CHƯƠNG 20 (END)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những dải ruy băng màu sắc, âm nhạc du dương, cẩn thận ngửi còn có mùi thơm tươi mát của hoa.

Hôm nay nhân vật chính là học sinh lớp 12, gia đình bạn bè tụ hợp, chen chúc nhau trong hội trường rộng lớn, trên mặt đều mang nét vui mừng.

Gemini mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen, cổ áo mang huy chương tốt nghiệp, người quen biết anh đều đến chúc mừng. Ba mẹ cùng với Fourth vui mừng ra mặt, người một nhà hình thành một thế giới nhỏ, nhìn thấy ai cũng đều nói "Thật chúc mừng."

Mark cũng được mời đến, lúc chạm mặt Fourth, hơi có chút ngập ngừng, Trong khoảng thời gian này thái độ của Fourth cũng đã rõ, Mark đối với đoạn tình cảm này cũng thoải mái.

Bởi vậy Fourth nhìn thấy sự nhẹ nhõm trong mắt Mark, nên gật đầu chào hắn, sau đó được Gemini dẫn đi.

"Hôm nay bạn là nhân vật chính, đẹp trai lắm." Fourth tiến đến nói nhỏ bên tai Gemini, Gemini có chút ngượng ngùng, tay nhéo má Fourth "Cảm ơn."

Khi đến giờ, các học sinh xếp hàng, những người được mời đến dự lễ đứng hai bên, lễ tốt nghiệp chính thức bắt đầu. Quy trình truyền thống của buổi lễ: hiệu trưởng phát biểu, ôn lại cuộc sống trong trường và sau đó đến lượt hội trưởng hội học sinh phát biểu.

Gemini bước đến giữa sân khấu, âm lượng bên dưới nhỏ dần, anh nhìn đám đông và nhìn thấy chính xác cái đầu nhỏ của Fourth.

Fourth đang chăm chú nhìn anh với nụ cười trên môi, Gemini ổn định, chững chạc mở miệng "Xin chào mọi người, tôi là hội trưởng hội học sinh Gemini. Thật vinh dự khi được đứng đây phát biểu với tư cách là sinh viên tốt nghiệp xuất sắc năm nay. .."

Thời gian quay về một tháng trước, Gemini bởi vì chữ trên màn hình điện thoại trong lòng quay cuồng, chỉ là không hiện lên trên mặt. Anh giữ vững bước chân bước xuống lầu, cố gắng đi đến cửa sau của lớp Fourth.

Fourth chống cằm, ngắm nhìn thế giới ngoài cửa sổ, nhìn dáng vẻ như không chút để ý. Nhưng Gemini biết, giờ phút này Fourth đang ở trong bóng tối. Fourth là người xán lạn cỡ nào, cậu nhất định cũng đã xem được, này chắc là không chịu nổi những lời nói đó.

"Fourth." Quay đầu lại, Fourth rất nhanh mỉm cười, bước đến cách anh vài bước, ánh mắt không nhìn vào ai khác. Ngược lại, ánh mắt của người khác nhìn họ đã trở nên khác lạ, đôi mắt đó rất kỳ lạ, như thể họ đang nhìn một thứ gì đó "bẩn thỉu".

Gemini trong lòng nhẹn ngào, không nói được lời nào quay đầu đi, anh đem hai tay đút vào túi quần, buộc mình không được nắm tay Fourth, không cần lại đem phiền toái đến cho Fourth.

Mà Fourth đi theo sau Gemini, chỉ nhìn chằm chăm vào cái đầu của anh, cậu không biết Gemini muốn nói gì với mình, nhưng cậu cũng không cảm thấy bất an. Cậu tin tưởng chính mình, cũng tin tưởng Gemini.

Hai người một trước một sau lên tới sân thượng, Gemini không đến chỗ có nắng, mà đi thẳng đến chỗ bóng râm dưới đất ngồi. Fourth cũng không nói được một lời, cậu cũng không hỏi gì, đi theo ngồi bên cạnh Gemini.

Thảm cỏ xanh biếc trong góc bị gió mát thổi qua lay động, mây trôi trên bầu trời tựa như trong tầm tay. Fourth đầu óc trống rỗng, ngay bây giờ Gemini cũng không nói gì, chỉ là kêu cậu đến sân thượng ngồi cũng không sao.

Nhưng Gemini đã mở miện, anh nói "Để bạn chịu uất ức rồi."

Sống mũi Fourth lập tức chua sót, cậu giả vờ xoa xoa mũi "Không uất ức."

Tay Gemini nhỏ một cọng cỏ, màu xanh biếc hiện lên trong tay anh, anh lại từ chút từng chút bẻ gãy "Anh sẽ giải thích rõ ràng trên diễn đàn, không muốn bạn thấy bối rối, cho nên muốn nói với bạn một tiếng. Bạn không cần phải sợ hải, anh sẽ xử lý tất cả."

"Không cần." Fourth thẳng thừng từ chối, tiếng nói không còn chút nghẹn ngào nào nữa mà trở nên sắc bén, còn có chút sức sống "Em không để ý bọn học nói cái gì, nên bạn cũng không cần để ý."

"Nhưng anh sắp tốt nghiệp, bạn vẫn còn học ở đây, anh sợ..."

"Còn nói em sao, là bạn mới đúng, đừng sợ, em sẽ bảo vệ tốt chính mình. Chúng ta không có gì sai, không sợ bọn họ hươu nói vượn." Fourth kéo tay Gemini, duỗi đến nơi có ánh sáng ở bên ngoài.

"Bạn cùng em ở dưới ánh mặt trời, có cảm giác thấy không? Là ấm áp đó." Gemini liền hiểu được ý nghĩa trong lời nói của Fourth, nhưng vẫn không muốn "Bạn sẽ buồn chứ?"

"Nếu bạn sợ em buồn, thì ôm em một cái đi." Nụ cười trên mặt Fourth biến mắt, nghiêm mặt nói.

Gemini vươn tay, dịu dàng kéo đầu Fourth qua, cho cậu tựa lên vai "Không phải buồn, anh sẽ ôm bạn bất cứ lúc nào."

"Được." Fourth nhắm mắt lại, cảm nhận làn gió, cảm nhận ánh sáng, cảm nhận nhịp đập trái tim.

Ký ức dừng lại, Gemini kết thúc bài phát biểu của mình một cách trật tự, nhưng anh cũng không vội đi xuông, người dẫn chương trình khó hiểu ra hiệu cho người trên bục, nhưng Gemini phớt lờ họ.

Anh đang nhìn Fourth, anh vẫn luôn biết, Fourth dũng cảm ơn so với anh. Fourht có thể dũng cảm chống lại những lời đồn nhảm kia, dũng cảm đối mặt với bóng tối và cũng có thể dũng cảm yêu.

Gemini trong đáy lòng cổ vũ cho chính mình, anh cầm micro, chỉ ngón tay lên trên, ra hiệu cho học sinh trong phòng thiết bị bật âm lượng micro lên.

"Tôi muốn mọi người đều biết, Fourth là em trai tôi."

Ba mẹ nằm tay ở dưới sân khấu, chăm chú nhìn anh.

"Em ấy không phải con riêng."

Satang, Mark cùng với đội bóng đá sắc mặt nghiêm túc, những người tung tin đồn đều xấu hổ cúi đầu vì không ngờ Gemini lại nói chuyện đó trước mặt mọi người.

"Không phải là em ấy trèo cao."

Vẫn là nói ra, Gemini. Fourth bất lực nghĩ, nhưng cũng kiềm chế khóe miệng rũ xuống vì uất ức.

"Là tôi trèo cao." Những người tham dự bắt đầu thì thầm.

"Fourth là người ấm áp nhất, trong sáng nhất và có sức sống nhất mà tôi từng gặp. Ngược lại, tôi lại rụt rè và vụng về. Tôi không dũng cảm bằng em ấy. Nhưng tôi đã làm điều dũng cảm nhất, chính là đáp lại tình yêu của em ấy. Chúng tôi lớn lên cùng nhau, vì không để phụ lòng kỳ vọng của ba mẹ, tôi luôn tin rằng duy trì tình anh em là sự lựa chọn tốt nhất cho chúng tôi. Vì thế tôi đã nhiều lần làm em ấy thất vọng và khiến em ấy buồn." Gemini nói xong, như nghĩ tới gì đó, lông mày dần dần dãn ra.

"Nhưng em ấy không từ bỏ tôi, sẵn sàng chấp nhận tôi. Cho nên bây giờ, điều tôi sợ nhất chính là làm em ấy buồn. Hôm nay tôi tốt nghiệp, ngày mai tôi sẽ rời khỏi ngôi trường này. Tôi hy vọng sẽ có không còn những tin đồn thất thiệt đối với em trai tôi. Lúc trước là Fourth không cho tôi truy cứu, nhưng sau này còn xảy ra chuyện như vậy, tôi nhất định sẽ xử lý nghiêm." Giọng của Gemini vang vọng khắp mọi ngóc ngách của hội trường nhưng không ai ngăn cản anh.

Không chỉ có một mình Fourth bị đồn thổi, mỗi người đều có thể mở miệng, nói chuyện là quyền lợi của mỗi con người. Nhưng họa từ miệng mà ra, có họa từ chính miệng mình, cũng có họa từ miệng người khác mà ra.

Một lần diễn đạt sai có thể là nguyên nhân của mọi hành vi sai trái. Gemini hôm nay ở đây nói lời này, không chỉ nhắm vào riêng chuyện của Fourth.

"Hãy quan tâm đến mọi người xung quanh, dù bạn không quen biết họ cũng hãy lan tỏa lòng tốt của mình. Fourth xin nhờ mọi người." Anh cúi người 90 độ cảm ơn mọi người dưới sân khấu "Xin lỗi vì đã chiếm chỗ công cộng nói chuyện cá nhân, nhưng hôm nay tôi tốt nghiệp rồi, xin thứ lỗi cho sự tùy hứng này."

Ngẩng đầu lên, ánh mắt Gemini sáng lên. Anh ở nơi đây công khai với mọi người, Fourth là người của anh, nhưng quan trọng hơn là anh lấy hết dũng khí để thừa nhận tình yêu của mình với mọi người.

Âm thanh vô tay vang lên, ba mẹ vỗ tay đầu tiên, tiếng vỗ tay chậm rãi vang lên như sấm, vang vọng khắp hội trường, Fourth sớm đã khóc không thành tiếng.

Vai cậu run run, Satang khóe mắt cũng ướt át, lấy tay vuốt dọc lưng Fourth, thực may mắn, cũng thực vinh dự khi chứng kiến từng trang văn trong tình yêu của hai người họ.

Buổi lễ kết thúc, mọi người trong hội trường trật tự rời đi, Mark cuối cùng thoáng nhìn là phía Fourth, rồi quay người bước ra ngoài không chút tiếc nuối.

"Aiyo!" Một học sinh chạy theo lớp nhưng bị tụt lại phía sau tông vào Mark đang quay người lại, Mark vội vội đỡ cậu đứng lên "Em không sao chứ?"

"Xin lỗi P, em không có ý, em bị tụt lại phía sau nên đuổi theo."

"Không sao, không bị thương là được rồi."

"Em đi trước đây, tạm biệt P."

Mark nhìn theo hướng cậu chạy, vừa bước tới đã giẫm phải thứ gì đó, hắn nhặt lên thấy là đồ học sinh vừa rồi đánh rơi: "Này!" Mark gọi về phía trước, học sinh đó chạy nhanh đã biến mất không thấy bóng dáng đâu.

Mark nhìn nhãn vở nhỏ dán ở trên "Ford..." Ngón tay cái của hắn miết trên nét chữ "Đúng là đứa nhóc hấp tấp."

Sau khi chào ba mẹ, cả hai bước ra khỏi cổng trường, đi loanh quanh. Họ đi qua sườn đồi, qua những cửa hàng họ từng đến, qua công viên họ từng cùng nhau đi đến, và cuối cùng họ đến được bờ biển ẩm ướt.

Họ trò chuyện rất nhiều, nhưng cũng như cái gì cũng chưa nói, chỉ toàn nói nhảm. Vì đã quá hiểu nhau nên bây giờ nói những chuyện vụn vặt cũng vui.

"Anh trai anh xem! Ở kia có con mèo nhỏ!"

"Em trai có muốn ăn kem không?"

"Gemini, em đi bộ có chút mệt rồi, bạn có thể cõng em một lát đi."

"Fourth! Chậm một chút ngã giờ."

Dù là xưng hô gì, ở khoảnh khắc gọi đối phương, tình cảm sẽ được bộc lộ.

Hai hàng dấu chân vẽ trên bãi cát, thời gian trôi qua, họ không còn hoài nghi, không còn oán giận, thì ra khi tình yêu đến cực hạn, những nghi ngờ sẽ tự sụp đổ.

Fourth đứng lại "Đích đến ngày hôm nay chính là nơi này!"

"Sao không đi lên đỉnh núi bạn thích?" Mà đi đến bờ biển anh thích.

"Có bạn ở đây, em chỗ nào cũng thích." Lời yêu thương quá rõ ràng, Gemini tiến lên ôm lấy Fourth trước khi quá xấu hổ, làm vậy cậu sẽ không thấy khuôn mặt đang đỏ bừng của anh.

"Em biết bạn xấu hổ a." Fourth không chút lưu tình vạch trần anh, Gemini không nhúc nhích.

"Này, giả chết a?" Gemini không phản ứng "Nói chuyện đi." Fourth lay người đang dựa vào mình.

Gemini nắm chặt cánh tay " Anh chưa từng nói với bạn, mặc dù bạn có thể đã biết rồi." Anh trầm giọng nói, âm lượng cũng cực nhỏ

"Anh yêu bạn." Tiếng sóng vỗ gần như át đi tiếng thì thầm.

Fourth mỉm cười hai mí mắt nheo lại thành khe. Mặt trời lặn đến mặt biển, ngày sắp kết thúc và tất nhiên họ sẽ cùng nhau trải qua nhiều hoàng hôn trong tương lai.

"Ừ, em biết." Biết anh yêu em, nhưng chỉ cần biết anh xấu hổ, cũng đủ làm em mừng rỡ như điên rồi.

THE END.

Tái bút: Hướng Dương quay đầu hướng về mặt trời, người đời đều nói Hướng Dương ngưỡng mộ mặt trời, không có mặt trời thì không thể nở hoa rực rỡ. Nhưng em đâu biết, mặt trời có hai mặt, một bên dành cho thế giới, một bên dành cho anh, bông hoa hướng dương của anh.

01/09/2023

Xin cảm ơn tất cả mọi người đã theo dõi bộ truyện này. Cảm ơn vì đã cùng nhau đi đến cuối cùng. 

Mọi người hãy theo dõi để đón chờ đứa con tinh thần do chính ad chắp bút nhé! 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro