Nam Phi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ghi chú: Hoàng đế công x Nhập cung thay tỷ tỷ song tính thụ. ( Thiết lập thời đại nam nhân có thể kết hôn với nam nhân)

Warning : Dùng từ thô tục, 18+

" Trịnh quân nhập cung cũng đã lâu, không biết đã quen với tuy tắc trong cung hay chưa?" Nữ nhân vừa nói, ngón tay cái không ngừng ma sát chuỗi hạt trong lòng bàn tay.

Tân đế Trương Ngọc Song Tử lên ngôi đã lâu nhưng ngôi vị hoàng hậu vẫn còn trống. Chỉ để một nữ nhân tâm hướng phật làm quý phi cai quản lục cung.Bọn quan lại đều không khỏi rục rịch muốn mang con cái của mình đẩy đến bên người hoàng đế. Hắn trước kia còn là thái tử đã được lòng không ít người. Mặt mũi tuấn tú, văn võ song toàn, dù rằng tính cách hơi ác liệt, có điều lại là một minh quân.

Coi như gả hài tử đi vì lợi ích, nhưng có được một phu quân như hoàng đế cũng coi như không để bọn họ chịu thiệt . Vừa hay, dạo này hắn vì bị áp lực triều chính, đã chọn đại một đám hài tử đã đủ tuổi sắc phong phi vị, ban chiếu chỉ nhập cung.

Trịnh gia cũng là một trong số đó, Trịnh Tư Di - đích nữ của đại mẫu là người được chỉ định, nhưng nàng đã có người trong lòng, quyết không chịu mối hôn sự này, đã cùng với tình lang bỏ trốn.

Trịnh Tướng Quân bất đắc dĩ đành để đứa con trai thứ của mình đi thay. Có điều, đứa nhỏ này, dù cơ thể nhỏ nhắn, nhưng tính tình cứng rắn, không thích tuân theo quy củ, một con sói nhỏ khó dậy. Cũng may, Trịnh Nhật Tư dù khó bảo nhưng rất nghe lời mẹ.

Trịnh tam mẫu khuyên nhủ hết lời, cuối cùng người nọ cũng đồng ý.

Hoàng đế đối với chuyện hoán đổi này không để ý, mắt nhắm mắt mở bảo quý phi sắp xếp cho bọn họ mỗi người một viện cách xa Dưỡng Tâm Điện rồi thôi.

......

" Đa tạ quý phi quan tâm, thần đã quen rồi, chỉ là không nghĩ tới quy tắc trong cung lại rắc rối như vậy."

"Trịnh Quân đúng là trẻ tuổi non nớt, ta biết ngươi khó chịu, tuy nhiên những lời này không được để hoàng thượng nghe thấy, đã rõ chưa?" Quý phi vốn là nữ nhân hiền hậu, vừa là thanh mai bên cạnh hoàng đế từ nhỏ. Giữa hai người tuy không có tình cảm gì đặc biệt, chỉ là nàng đối với hoàng đế có ơn. Đồng ý giúp hắn làm bù nhìn cai quản hậu cung.

Quý phi đối với đứa nhỏ Trịnh Nhật Tư này kì thật rất có cảm tình, giữa chốn thâm cung thế này, một đám thê thiếp suốt ngày toan tính làm sao để tiếp cận đế vương, chỉ có đứa nhỏ này không trèo cây hái quả thì là vô tình tóm mấy con cá quý trong ao ở ngự hoa viên đem nướng.

Đều là tội không thể tha, nàng lại chỉ qua loa cấm túc cậu vài tháng.

" Sắp tới trong cung có yến, ngươi tốt nhất đừng chạy loạn, nếu lần này phạm phải người không nên phạm, bổn cung cũng không giúp nổi ngươi, rõ chưa?"

" Vâng, cảm ơn lòng tốt của quý phi, ta đã nhớ rõ."

.....

" Chủ tử,trời tối như thế, người muốn đi đâu sao?" Tiểu tì nữ run rẩy muốn ngăn chủ tử mình lại. Người này lại sắp gây họa.

Thiếu niên mặc bộ thường phục, nhìn năng động lại thoải mái. Mái tóc dài được buột gọn. Kì thật từ nhỏ Trịnh Nhật Tư đã có cơ thể yếu hơn nam nhân bình thường. Có lẽ là vì cái lồn nhỏ không nên xuất hiện ở giữa hai chân kia . Nhưng cậu rất năng động, vì lẽ đó mà sức khỏe cũng tốt lên không ít, chỉ là cơ thể phát dục hết mức lại rất nhỏ nhắn, không được cường tránh như nam nhân bình thường.

" Ta chỉ muốn xem không khí yến tiệc một chút, yên tâm, ta sẽ cẩn thận." Dừng một chút lại nói:" Không được báo cho quý phi." Rồi muốn mở cửa đi ra.

" Không được, chủ tử, ngài không biết đường đi đến đó mà." Tì nữ biết rất rõ, Trịnh Nhật Tư bị mù đường không hề nhẹ, huống chi là trong đêm tối thế này, nếu có chuyện gì nàng cũng sẽ gặp họa.

" Ban ngày ta đã mò mẫm một phen rồi, ngươi không cần lo, không cần chờ ta, về phòng nghỉ ngơi đi."

.....

Giữa buổi cung yến, Hoàng Đế nhàn nhã một tay chống đầu, một tay cầm cốc rượu. Nhìn hắn không có vẽ gì là  hứng thú với đám người bên dưới.

Lúc này, Trịnh Nhật Tư đang ngồi trên nóc nhà, xem bọn họ đàn ca múa hát, đúng là chán phèo. Cậu leo xuống, muốn đi đến khu vực ngự thiện, chắc sẽ có gì đó ngon cho cậu ăn.

Sắp qua hơn nửa thời gian yến tiệt, Hoàng Đế cũng không còn kiên nhẫn, muốn rời đi, từ lúc nãy hắn đã thấy cơ thể không ổn. Con cặc bên dưới lớp long bào cương cứng. Hắn nghiến răng, vậy mà có người không biết an phận như vậy.

.....

Trịnh Nhật Tư ăn no bụng muốn trở về, nếu không sáng mai lại phải nghe lải nhải. Nhưng vấn đề lại đến, cậu không nhỡ rõ đường về đình viền của mình. Cuối cùng lại lạc đường.

" Có ai ở đây không, ta muốn hỏi đường một xíu rồi sẽ rời đi" Cậu không biết mình đang đứng đâu, chỉ biết nơi này rất lớn, nhưng lại không có cung nữ hay thị vệ nào.

Trương Ngọc Song Tử trên đường trở về đã cho đám người hầu lui hết, hắn muốn trở về một mình. Chỉ là khi đi ngang Khôn Ninh cung vốn bỏ trống lại thấy bóng dánh thiếu niên nhỏ nhắn đứng bên trong.

Tuy chưa có chủ tử, nhưng Khôn Ninh cung cũng là nơi ở của bậc mẫu nghi, cố tình lại sắp xếp rất gần Dưỡng Tâm điện, bình thường vẫn sẽ có vài thị vệ canh gách trước cửa viện. Hắn tự nhẩm ngay mai phải trừng phạt bọn nô tài vô dụng một phen. Không biết lúc nào đã vô thức bắt lấy cổ tay thiếu niên kia. Hơi thở trở nên dồn dập.

" A! Là ai?" Trịnh Nhật Tư bất ngờ xoay người, cung điện bỏ trống, hoàng đế đã ra lệnh không cần đốt đèn những đình viện không có chủ để tiết kiệm, cho nên cậu không thấy rõ mặt người kia.

Dưới ánh trắng bị tên đàn ông to lớn ghìm chặt, nhìn từ trên xuống, Trịnh Nhật Tư có hơi sợ.

" Vô lễ, bỏ ta ra, ta là phi tử của hoàng đế, ngươi không muốn chết thì bỏ tay ra mau."

Trương Ngọc Song Tử nhướng mày, dù bên dưới đã cương đến phát đau, hắn vẫn cố nhớ lại thân phận của người trước mặt. Nam phi duy nhất trong lục viện- tam công tử của Trịnh Gia.

Dù không để tâm đến hậu cung, nhưng có nghe qua danh tiếng của người này từ miệng đám cung nữ, vô phép vô tắc, suốt ngày tạo rắc rối, được quý phi thiên vị. Hắn không khỏi tò mò, nam nhân được lòng quỳ phí là loại người thế nào.

Trịnh Ngọc Song Tử nhìn gương mặt kia đến thất thần. Rõ ràng cùng là nam nhân, người này lại chỉ cao hơn vai hắn một chút. Có phần giống Trịnh Tướng Quân, nhưng có nét thanh tú, nữ tính hơn. Dùng từ thế nào nhỉ? Xinh đẹp.

Trịnh Nhật Tư bị nhìn đến phản cảm, muốn dùng lực đẩy người kia ra, chỉ là không ngờ tới động tác tiếp theo của hắn, đồng tử mở to. Trương Ngọc Song Tử không biết chính mình bị cái gì, chỉ là khi nhìn thấy đôi môi mấp máy hồng hào kia, giống ngư quả đào mộng nước, làm hắn muốn nếm thử. Và hắn đã thật sự làm vậy.

Trịnh Nhật Tư bị mùi rượu xông vào khoang miệng, không khỏi khó chịu, dơ tay đấm mạnh vào lòng ngực người nọ. Cảm giác như đấm vào bông, cậu động não một chút, cuối cùng hắn cũng buông ra, trên miệng còn vương lại tơ máu.

" To gan, dám cắn trẫm?" Kì thực tâm trạng của Trương Ngọc Song Tử vốn đã tồi tệ, khi biết mình bị hạ dược, cộng thêm cơ thể nóng ran cùng con cặc đang cương cứng nãy giờ, không tránh khỏi tức giận. Hắn dứt khoác bế ngang người lên đi vào trong điện.

Trịnh Nhật Tư nghe đối phương nói ra xưng hô kia nhất thời chết máy, khi tỉnh táo lại đã bị đè lên giường. Cậu nhìn bài trí trong phòng, dù có ngu ngốc thế nào cũng nhận ra nơi này là đâu. Càng không khỏi chửi thề trong lòng tên khốn đang đè mình.

" Hoàng... Hoàng Thượng, ngại bình tĩnh đã." Trịnh Nhật Tư cắn răng muốn cùng đối phương đàm đạo, lúc này cậu cũng nhận ra thân thể hắn có chút không đúng.

" Thần... thần đi kêu người khác cho ngài, được không, thả thần ra trước....a.. không" Trương Ngọc Song Tử không rảnh quan tâm những lời nhăng cuội của người dưới thân, trực tiếp đem quần áo của hai người cởi xuống.

Trịnh Nhật Tư muốn khép chặt tránh để lộ nơi tư mật, lại bị đối phương dùng một chân tách ra, cọ xát vào giữa háng mình.

" A... không, ta không muốn!" Trương Ngọc Song Tử nhìn chằm chằm hai đầu vú hồng hào của cậu, kì lạ, rõ ràng là đàn ông, sao lại có hai luồng thịt vú mềm mại như vậy, tuy không to như nữ nhân, nhưng xúc cảm mang lại rất tốt.

" Dâm đãng" Hắn hàm hồ nói ra một câu, lại cuối xuống tiếp túc ngậm lấy cánh môi của Trịnh Nhật Tư. Cậu biết hắn là ai rồi, làm sao còn dám cắn người.  Cơ thể bị hôn mềm nhũn, bất lực để đối phương nhào nặng.

Trương Ngọc Song Tư một tay xoa nắn đầu vú, tay còn lại lướt dọc từ trên xuống, muốn vuốt ve hạ thân đối phương. Nhưng ngoài ý muốn, bên dưới con cặc nhỏ nhắn vốn nên là hai trứng dái lại là một cái khe mềm mại.

Trương Ngọc Song Tử nhất thời tỉnh táo, hắn dùng lực mạnh mẽ tách hai chân Trịnh Nhật Tư ra, nhìn thấy một cái lồn múp rụp non nớt bị kích thích chảy nước.

Cậu hoảng sợ muốn lần nữa khép chân lại, không ngờ hành động này làm hắn tức giận, đưa tay tát vào lồn cậu một cái thật mạnh.

" Đau!..hức, ngươi mau cút ra, a.." Trịnh Nhật Tư vốn đã không còn quan tâm đến lễ nghi gì đó, chỉ muốn thoát thân, đột nhiên bị ngón tay thô ráo của đối phương thọc vào lồn nhỏ móc ngoáy.

" Thật không ngờ Trịnh tướng quân lại sinh ra một vưu vật như vậy, nước chảy thật nhiều." Trịnh Nhật Tư bị Trương Ngọc Song Tay dùng tay thọc lồn không ngừng, cơ thể mềm nhũn vô lực, chỉ có thể kìm nén tiếng rên của mình.

" Ngươi là ái phi của trẫm,  lại không muốn hầu hạ trẫm, nói xem, ngươi để dành cái lồn này cho ai đụ?" Trịnh Nhật Tư bị lời nói làm cho choáng váng, cậu không ngờ bậc đế  vương có thể phát ra lời tục tĩu như vậy. Tai cậu không nhịn được chuyển thành màu đỏ

Trương Ngọc Song Tử nhìn phản ứng đáng yêu của cậu, không nhịn được cuối xuống liếm dái tai của đối phương.Trái ngược hoàn toàn với bên trễn bên dưới cái lồn múp rụpbị ba ngón tay của hắn đụ cho nước dâm văng tung tóe.

" A, không, ưmmm.... ha... hoàng thượng...á. đây.. đây rõ ràng là Khôn Ninh cung....không thể ở đây....ha." Trịnh Nhật Tư bị móc lồn đến đầu óc mụ mị, cặc nhỏ phía trước vậy mà đã bắn tinh.

Trường Ngọc Song Tử thấy bên dưới đã đủ ướt, rút ngón mấy ngón tay ra, cho vào miệng Trịnh Nhật Tư bắt cậu liếm. Hắn đặt dương vật ngay miệng lồn, từ từ đẩy vào. Miệng cậu bị ngón tay khoấy động, dù có đau cũng chỉ phát ra những tiếng rên dâm vô nghĩa.

Trịnh Nhật Tư cảm giác bên dưới trướng đau, giống như bị xé rách, hốc mắt vô thức chảy ra nước mắt.

" Nếu đã làm ở khôn ninh cung, vậy để ái phi làm hoàng hậu của trẫm là được." Vừa dứt lời, con cặc thô to đâm lút cán vào bên trong động dâm.

"A!" Cậu trừng to mắt, lúc này tay của hoàng đế đã di chuyển xuống nắm lấy eo nhỏ. Bắt đầu không kiên nhẫn nắc mạnh.

" Khốn... kiếp... a..a..ha, ta muốn giết ngươi..á... ưm" Trương Ngọc Song Tư nhìn cái miệng dâm nói toàn mấy lời không hay, có chút tức giận, nếu miệng trên không biết điều, vậy để miệng bên dưới chịu phạt đi.

Trịnh Nhật Tư bị địt đến không khép được chân, bàn tay nhỏ xoắn chặt lấy nệm giường, lồn bị nắt đến chín rục.

" Hức...sao.. ngươi còn chưa bắn... mệt quá..a.. "

" Ái phi muốn thụ thai như vậy, để trẫm thưởng cho ngươi." Lời vừa nói ra, Trương Ngọc Song Tử nắc thêm chục cái nữa, cuối cùng cũng bắn. Hắn bắn rất nhiều, vì mỗi tháng chỉ phát tiết vài lần, nên tinh dịch cũng vô cùng đặc.

" Á... nóng qua... hức... căng rồi..." Trịnh Nhật Tư khóc thút thít, đang nghĩ làm sao trở về thì cảm giác được con cặc trong cơ thể lần nữa cương cứng.

"Không..."

.....

Trịnh Nhật Tư bị địt suốt 4 canh giờ, lỗ lồn không thể khép chặt, tạo thành một cái lỗ nhỏ chui vừa một ngón tay, tinh dịch không ngừng chảy ra.

Khi cậu tỉnh dậy đã là buổi chiều, lúc này chuyện hoàng thượng bế nam phi đi ra từ Khôn Ninh cung trở về dưỡng tâm điện đã làm náo loạn cả hậu cung.

Bọn họ còn nghe nó rằng khi dọn dẹp trường kỉ trong chính điện của Khôn Ninh không khí nồng nặc sự ám mụi, chăn nệm đều bị dính đủ loại  hỗn hợp dịch nhờn, đủ biết tối qua đã ác liệt cơ nào.

Huống hồ gì chủ nhân câu chuyện còn đang nằm trên long sàn ngủ đến ngon lành.

.....

Ngự Thư Phòng.

Thiếu niên nhỏ nhắn ngồi trong lòng nam nhân cao lớn, không tình nguỵên bị đút một ngụm cháo ngọt.

"Không thích ăn à?" Hoàng đế lạnh lùng hỏi một câu, sau đó đặt chén xuống, hắn mở đùi của cậu  ra, phía dưới trường bào lại trần như nhộng.

"Đừng mà!" Trịnh Nhật Tư kêu thảm, cậu cảm thấy cửa lồn dâm dính đầy tinh dịch của mình bị thứ gì đó tới gần: "Không... a, ta ăn cháo mà."

" Muộn!" Hoàng đế vừa dứt lời, cửa âm hộ chật hẹp đã bị một cây cặc thô dài ác liệt thọc mạnh, cho đến khi đi vào tận tử cung.

Trịnh Nhật Tư theo bản năng muốn đứng dậy, ai ngờ làm cho con cặc thô to bị nuốt vào càng sâu, cổ ngưỡng lên cao như cổ thiên nga, cặp vú hơi nhô lên hình thành một độ cung xinh đẹp, sau đó bị Trương Ngọc Song Tử nắm lấy.

"Đừng, đừng chơi ta nữa." Trịnh Nhật Tư ôm bụng, cậu ta đã bị Hoàng đế chịch cả nửa tháng trời, lồn nhỏ vừa hồng vừa sưng. Cậu đang nghĩ không biết nên bảo hắn chơi lỗ đít mình không, tha cho lồn nhỏ một ngày cũng được. Chờ khi hắn chơi chán, cậu sẽ trốn khỏi cung.

Hoàng đế thấy cậu ta như người mất hồn, cặp mày xinh đẹp nhíu lại, hỏi: "Suy nghĩ cái gì?"

"Khi nào thì ngươi mới chán?"

"Hả?"

Có vẻ như Trịnh Nhật Tư thật sự mất hồn, vậy mà lại nói ra tiếng lòng của mình: "Chừng nào thì ngươi mới chơi chán ta hả, ta muốn về nhà!" Hoàng Đế nghe xong tức giận đến bật cười, muốn về nhà?

Trương Ngọc Song Tư ác độc nhấn eo cậu xuống, chịch càng hăng, Trịnh Nhật Tự bị địt đến nỗi tiểu ra trên người hoàng đế.

Cậu, cả đời này cũng không thoát khỏi hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro