Chương 5: Hành Trình Đầy Nguy Hiểm của Pond và Phuwin

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phuwin và Pond nhận được tín hiệu từ Fourth và bắt đầu hành trình cùng nhóm người còn lại. Họ di chuyển cẩn thận, mang theo lương thực, nước uống và các nhu yếu phẩm khác. Pond luôn đi đầu, còn Phuwin bảo vệ phía sau cùng một vài người khác có kinh nghiệm chiến đấu.

Trên đường đi, nhóm của họ gặp phải nhiều trở ngại. Khi đi qua một khu đô thị hoang tàn, họ phải đối mặt với một nhóm zombie đông đảo. Pond lập tức đưa ra kế hoạch.

"Chúng ta sẽ chia thành hai nhóm nhỏ. Một nhóm sẽ tạo tiếng ồn để thu hút sự chú ý của zombie, nhóm còn lại sẽ đi vòng qua từ phía sau," Pond nói.

Phuwin gật đầu, đồng ý với kế hoạch. Cậu cùng một vài người trong nhóm bắt đầu tạo tiếng ồn bằng cách đập vào các vật dụng kim loại và la hét. Đám zombie nhanh chóng bị thu hút và di chuyển về phía tiếng động.

Tuy nhiên, kế hoạch không hoàn toàn suôn sẻ. Trong khi nhóm tạo tiếng ồn đang thu hút sự chú ý của zombie, một số zombie lại rời khỏi nhóm và bắt đầu tấn công nhóm phụ trách đi vòng qua. Pond và nhóm của anh phải đối mặt với sự tấn công dữ dội và liên tục chiến đấu để bảo vệ mình.

"Chúng ta cần phải giữ vững và tiến lên!"

Pond hô lớn, khẩu súng và lựu đạn được sử dụng để đẩy lùi zombie.

Phuwin cũng chiến đấu không ngừng nghỉ, bảo vệ những người khác và giúp đỡ Pond. Cuộc chiến căng thẳng và mệt mỏi, nhưng cuối cùng họ cũng vượt qua được và tiếp tục hành trình.

Khi trời đã bắt đầu tối, họ quyết định dừng lại tại một tòa nhà bỏ hoang để nghỉ ngơi qua đêm. Họ phân chia nhiệm vụ canh gác, đảm bảo không ai bị tấn công bất ngờ.

"Chúng ta cần phải cẩn thận. Đêm là lúc zombie hoạt động mạnh nhất," Pond nhắc nhở mọi người.

Phuwin ngồi bên đống lửa, tâm trạng lo lắng. Anh không thể không nghĩ đến tình hình của Gemini và Fourth. Liệu họ có an toàn không? Liệu căn cứ quân sự có thực sự an toàn như họ mong đợi?

Khi đêm xuống, tiếng rên rỉ và gầm gừ của zombie vang vọng trong không gian. Phuwin đứng gác, mắt nhìn chằm chằm vào bóng tối, cảm giác căng thẳng và lo lắng luôn hiện diện. Đột nhiên, từ xa, anh nhìn thấy ánh sáng từ đèn pin.

"Có ai đó ở ngoài kia,"

Phuwin thì thầm với Pond, người cũng đang cảnh giác.

Pond nhìn theo hướng ánh sáng.

"Chúng ta phải cẩn thận. Có thể đó là người sống sót khác, nhưng cũng có thể là kẻ thù."

Họ quyết định tiếp cận một cách thận trọng, giữ khoảng cách an toàn. Khi đến gần hơn, họ nhận ra đó là một nhóm người sống sót khác, cũng đang tìm nơi an toàn để trú ngụ. Sau khi xác nhận không có nguy hiểm, họ mời nhóm người mới đến cùng ở lại qua đêm.

Sáng hôm sau, họ tiếp tục hành trình. Đường đi ngày càng trở nên khó khăn hơn khi họ phải vượt qua nhiều chướng ngại vật và khu vực nguy hiểm.

Khi nhóm của họ đến gần một cây cầu cũ, Pond dừng lại, ra hiệu cho mọi người kiểm tra an toàn trước khi qua cầu.

"Cẩn thận, cây cầu này có vẻ không còn chắc chắn nữa," anh cảnh báo.

Phuwin nhìn quanh, thấy cầu đã mục nát và có nhiều chỗ sụp đổ. Tuy nhiên, họ không có nhiều lựa chọn khác.

"Chúng ta phải qua thôi, không còn đường khác," cậu nói.

Pond gật đầu, bắt đầu hướng dẫn từng người một đi qua cầu. Những bước chân cẩn thận vang lên, tiếng gỗ kêu cót két dưới trọng lượng của họ. Phuwin đi cuối cùng, mắt luôn dõi theo từng bước của mọi người.

Đột nhiên, một tiếng rắc vang lên. Một phần cầu bị sập, khiến hai người trong nhóm mất thăng bằng và rơi xuống. Pond và Phuwin lập tức lao tới, kéo họ lên trước khi zombie có thể tấn công.

"Giữ chặt lấy tay tôi!"

Pond hét lên, nắm chặt lấy tay của một người đang treo lơ lửng. Phuwin cũng không chậm trễ, dùng sức kéo người khác lên.

Zombie bắt đầu tiến tới, bị thu hút bởi tiếng động.

"Chúng ta phải nhanh lên, zombie đang tới!" một người trong nhóm hoảng hốt nói.

Cuộc chiến với thời gian bắt đầu. Pond và Phuwin cùng những người khác cố gắng kéo hai người bị nạn lên nhanh nhất có thể. Trong khi đó, zombie đã tiến gần, gầm gừ và vươn tay chộp lấy.

Khi cuối cùng họ cũng kéo được hai người lên an toàn, cầu lại bắt đầu rung lắc mạnh hơn.

"Chạy đi!"

Pond hô lớn, mọi người nhanh chóng chạy về phía bờ bên kia. Phuwin giữ vai trò bảo vệ phía sau, dùng súng và dao để chống lại zombie tiến gần.

Cuối cùng, tất cả đều an toàn đến bờ bên kia. Mọi người thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn còn cảm giác căng thẳng vì suýt nữa đã mất đi một số người.

Pond quay sang Phuwin, ánh mắt cảm kích.

"Nếu không có em, có lẽ chúng ta đã mất người rồi."

Phuwin gật đầu, mỉm cười nhẹ. "Đó là nhiệm vụ của em. Chúng ta không thể để mất bất kỳ ai."

Cuối cùng, sau nhiều ngày đầy nguy hiểm và mệt mỏi, họ cũng đến được căn cứ quân sự. Fourth và Gemini đã đứng chờ sẵn ở cổng, cả hai đều mừng rỡ khi thấy nhóm của Phuwin và Pond an toàn.

"Tất cả mọi người đã đến nơi an toàn rồi." Fourth nói, ánh mắt tràn đầy hy vọng.

"Từ giờ, chúng ta sẽ cùng nhau xây dựng lại và tìm cách sống sót."

Pond nhìn quanh căn cứ quân sự, rồi quay sang Phuwin.

"Chúng ta đã vượt qua được chặng đường khó khăn. Giờ là lúc bắt đầu một cuộc sống mới ở một nơi ở mới."

Phuwin gật đầu, cảm thấy yên lòng hơn khi mọi người đều an toàn. Họ biết rằng cuộc hành trình phía trước vẫn còn nhiều thử thách, nhưng với sự đoàn kết và quyết tâm, họ sẽ vượt qua mọi trở ngại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro