13. Dự án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong từ điển của Fourth Nattawat, nói được là phải làm được. Dù không phải thẳng nam nhưng cậu vẫn là đàn ông con trai, nói ra được thì nên thực hiện được. Và đúng như những gì cậu nói, cậu đã sẵn sàng quên đi Gemini Norawit, cậu sẽ làm được điều đó, và giờ đây cậu đang làm điều đó.

Sau đêm định mệnh ấy, số lần gã và cậu gặp nhau thực sự chỉ đếm trên đầu ngón tay, thậm chí có những tuần trời còn không chạm mặt dù chỉ là vài giây. Cũng phải, gã là tổng tài lãnh đạo một tập đoàn, hơi đâu mà đi để ý một tên nhân viên nhỏ bé trong bộ phận marketing như cậu.

Fourth cũng mặc kệ. Càng tốt, cậu càng dễ dàng quên gã, cái tên Gemini Norawit kia rồi sẽ chỉ là tên của một vị tổng tài nơi cậu đang làm việc, hay cùng lắm là tên của người yêu cũ. Cậu đã không còn đau lòng vì gã nữa, cậu đã hoàn toàn hết yêu gã rồi. Cuộc sống hiện tại của cậu duy nhất chỉ có công việc và bạn bè nên tròn vỏn vẹn một tháng nay, cậu như được thay đổi. Sắc mặt luôn tươi tắn trẻ trung, năng suất làm việc của rất đáng kinh ngạc, bạn bè cùng đồng nghiệp càng ngày lại càng yêu quý cậu khiến cậu nhận ra rằng "so với việc có một người kè kè bên bạn, bao bọc bạn trong yêu thương và nuông chiều bạn thì việc tự yêu lấy chính mình thiết thực hơn rất nhiều."

Hôm nay vẫn là một ngày đẹp trời như bao ngày và tập đoàn Victory vẫn hoạt động rất bình thường, nhân viên các tổ vẫn làm việc rất ổn áp như mọi lần cho tới khi nhóm chat tổng của tập đoàn có tin nhắn thông báo họp gấp. Các trưởng phòng nhanh chóng có mặt tại phòng họp của tập đoàn và cuộc họp diễn ra trong 2 tiếng đồng hồ với sự căng thẳng bên trong và sự tò mò của bên ngoài.

Mọi nhân viên tới từ mọi bộ phận đều to nhỏ thì thầm về việc họp gấp lần này và đương nhiên tổ marketing cũng không phải ngoại lệ. Người thì nói chắc xảy ra việc gì tiêu cực lắm rồi đây, người thì nói có lẽ tập đoàn đang chuẩn bị thay đổi nhân sự hoặc có đề xuất kế hoạch mới thật hoành tráng,. Fourth ngồi vừa nghe vừa cười, tay vẫn liên tục soạn báo cáo thoăn thoắt.

"Fourth nghĩ sao? Cậu nghĩ lần này cuộc họp sẽ nói về cái gì?"

Một anh nhân viên cùng phòng vỗ lên vai cậu thăm dò ý kiến. Cậu ngừng tay một lát rồi bặm môi suy nghĩ, cuối cùng vẫn là đưa ra một câu trả lời chán òm khiến cả phòng ề à ồ lên.

"Em không biết nữa."

"Gì chứ, cậu nhạt nhẽo quá Fourth a."

"Ốm xong cậu bị thiếu muối nghiêm trọng đấy."

"Đâu có đâu, là siêu nghiêm trọng đó."

Từ bàn việc công ty, cả phòng quay sang chọc quê cậu, Fourth không hề bài xích hay khó chịu mà còn cười đến là tít cả mắt, hai má hồng hồng lên khiến Dean đứng ở bên nhìn mà ngẩn ngơ.

"Fourth Nattawat, anh cứ cười như vậy thì đừng hòng độc thân với tôi."

Dean cười cười, nửa thật nửa đùa nói với cậu. Mấy anh chị trong phòng thấy vậy liền ồ lên, một chị nhân viên còn bám lấy vai y, đưa đưa đẩy đẩy đùa cợt.

"Ơ kìa, vậy còn chị thì sao?"

"Dean à kết thúc sự độc thân của chị đi."

"Mấy cô chỉ thích trai trẻ thôi, mấy anh chàng sắp trung niên như bọn tôi tàng hình sao?"

"Đẹp trai được như Dean đi rồi anh hãy lên tiếng."

"Gì cơ?"

Cả phòng marketing đang vui vẻ thì trưởng phòng Rochana quay trở về, nét mặt có chút mệt mỏi. Cô đặt cuốn sổ tay dày cộp lên bàn rồi dùng hai ngón tay day day hai bên thái dương, mi tâm nhíu lại.

Cả phòng xúm xít lại bu quay bàn làm việc của cô, nhanh nhanh nhẩu nhẩu thi nhau hỏi.

"Sao vậy chị? Có việc gì thế chị?"

"Cuộc họp bàn về gì thế trưởng phòng? Có phải là thuyên chuyển công tác không? Nhân sự mới?!!!"

Pleng Rochana chỉ khẽ lắc đầu rồi thở dài.

"Lần này chúng ta sẽ có một dự án lớn, tổ chúng ta là tổ trọng điểm nhất. Dự án lần này còn là hợp tác với tập đoàn khác nên nếu thất bại..."

Cô ngẩng lên, gương mặt càng thêm rầu rĩ.

"...tất cả chúng ta sẽ bị Norawit tổng "cắt tiết" đấy."

Cả phòng đương nhiên ngơ ngác, rồi từ ngơ ngác chuyển tới lo lắng. Victory vốn là tập đoàn lớn, bọn họ được vào đây làm đương nhiên cũng là nhờ năng lực. Nhưng nhắc tới dự án lớn thì ai cũng có chút sợ hãi.

"Không những vậy, Norawit tổng lần này sẽ trực tiếp tham gia và giám sát dự án này."

"Gì cơ?!!!"

Được rồi, sự sợ hãi tăng lên rồi, cả phòng marketing mới khi nãy còn bơi trong không khí vui vẻ vậy mà giờ mặt ai cũng ỉu xìu.

Pleng Rochana tiếp tục nói.

"Lần này chúng ta phải cố gắng hết sức, phải cho mọi người thấy năng lực của chúng ta. Nếu dự án lần này thành công, chúng ta sẽ có thưởng lớn."

"Thôi thì cố gắng vậy."

"Đối tác của chúng ta là ai thế trưởng phòng?"

Fourth im lặng nãy giờ hiện tại mới lên tiếng.

"Tập đoàn A.L"

***

"Tiếp đãi đối tác không nên dùng cái mặt đó đâu, Norawit tổng."

Alex vừa nói vừa thành thục cắt miếng bò tái trên chiếc đĩa trắng tinh, đôi mắt thâm thúy đảo qua nhìn người ngồi đối diện rồi lại dừng lại trên miếng thịt.

Gemini không nói gì, nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu vang rồi tiếp tục dùng bữa, một hồi lâu sau mới lên tiếng.

"Sao lại chọn tập đoàn của tôi cho dự án lần này của cậu vậy?"

"Tin tưởng thôi. Victory dù sao cũng là một tập đoàn lớn có tiếng tăm, nếu dự án thành công, chúng ta sẽ mang về món lợi nhuận lớn. Tôi cũng chỉ muốn có lợi cho cả hai bên."

Hắn dừng lại một lát rồi lại nói tiếp.

"Và tôi cũng tin vào tài lãnh đạo của bạn mình."

"Tin tưởng tôi sao? Chứ không phải lại để ý bóng hồng nào ở tập đoàn tôi đấy chứ?"

Gã nhếch môi cười, miệng bò tái được gã đặt vào miệng.

"Bóng hồng duy nhất trong tập đoàn cậu, chẳng phải chỉ có Hideko thôi sao?"

Hắn mỉm cười, nhấc ly rượu cao cấp lên, đưa về phía cô.
Hideko bấy giờ ngồi im lặng bên cạnh gã mới giật mình nhìn về phía hắn, theo phép lịch sự cũng nâng ly lên, cùng hắn cụng ly, trên gương mặt xinh đẹp nở một nụ cười dịu dàng.

"Anh Alex nói quá rồi, trong tập đoàn tôi còn nhiều cô gái xinh đẹp lắm."

"Haha, cô đừng khiêm tốn quá như vậy, tôi đang nói thật lòng."

Trong khi thằng bạn mình đang bận rộn tỏ ra "sát gái" với "cô vợ hợp pháp" của mình thì đầu óc Gemini lại vấn vương một bóng hình khác.

"Bóng hồng sao?..."

Bóng hồng trong lòng gã đương nhiên chỉ có người kia, Fourth Nattawat. Phải nói, ngay từ lần đầu tiên gặp cậu, gã đã có cảm giác thích thích rồi. Cậu có thân hình rất đẹp, gương mặt cũng vậy, một gương mặt đẹp tới phi giới tính cộng thêm giọng nói trong veo, tính cách lại rất tốt, Fourth Nattawat chính là hình mẫu người yêu lí tưởng cho tất cả mọi người.

Gã lúc ấy mới là một trưởng phòng nhỏ bé nhưng cũng đã thể hiện tài năng trong công việc của mình nhằm gây ấn tượng với người đẹp, có những lúc gã còn chủ động thả thính cậu, mấy câu thả thính sến rện luôn khiến cậu nổi hết cả da gà.

Theo đuổi người đẹp một hồi mới biết, hóa ra người đẹp cũng thích mình, Gemini thế nào bỗng nhiên lại có người yêu, thậm chí cùng thời điểm ấy còn được cất nhắc lên chức vụ cao hơn.

Cuộc sống của gã trong khoảng thời gian đó là vô cùng hạnh phúc, được bên cạnh người mình yêu, công việc lại thuận lợi, dường như chẳng có gì khó khăn có thể xảy ra với gã thì việc tiêu cực mới từ đó mà kéo đến. Kết hôn chính trị, Fourth hiểu lầm rồi nói chia tay với gã, chỉ trong một thời điểm ngắn ngủi, cuộc sống màu hồng của Gemini đều bị đạp đổ. Gã của hiện tại chỉ có sự nghiệp, những thứ tình cảm khác dường như đối với gã, có cũng được, không có cũng chẳng chết. Gemini cứ vậy lãnh đạm sống qua ngày, à, lâu lâu nhớ về Fourth một chút nữa.

Mải mê nhớ về những chuyện cũng khiến gã không để ý tới việc bản thân đã tự mình dùng hết bữa tối từ khi nào, trên tay còn đang mân mê ly rượu vang đỏ sẫm.

"Nay ăn nhanh quá ta?"

"Phiền quá đấy."

Lườm Alex một cái khét lẹt, gã đứng dậy đi ra ngoài, theo chỉ dẫn của nhân viên nhà hàng đi tới khuôn viên riêng, để lại Hideko và hắn ngồi dùng bữa với nhau.

"Dự án lần này chắc anh Alex phải tâm huyết lắm nhỉ?"

"Đúng vậy, là một trong những dự án có ảnh hưởng trực tiếp tới A.L nên tôi thực sự rất sát sao với nó đấy."

"Anh Gemini cũng sẽ như vậy sao? Cũng sẽ sát sao như anh..?"

"Ừm, là cậu ấy đề xuất như vậy. Hôm qua cô Hideko cũng ở cuộc họp mà."

"Phải nhất định làm với tổ..marketing sao?"

Tiếng dao dĩa va vào đĩa sứ dừng lại, Hideko có chút mất tự nhiên mà dừng tay nhìn hắn, trong ánh mắt có chút bất mãn.

Alex ngạc nhiên nhìn lại cô nhưng rồi cũng chỉ mỉm cười, tiếp tục xử lý miếng thịt bò của mình, trong lòng đã đoán ra phần nào lí do cô hỏi như vậy.

"Cô Hideko đang sợ chồng mình và tình cũ sẽ có cơ hội tiếp xúc sao?"

Hideko giật mình.

"Bại lộ rồi sao?"

"Cô thể hiện quá rõ ra mặt rồi."

Alex điềm tĩnh nhấm nháp rượu vang rồi mỉm cười. Hắn dù sao cũng từng được mệnh danh là Anchanva trăng hoa, hắn ít nhiều cũng có kinh nghiệm trong tình trường, loại cảm giác của cô cũng như cách thể hiện nó hắn thoáng qua một lần liền nhìn ra ngay. Si tình như vậy, thu lại được gì cho mình chứ?

Tại sao xung quanh hắn luôn xuất hiện những kẻ si tình đến ngu ngốc như vậy? Gemini Norawit rồi lại tới Fourth Nattawat, và thêm cả quý cô Hideko đây nữa. Cứ như hắn không phải tốt hơn sao?

Alex luôn cho rằng tình yêu là một thứ độc dược, nó không giết chết con người ta ngay và luôn mà sẽ từ từ nhấm nháp cơ thể con người, khiến con người ta chết dần chết mòn trong đau đớn, và tới khi nó phát độc, nó sẽ là chết kịch độc, bóp chết con tim của con người. Vì sao hắn lại có thể khẳng định như vậy? Nhìn Gemini -không có tiền đồ trong tình
yêu-Norawit đi? Mù quáng!

Hắn đương nhiên cũng đã tiếp xúc với người yêu nhỏ của gã, cậu ấy tính tình cũng thật là tốt, lại ưa nhìn, bảo sao nhị công tử nhà họ Titicharoenrak mê như điếu đổ là phải thôi.

"Nhưng mà..."

Alex nghiêm túc nhìn cô, giọng nói cũng không còn dịu dàng nhí nhảnh như ban đầu nữa.

"Mong cô Hideko sẽ không làm những chuyện đáng xấu hổ để loại bỏ cậu ấy ra khỏi tầm nhìn của Gemini. Bạn tôi tuy si tình nhưng tên đó biết phải làm gì. Tôi thực sự chân thành khuyên cô, nếu không muốn chọc giận hắn, đừng đi quá giới hạn."

"Ý anh là sao anh Alex?"

"Fourth Nattawat chính là giới hạn của hắn."

***

"Mọi người ơi chị Pleng gửi kế hoạch cụ thể rồi nè, mọi người làm việc theo nhóm đã phân nha."

Một thành viên trong phòng la làng lên rồi phát cho mỗi người một bản phân công công việc cụ thể, Và bất ngờ chưa..

"Gì chứ? Sao lại như này? Chị Pleng xấu tính quá à."

"Đúng đấy đúng đấy, sao lại để toàn trai đẹp chung một nhóm như vậy."

"Nhìn cái tên Dean Wagun với Fourth Nattawat thôi đã thấy chói mắt rồi nha."

Trong khi các chị đẹp trong phòng thi nhau than trời than đất vì không được chung nhóm với y thì y lại sướng đến cười ngơ ra. Đúng rồi, được chung nhóm với người ấy thì đương nhiên phải thích rồi.

Dean đi tới đặt tay lên vai cậu, nở ra một nụ cười tươi đến là chói chang.

"Mong anh sẽ giúp đỡ và chỉ bảo."

"Haha, tôi sẽ cố gắng."

Fourth theo phép lịch sự mà đặt tay lên tay y, thật không ngờ chính hành động nhỏ đó của mình mà người kia đã ngượng tới đỏ cả mang tai, cả người cứng đờ không muốn rút tay rời khỏi vai cậu.

Cộc cộc.

Trong khi cả phòng đang xôn xao chia lại nhóm để làm việc thì tiếng gõ cửa như làm ngưng lại tất cả các hoạt động. Ngay sau đó, thư kí riêng của giám đốc Norawit, cô Hideko bước vào, và đương nhiên, sau lưng chính là vị tổng tài khó tính.

"Ch...Chào buổi sáng, giám đốc."

"Ừm, mọi người đang chuẩn bị cho dự án hay sao mà náo nhiệt vậy?"

"Chúng em đang phân chia lại nhóm để làm việc cho năng suất ạ."

"Vậy sao? Trưởng phòng Rochana đâu rồi?"

Gã quét mặt một lượt khắp phòng, lấy cớ là tìm Pleng Rochana nhưng thực chất tầm nhìn lại rơi trên người người yêu cũ một lúc lâu hơn một chút.

Cậu biết gã tới nhưng cũng chẳng ngẩng lên đón tiếp mặn mà như những người khác mà chỉ cúi xuống tiếp tục làm việc, gần như là ngó lơ sự có mặt của vợ chồng tổng tài kia.

Gemini biết điều đó nhưng gã chẳng thể làm được gì, trên môi chỉ khẽ kéo lên một đường nhếch nhẹ. Chính cậu đã nói hối hận khi yêu gã kia mà, bây giờ hành xử như vậy cũng là lẽ đương nhiên thôi, gã cũng không quá bất ngờ.

"Khi nào trưởng phòng Rochana tới thì bảo cô ấy lên phòng tôi ngay."

"Dạ vâng thưa giám đốc."

"Vậy mọi người làm việc đi. Cố gắng hết sức mình vì tập đoàn nhé."

"Dạ vâng!!!"

Gã tổng tài rời đi, không khí trong phòng bớt căng thẳng hơn hẳn, mọi người chỗ nào lại quay về chỗ đó tiếp tục làm việc. Cô đồng nghiệp ngồi cạnh cậu ghé lại gần cậu hơn, che miệng nói thì thầm.

"Nè, sao giám đốc cùng vợ anh ấy đều nhìn cậu ghê quá vậy? Nhìn như sắp ăn tươi nuốt sống ấy."

"Thật vậy sao?"

"Ừm..giám đốc Norawit ấy. Còn chị gái Nhật kia chỉ nhìn bình thường thôi. À..không bình thường lắm, phải là nhìn không chớp mắt mới đúng."

Cậu mỉm cười lắc đầu coi như không biết rồi tiếp tục làm việc.

Vợ chồng đó đều nhìn cậu thì làm sao cậu biết được chứ. Trong đầu tên tổng tài bệnh hoạn kia có biết bao nhiêu là loại ý nghĩ, cậu không tài nào đoán nổi nữa. Còn đối với Hideko, có lẽ là cái nhìn đánh giá chăng?

"Chính thất đánh giá người yêu cũ à? Nghe cứ thảm thương thế nào ấy nhỉ? Giống drama trong phim.."

Fourth tự mình lẩm bẩm. Nếu Hideko nhìn cậu là để đánh giá và xem xét thì cũng chẳng để làm gì. Cậu căn bản không giống với đám con gái trong phim, chia tay xong liền mè nheo bám theo người yêu cũ, sống chết đòi quay lại mặc dù biết người ta đã lập gia đình. Cậu cũng không rảnh để đòi quay lại với một tên đàn ông đã nhục nhã mình rồi để mặc mình sống chết không quản sau một đêm bị hành hạ thể xác đến kiệt quệ. Suy cho cùng, đối với cậu ở hiện tại, dù có còn yêu Gemini thì cậu cũng không có đủ dũng cảm và tin tưởng để quay lại với gã.

Niềm tin đã bị đánh mất một lần rồi liền vô cùng khó hồi phục.

Fourth vui vẻ với chính suy nghĩ ấy của mình rồi lại tiếp tục làm việc mà không hề biết rằng chính dự án này sau này sẽ thay đổi hoàn toàn cuộc đời cậu, hình tam giác giữa gã, cậu và cô sẽ có những biến động không thể lường trước được.

***

"Cậu Fourth."

Hideko mới thấy cậu ở phòng nghỉ của nhân viên đã reo lên.

"Cậu cũng tới pha cà phê sao?"

"Vâng."

Fourth hòa nhã đáp lại. Cô mỉm cười, đứng vào gần cậu, tay chân dịu dàng đem cà phê nguyên chất trên giá ra pha.

"Dự án lần này, tổ marketing của cậu đóng vai trò quan trọng lắm đấy, cố lên nhé."

"Cảm ơn thư ký Satoshi."

"Fourth này, cậu có thể..."

"...rút khỏi dự án được không?"

"Chết rồi, trưởng phòng Rochana gọi tôi rồi. Vậy, tôi xin phép về trước nhé, thư ký Satoshi ở lại sau."

Chưa để cô kịp nói hết câu, cậu đã lịch sự cúi chào rồi cầm điện thoại và tách rời đi trước. Hideko bị cắt ngang như vậy cũng có chút ngại nhưng cô cũng chỉ đành gật đầu để cậu rời đi, đôi mắt long lanh có chút không bằng lòng nhìn chằm chằm vào tách cà phê, hai tay siết lấy quai tách cà phê tới trắng bệch.

End chương 13.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro