14.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trời chuyển mưa nên sấm chớp đột nhiên vang lên rầm trời, lấn át cả giọng nói của Fourth. Gemini đang chú ý nhìn về phía trước, xa xa kia đã bắt đầu mưa trắng trời. Anh cảm giác có vẻ Fourth vừa nói loáng thoáng gì bên tai nên quay sang hỏi

"Cậu mới nói gì sao?"

Fourth thở dài một hơi, sau đó thấy bản thân cũng không có lý do gì để hỏi anh những câu hỏi riêng tư như thế, đành lắc lắc đầu. Cậu lại tiếp tục nhìn ra dòng người ngoài đường, nhìn cơn mưa trước mặt đang dần theo mây và tốc độ chạy xe của Gemini mà đến gần mình hơn.

Mưa rồi, chuyện gì cần đến cũng phải đến thôi. Chẳng ai có thể tránh được cả. Dù có trốn ở trong xe thì cơn mưa ngoài trời vẫn làm nhiệm vụ của nó, sẽ không vì ai phiền lòng vì nó mà ngừng lại cả. Fourth cảm thấy mình hiện tại cũng vậy, dù gì thì cậu cũng đã lỡ nhận lời người ta rồi, nam tử hán đại trượng phu không thể nuốt lời hứa với một cô gái đã nài nỉ mình thành khẩn như vậy được.

Trong lòng ưu phiền nên thời gian trôi qua nhanh cực kỳ. Chỉ mới đó mà đã về đến nhà Gemini, mưa càng ngày càng lớn, chỉ lớn hơn và không có dấu hiệu dừng lại. Bầu trời vì mây đen giăng kín mà trở nên mịt mù, âm u tối tăm hơn thường ngày.

Thấy Fourth đến, Sữa vui vẻ chạy ra, kéo theo tiếng leng keng chuông cổ vui tai. Sữa luôn mỗi ngày ngóng ra cửa chờ Gemini về, mang theo Fourth về với nó, đây như một thói quen tập dần từ những ngày đầu giờ không thể bỏ được.

Fourth ôm Sữa ngồi trên sofa xem ti vi, không nói lời nào. Mà cậu cũng chẳng thật sự xem, chỉ là để đó để không ai cảm thấy mình quá rãnh rỗi mà thôi. Gemini biết Fourth gần đây thường ăn đồ nướng nên đã làm trà giải nhiệt mang ra cho cậu. Anh chỉ nhìn thôi cũng đủ biết cậu đang có điều gì khó chịu trong lòng. Có lẽ cùng một chuyện đã kéo dài nhiều ngày nay.

"Không vui sao? Uống chút trà cho thanh nhiệt"

"Cảm ơn"

"Vẫn chưa giải quyết được?"

"Hửm?"

"Chuyện buồn phiền bữa giờ, vẫn chưa giải quyết được sao?"

Fourth vuốt ve bộ lông của Sữa, khẽ lắc đầu. Làm sao anh biết được thật ra phiền phức đó chính là anh chứ.

"Anh có thích ai không?"

Cho đến cuối cùng, cậu vẫn không kiềm lòng được mà phải bật ra câu hỏi này. Fourth chắc chắn nếu giờ mình không nói thì tối nay sẽ không thể nào ngủ ngon được. Dù gì cũng không ngủ được, chọn cách nhẹ nhàng hơn vẫn tốt.

"Muốn nghe lời thật lòng không?"

Fourth chăm chú nhìn Gemini, không trả lời, chỉ là đang chờ đợi một câu trả lời thật sự nghiêm túc từ anh. Gemini nhìn Fourth rồi gật gật đầu

"Có. Có một người luôn ở trong lòng"

Trái tim Fourth chợt giống như một bông hoa tuyết giữa mùa hè, không phải tan chảy thì sự ấm áp, mà là tan biến giữa cái nắng gay gắt đang chiếu rọi kia. Trong lòng cậu không được vui cho lắm khi nghe anh nói như vậy, không biết đây là loại cảm xúc gì, không biết phải làm gì tiếp theo

"Ồ"

"Nhưng người này à, có lẽ không bao giờ nhận ra được đâu"

"Có thể người ta đang chuẩn bị một món quà cho anh cũng nên"

Fourth nói nhỏ, gương mặt chất đầy sự ủ dột mà cậu luôn không giỏi giấu diếm. Cứ tưởng hỏi ra được rồi thì tối nay sẽ đỡ mất ngủ hơn đôi chút, không ngờ thế này lại càng khó chịu hơn. Cũng phải thôi. Họ đã ở bên nhau lâu như vậy rồi, một nam một nữ đều giỏi giang ưa nhìn như thế, không đến với nhau thì còn ai hợp hơn nữa đâu chứ. Fourth thật sự không biết bản thân hiện tại là như thế nào, chỉ thấy vô cùng khó chịu.

"Đến giờ rồi, tôi về trước đây"

"Vẫn còn sớm mà, ở lại chơi thêm chút nữa đi"

"Thôi"

"Vậy tôi đưa cậu về"

"Tôi tự về được"

Fourth nhẹ nhàng đặt Sữa xuống rồi lấy đồ của mình đứng dậy ra về. Trước khi đi còn ngoảnh đầu lại dặn dò

"Ngày mai có thể tôi sẽ không đến hội chợ. Sau khi kết thúc thì lên sân thượng một chút đi nhé"

"Làm gì vậy?"

"Có việc cần tới anh"

Thấy Gemini đã gật đầu xác nhận, Fourth mới thở dài một hơi rồi lững thững đi về. Sau khi cửa lớn đóng lại, Gemini ngồi xuống sofa, nghiêng đầu nhìn Sữa đang yên lặng ngủ ngoan

"Tôi đã nói là em sẽ không bao giờ nhận ra đâu mà"

__________

Ngày hôm sau, Fourth quả thật không đến trường, cậu xin nghỉ bệnh. Đây là lần đầu tiên Fourth xin nghỉ trong năm học này, dọa Keen và Denis một phen hoảng sợ đòi chạy đến nhà xem cậu như thế nào. Nhưng Fourth nói mình chỉ là lười đi nên xin nghỉ thôi, không ốm bệnh gì thật nên không cần họ đến.

"Sao thế, dạo này cứ thấy Fourth không được vui"

Bác Fah làm cho Fourth bữa sáng mà cậu thích rồi ngồi xuống bên cạnh. Bác Fah là người nhìn Bonnie và Fourth lớn lên từ nhỏ, hơn ai hết rất hiểu hai đứa nhỏ này. Chỉ cần nhíu mày thì bác ấy liền biết họ muốn gì cần gì

"Fourth cũng không biết nữa ạ"

"Không mấy khi thấy Fourth xin nghỉ học thế này"

"Hôm nay ở trường cũng chỉ làm hội chợ thôi ạ, không có gì quan trọng"

"Buổi trưa muốn ăn gì thì nói bác Fah làm cho Fourth nhé. Đồ ăn ngon sẽ làm tâm trạng tốt lên một chút"

"Dạ thôi không cần đâu ạ, trưa nay Fourth sẽ sang nhà bà ngoại"

"Vậy được. Đi đường cần thận nhé"

"Vâng ạ"

Fourth nói rồi ăn hết bữa sáng trên bàn, sau đó lại lên giường lướt điện thoại, xem Keen và Denis cập nhật hình ảnh trên group chat. Nhộn nhịp thật. Fourth muốn đi, nhưng cũng không muốn đi, cứ cảm thấy nếu hôm nay cậu xuất hiện thì sẽ gặp nhiều phiền phức lắm, nên là thôi vậy, ở nhà làm những việc mình thích vẫn hơn.

Ở trường, đúng như những gì được dự đoán trước, gian hàng của họ bán rất chạy. Làm sao có thể không hết nhanh khi từ người quảng cáo đến người đứng bán đều là những chàng trai khoa thể thao vừa năng động vừa ưa nhìn được kia chứ. Sức hút của gian hàng này thực sự rất mãnh liệt, hơn nữa sản phẩm và thức ăn rất đặc sắc. Chỉ mới hai mươi phút trôi qua nhưng kệ hàng đã bắt đầu hết dần và trở nên trống trãi. Sau khi hoàn toàn kết thúc, họ dọn dẹp rồi tổng kết tiền, sau đó hòa vào dòng người vẫn đang nhộn nhịp xung quanh, nhưng quầy hàng khác vẫn còn rất nhiều.

Gemini đã biết trước Fourth hôm nay sẽ không đến nên cũng không chờ, chỉ canh giờ để lên sân thượng theo đúng lời cậu dặn hôm qua mà thôi, cũng không đoán ra được là có chuyện gì.

Sau hai giờ đồng hồ vừa ăn uống vừa hát hò nhảy nhót, cuối cùng phiên chợ của năm nay cũng kết thúc một cách tốt đẹp. Tổng quan còn tốt hơn cả năm ngoái, ai cũng vui vẻ ra về với những bộ quần áo dính đầy nước và bột màu của lễ hội.

Gemini theo lời Fourth đi lên sân thượng, trên đường đi còn gặp Keen và Denis đang khoác vai nhau uống một chai nước màu đỏ.

"Học trưởng đi đâu vậy ạ?"

"Fourth nói tôi lên sân thượng một chút"

"Fourth? Hôm nay nó đâu có đến trường"

"Tôi biết, nhưng em ấy nói với tôi như vậy"

"Ồ, vậy anh lên đi. Bọn em đi trước nhé"

"Tạm biệt"

Trường có bốn tầng lầu, không tính ký túc xá vì vậy Gemini chỉ đi năm tầng cầu thang là lên đến. Jan từ lâu đã đợi sẵn ở đó, thấy Gemini xuất hiện, cô nàng vui vẻ vô cùng

"Cậu đến rồi"

"Jan? Sao cậu lại ở đây?"

"Tôi đợi cậu"

Gemini liền hiểu ra vấn đề. Thì ra là do Jan đã nhờ Fourth làm việc này nên cậu thấy không thoải mái. Fourth cũng thật là, vậy mà lại không nói cho anh biết, một mình tự ôm khó chịu đến tận bây giờ.

"Có chuyện gì không?"

"Tôi... Có thứ này tặng cậu"

Jan vừa đưa ra một chiếc đồng hồ trước mặt Gemini thì ở lối lên cầu thang, Denis hớt hải xuất hiện, vừa nói vừa thở dốc

"Pi Gemini, có chuyện rồi"

Gemini giật mình quay sang, thấy bộ dạng Denis thế này, đột nhiên anh có một linh cảm không tốt, lòng nóng như lửa đốt

"Chuyện gì vậy Denis?"

"Fourth, Fourth gặp tai nạn xe giờ nhập viện rồi"

Gemini vừa nghe xong đã vội vàng chạy đi mất, không cả quay lại nhìn hay nói tiếng nào với Jan, bỏ lại cô nàng đứng một mình ở đó. Denis cũng không quan tâm tới chị gái xinh đẹp này nữa, một mạch chạy theo Gemini đến bệnh viện xem Fourth như thế nào.

Lúc nãy vừa nói chuyện với Gemini xong thì Keen nhận được một cuộc điện thoại từ bệnh viện. Họ nói tìm được số điện thoại của cậu ta trong điện thoại của Fourth, gọi người nhà mau vào bệnh viện xem xét tình hình vì Fourth vừa bị va chạm xe cộ, được người ta đưa vào đây. Vì vậy Keen nhanh chóng đi lấy xe, còn Denis chạy lên báo cho Gemini biết một tiếng. Không biết hành động này là gì, nhưng từ lúc nào cũng không rõ, họ đã mặc định chuyện của Fourth thì nên nói với Gemini một tiếng.

__________

Thấy Fourth nằm yên trên giường bệnh, trái tim Gemini như thắt lại. Chỉ mới không để mắt đến một chút thôi là đã xảy ra chuyện thế này rồi. Cũng may bác sĩ nói không có gì đáng ngại, chỉ trầy xướt một ít, và vì mệt quá nên đã ngất đi rồi.

Gemini đưa tay trên những vết xướt trên mặt Fourth, xót lòng mà nhẹ giọng nói, không làm phiền Fourth đang nghỉ ngơi

"Trầy hết cả mặt mũi rồi"

"Nó không thường chạy xe. Lâu lâu tự cầm lái thì lại có chuyện"

Denis đứng dựa tường hít hà mất một lúc, còn Keen ngồi đối diện với Gemini, im lặng nhìn Fourth chằm chằm

"Dạo này tâm trạng nó không tốt. Chắc muốn ra ngoài cho khuây khỏa"

"Mày cũng cảm thấy tâm trạng nó không tốt đúng không"

"Ừm"

Nói rồi cả hai người đều hướng mắt về phía Gemini. Từ lúc gặp anh đến giờ, hầu hết mọi phiền muộn của Fourth đều từ anh mà ra, ngoài vị học trưởng này, hai đồng chí không tìm được nguyên do nào khác nữa

"Tôi không biết, em ấy quả thực khó chịu trong lòng nhưng lại không nói cho tôi biết là chuyện gì"

"Có lẽ là từ anh đó học trưởng"

Tee từ bên ngoài bước vào, dùng tông giọng âm trầm nói khiến ba người còn lại tuy không giật mình nhưng cũng có chút bất ngờ. Cậu ta đến mà không tạo ra bất kỳ tiếng bước chân nào, cũng không biết ở bên ngoài đó từ bao giờ

"Sao cậu nghĩ vậy?"

"Không biết, tôi đoán thôi. Muốn chắc chắn thì cứ đợi tên nhóc kia tỉnh dậy rồi anh hỏi cho rõ"

Nói rồi Tee nắm cổ áo Denis và Keen kéo ra ngoài, để lại không gian yên tĩnh cho Gemini và Fourth ở riêng với nhau, lỡ đâu Fourth tỉnh dậy thấy đông người phiền phức thì chẳng giải quyết được gì. Gemini nhìn gương mặt của Fourth, nhìn sự yên tĩnh bất thường này, thật sự không quen thuộc chút nào.

"Em nói tôi nghe được không? Rốt cuộc là chuyện gì đã làm em khó chịu vậy, có phải là chuyện Jan đã nhờ em không?"

"Fourth, nếu sau này khó chịu thì không cần nhận lời làm những chuyện như thế này đâu nhé. Tôi cũng sẽ không đi gặp riêng bất cứ ai cả"

"Anh nói lại đi, tôi nghe không rõ"

______

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro