1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vật bị khao khát."

Mặc dù đã xử lý xong "Hũ muối" cùng "Thước muối" do ma thần muối lưu lại, nhưng Zhongli vẫn dừng chân ở đỉnh núi Cô Vân Các, rất lâu không rời đi.

Thế nhân luôn khác cầu một vật, đây là nhu cầu, cũng là lý do để sống sót.

Nhưng tại sao khi chính hắn nói ra câu đó, trong đầu lại hiện lên nụ cười của Tartaglia đầu tiên?

"Liệu hắn còn ở cảng Liyue hay không?" Zhongli lẩm bẩm.

Hắn không hề do dự, lưu loát mà nhảy xuống vách núi đến cảng Liyue tìm người.

···

Ngày ấy, sau khi sự kiện ma thần lốc xoáy kết thúc, Zhongli, Tartaglia, Nhà Lữ Hành và một trong những quan chấp hành của Fatui - Signora, cùng tụ tập ở ngân hàng Bắc Quốc.

Toàn bộ chân tướng đều được công khai ở nơi đây, ngay vào giờ phút này.

"...... Trái lại là Signora cùng Zhongli tiên sinh, vậy mà lừa ta đến thảm hại." Nói xong câu đó, Tartaglia đỡ trán, lộ ra nụ cười khổ: "Ta......"

Signora đánh gãy lời gã chưa nói xong, nói thẳng: "Dựa theo khế ước, ta tới lấy 『 Gnosis 』 của ngươi, Nham Vương Đế Quân."

Sự không cam lòng hiện hữu giữa lông mày của Tartaglia, còn có những nghi vấn và trách cứ dồn dập của Nhà Lữ Hành, Zhongli đều cảm nhận được tất cả.

Nhưng Zhongli không còn lựa chọn nào khác, hết thảy đều là vì "Khế ước".

"Signora là sứ giả được băng thần phái tới để hoàn thành『 khế ước 』, thực hiện yêu cầu của ta, toàn bộ quá trình đều giấu giếm đồng nghiệp là Tartaglia." Zhongli từ tốn mà tường thật lại mọi chuyện: "Bản thân ta lấy thân phận là nhân loại để làm việc, cuối cùng cũng lấy thân phận phàm nhân này để thực hiện truyền thống tiễn tiên của Liyue."

"Này, còn ta?" Tartaglia không vui nói: "Các ngươi đem ta xoay vòng vòng như vậy không phải nên cho ta một lời xin lỗi sao?"

Signora cười khẽ vài tiếng: "So với xin lỗi vì thì cảm ơn ngươi sẽ hợp lý hơn. Việc 『 làm rối 』 của ngươi cũng là một phần của 『 kết cục 』. Nham Thần phải cảm ơn diễn xuất vô cùng xuất sắc của ngươi mới đúng."

Ánh mắt nàng khinh thường nhìn Tartaglia, tiếp tục nói: "Nếu không phải ngươi tạo ra áp lực thật lớn từ trận chiến giữa tiên phàm và ma thần, viên than đá được Nham Thần thưởng thức mấy ngàn năm——Liyue, cũng không thể trở thành kim cương rực rỡ đến vậy."

Tartaglia đương nhiên nhận ra lời của nàng có ẩn ý, ngữ điệu tùy tiện hỏi: "Ngươi trở thành thần dân trong quốc gia của hắn trào phúng đồng nghiệp của mình, đây là muốn đánh nhau hả?"

Signora hiểu chuyện liền không chọc giận gã: "Nếu đã có Gnosis thì chúng ta cũng nên trở về yết kiến nữ hoàng thôi."

"Ta sẽ về sau, dù sao ta cũng không muốn ngồi cùng thuyền với ngươi." Tartaglia quyết đoán từ chối Signora, không quay đầu lại mà bước ra khỏi ngân hàng Bắc Quốc.

Zhongli không gọi gã lại, chỉ nhìn theo bóng lưng dần biến mất của Tartaglia.

Trong lòng bất chợt có chút cảm giác hối lỗi, nhưng nhẹ đến mức hắn chẳng thèm lưu ý lâu.

Chẳng ai đoán được rằng tâm tình thật sự của hắn sớm đã chôn sâu trong đáy lòng.

Đến khi cùng Nhà Lữ Hành đến Cô Vân Các mới phát hiện.

···

Việc đầu tiên Zhongli làm sau khi từ Cô Vân Các trở về Liyue đó là đến ngân hàng Bắc Quốc dò hỏi người phụ trách vị trí của Tartaglia, do đó biết được Tartaglia từ sau ngày ấy vẫn chưa trở lại.

Từ hôm đó đến nay đã qua bảy ngày, Tartaglia chắc đã sớm về tới Băng Quốc.

Nếu có thể sớm quay trở về đây thì tốt rồi.

Hắn chẳng hứng thú mà dạo bước trên đường phố Liyue, nhớ tới tình cảnh lần đầu gặp mặt thanh niên ——

Fatui và Vãng Sinh Đường vốn dĩ không có quan hệ, nhưng vì cái chết của Nham Đế, Tartaglia lại tìm đến cửa của bọn họ. Câu đầu tiên gã nói sau khi bước vào phòng đó là: "Ta muốn biết các ngươi sẽ xử lý tiên thể của Nham Đế như thế nào?"

Hắn vốn ngồi ở phía sau màn, nghe được người tới giọng điệu tùy tiện, vậy mà chỉ có gã mới hỏi vấn đề mà chẳng ai nghĩ đến.

Phải, sau khi sự kiện ám sát Nham Vương Đế Quân xảy ra, toàn bộ Cảng Liyue chỉ quan tâm ai là hung thủ.

Không ai để ý tiên thể của Đế Quân, không ai nhớ đến Điển Lễ Tiễn Tiên.

Hắn cũng vì vấn đề này mà buông chén trà, đi ra bình phong, lại nhìn thấy một thanh niên trông còn rất trẻ sở hữu diện mạo anh tuấn.

Hắn tiễn đi người thanh niên phục vụ, nói ra thân phận: "Tại hạ là Zhongli, ở Vãng Sinh Đường làm khanh khách. Đường chủ Vãng Sinh Đường có việc ra ngoài, toàn bộ việc xảy ra ở nơi này đều do tại hạ phụ trách."

"Kính chào Zhongli tiên sinh." Thanh niên biểu lộ nụ cười lễ phép nhưng không mất phần hồn nhiên, tự giới thiệu: "Ta là Quan Chấp Hành thứ mười một của Fatui đến từ Đông Quốc, danh hiệu Childe."

Vậy mà lại là Quan Chấp Hành của Fatui.

Thân phận này cùng khuôn mặt kia quản thực chẳng hợp nhau.

Đây là suy nghĩ lập tức xuất hiện trong đầu Zhongli.

"Tuy rằng bởi vì diện mạo mà ta bị nghi ngờ vô số lần nhưng hi vọng Zhongli tiên sinh có thể tin tưởng ta." Tartaglia như cũ cười hì hì: "Ta làm việc tuyệt đối nghiêm túc, nói là làm."

"Thất lễ." Zhongli không bận tâm làm cách nào gã tiếng lòng của chính hắn. Nếu có thể trở thành Quan Chấp Hành, năng lực cơ bản như xem mặt đoán ý là phải có.

"Ngươi vừa rồi là hỏi Vãng Sinh Đường sẽ xử lý tiên thể của Nham Đế như thế nào." Zhongli nói thẳng: "Việc này thì liên quan gì đến Fatui?"

"Ha ha ha!" Tartaglia vừa nghe lập tức cười to.

Zhongli mặt vô biểu tình mà nhìn gã, không rõ vì sao gã lại cười.

"Bởi vì Thất Tinh của Liyue đem mũi nhọn hướng về phía Fatui, nếu sau này tiếp tục hoạt động ở Liyue sẽ rất phiền toái cho nên ta muốn điều tra tiên thể của Đế Quân."

Xem ra hắn vừa hỏi một vấn đề rất ngu xuẩn, khó trách thanh niên trước mặt cười to đến như vậy.

Hắn nâng chén trà lên, từ tốn uống một ngụm, không nhanh không chậm nói: "Tiên thể nếu đã được bảo quản, đương nhiên sẽ không tùy tiện đem ra ngoài, cũng không có khả năng để người bị tình nghi là ám sát Nham Vương đụng vào."

"Nói cũng đúng." Đối với vẻ mặt lạnh cự tuyệt của hắn, Tartaglia không để ý chút nào: "Tiếp theo Vãng Sinh Đường sẽ tiến hành Điển Lễ Tiễn Tiên vì Nham Vương Đế Quân sao?"

Tay nắm chén trà đột nhiên căng thẳng, kỳ thật Zhongli cảm thấy có chút ngoài ý muốn: "Không dám tưởng tượng các hạ vậy mà rất quen thuộc với truyền thống của Liyue."

"Nếu muốn hoạt động ở Liyue đương nhiên phải tìm hiểu truyền thống và phong tục ở nơi này." Tartaglia thản nhiên nói.

Zhongli một lần nữa nhìn gã, đồng tử ảm không ánh sáng, không hề có chút sinh khí.

Giống như một viên thạch phách đã mất đi vẻ đẹp vốn có.

Thật đáng tiếc cho ánh mắt mỹ lệ ban đầu.

"Đành vậy, hôm nay xem ra ta chỉ có thể rời đi. Rất vui được quen biết ngài, Zhongli tiên sinh." Tartaglia đi đến cửa, quay đầu lại thần bí hướng hắn nói: "Nhưng ta nghĩ chúng ta sẽ còn nhiều cơ hội tiếp xúc ở lần sau."

Theo lời Tartaglia, vài ngày sau đó hắn được mời đến Lưu Li Đình, gặp mặt một Nhà Lữ Hành đến từ thế giới khác. Cũng là sau hôm đó, Tartaglia cũng thường xuyên xuất hiện trước mặt hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro