#34

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"gem! tớ bên này!"

một cô gái dáng người nhỏ nhắn, mái tóc đen dài, ra sức vẫy tay để người con trai to lớn vừa mới bước vào căn tin có thể nhìn thấy mình, cô gái ấy không ai khác ngoài chimlim - 'báo thủ cuộc đời' của chàng trai vừa mới bước vào quán - gemini.

cô ả chimlim này mang một gương mặt ngây thơ khiến người con trai nào cũng muốn bảo bọc che chở, nhưng chỉ cần tinh ý một chút là có thể nhận ra sự giả tạo ẩn sâu trong lớp mặt nạ mà người khác cho là 'đáng yêu' ấy.

gemini nghe tiếng gọi thì khẽ nhăn mặt nhưng cũng rất nhanh tiến đến, kéo ghế ngồi đối diện cô ả.

"cậu ăn gì để mình lấy, khoa mình nên mình rành lắm!" - chimlim vừa nói vừa vuốt tóc, ả ta cố gắng ép giọng mình trở nên đáng yêu nhất có thể để nói với gemini, làm hắn không nhịn được trước sự 'dẹo chảy nước' này mà khẽ rùng mình.

"không cần, tôi ngồi một xíu là đi ngay."

mặc dù hôm nay cô ả ăn mặc diêm dúa hơn bình thường, gương mặt còn được trang điểm kỹ càng, tóc cũng được uốn rất vào nếp, ấy vậy mà gemini không thèm nhìn lấy ả một cái, làm cô ả cay cú chẹp miệng lườm hắn một cái nhưng rồi cũng nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ ngây thơ trước đó.

"sao cậu lại nói chuyện xa cách tới vậy? rõ ràng cậu nhắn muốn mình dẫn cậu đi tham quan khoa mình mà..." - chimlim bĩu môi nũng nịu, làm dunk ở bàn bên cạnh hóng chuyện nhìn thấy suýt sặc cơm.

"tôi nhắn lúc nào?" - gemini nhếch mày, cười nhạt hỏi.

"c-cậu nhắn cho mình mà, nếu không thì sao cậu lại ngồi đây?"

"cậu còn bảo mình dễ thương nữa... sao bây giờ lại như vậy..." - ả ta lại lần nữa giả vờ uỷ khuất đáng yêu.

"đừng ra vẻ đáng yêu nữa, tôi sợ về nhà ăn cơm không vô." - gemini cuối cùng vẫn là không nhịn nổi, liền phun ra một câu nói khiến chimlim đơ người tại chỗ.

"ch-chính cậu nói mình đáng yêu mà... cậu quên thật à gemini?"

"à đúng rồi tôi quên mất, xin lỗi nha, tôi gần đây bị mất trí nhớ, chắc là do bận lo lắng về đống hỗn độn cậu gây ra nên đầu óc mới lúc nhớ lúc quên như vậy."

"đống hỗn độn?" - chimlim nghe gemini nói vậy thì
liền thay đổi sắc mặt, sợ sệt đảo mắt xung quanh xem có ai nghe thấy không thì lại bắt gặp có người đang giơ điện thoại ra quay lén mình, ả nhanh chóng lườm họ ý bảo ngừng quay nhưng dù có lườm đến cháy máy thì chiếc điện thoại ấy vẫn không được bỏ xuống, vì đang ngồi chung gemini nên ả không dám động thủ, đành bất lực im lặng cho người khác muốn làm gì thì làm.

"m-mọi chuyện chỉ là hiểu lầm thôi gemini." - chimlim cúi người xuống, thấp giọng nói như sợ người khác nghe thấy.

"hiểu lầm? tưởng hiểu đúng chứ." - gemini cười khẩy.

"à tôi nói nhầm, hiểu lầm mới đúng chứ, chúng ta hiểu lầm nhau rồi."

"gemini này! cứ đùa mình, mình đã nói là hiểu lầm rồi mà!" - ả nghe được hai từ 'hiểu lầm' từ miệng gemini thì cơ mặt cũng dần dãn ra, xua xua tay cố gắng rặn ra một nụ cười tươi nhất có thể, còn đánh nhẹ lên người hắn.

"ý tôi là hiểu lầm chuyện tôi nhắn cô ấy, chứ việc cô hành động mất dạy ai chả biết, uiss chết, tôi lỡ lời." - gemini đang nói thì giả vờ mở to mắt che miệng như thể bất ngờ lắm, sau đó lại cười nhếch: "lỡ lời nhưng mà là sự thật."

"h-hiểu lầm? mất dạy? cậu nói gì mình không hiểu."

"những lời tôi nói trong tin nhắn là tôi cố tình để cô biết cảm giác bị lừa ra sao thôi, cô nghĩ những lời tôi nói là thật à? sao? cảm giác bị lừa cay lắm đúng chứ? lúc bị cô lừa tráo điện thoại tôi cũng cay y chang như vậy đó."

"..."

"không nói nên lời à? ý chết, tôi quên mất, loại người chỉ biết núp sau confession kiếm chuyện với người khác như cô thì làm sao dám nói tiếng nào ở ngoài? nhỉ?"

"s-sao cậu lại biết chuyện đó?"

"sao không biết được, mắt tôi sáng nên những điều người khốn nạn làm tôi nhìn rõ lắm."

"cậu quá đáng rồi đấy nhé, đừng tưởng tôi thích cậu rồi cậu muốn làm gì thì làm." - chimlim không nhịn được nữa, lập tức trừng mắt nhìn gemini, giọng cô ả cũng trở nên đanh đá hơn hẳn.

"rồi sao? mở mồm ra nói được câu đó nữa hả? không phải cậu cũng muốn làm gì thì làm sao?"

cả hai nãy giờ cãi nhau to tiếng, cộng thêm việc mọi người đến đây chủ yếu để hóng chuyện tình của 'crush toàn trường - gemini' nên đa số ai cũng để ý đến họ mà lên tiếng xì xầm, có người còn móc điện thoại ra quay, lợi dụng tình hình đó, gemini quay sang đám người đang hóng hớt, nói lớn: "không phải cô cũng làm mọi thứ để có được cái danh bạn gái tôi sao? từ việc viết confession chửi mắng fourth, đến việc cô cố tình dàn xếp lấy nhầm điện thoại tôi rồi nhắn lời lẽ không hay đến fourth làm cậu ấy hiểu lầm, xoá tin nhắn của bạn tôi. à, còn việc chấn động nữa là fake hình rồi đăng lên feed instagram của tôi, làm mọi người hiểu lầm chúng ta quen nhau. hỏi thật nha, bộ cô thiếu thốn lắm hả mà phải làm đến mức này? con gái gì mà không biết giữ giá gì hết vậy? cô có tự cảm thấy bản thân thua cuộc không?"

"thì ra là vậy!"

"hèn gì tao thấy hình ảo ảo mà sợ bị táp nên không dám nói!"

"eww nhìn mặt rõ dễ thương mà lại làm những điều như vậy!"

"fourth ở hiền gặp phiền mà!"

tiếng mọi người xì xầm ngày càng lớn làm chimlim mất bình tĩnh loạng choạng đứng lên nhìn mọi người trong sự hoảng loạn, ả ta lúc này gượng đến mức nước mắt lưng tròng rồi. thẹn quá hoá giận, ả giật lấy điện thoại của người gần nhất ném xuống thật mạnh: "tụi bây còn quay nữa là tao đập hết!"

"oops, lộ mặt rồi!" - phuwin đứng gần nhún vai lên tiếng, thấy cô ả liếc mình, anh nhanh trí nháy mắt đá lưỡi một cái khiến ả ta tức muốn xì khói.

"t-tên khốn gemini, uổng công tôi thức đêm vẽ áo cho cậu."

nói mới để ý, có một túi giấy trông khá đẹp mắt đặt ở ghế của ả, chắc túi giấy đó đựng áo mà ả chuẩn bị để tặng gemini, nhưng bây giờ có lẽ không cần đến nữa rồi.

"không sao, tôi sẽ nhận mà, về làm dẻ lau cũng tiện đó chứ." - gemini lại lần nữa cố tình nói lớn để thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh, thành công để họ có một trận cười hả hê.

"c-cậu nhớ ngày hôm nay đó! cậu thì tôi không đụng đến được, nhưng cái thằng luật sư đó thì coi chừng, tôi không để yên đâu!!" - giọng chimlim đanh lại, ném cái nhìn sắc bén vào gemini.

gemini vừa nãy còn vui vẻ vì đã thành công "trả thù' mà bây giờ khi nghe ả ta nhắc đến fourth, hắn liền đổi sắc mặt, gemini chau mày, trừng mắt, tiến sát đến chimlim ép ả xuống dưới, gằn giọng: "tôi xem cô dám làm gì cậu ấy? cô mà ra tay, tôi không nể nang cô là con gái đâu."

chimlim bị sự uy lực của hắn làm cho hoảng sợ lập tức im bặt, ả ta nuốt khan một cái, đôi môi không ngừng run rẩy, mắt ươn ướt như sắp khóc.

"à còn nữa..." - gemini vừa nói vừa tiến đến bụi hoa giấy - nơi có mái đầu mềm lấp ló nãy giờ, ngay từ đầu hắn đã thấy fourth đứng đấy hóng chuyện nên hắn không có chút chần chừ nào mà dứt khoát đi đến, nắm tay cậu dắt ra trước sự hoang mang của cậu và mọi người: "người yêu tôi có tên đầy đủ, đừng dùng cái miệng dơ bẩn của cô gọi người yêu của tôi là thằng, tôi không thích."

"n-người yêu?"

"phải!" - gemini cười đắc ý, hắn kéo eo cậu về phía lồng ngực mình, đặt một cái hôn nhẹ lên môi cậu như đánh dấu chủ quyền: "bé yêu của tôi, ai đụng đến cậu ấy tức là đang đụng đến giới hạn của tôi, cô nên tự khắc ghi nhớ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro