8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau cuộc nói chuyện với bác sĩ , Gemini vui vẻ lãnh bịch thuốc ra về. Nó theo ngành thiết kế thời trang thật, bất kể cha mẹ nó phản đối thế nào.

Mỗi khi có một mẫu mới, Gem lại ra chỗ cột điện đó, gửi cho Fourth một cái. Chẳng biết cậu có nhận được không nhưng nó vui. Vì nó đang chứng minh lòng chung thủy của nó cho Fourth thấy.

Gemini bắt Mark đi tìm cho nó một tấm hình của Fourth , tấm nào phải thấy thật rõ, thật đẹp. Không thì nó từ thằng này luôn vì chuyên gia xúi nó làm bậy. Thằng Mark cũng ráng kiếm về cho nó một tấm hình. Nó xin mấy đứa trong lớp. Tấm hình thằng Fourth cười toe trong lễ kết thúc năm học lớp 11.

Gemini cất kỹ tấm ảnh trong hộc bàn hễ đi thì thôi chứ mỗi khi về nhà lại mang ra đặt lên  bàn ngắm nghĩa.

.

.

.

Gem năm nay đã hai mươi lăm tuổi, bảy năm đã trôi qua. Tình cảm của nó vẫn không thay đổi, nó vẫn kiên nhẫn chờ.

- thằng đó nó chắc chắn bị khùng

Đó là lời thằng Mark kết luận sau mỗi khi tụi nó tụ họp nhau nhậu nhẹt. Thằng nào cũng có bạn gái, thậm chí hai ba đời bạn gái rồi mà nó vẫn chẳng nhúc nhích gì. Nó vẫn hạnh phúc với tình yêu chờ đợi của nó.

Ba mẹ Gemini cũng đã chuyển đi nơi khác sống. Gemini nhất quyết không chịu theo, đòi ra riêng. Họ đành chiều nó , dù gì thì nó cũng đã ra dáng người lớn, đã có thể sống tự lập được rồi. Gemini mở một cửa hàng thời trang ngay ngã tư, nơi có thể nhìn rõ cái cột điện.

Thỉnh thoảng nó vẫn ghé qua cô bác sĩ chỉ để hỏi một câu :

- Như thế này vẫn chưa đủ thành tâm hả cô

Cô bác sỹ chỉ ngao ngán nhìn nó lắc đầu. Cô đâu có ngờ thằng này thằng này nó chung tình dữ vậy. Cô thèm nói cho nó một câu. “ biết khổ vậy sao hồi đó gây chuyện làm chi”. Nhưng dĩ nhiên ai nỡ sát muối vào vết thương chứ.

****************

Hôm ăn mừng khai trương “Shop GF” xong, lúc ấy đã hơn mười một giờ đêm. Lũ bạn đã kéo nhau đi hết nhưng ông chủ Shop lại phải ở lại dọn dẹp xong mới về được. Bấm ổ khóa, Gemini ngáp dài. Trước lúc quay đi không quên nhìn lại cái cột điện đó một cái. Bước vài bước, nó khựng lại. Hình như nó có thấy cái gì đó ở đó.

Gem quay lại, đúng nó có cảm giác có cái gì đó ở đó. Nó bước gần thêm chút nửa, tim nó nhảy điệu tango trong lồng ngực.

- Fourth phải không. Cậu phải không?....nếu là cậu thì xin cậu đấy, cho mình gặp đi. Mình biết lỗi của mình rồi. Mình đã chờ cậu suốt bao nhiêu năm nay rồi, xin đừng làm cho mình đau khổ thêm nửa, cậu bỏ qua cho mình được không.

Gem nói mãi những lời xin lỗi, nói mãi những lời yêu thương, nói mãi cho tới khi giọng nó nghẹn lại vì nước mắt.

- Gem !

Trái tim nó dừng hết một nhịp. Nó nghe rõ ràng, giọng của Fourth gọi tên nó. Nhưng người đâu. Nó ngơ ngác nhìn xung quanh.

- Đừng quay lại, mình sẽ không gặp cậu đâu.

- ĐỪNG ĐI!!!!!!!!!!!!

Nó hét lên, mà không dám quay lại nhìn. Nó sợ Fourth lại đi mất.

- Cậu không sợ mình nửa à .

- Không có._ Gemini trả lời giọng nghẹn giọng_

- Nhưng mình có thể làm hại cậu.

- Cậu có làm gì mình đâu, mọi chuyện do mình ngu ngốc mà ra. Tha lỗi cho mình, mình nhớ cậu. Cậu nhìn đi, mình có công việc ổn định, có thê tự lập, mình có thể mang cậu về cạnh mình.

- Nhưng mình kinh lắm, không phải như ngày nào đó mình gặp cậu.

- Không sao, dù cậu có là con ma chết trôi, rã thịt mình vẫn thích cậu.

- Cậu chắc chứ? Cậu không ân hận chứ?

- Không. Dứt khoát không.

- Vậy cậu có thể quay lại. Nếu cậu sợ mình sẽ vĩnh viễn không bao giờ gặp cậu nửa.

Gemini vội quay phắt lại, nó muốn thật nhanh chóng nhìn thấy Fourth , nhưng nó suýt hét lên vì khiếp sợ. Trước mặt Gem đúng là con ma bị chết trôi, thịt rã rệu, lòi xương, trương lên.

Có chắc là Fourth không, Gem muốn co giò chạy nhưng chân nó không nhấc nổi.

- Đúng là cậu sợ mình chết khiếp kia kìa, cậu lại thất hứa.

Con ma nói đúng là giọng nói của Fourth , và nếu nhìn kỹ thì  con ma đang mặc bộ đồ mới nhất mà Gem đã gởi xuống cho Fourth .

" không!  mình không sợ, mình không được sợ. Đúng là Fourth mà, Fourth mà mình tha thiết muốn gặp. Mình không sợ, mình chỉ ngạc nhiên chút thôi " _ Gemini cố nói to để át bớt cái giọng run run của nó_

- Thật không?._con ma áp sát nó_không sợ thật à. Vậy chứng minh cho mình thấy đi.

- Chứng minh như thế nào?_nó nghe lạnh toát cả xương sống khi nhìn thấy cái hình ảnh kinh dị kia đang dân áp sát nó_

- Hôn mình đi, cậu vẫn thích hôn mình mà._ Fourth chỉ tay lên đôi môi đang rã thịt của cậu , lòi cả xương hàm._ nếu cậu hôn mình bằng một nụ hôn như ngày xưa, mình sẽ tha lỗi cho cậu.

- Thật chứ, chỉ cần như vậy thôi.

- Đúng.

Gemini như mở cớ trong bụng nhưng nó cũng sắp khuỵu xuống tới nơi. Nó quen với hình ảnh Fourth của nó bàng bạc như ánh trăng non đầu tháng, chứ đâu có như vầy. Nhưng tình yêu đâu phải chỉ tính dáng vẻ bên ngoài, và bây giờ nó rất cần chứng minh cho Fourth thấy nó thực sự chân thành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro