Rung Động

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nói xong nó lái xe đưa tôi đến bệnh viện, vì ngày hôm đó ngâm nước quá lâu lại cộng thêm lúc nãy hoạt động quá công sức nên tôi sốt rất cao, sau khi khám và lấy thuốc xong, thằng Gem nó không về lại công ty mà nó đưa tôi về nhà...

Trên đường về nhà do cơ thể tôi không thể chịu nổi nên ngủ thiếp đi từ bao giờ, trong lúc tôi mơ mơ, màng màng thì nghe tiếng của thằng Gem gọi tôi.

" Fourth tới nhà rồi mau dậy đi, Fourth.."

Nghe nó gọi, tôi từ từ mở to đôi mắt nhìn nó...

" Mày ồn quá đi Gem "

" Tới nhà rồi mau vào trong thôi "

Nói xong nó chồm người đến gần tôi, lúc này tim tôi có cảm giác lạ lắm, nó như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực của tôi vậy, đây là loại cảm giác gì đây? Không thể được nó là đứa mà tôi ghét nhất nên tôi sẽ không có ý gì vượt quá mức đâu...

" Tới nhà tao rồi mày về đi "

Nó đặt tay lên đầu tôi rồi mỉm cười

" Làm sao được, vì lúc nãy anh Pond nhờ tao chăm sóc cho mày rồi "

Gì vậy trời? Pond ơi anh là đang chọc em tức chết có đúng không dợ? Ai đời lại nhờ Idol chăm sóc cho một đứa antifan cơ chứ...

" Mày thẫn thờ gì vậy Fourth? Nhanh đi vào nhà thôi "

Nói xong tôi và nó cùng nhau đi vào nhà, vừa mở cửa ra nó đã cởi áo khoác rồi đi xuống bếp...

Tôi đi đến để nhìn xem nó định làm gì liền hỏi nó

" Gem mày làm gì á? "

Nó im lặng một lúc rồi trả lời tôi một cách đầy thô lỗ

" Nhìn không thấy sao còn hỏi? "

Tôi không nói gì và bỏ ra ngoài luôn, tôi đi ra ngoài vườn và chọn một góc mà tôi thích nhất, tôi nhìn lên bầu trời, nó lúc này đã bị một màn đêm bao phủ, cơn gió nhè nhẹ thổi qua làm những bông hoa ban phước rơi xuống mặt đất, bầu trời đêm tĩnh lặng khiến tôi cần thêm nhớ nhà...

Tôi sinh ra ở một vùng quê nghèo sau khi đỗ đại học Chula thì cũng chuyển về đây ở chung với anh họ, tôi nhớ nhà đặc biệt tôi nhớ ba mẹ của mình...

Mỗi khi tôi cảm thấy mệt mỏi, tôi đều lặng lẽ ngắm nhìn bầu trời. Bầu trời đêm với những ánh sao lấp lánh đẹp đẽ, cuốn hút như những vì sao tinh tú. Những đám mây bồng bềnh trôi, thỉnh thoảng có những cơn gió xào xạc xua những phiến lá, một khung cảnh đẹp như tranh xua tan đi những vất vả và mệt mỏi. Mặt trăng lúc này mới ló mình sau những tán cây, chậm rãi nhô lên từng chút một. Tôi đang nằm ngắm nhìn bầu trời sao đẹp đẽ thì có những ngôi sao băng vụt bay qua bầu trời, nhưng sau đấy, chúng biến mất theo những dải mây mờ. Thế nhưng tôi vẫn nhùn thấy được những vì sao đang nhấp nháy ở nơi xa, như những dải lụa khổng lồ uốn lượn trên bầu trời. Thế giới xung quanh tôi trở nên cuốn hút, tôi nhận ra vũ trụ này thật bao la, rộng lớn và đẹp đẽ biết bao, tất cả hoà quyện với nhau tạo ra một khung cảnh hoàn mỹ.

Bầu trời bao la. Đối với bao người đó chỉ là tiếng gọi xơ xài và chẳng có nghĩa lí gì. Nhưng đối với tôi mà nói, khoảng trời xanh thẳm ấy lại là nơi tôi gửi gắm yêu thương, gửi gắm những ước mơ tuổi nhỏ để ngắm nhìn bầu trời đêm sáng lung linh với các vì sao ấy. Người ta nói mỗi một ngôi sao là một mặt trời. Thay vì ngắm mặt trời với ánh sáng chói chang của ban ngày, tôi lại ngắm những ông "mặt trời" nhỏ vào đêm. Vì nó mang đến cho tôi một cảm giác thoải mái và không khí như đang chính ở vùng quê của mình.

Lúc này thằng Gem từ trong nhà bước ra và ngồi cạnh tôi, nó đưa tay lên nhặt cánh hoa ban phước ở trên tóc tôi, cảm giác này thật sự rất khó tả, đây là loại cảm giác rung động mà người ta thường hay nói sao?

Tôi đang loay hoay với mớ hỗn độn trong lòng thì nó khoác áo lên người tôi và giọng nói trầm ấm của nó vang lên, lại một lần nữa trái tim tôi bắt đầu rạo rực và hỗn loạn...

" Mày đang bị sốt mà lại ra đây ngồi sao? Đúng là đứa bé luôn làm người khác phải lo lắng "

Tôi nhớ không lầm thì tính ra nó cũng bằng tuổi tôi luôn á, mà hôm nay nó nói chuyện với tôi bằng giọng điệu lạ lắm, suy nghĩ trong tôi bây giờ nó cứ dở dở ương ương và 1001 câu trả lời được hiện ra.

" Tại tao thích bầu trời đêm "

Nó ngước lên nhìn bầu trời rồi nói

" Nó có gì mà thích? Một bầu trời đêm đầy rẫy sự cô đơn và chán ghét "

" Thì chín người mười ý, mà không thích nhưng người khác thích "

Nó thở dài một hơi rồi nói tiếp

" Vào nhà thôi, tao có nấu cháo cho mày vào ăn rồi còn uống thuốc "

Nó nói xong tôi cũng đứng lên và đi vào bên trong, nó xuống bếp đem lên cho tôi một tô cháo nghi ngút khói và mùi vô cùng thơm, nó đặt tô cháo xuống

" Ăn đi, mà thuốc lúc nãy ở bệnh viện đâu? "

" Tao để trên bàn á "

Ủa mà khoan, sao tự nhiên nó tốt với mình quá vậy? Cảm giác này không quen một chút nào, có khi nào antifan trở thành người yêu không? Không không, không thể nào mình ghét nó bỏ mẹ luôn nên làm sao có dụ này chứ...

Đang suy nghĩ thì bất giác muỗng cháo trên tay tôi rơi xuống và văng hết lên người tôi...

" Hia "

Nghe tiếng tôi nó quay sang, nhìn thấy cháo đổ hết lên người tôi khuôn mặt của nó đầy lo lắng...

" Fourth mày có bị bỏng không? "

" Tao không sao "

Nó đi đến lấy giấy lau người cho tôi, tôi vội vàng nắm tay nó lại và nói rằng để tự tôi làm, lúc này ánh mắt tôi và nó chạm nhau, đầu nó lúc này cũng bắt đầu tiến sát vào tôi

Ngay tôi định từ chối, đôi môi mềm mại của thằng Gem đã đặt lên môi tôi, nhẹ nhàng mút mát.

Như thể có một dòng điện chạy qua cơ thể, tôi quên cả giãy dụa, lại nhớ tới đêm sau khi uống rượu ở tiệc sinh nhật của tôi. Thằng Gem lại hôn tôi!

" Fourth tập trung nào."

Thằng Gem nó ý thức được tôi mất tập trung, thanh âm hơi khàn khàn của nó mang theo sự bất mãn, ngón tay nắm cằm tôi tăng thêm lực đạo, buộc tôi phải há miệng. Một nụ hôn sâu hơn rơi xuống.

Kỹ năng hôn của tôi không tốt lắm, nhưng mang theo sự tấn công mạnh mẽ, tôi không có sức chống cự.

Tôi ban đầu muốn chống cự, nhưng tôi dần dần chìm đắm trong nụ hôn đó, còn có chút hưởng thụ.

Sau khi lấy lại bình tĩnh tôi đẩy nó ra rồi đứng dậy định chạy lên phòng

Tôi vẫn còn chưa kịp tiêu hoá hết những chuyện này, cổ tay của tôi đã bị bàn tay thằng Gem nắm chặt, bị nó đột nhiên kéo đến trước mặt, sau một hồi trời đất quay cuồng, lưng của tôi đã bị ép nằm xuống bàn, mà trước mặt, lồng ngực rắn chắc của nó cũng theo đó đè lên.

Hơi thở nam tính ùn ùn kéo đến, chằng chịt vây quanh tôi, không khí lập tức trở nên loãng hơn.

Thằng Gem một tay ôm chặt eo tôi, tay còn lại nắm chặt ót tôi, một nụ hôn nóng bỏng, điên cuồng, không hề có lý trí, giống như cuồng phong, tựa như mưa rào, mạnh mẽ áp vào môi tôi.....

Tôi bỗng nhiên mở to đôi mắt, toàn thân như bị sét đánh, đại não nổ vang từng tiếng ầm ầm, nổ đến mức đầu óc tôi trống rỗng, thân thể cứng đờ quên mất phản ứng.

Cho đến khi tôi lấy lại tinh thần, thằng Gem đã cạy mở môi tôi, lưỡi dài tiến vào....

Gemini nó dám cưỡng hôn tôi! Tôi càng đẩy nó ra thì nụ hôn của nó càng mãnh liệt hơn, nó lúc này không còn là thằng Gem điềm tĩnh mà tôi biết nữa, nó như muốn ăn luôn sạch sẽ cả cơ thể tôi và không chừa lại một chút nào...

Bàn tay nó bắt đầu luồng vào bên trong áo của tôi, và bàn tay hư hỏng của nó cứ vuốt ve lòng ngực của tôi, khiến tôi có cảm giác tê liệt...tôi dùng sức đẩy nó ra, cuối cùng nó cũng bỏ đôi môi của tôi ra tôi dùng thanh giọng yếu ớt nói với nó...

" Gemini đừng có như vậy...tao...không..."

Nó nhìn tôi với ánh mắt của những con mãnh thú đang săn mồi giọng nói trầm ấm của nó cắt lên...

" Fourth mày quyến rũ tao như thế này, tao sẽ phạm tội mất "

Không khí ngượng ngùng này cuối cùng cũng bị tiếng xe của anh Pond Naravit làm tan biến, nó rời cơ thể tôi và chỉnh lại quần áo, tôi thì cơ thể mềm nhũn và khuôn mặt ửng đỏ...anh Pond bước vào thì mọi thứ đã đâu vào đó, nó chào hỏi ông anh của tôi như chưa từng xảy ra chuyện gì...

Anh Pond nhìn tôi rất lâu rồi hỏi

" Fourth em sốt cao lắm sao mà mặt đỏ bừng vậy? "

Nó liếc nhìn tôi và tôi cũng nhìn nó, lại một lần nữa mắt tôi và nó lại chạm vào nhau...

" Dạ...dạ em hơi mệt em lên phòng nghỉ trước đây "

" Dạ... Em cũng về đây, hơi trễ rồi ạ "

" Auuu hai đứa này bị làm sao vậy trời "

Tôi vừa đi lên chưa được vài bậc thang đã nghe thấy tiếng của ông anh trời đánh của tôi rồi mèn ơi sến súa hết chỗ nói...

" Phuwin hả? Anh về tới nhà rồi, thằng Gem cũng vừa về, em ngủ ngon nha yêu em "

Ối tôi không thể nghe tiếp được nữa rồi, tôi một mạch đi lên phòng mà không quay người trở lại...

Sau khi uống thuốc xong tôi nằm mơ màng thì thông báo Line gửi đến " Fourth tao xin lỗi "

Lại là câu xin lỗi, không phải lúc nào xin lỗi thì người khác sẽ trả lời rằng không sao đâu. Tôi mặt kệ tin nhắn của nó mà ngủ thiếp đi...

Đang say sưa trong giấc ngủ, tôi bị đánh thức bởi tiếng chim líu lo ngoài ban công. Chà! Một ngày mới lại bắt đầu.

Tôi bước ngay ra khỏi giường, chạy tới mở cửa ban công cho không khí buổi sớm mai ùa vào phòng. Chao ôi! Thật là sảng khoái! Trời đã bắt đầu hửng sáng. Khung cảnh thật êm đềm biết bao. Những cây hoa ban phước sau một đêm tắm sương như tươi tắn hơn, căng tràn nhựa sống.

Trong vườn, những cành cây khẽ đu đưa nhẹ nhàng, như lời chào buổi sớm. Mấy chú chim chuyền cành, hót véo von khúc ca bình minh. Những giai điệu rộn ràng, réo rắt ấy như truyền cho con người nguồn cảm hứng khởi dồi dào của ngày mới. Dưới sân, chú chó nhỏ chạy quanh, nô đùa một mình...

Và sáng hôm nay tôi thấy cơ thể của mình bắt đầu ổn hơn và điều đầu tiên tôi làm đó chính là sửa soạn quần áo để đến trường...vừa bước xuống sảnh tôi đã nhìn thấy thằng Gem đang ngồi nói chuyện với anh Pond, tôi có chút bất ngờ vì mới sáng sớm thằng khứa đó làm gì ở đây?

Vừa nhìn thấy tôi anh Pond đã vội nói...

" Fourth bắt đầu từ ngày hôm nay thằng Gem sẽ đến để đưa đón em đi học, em thấy thế nào? "

Khuôn mặt tôi hiện rõ sự khó chịu...

" Thôi anh phiền nó lắm với lại anh không đưa được thì để em đi xe buýt "

Chưa để tôi nói dứt câu thì ông anh teoiwf đánh của tôi cắt ngang

" Có gì mà phiền? Tiện đường nên anh nhờ nó đưa đón em chứ có gì đâu, hơn nữa anh còn phải đưa Phuwin đi học nữa. Thêm một cái nữa là dạo này anh quay phim rất nhiều nên không có thời gian dành cho em được, thôi chịu khó đi học với thằng Gem đi nha "

Trần đời tôi chưa thấy ông anh nào như anh Pond Naravit đây, không có thời gian cho em của mình nhưng lại có hiếu với người yêu...tôi cười cười thở dài, bỗng nhiên thằng Gem lên tiếng...

" Không có phiền đâu, tao thấy tiện đường nên đồng ý thôi "

Tôi cau mày liếc nó một cái

" Bộ mày mắc tiện đường lắm hả? "

Miệng thì nói là không thích, không muốn làm phiền nhưng vừa nói xong là ra xe nó ngồi lúc nào không hay, Pond Naravit em sẽ ghi sổ món nợ này đồ tồyyyyyyy

Thấy cái mùi nhỏ Fot của tui bị ông anh bán cho Gem rồi haizzzzzz

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro