Chap 28: Suýt nữa thì

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm, lão già cứ nghe thấy tiếng gió lùa từ ngoài cửa. Đây đã là đêm thứ ba Sanny vất vưởng quanh đây rồi. Hộp thuốc trên đầu giường của hắn bay lơ lửng trên không trung, tiếng khóc than ai oán xen lẫn tiếng nổ mờ mịt cứ vang vọng xung quanh.

Hắn nhìn qua ngoài cửa, đột nhiên thấy Sanny. Bà mặc bộ quần áo tan tành rách rưới y như ngày hôm đó, chỉ tay vào thẳng mặt hắn, nói rằng rất nhanh thôi hắn sẽ phải xuống đó, quỳ dưới chân bà mà cầu xin tha thứ. Olin hoảng hốt tung cửa chạy ra ngoài, tìm đàn em của mình. Nhưng những tên đó sớm đã không thấy đâu. Hắn điên tiết ngồi ở góc nhà, trợn mắt đỏ hoe, tinh thần không ổn định như một người điên. Mãi đến sáng những tên tay sai xuất hiện thì hắn mới bình tĩnh trở lại.

"Tìm mộ Sanny, phá nát chỗ đó cho tao"

"Vâng"

Lão già nghĩ rằng làm như vậy sẽ khiến cho bà biến mất triệt để khỏi thế giới, nhưng những chuyện sau đó, hắn nào có lường trước được.
_________________________

Fourth hôm nay mang Cục Bông đến tiệm thú cưng để kiểm tra định kỳ. Vì xe Gemini mới mua cậu đi chưa quen nên đã gọi Paopang đến đón. Fourth không muốn làm phiền giờ làm việc của anh. Trong lúc chờ con mèo nhỏ được chăm sóc ở khu spa mèo, Fourth nhìn ra tiệm bánh ở góc đường.

"Paopang, mày ngồi đây nha, tao đi mua một ít bánh, tối mang về cho Gemini nữa"

"Ừ đi đi, nhớ cẩn thận"

Fourth vừa đặt xong hai cái bánh socola dâu và một bánh kiwi đào, trong lúc ngồi chờ thì một giọng nói quen thuộc cất lên

"Cho tôi một bánh kiwi đào"

"Xin lỗi cô, bánh kiwi đào cuối cùng đã có người đặt rồi"

"Ai? Nói đi, tôi sẽ mua với giá cao hơn"

"Thật sự xin lỗi, chúng tôi còn các loại bánh khác, cô có muốn xem qua không?"

"Tôi chỉ muốn vị kiwi đào. Các người không biết tôi là ai sao?"

Fourth bị tủ bánh che khuất tầm nhìn nên không thấy mặt, nhưng mùi nước hoa nồng nặc đến nỗi át cả mùi bánh dễ chịu của cậu thì Fourth cũng đủ biết là ai rồi.

"Thật sự xin lỗi, đã có người đặt chiếc cuối cùng rồi ạ."

"Tôi là người nhà Titicharoenrak, các người không muốn gặp phiền phức thì nên biết điều chút đi"

"Ồ, cô gái nhà Titicharoenrak đây sao?"

Fourth đút điện thoại vào túi quần, đứng lên. Evelynn nhìn thấy Fourth thì giật mình.

"Sao trước giờ tôi lại không biết nhà Titicharoenrak có đứa con gái nào vậy?"

"Bánh của cậu đây ạ"

"Cảm ơn"

Fourth đưa túi bánh đã gói gọn gàng lên trước mặt Evelynn

"Bánh này là tôi đặt trước. Sao thói quen giành giật của cô vẫn không bỏ được vậy?"

"Tôi có thể mua lại của cậu, dù gì cậu cũng chỉ là người đeo bám Gemini thôi. Dạng xã hội đen như cậu cũng sớm có ngày bị Gemini đá ra khỏi cửa"

Evelynn trước giờ nghĩ Fourth chỉ là kiểu giang hồ không học thức. Đối với cô cả gia đình Jiroch cũng chỉ là làm ăn bất hợp pháp, không có gì đáng sợ. Cũng bởi vì lần chia tay thấy Gemini đưa cho Fourth một chiếc thẻ ATM nên mới nghĩ Fourth là dạng người tham tiền, trả thù và tán tỉnh Gemini cũng chỉ ước mơ giàu sang phú quý. Vì vậy trong mắt cô Fourth chẳng là cái đinh gì to tát, chỉ là một cậu trai được Gemini quan tâm yêu chiều và bụng dạ ác độc.

"Ra cái giá đi. Số tiền cô trả, tôi có thể trả gấp mười"

"Ôi, cậu cũng chỉ là dùng tiền của Gemini, loại con trai ăn bám như cậu, cậu chắc có thể so được với tiểu thư gia tộc Olin như tôi sao?"

"Vậy thì cho hỏi gia tộc quý hóa của cô, sao bây giờ đứng trên bờ vực tan nát rồi? Công ty nhà cô, một cái búng tay tôi cũng có thể mua đứt đó"

"Tôi khinh. Tiền của Gemini cậu dùng được thì hay lắm sao"

"Cô nghĩ tôi cần tiền của anh ấy sao? Nhưng cho dù tôi có dùng tiền của anh ấy thì sao? Cô cũng đâu có được?"

"Cả ba mẹ, chị gái và anh rể cậu cũng đều là những người làm ăn phi pháp, đeo bám nhà giàu. Đến nỗi chỉ là đi ăn thôi cũng đi nhờ xe anh ấy. Chắc không có hẳn một chiếc xe đàng hoàng để đi đâu nhỉ, hay là xe có được nhờ ăn cướp của người ta?"

"Người như cô không có quyền được đánh giá gia đình tôi. Nhớ lấy tên tôi là Fourth Nattawat Jirochtikul. Sau này cô sẽ phải nhớ dòng họ Jirochtikul suốt cả cuộc đời"

Evelynn khựng lại.

"Jirochtikul?"

"Sao? Đến bây giờ cô nhận ra thì đã muộn rồi"

Chính là dòng họ lớn ngang hàng với Titicharoenrak? Trước giờ Fourth chưa từng nói rõ, chỉ nói ngắn là Jiroch nên nhất thời cô ta không nhận ra, nhưng nếu người trong giới thì chỉ cần nhắc đến Jirochtikul liền cung kính vài phần. Công ty nhà Jiroch trải dài khắp Thái Lan, quyền lực dường như vô đối. Nhưng cũng bởi vì danh tiếng rộng rãi như vậy nên người nhà này chưa từng lộ mặt, cũng giống Titicharoen. Mọi việc làm ăn lớn đều do những cánh tay đắc lực ra mặt, cũng chính vì vậy mà tổ chức ngầm của ông Alex ra đời. Nếu biết đến hai họ Titicharoen và Jiroch, thì Olin chỉ là một gia tộc nhỏ bé. Nhưng khi ấy vì Olin làm lục đục nội bộ, đánh trong đánh ngoài, có được tài liệu mật thiết của Titicharoen và nắm giữ phu nhân trong tay, nên Gemini mới phải đích thân ra mặt. Vốn dĩ gia đình Olin làm ăn không hợp pháp, lão già còn nghiện ngập bài bạc nên đổ nợ, chính vì thế hắn bám vào Titicharoen để ra tay.

Ông Titi trước giờ là một người kỹ lưỡng, nhưng một phút lơ là không đáng khiến sự việc trở nên nghiêm trọng. Từ sau khi bà Sanny mất tích trong đám nổ, ông chỉ chuyên điều hành chi nhánh nước ngoài, công ty chính để lại cho Gemini lên nhậm chức. Vì không muốn đi vào vết xe đỗ của cha mình, Gemini vẫn luôn rất cẩn thận, dù tuổi đời chưa cao, nhưng tất cả những chiến lược và kế hoạch đều rất sắc bén. Ban đầu cổ đông còn hoài nghi về trình độ của anh, nhưng dần rồi sự tài giỏi và thực lực cũng khiến mọi người nể phục, giống như cách Fourth đã làm lúc cố tình trà trộn vào công ty.

"Dù là bánh, hay người, đều là của tôi. Trừ khi tôi không cần nữa, còn không cô sẽ không bao giờ có được"

Fourth bước ra khỏi tiệm bánh, Evelynn nhìn theo sau lưng cậu, lòng căm ghét ngập tràn. Không còn quan tâm nhiều nữa, Evelynn chạy theo, đẩy Fourth ra chỗ chiếc xe đang vù vù lao tới. Fourth sực nhớ còn chưa mua chút bánh mềm mềm cho Cục Bông nên xoay lại về bên trái, khiến Evelynn trượt tay, hụt chân lao ra đường.

Fourth nghe tiếng rầm lớn thì quay ra, hoảng hốt thấy Evelynn nằm trên vũng máu, tài xế kia đã bỏ mạng đạp ga chạy trốn. Mọi người bu lại thật đông giữa ngã tư, xôn xao gọi cấp cứu. Cùng lúc đó Gemini tới, Paopang cũng ôm Cục Bông từ tiệm thú cưng chạy ra.

Anh xuống xe, nhìn Evelynn nằm đó, nhìn sang Fourth đang chưa định thần lại, liền đi đến bên Fourth

"Em có sao không? Chuyện gì xảy ra vậy?"

"Em không biết, lúc em quay ra thì cô ta đã bị tai nạn rồi. Sao anh đến đây?"

"Lần trước khi Ran đến nhà chúng ta lúc nửa đêm, anh đã cho người gắn camera xe hắn. Hôm nay anh vô tình bật điện thoại lên thì thấy định vị hai người đang gần nhau, anh lo có chuyện gì nên chạy đến đây"

"Ran hả? Nãy giờ ở đây chỉ có Evelynn thôi"

"Mày có sao không Fourth?"

"Không sao. Mày chăm sóc Cục Bông giúp tao chút nha. Tao với Gemini xong việc sẽ về"

"Ừ, nhớ cẩn thận"

Ran từ xa nhìn lại tức đến nghiến răng nghiến lợi.

"Evelynn, cô phá hỏng kế hoạch của tôi rồi. Bây giờ người đông như vậy, tên Gemini kia cũng đến rồi, làm sao bắt thằng nhóc kia được"

"Lái xe đi"

"Vâng"

Hắn vốn dĩ đi theo muốn bắt cóc Fourth, nhưng không ngờ Evelynn xuất hiện gây ra mớ hỗn loạn này. Dù là vụ tai nạn không phải hắn gây ra, nhưng hắn thật mong nếu hắn là tên tài xế kia, nhất định sẽ chậm lại một chút là cho Fourth lên đường luôn, không cần bày vẽ như thế này.
________________________

Ba người Korn, Jo, Simon sau khi nghe Gemini gọi đến thì hớt hải chạy vào bệnh viện.

"Evelynn sao rồi?"

"Vẫn còn đang phẫu thuật. Bị gãy xương chân và chấn động não"

"Sao vậy? Sao lần nào Evelynn gặp chuyện Fourth cũng xuất hiện vậy?"

Korn sốt ruột nhìn Fourth. Nhưng lần này cậu ta tỉnh táo hơn, không ngông cuồng như lần trước.

"Em gặp cô ta ở tiệm bánh, sau đó không biết tại sao lúc ra khỏi cửa tiệm thì lại bị như vậy"

"Evelynn làm sao có thể tự phi ra đường chỗ xe đang đi như vậy được?"

"Korn, mày đừng nói như thể nghi ngờ Fourth như vậy được không?"

"Gemini, mày lo cho Fourth thì tao cũng lo cho Evelynn. Tao không quy chụp cho Fourth, tao chỉ đang đặt vấn đề thôi."

"Tao cho người kiểm tra camera trước cửa tiệm rồi. Một lát nữa sẽ có kết quả. Chuyện gì mày cũng phải bình tĩnh đi Korn"

"Nếu người nằm trong kia là Fourth thì mày có bình tĩnh được không?"

"Nếu mày quan tâm sao không theo đuổi đi? Cứ im im như vậy làm gì?"

"Thôi hai người đừng cãi nhau nữa"

Fourth lên tiếng can ngăn. Cậu vui vì anh vẫn luôn lo cho cậu, nhưng chính cậu cũng muốn biết tại sao chuyện lại đột ngột như vậy. Dù rằng Fourth ghét Evelynn là thật, nhưng cậu cũng không muốn chuyện này xảy ra.

Gemini nhận được tin nhắn liền mở ra xem. Hai mắt anh đục ngầu, mặt bắt đầu đỏ lên và tay nắm chặt.

"Mày xem gì vậy Gemini?"

"Camera trước cửa tiệm bánh"

Cả bốn người còn lại đều giật mình khi biết được sự thật. Đặc biệt là Fourth, cậu rùng mình khi biết mình thoát chết trong gang tấc.

"Một là mày đưa Evelynn đi. Hai là tao đưa Fourth đi. Đó là niệm tình lắm rồi"

"Tuần sau tụi mày cũng đi Pháp mà đúng không?"

Simon lại vỗ vỗ vai Gemini

"Không, dù ngày mai đi thì hiện tại tao cũng không muốn nhìn thấy mặt Evelynn nữa. Sau khi phẫu thuật xong, mày làm giấy chuyển viện đi Korn"

"Tao không tin được Evelynn lại như vậy đó"

"Vậy thì mày canh cho cẩn thận vào, đừng để Evelynn ra ngoài và làm hại đến Fourth nữa"

Cùng lúc đó, đèn tín hiệu cũng tắt, bác sĩ bước ra ngoài.

"Bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch. Nhưng tình hình chân trái của bệnh nhân có thể sẽ không đi lại được nữa. Sau khi chuyển về phòng chăm sóc thì người nhà có thể vào thăm rồi"

"Không đi lại được nữa sao?"

"Đúng vậy. Hiện tại chỉ có thể nối xương để định hình lại chân, nhưng không hoạt động được nữa"

Korn dựa lưng vào tường, đau lòng rơi nước mắt

"Gemini, xem như tao xin mày, đợi đến khi Evelynn tỉnh lại, mày gặp cô ấy lần cuối được không? Cả đời về sau sẽ phải ngồi yên một chỗ, cú sốc này lớn lắm, mày gặp Evelynn lần cuối đi, sau đó tao sẽ đưa Evelynn ra nước ngoài, được không?"

Fourth không thể chấp nhận chuyện Evelynn đã làm với mình, nhưng nhìn Korn khổ sở như vậy, cậu cũng không cam lòng. Fourth lắc nhẹ tay Gemini rồi gật đầu ra hiệu với anh.

"Được. Khi nào Evelynn tỉnh lại thì gọi, tụi tao sẽ đến"

"Cảm ơn mày. Fourth, anh thay mặt Evelynn xin lỗi vì những gì mày phải chịu đựng"

"Được rồi, anh cũng nghỉ ngơi đi. Bọn em về trước đây"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro