Vấn đề số 15: Our new story.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngày sáng mùa đông ở Basto, khi mà con người phải mang hơn vài lớp áo dày để tránh khỏi cái lạnh giá của không khí ngày đông. Ở một căn phòng bệnh lại có hai thân trần chỉ cần quấn lấy nhau cũng đã đủ sưởi ấm cho một ngày, Fourth nằm ngủ say trong vòng tay của Gemini, cảnh tuyết rơi ngoài cửa sổ từng hứa hẹn sáng nào cũng sẽ dậy sớm để ngắm nay lại thất hứa vì một cám dỗ khác.

Mặc dù đồng hồ đã điểm đến số tám nhưng cả hai vẫn lười biếng tận hưởng hơi ấm từ cơ thể của nhau toả ra, tiếng đập cửa bên ngoài vang động vào trong khiến cho bầu không khí ấm áp không diễn ra được lâu. Gemini không vội mở cửa, cũng mặc kệ tiếng gọi bên ngoài của người tên Daniel, anh nhẹ nhàng xoa hai bên má mềm mại của Fourth để đánh thức em dậy.

"Dậy thôi, có người đến tìm ta rồi."

Fourth cựa quậy mái tóc mềm mại của mình trên thân người Gemini làm nũng, đáp lại đó chỉ là một cái hôn lướt lên má em làm Fourth bất ngờ mà bật dậy. Gemini không vội lo sửa soạn cho mình trước, anh nhìn khắp cả người em nơi đâu cũng có dấu vết của cuộc hoan ái để lại sau đêm qua. Nhìn chiếc áo bệnh nhân đã bị mình làm hư anh chỉ biết lắc đầu ngao ngán, khoác đại cho em chiếc áo blouse trắng của mình lại sợ em lạnh mà khoác thêm chiếc áo măng - tô đầy mùi pheromone rượu vang của mình lên người em.

"Em có đau ở đâu không? Hôm qua anh làm hơi quá sức rồi."

Fourth lắc nhẹ đầu, em cũng hoà nhập với Gemini mà mặc kệ tiếng đập cửa ngày càng lớn của Daniel. Vòng tay nhỏ của mình qua người anh ôm chặt lấy phần thân dưới đã lộ ra phần cơ bắp, Fourth tận hưởng mùi hương nam tính còn dư âm lại của đêm qua trên người Gemini.

"Cho em ích kỷ chút nhé, thật sự rất nhớ anh."

"Nhớ anh tại sao không nói?"

"Sợ anh ghét em."

"Anh không ghét người anh từng yêu đâu."

Fourth từng nghe Gemini nói câu này vào một ngày giữa hạ, hôm ấy Fourth Nattawat vô tư hỏi Gemini rằng: Nếu sau này chia tay, anh sẽ ghét em chứ?, Gemini chỉ trả lời lại rằng: Anh không ghét người mình từng yêu. Thậm chí có lẽ Gemini cũng sẽ không ngờ được rằng, cả đời này về sau anh chỉ yêu có một người mang họ Nattawat, được thế giới mang tặng đến cho anh vào tháng mười.

Còn một điều mà Gemini Norawit cũng chẳng biết được, rằng anh chưa từng yêu... vì anh vẫn còn yêu.

Cánh cửa phòng đã thôi không còn tiếng đập, thay vào đó cánh cửa đã bị nức một mảng lớn sau khi nhận vài lực tác động mạnh vào nó. Tiếp sau là Daniel bước vào với đôi mắt ánh hình viên đạn ghim thẳng vào Gemini, bàn tay nắm chặt lại ngay sau khi nhìn thấy Fourth trên người khoác áo của Gemini còn chiếc áo bệnh nhân của em đã bị xé rách đến thảm thương, thậm chí Gemini còn chưa kịp thay áo đã bị anh lao vào bên trong.

"Mẹ kiếp! Tao để người yêu tao ở lại đây để mày làm chuyện đồi bài này sao thằng chó!"

Một cú đấm vung thằng vào một bên má của Gemini khiến anh mất đà loạng choạng lui về sau, ngay khi lấy lại được thăng bằng thứ đầu tiên anh để ý đến không phải là cơn đau rát đang nằm bên khoé má mà là Fourth đang sợ hãi thu mình trong góc giường. Mặc cho Daniel vẫn còn tức giận muốn đánh mình, Gemini chỉ nhẹ nhàng xoa nhẹ lưng Fourth để tạo cảm giác an toàn cho em.

"Gem... chảy máu rồi!"

"Anh không sao, đừng lo."

Tiếng ồn ào phát ra từ căn phòng nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh, vài bảo vệ của bệnh viện cũng có mặt ở căn phòng ngay sau đó để ngăn Daniel lại. Đến khi cả ba gặp lại nhau một lần nữa lại đang ở trong phòng riêng của viện trưởng bệnh viện.

Người đàn ông ngồi bên cạnh Daniel là viện trưởng, ông xoa nhẹ lên phần thái dương rồi nhìn cậu học trò cưng của mình ở phía đối diện. Daniel chắc chắn sẽ không bỏ qua vụ việc lần này, thậm chí anh còn làm lớn chuyện đòi sẽ kiện Gemini và truy tố đến khi anh bị mất việc.

"Tôi không cần biết anh ta tài giỏi như nào, nhưng mà nhìn đi! Hắn cướp người yêu của tôi đấy!"

"Cậu cứ bình tĩnh, chuyện vẫn chưa xảy ra cớ sự đến mức lớn lao mà."

Gemini nghiêm mặt, anh đứng dậy đối diện với viện trưởng cúi người đúng góc chín mươi độ.

"Tôi xin lỗi, vụ việc lần này là tại tôi không kiểm soát được bản thân gây ra hậu quả như này. Mọi hình phạt thích đáng tôi sẽ đều chấp nhận."

Daniel nhếch nhẹ khoé môi, anh hận không thể chặt xác người trước mặt mình ra thành trăm mảnh.

"Hình phạt? Viện trưởng, cho anh ta nghỉ việc ngay lập tức nếu không tôi sẽ truy tố vụ này tới cùng."

Tiếng đập bàn từ phía đối diện khiến cho cả kháng phòng trở nên im lặng, Fourth trừng mắt nhìn Daniel.

"Tôi cần nói chuyện riêng với anh."

...

Việc truy tố đã được dừng lại sau khi Fourth Nattawat đồng ý trở thành bạn trai của Daniel, tuy chỉ có một chút thời gian ngắn ngủi được tận hưởng những gì đã mất bên cạnh Gemini nhưng lại phải dùng cả cuộc đời để đánh đổi lấy sự nghiệp của người mình yêu. Nếu người ngoài nhìn vào, chắc chắn sẽ khó mà chấp nhận được. Nhưng riêng Fourth, em cảm thấy như vậy là xứng đáng cho cả hai, và xứng đáng với những gì em đã nợ Gemini.

Bóng lưng Daniel choàng tay qua ôm eo Fourth đi ra ngoài sảnh bệnh viện được thu nhỏ lại qua mắt Gemini, tay anh nắm chặt vào mảnh áo blouse trắng còn vương mùi chanh bạc hà thoang thoảng nhưng giờ đây có lẽ sẽ không còn được lưu lại trên chiếc áo ấy nữa.

Mọi người trong bệnh viện chia thành hai phe đối đầu nhau, một phe mừng cho trưởng khoa Norawit vì anh không bị truy tố làm căng. Nhưng còn một bên lại trách móc anh là bác sĩ nhưng lại không có đạo đức nghề nghiệp, Gemini Norawit trở thành chủ đề bàn tán sôi nổi nhất của bệnh viện GF. Tuy có người mừng vì anh vẫn giữ được chức vị bác sĩ, nhưng Gemini lại không cảm thấy vui mừng như vậy. Vì anh biết, tất cả những gì anh có được bây giờ đều là do Fourth đánh đổi vì anh mà ra.

Và chắc chắn, Gemini sẽ không để mọi chuyện đi đến kết cục bế tắt như vậy cho cả hai.

--

Ngày qua ngày, Gemini vẫn luôn túc trực ở bệnh viện từ sáng cho đến tối muộn. Thậm chí có vài ngày người ta còn bắt gặp hình ảnh chàng bác sĩ khoa thần kinh làm việc xuyên suốt ở bệnh viện bên cạnh những ly cà phê được mua từ máy bán hàng tiện lợi. Nếu cho rằng là vì anh đang chăm chỉ làm việc thì sai rồi, anh ở lại đây chỉ vì mong ngóng sẽ được gặp lại hình bóng thân quen của chàng luật sư ngày nào.

Cuối cùng ngày ấy cũng tới, Fourth Nattawat xuất hiện trước mặt Gemini mang theo một câu khiến anh làm rơi chiếc cốc thuỷ tinh chứa cà phê đổ ra vỡ ra thành những mảng to nhỏ.

"Em có thai rồi."

...

Hai tháng sau khi chuyện giữa Gemini và Fourth xảy ra, em vẫn làm việc miệt mài để kiếm tiền trang trải cuộc sống. Những đồng tiền dơ bẩn do Daniel chu cấp Fourth đều một mực từ chối, đôi lần Daniel cố tình chuyển qua tài khoản em bằng tài khoản nặc danh nhưng vẫn bị Fourth phát hiện mà chuyển số tiền về lại đúng với chủ của nó.

Hai tháng làm việc miệt mài đủ để khiến Fourth nhận ra cơ thể mình có những thay đổi khác lạ về mặt ngoại hình lẫn tinh thần, Fourth nhận ra những bộ vest ngày thường em hay mặc đã bị chật lên so với mình. Em chỉ đơn thuần cho rằng do mình mập lên nhưng càng ngày em càng thấy vòng hai của mình tăng lên chứ không hề giảm, tính cách của em cũng trở nên nhạy cảm hơn trước rất nhiều.

Fourth dễ tủi thân hơn trước, từng rất giỏi kiềm nén cảm xúc nhưng khi bị cấp trên mắng lại đột ngột bật khóc trước mặt họ. Fourth cũng trở nên thèm ăn hơn, số lượng thức ăn em nạp vào người tăng nhiều đáng kể nhưng cũng không ăn được là bao. Vì mỗi lần ăn vào em lại nôn ra, đến cả mùi vị cà phê mình yêu thích chỉ cần ngửi cũng khiến em cảm thấy buồn nôn.

Cứ như vậy cho đến khi một đồng nghiệp nữ vô tình hỏi Fourth rằng: Đừng nói cậu có thai chứ?, Fourth ban đầu cho rằng đó là câu nói đùa vu vơ nhưng cho đến tận khi nghĩ về cái đêm định mệnh ở căn phòng bệnh kèm theo những triệu chứng mình đang mắc phải. Fourth đã đánh liều đi khám một mình, kết quả cho ra em đã mang thai được gần hai tháng.

Đương nhiên, cha của đứa bé chắc chắn không phải Daniel vì đến một cọng tóc Fourth còn không cho anh ta động vào người mình nói gì đến việc có dòng máu của anh trong người, đêm trước khi gặp Gemini em đã rất đắn đo và suy nghĩ rất nhiều cho tới khi nhận được cuộc gọi từ Phuwin, em mới biết được rằng có một người vẫn đang chờ đợi mình.

--

Lại một lần nữa gặp nhau trong căn phòng của viện trưởng, Daniel lần này đã tuy không còn bộc lộ cảm xúc dữ dội của mình như những lần trước chỉ im lặng nhìn hai người ở phía đối diện, trên trán đã hiện lên những đường máu xanh đỏ xen kẽ thay cho cơn tức giận đang trào trực bên trong mình. Một tờ giấy được đặt xuống bàn, Daniel đứng dậy trực tiếp chỉ thẳng vào mặt của Gemini.

"Tôi và anh không còn gì để nói, nếu có thì gặp nhau ở phiên toà."

Daniel nói rồi rời đi, Fourth mặc kệ mình đang mang thai chạy theo kéo anh lại. Em mặc kệ đôi mắt hung dữ đang nhìn mình như muốn giết chết cả em và đứa con trong bụng mà ôm chặt lấy chân Daniel, hèn hạ mở miệng cầu xin.

"Tôi xin anh, có trách cũng trách tôi. Đừng truy tố vụ này nữa, có được không?"

"Không truy tố? Tôi chỉ đang thi hành theo bản án pháp luật, tên bác sĩ của em đã vi phạm đạo đức nghề nghiệp. Còn điều gì mà tôi không nên truy tố anh ta nữa đây?"

Một lực đẩy mạnh chạm vào người Daniel, Gemini từ từ đỡ Fourth dậy rồi đưa em ra đằng sau lưng mình. Bản thân nhìn khắp người để kiểm tra xem có vết thương nào ẩn hiện trên người em không, may mắn là Fourth của anh vẫn lành lặng. Nhưng nếu có một vết thương nhỏ nhoi, thậm chí Gemini cũng sẽ chẳng biết được hôm nay mình sẽ làm Daniel trở thành bộ dạng như thế nào.

"Anh muốn kiện tôi chứ gì? Được, gặp lại anh ở phiên toà. Còn bây giờ, tôi với tư cách là cha của đứa bé. Làm phiền anh cắt đứt mối quan hệ với Fourth Nattawat, vì đứa bé chỉ có thể có một người cha."

"Tôi cũng chẳng cần đến đưa con dơ bẩn của hai người đâu."

Daniel nói rồi ngoảnh mặt rời khỏi bệnh viện, Fourth đứng đằng sau lưng Gemini trong lòng dâng lên một cảm giác lo lắng khó tả. Em nhìn Gemini rất lâu, rồi vô thức nghĩ đến một người có thể giúp được mình lúc này... Satang Kittiphop.

--

Hôm nay mọi người đã lên trường hết rồi nhỉ? Chúc mọi người có một năm học suôn sẻ, đạt nhiều thành tích cao nha.

Vì đã vào học rồi nên đôi lúc tớ sẽ không có thời gian rảnh để đăng fic, như ngày mai tớ phải học đến 7 giờ tối mới xong nên hôm nay tớ đăng trước một chap nhé. Yêu mọi người!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro