mà học chung cả chục năm nay giờ nó mới biết

Rồi tới tới một cái thứ bảy, Gem không đàn đúm với lũ bạn mà ở nhà. Canh cỡ mười một giờ, nó chạy ra đầu hẻm. Fourth vẫn chưa tới, nó chống xe đứng chờ

- Chào, cậu chờ tớ hả. Mặt trăng mọc ngày đầu tháng chắc._tiếng Fourth từ sau lưng gọi nó_

- Trời!, tới hồi nào sao không hay vậy, cứ như ma ấy.

- Tại cậu không để ý thôi, mà cũng đúng có bao giờ cậu để ý mình đâu nào. Sao hôm nay về sớm vậy?

- Không phải về, mà là hôm nay không đi.

- Vậy cái xe.?_ Fourth tỏ ra ngạc nhiên nhìn cái xe_

- Ra chở cậu vô nhà mình chơi. Dù gì cũng không nên đứng ngoài đường mãi. Cậu cũng chưa tới nhà mình lần nào mà.

- Tới rồi.

- Tới rồi?, lúc nào thế.

- Thì cái lần đầu mình chặn đường cậu ở đằng kia đó._Fourth chỉ về hướng đầu ngõ_ mình vô nhà hỏi thăm nhưng cậu chưa về, mình ngồi chờ cậu suốt bốn năm tiếng đồng hồ.

Gemini nghĩ mông lung một chút. Nó nhớ lại….chắc là cái lần mà Fourth đến năn nỉ nó đừng chọc phá Fourth trên lớp nữa, và ngay ngày hôm sau nó đã diễn một vở tuồng người bị hại ở nhà cậu .

- Nhớ rồi, nhưng lần đó khác. Bây giờ cậu là bạn mình, mình mời cậu tới nhà chơi.

- Thôi, cả nhà cậu sẽ thắc mắc. Bạn gì mà lại đến nhà lúc nửa đêm, rồi lại sinh chuyện này nọ. Mình ngại lắm.

Fourth không biết đang nghĩ gì mà mặt mày có vẻ mắt cỡ. Nó cúi nhìn xuống đất, môi bặm bặm lại, đôi má phụng phịu đến là yêu.

Gem giật mình, nó vừa nghĩ gì vậy trời. Nó thấy Fourth đáng yêu, đáng yêu một cách khác khác thế nào đó. Nó lặng nhìn Fourth đang tròn mắt nhìn lại cái mặt đực ra của nó. Mái tóc Fourth cứ như ươn ướt sóng sánh dưới ánh đèn vàng trông thật liêu trai. Đôi mắt nó tròn xoe đen thẳm, đôi môi cứ bàng bạc, lấp lánh cứ như ánh sáng của vầng trăng .

- Gem , cậu sao vậy. Cậu không vui khi mình không muốn đến nhà cậu à?

- Không, cậu không thích thì cứ ở đây chơi. Nhưng nếu sợ những lời đồn đại thì không cần lo. Mình không ngại đâu, nếu nó trở thành sự thật.

Chưa kịp dứt câu, đôi môi nó đã đặt trên đôi môi như vầng trăng khuyết kia. Môi Fourth lành lạnh..

Fourth bị bất ngờ với nụ hôn phớt trên môi. Nó lúng túng thấy rõ. Khẽ liếm môi, Fourth quay mặt đi tránh ánh mắt Gemini đang nhìn nó với những tia nhìn khác lạ.

Gem cũng bất ngờ với hành động của mình. Nó lập tức quay lưng nổ máy xe chạy mất. Nó biết Fourth sẽ rất buồn với những hành động của nó, nhưng nó cần làm rõ những gì vừa xảy ra cái đã, và nó cũng ngại nhìn Fourth lúc này.

Thứ bảy kế tiếp, Gem không tụ tập bay nhảy cũng lũ bạn bè , mà nằm dài ở nha. Đồng hồ đã điểm mười một giờ mà nó cũng không ra khỏi nhà. Cả tuần nay nó cứ nhớ làn môi lành lạnh mềm mại của Phương, cái dáng nhỏ người cô đơn đứng dưới cột điện. Đôi mắt ánh lên nhiều tia hy vọng khi nhận một nụ hôn bất ngờ của nó. Nó không thể để cho Fourth hy vọng được. Nó không hiểu tại sao nó hôn Fourth , nhưng nếu bảo yêu Fourth nó không thể.

Nằm lăn qua lăn lại mãi trên giường, Gem không ngủ được. Nó đếm từng phút trôi qua mà thấy dài bằng cả thế kỷ. Nó không ra thì khoảng một giờ Fourth cũng phải về thôi, không lẽ đứng đó mãi. Đồng hồ càng đến gần một giờ, lòng nó càng nóng như lửa đốt. Nó tưởng tượng cái dáng nhỏ nhắn đó chốc chốc lại nhìn ra đầu ngõ nhà nó để chờ nó xuất hiện trong vô vọng, lòng nó bỗng đau.

Và nó nhận ra, nó đang sợ. Còn một phút nửa đồng hồ chỉ đúng một giờ sáng. Nó tung người dậy, chạy như bay ra đầu ngõ.

- “ Cầu trời cho Fourth chưa về, cầu xin cậu ấy nán lại một chút ! Trời ơi sao bấy lâu nay nó không xin số điện thoại của Fourth nhỉ, để bây giờ ba chân bốn cẳng chạy như vầy.”

Nó chẳng kịp lấy xe máy ra, vì sợ còn mất thời gian hơn chạy bộ . Sao nó không nhận ra từ lúc mười một giờ, hay lúc mười hai giờ, hay lúc mười hai giờ ba mươi chẳng hạn, rằng nó thích Fourth mất rồi.

Nó thở dốc khi vừa cua hết hẻm, Fourth vẫn chưa về, nó ngồi thu lu cạnh cột điện, mắt nhìn về phía đầu hẻm.

Trông thấy nó Fourth đứng bật dậy. Tim nó đập như điên. Không hiểu sao nó mừng đến vậy khi thấy Fourth còn ở đó. Thật ra tuần này không gặp tuần sau có thể gặp mà. Dù nó phủ nhận thế nào Fourth nhất định sẽ chờ nó.

Fourth đứng lên, có vẻ muốn chạy lại chỗ nó. Nhưng cuối cùng cậu chỉ đứng im quan sát thái độ của nó. Có vẻ  Fourth cũng nhận ra là có chuyện khi nó không đến gặp tối nay.

Gemini lấy lại hơi thở rồi đi lại chỗ Fourth.

- May là cậu chưa về.

- Cậu, cậu có vẻ gấp. Có chuyện cần nói với mình hả?

- Phải, mình đã phải chạy bở hơi tai tới đây. Đáng lẻ mình phải xuất phát sớm hơn.

- Có chuyện gì gấp lắm à? Để mai nói cũng được mà.

- Mai? - Gemini hỏi lại - Cậu vừa bảo mai, mai cậu cũng tới đây à, không phải chiều thứ bảy thôi sao.

- À không, _thằng Fourth liếm môi lấp liếm_ mình quen miệng thôi. Ý mình nói là thứ bảy sau gặp cũng được mà.

- Nói thật đi, không thì mình…mình sẽ không đến gặp cậu nửa.

- Đừng mà_ Fourth kêu lên thảng thốt_mình chỉ đến để nhìn cậu một chút thôi mà.

- Nhìn một chút. Nhìn gì trong khi mình ở nhà.

- Mình nhìn cậu một chút mỗi khi cậu đi học về ấy mà.

- Mỗi khi mình đi học về. Mình học năm ngày một tuần, đừng nói là cậu ở đây mỗi ngày.

- Làm gì có, lúc nào rảnh thôi. Mình không có quấy rối cậu đâu. Đừng ghét mình.

Giọng Fourth như sắp khóc, sao mà mít ướt thế . Cái dáng đã mỏng manh rồi đến cái giọng còn dịu nhẹ như thế nữa .

- Này này, đừng khóc chứ, mình có nói ghét cậu hồi nào đâu._ Gemini khịt mủi_ Mình thích cậu quá đi ấy chứ. - Nói xong nó biết chắc cái mặt nó đỏ tới tận mang tai rồi chứ chẳng chơi.

Fourth nhìn nó trân trối. Có lẻ  Fourth không nghĩ có một ngày nó nói ra câu đó. Fourth đang choáng đây mà.

Fourth bất ngờ ôm chầm lấy nó, nó nói giọng run run.

- Thật không, cậu không ghét mình thật chứ. Cậu có thích mình hả, nói lại cho mình nghe đi, cậu có thích mình phải không.

- Có, có một chút thôi._ Gem ngượng ngạo chống chế khi thấy Fourth mừng dữ vậy_

- Một chút thôi cũng được, nhiêu đó đủ rồi._ Fourth cười hạnh phúc_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro