CHƯƠNG 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Fourth lùi về phía sau, tránh né con dao găm lóe lên ánh sáng trắng, nhưng lưỡi dao sắc nhọn vẫn cứa vào bắp chân của Fourth.

Đầu tiên có những giọt máu nhỏ rỉ ra, sau đó là màu đỏ chảy ra, vẽ trên tờ giấy vẽ màu trắng, màu đỏ sẫm thành một đường.

Mọi người hít một ngụm khí, không dám tùy tiện tiến lên "Không! Fourth!" Chỉ có Gemini lao ra khỏi đám người, đẩy những bả vai phía trước, ngồi xổm xuống trước mặt người ngã xuống đất do không đứng vững.

"Em thế nào, nói chuyện đi! Fourth! Nói chuyện!" Gemini hét lên, không chỉ khiến Fourth mà tất cả mọi người xung quanh đều tỉnh táo lại.

Một nhóm thanh niên trẻ khỏe tiến lên khống chế tên trộm lại, phía xa xa âm thanh của xe cảnh sát cũng đang đến gần "Cảnh sát đến rồi!" Vừa rồi có người gọi cảnh sát, lúc này cảnh sát cũng đã đến.

"Hả?" Fourth bị tình huống vừa rồi làm choáng váng, mở to mắt, ngẩng đầu nhìn Gemini "Vẫn ổn chứ?"

"Em... anh..." Fourth nuốt nước bọt, cả buổi cũng không nói được một câu hoàn chỉnh.

Gemini vẻ mặt nghiêm túc, không tiếp tục hỏi nữa, anh lấy khăn tay trong cặp ra quấn lên vết thương của Fourth trước, sau đó nhẹ nhàng cõng cậu đứng lên.

Đến khi chạy được vài bước, Fourth mới phản ứng lại "Gemini! Cậu muốn đưa tớ đi đâu?"

"Bệnh viện"

"Cậu! Cậu mau buông tớ xuống, tớ sẽ tự gọi xe cứu thương!"

"Anh nhìn qua rồi, miệng vết thương không quá sâu, nhưng nếu xử lý trễ sẽ nguy hiểm. Chỗ này là điểm thi, giao thông sẽ bị ùn ứ, hiện tại xe cảnh sát cũng đến đây, không tránh khỏi càng thêm đông người, anh đưa em đi sẽ nhanh hơn."

"Nhưng cậu phải thi... không được, cậu phải trở lại cuộc thi, tớ đã hứa với ba mẹ sẽ đưa cậu vào điểm thi rồi."

"Anh sẽ không thể bỏ em lại được." Gemini giọng nói nghiêm túc, Fourth biết một khi Gemini đã quyết tâm, thì chuyện này không thể thương lượng nữa.

Gemini mang người chạy đúng là nhanh hơn rất nhiều, nhưng Gemini mồ hôi chảy đầm đìa, Fourth nằm trên lưng anh, giúp anh lau đi mồ hôi trên cằm và cổ "Sắp đến rồi, đợi thêm chút nữa."

"Tớ không đau, cậu chạy chậm một chút." Tốc độ chạy của Gemini vẫn không hề chậm lại.

Đưa Fourth đến phòng cấp cứu, Gemini không hề có ý định rời đi "Cậu mau trở lại cuộc thi đi! Tớ có thể tự đi." Gemini không nhúc nhích "Đã quá giờ vào phòng thi rồi, không vào được nữa."

"Lát cậu nói bởi vì tớ bị thương, cậu đưa tớ đến bệnh viện, giáo viên sẽ xem sét, mau quay về đi."

"Đừng lộn xộn, băng bó cho trước em đã."

"Gemini! Quay về! Cậu nhất định sẽ thi tốt, đừng vì tớ mà chậm trễ thời gian!" Fourth đẩy cơ thể Gemini ra, muốn đẩy anh rời đi, ý tá không rõ chuyện gì nhìn bọn họ.

"Fourth, Fourth, em nghe anh nói." Gemini nâng mặt Fourth lên, ánh mắt giao nhau, dưới ánh mắt trầm tĩnh của Gemini, cảm xúc của Fourth cũng dần bình tĩnh lại.

Hô hấp của cậu bình ổn trở lại, tiếp theo lời nói của Gemini lọt vào tai cậu "Anh chưa từng cảm thấy mình lãng phí thời gian khi ở bên em, để anh bỏ em lại là chuyện không thể nào. Anh nhất định sẽ chịu trách nhiệm, mặc kệ với tư cách là anh trai hay gì khác, anh đều sẽ đứng ở nơi này với em. Cho dù không tham gia kỳ thi Toán này, anh nhất định cũng sẽ trúng tuyển vào trường đại học tốt nhất, em không cần lo."

Fourth không thể kêu Gemini rời đi nữa, coi như cậu ích kỷ đi, cậu thực sự cũng không muốn Gemini rời đi. Ở đây một mình cậu sẽ sợ hãi, nhưng Gemini cái gì cũng không cần làm, chỉ cần ở bên cạnh cậu, đã khiến cậu an tâm.

Đôi mắt hồng hồng, Fourth bĩu môi để kìm tiếng khóc, Gemini thấy thế, lấy tay che giữa mặt hai người và hôn lên đó một cái. Fourth vốn đã choáng váng, hiện tại càng hoa mắt bởi nụ hôn "Băng bó xong anh đưa em về nhà."

Vừa mới mở cửa nhà, ba mẹ sốt ruột từ phòng cách chạy lại "Sao lại thế này, nghe anh hai nói em bị thương, ở đâu vậy, có nghiêm trọng không?"

"Ba, mẹ, con không sao, chỉ là bắp chân con bị trầy xước nhẹ, không hề đau chút nào." Diện tích băng bó không hề nhỏ, ba mẹ biết Fourth đang làm trò "Con xin lỗi."

Fourth thu lại vẻ mặt tươi cười, áy náy xin lỗi "Bởi vì con, anh không đi thi được, xin lỗi ạ."

Mẹ đau lòng nhìn Fourth, đi qua ôm lấy cậu "Không sao cả, ba mẹ tin tưởng thực lực của anh hai, cho dù không được tuyển thẳng, thì anh con cũng có thể thi lên đại học. Fourth, không cần tự trách, con so với cuộc thi quan trọng hơn nhiều."

Fourth gắt gao ôm lấy mẹ, bất cứ lời cảm ơn, lời cảm động nào cũng không thể so sánh với cái ôm thật lâu và ấm áp này.

Ban đêm, Fourth rầu rĩ ngồi trên giường, cậu nhìn cái bắp chân, lại nhìn phòng tắm. Người cậu dính dính, cậu rất muốn đi tắm, nhưng bác sĩ nói, tốt nhất mấy ngày nay miệng vết thương không nên đụng đến nước.

Ngay khi Fourth chuẩn bị từ bỏ để đi ngủ "Fourth, anh vào nhé?" Gemini gõ gõ cửa, nhưng không trực tiếp đi vào, đến khi Fourth trả lời "Vào đi!" Gemini mới tiến vào.

"Chuyện gì vậy?"

"Anh đến giúp em tắm rửa."

"Hả?!" Fourth trợn tròn mắt, sau một lúc phản ứng, cậu đặt tay che trước ngực.

Gemini bất đắc dĩ ngẩng đầu lên "Chỉ là tắm rửa, không làm gì cả." Fourth xấu hổ kéo kéo cổ áo "Tớ biết a, tớ hoàn toàn không nghĩ gì."

Gemini ở trong phòng tắm xả nước, thử độ ấm, cảm giác vừa phải mới gọi Fourth vào. Fourth khập khiễng đi vào, cái bắp chân bị thương dùng sức một chút cũng đau "Sao không cởi quần áo?" Đáy mắt Gemini trong suốt, thoạt nhìn thật sự không có chút ý xấu nào.

"Cởi ra, cởi ra đi." Thế là Fourth cũng vứt bỏ ý nghĩ kỳ quái đó, không phải hai người chưa từng tắm chung, hồi nhỏ bọn họ cũng thường xuyên tắm cùng nhau, hơn nữa, cả hai đều từng làm chuyện như vậy, đâu có chỗ nào anh chưa từng nhìn qua?

Sau khi nghĩ thông suốt, Fourth cởi áo ra, để lộ bộ ngực rắn chắc. Fourth thoải mái như vậy, nhưng Gemini vô thức ngoảnh mặt đi, quay đầu nhìn mặt nước gợn sóng trong bồn tắm.

Fourth dùng tay đỡ vai Gemini, từ từ bước một chân vào trong nước, đầu gối cong chậm rãi ngồi xuống "Hítt..." động tác hơi mạnh, bắp chân liền đau một trận "Em chạm vào vết thương à?" Gemini ngay lập tức thận trọng, vẻ mặt khẩn trương.

"Không có, chỉ là vừa rồi chân bị căng thôi." Gemini lúc này mới thả lỏng, ngồi sau lưng Fourth trên thành bồn tắm, cầm vòi sen lên làm ướt vai Fourth từng chút một "Nóng thì nói với anh."

Nhiệt độ ấm áp, hơi nước xunh quanh mờ mịt, Fourth dần dần buồn ngủ, dựa vào người Gemini mà ngủ gật.

Bọt xà bông thấm vào da đầu, Gemini xoa tóc của cậu, cúi đầu nhìn hàng lông mi dài của Fourth, mà không biết rằng nước đã làm ướt áo và bọt xà bông đã làm vấy lên cả cánh tay anh.

"Anh thích em." Chỉ có tiếng nước trong phòng tắm, Gemini đột nhiên lên tiếng, tiếng vang vọng lại làm xáo trộn tinh linh trong nước, Fourth mở mắt ra "Cậu nói cái gì?"

"Em rõ ràng nghe thấy rồi."

Trước kia em muốn anh nói thích em, anh không chịu nói, bây giờ em không cần nghe, anh sẽ nói cho em nghe thật nhiều, khắc vào trái tim chúng ta.

Trong căn tin ồn ào, Satang và Fourth đang khoe hộp bento của mình "Thế nào, nhìn ngon không? Tối hôm qua tao với P'Mark đi ăn một bữa thịnh soạn, bởi vì quá ngon, nên tao đã đặt hàng ở cửa hàng đó trước khi rời đi. À đúng rồi, P'Mark còn hỏi tao mày đâu, sao mày không trả lời tin nhắn của anh ấy?"

Fourth không biết nên giải thích thế nào, tùy tiện nói "Bởi vì chân tao bị thương, nên không có cách nào gõ chữ."

Satang cau mày, tự hỏi chân bị thương thì có liên quan gì đến việc gõ chữ, rồi há to miệng nhét thức ăn vào. Trong giây tiếp theo, hắn dán mắt vào phía sau Fourth, quên cả chuyện ngậm miệng lại.

Fourth nhìn ra sau xem, Gemin đã đến trước mặt Fourth "Có phiền nếu cùng nhau ăn trưa không?"

Câu này là để hỏi Satang, nhưng mặt anh lại hướng đến Fourth, Fourth nhìn Gemini với một nụ cười trên môi, nhưng chuyển hướng đến Satang lại thiếu kiên nhẫn "Hỏi mày đó!"

"À à... không phiền không phiền, đương nhiên không phiền! Rất hoan nghênh!" Gemini vững vàng ngồi xuống, gật đầu với Satang như một lời chào.

Bữa cơm này của Satang ăn như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than, hai người đối diện rõ ràng không làm gì khác thường, chỉ im lặng ở đó ăn cơm, nhưng Gemini chút lại gắp cho Fourth đồ ăn, chút lại nhìn nhau một cái, trong mắt kia sắp chảy ra mật rồi.

Cơm nước xong, Gemini đem hộp cơm của Fourth cầm đi "Chân bạn không tiện, anh rửa giúp cho. Satang lát nữa cậu trở về lớp học, dìu em ấy giúp, đừng để em ấy chạy nhảy lung tung, cẩn thận đừng ngã."

"Nhận lệnh!" Satang làm động tác chào, trong lòng thầm than thở "Anh có thiên lý nhãn sao? Vừa rồi lúc đến nhà ăn, Fourth quả thực đã nhảy dựng lên."

Nhưng chuyện này cũng không trách Satang, là Fourth thích cậy mạnh, nói thế nào cũng không cần giúp đỡ, còn tuyên bố nam tử hán đại trượng phu, đây là huân chương cho lòng dũng cảm.

Đến khi Gemini hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt, Satang mới sáp lại bắt đầu buôn chuyện "Hai người?"

"Ở bên nhau rồi!"

Fourth không có ý định sẽ giấu giếm, Satang kinh hãi há hốc mồm "Chả trách vừa rồi lúc ăn cơm, chỗ nào cũng có bong bóng màu hồng."

Fourth nhướng mày cười "Tao vốn định nói cho mày, nhưng mày hỏi trước."

"Hai người có nghĩ đến việc công khai không?"

"Bọn tao muốn thuận theo tự nhiên."

Satang gật gật đầu, cuối cùng hắn vẫn không nói cho Fourth biết rằng vừa rồi khi Gemini thân mật lau miệng cho Fourth, các học sinh phía sau đều nhìn qua bên này thì thầm.

01/09/2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro