Phần 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ta tỉnh lại từ lúc sáng sớm, nhìn ngoài trời còn mờ sương, ta vươn tay tự tập sương sớm thành những bông tuyết bay lả tả. Ta còn nhớ rõ chuyện đêm qua, xem ra là chuyện thân thế bản thân giấu ko được. Mà e là bọn họ đều đã đoán ra rồi... Ta bình tĩnh đi vào phòng, nơi này là một chỗ chung cư riêng của Satoru, hắn đi làm nhiệm vụ ở ngoài thì hay ở lại chổ này. Ta biết đêm qua chơi đến khuya, bọn họ e là còn chưa tỉnh. Liền nấu cơm sáng cho bọn họ, ta trù nghệ ko tồi, đặc biệt đi vạn dân đường cùng Xiangling học qua, nấu cơm một chút cũng ko tồi, huống chi ngày trước, ta chỉ nấu cơm cho mình đế quân và chúng tiên nếm thử mà thôi.

Ta làm canh trứng hạt sen, chút cá nướng theo phong cách Liyue và món nhà nông Khinh sách mà ta học được khi đi qua Khinh sách trang. Ba cái bọn họ là bị mùi hương hấp dẫn, theo sau đi ra ngoài. Ta nhìn bọn họ mơ hồ gương mặt cùng lộn xộn mái tóc, cười nói

- Các ngươi mau đi rửa mặt đi, ta làm xong bây giờ nga

- Oáp, đã biết

....

Bọn ta cùng nhau ăn ấm cúm bữa sáng. Shoko sáng mắt khi ăn cá nướng, hỏi ta

- Đây là cá nướng gì vậy? Ngon quá! Ko giống cá nướng bình thường!

- Đây là cá nướng phong cách Liyue! Thế nào, siêu ngon đúng ko? Ta bằng hữu Kequing làm ngon hơn nhiều

Suguru cũng cảm thấy Món xào này cay và giòn, hương vị kích thích vị giác, làm hắn có chút đắng cái lưỡi do nuốt nguyền rủa liên tục cũng cảm nhận được hương vị. Hỏi nàng

- Đây là món gì a? Ăn ngon!

- Đây là món xào nhà nông. Ta học được khi đi qua Khinh sách trang, ở đó mọi người đều biết làm món này, nhưng hương vị độc đáo của nó được nhiều người ưa thích nên rất được ưa chuộng tại Liyue.

Satoru ăn chén canh trứng, sáng mắt lên. Quá ngon, hương vị mềm mại ngọt ngào rất hợp khẩu vị của hắn. Quê nhà của nàng xem ra có rất nhiều điều thú vị a

Mọi người ăn sáng xong, chưa đỡ thèm mà nhìn ta. Ta cười cười đem đậu hủ hạnh nhân đem ra cho bọn họ. Lần này đến lượt Satoru, hắn ăn xong liền đưa tay ra đòi ăn tiếp. Ta cười hỏi

- Ăn ngon ko?

- Ngon!

- A tuyết ngươi nấu cơm ăn ngon thật! 

- Đúng đúng, nhất là món tráng miệng! Món này tên là gì a?

Tráng miệng?

- A, đây là đậu hủ hạnh nhân. Thế nào, siêu ăn ngon đi!

Satoru gật đầu lia lịa

- Ân ân, lần sau ngươi cho ta làm đi!

- Được a. Ta đều làm món này 100 năm, ko ai lành nghề hơn ta!

100 năm???

Bọn họ nhất thời có chút mắc kẹt. Ta đơn giản liền ko giấu diếm nữa. Nhanh tay dọn bàn ăn cùng Suguru. Bọn ta tận hưởng ngày nghỉ hiếm hoi, ta đi ra phòng khách, thấy bọn họ suy tư ngồi. Satoru đầy mặt nghiêm trọng hỏi ta.

- Uy a tuyết, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?

Ta có chút im lặng, ta là sợ bọn họ sốc a! Nhưng cuối cùng vẫn trả lời

- Từ ngày ta nảy mầm đến hóa tiên thì đại khái là 1000 năm.... đi. Ta ko nhớ rõ lắm

Bọn họ ba người hít sâu, Shoko há mồm thở dốc, điếu thuốc trong miệng đều rơi ra. Satoru mắt kính đều lệch, Suguru nho nhỏ đôi mắt trừng lớn. Bọn họ đều ngơ ngác nhìn ta, ta cười cười. Cho bọn hắn đổ ly nước. Ngồi xuống bọn họ trước mặt, thẳng thắn thành khẩn kể lại ta câu chuyện.

- Ta vốn là tịnh thế bạch liên đến từ vô hạn sao trời, rơi xuống Teyvat rồi nảy mầm. Ta lúc đó còn quá nhỏ nên ý thức nửa tỉnh nửa mê, là đế quân đem ta đưa về chăm sóc. Đại khái 500 năm sau là ta hóa thành hình người, làm tiên nhân tuổi nhỏ. Lại 500 năm thì ta mới thành niên. Ta vốn định đi ra ngoài du lịch một chút, nhưng vô ý lạc vào thế giới này, đến bây giờ vẫn ko có cách nào trở về....

Nhìn bọn họ vẻ mặt ko thể tưởng tượng, ta chỉ yên tĩnh chờ bọn họ bình tĩnh tiêu hóa tin tức

Suguru & Satoru & Shoko: Tha thứ bọn ta, lượng tin tức quá lớn làm bọn ta ko hoãn lại kịp=]]]]]]]]]]

Shoko giơ tay hỏi

- Cho nên ngươi thực sự là đến từ thế giới khác?

- Đúng vậy. Ta đến từ Teyvat, một đất nước do Nham thần- Nham vương đế quân cai trị - Liyue. Mà ta là tiên nhân đi theo ngài... Nơi đó thành lập đã có 3700 hơn đi.

Ta cố gắng suy nghĩ lại, là 3700 năm vẫn là 3800 a.... Ko nhớ rõ...

Nhưng nhìn bọn họ há hốc mồm biểu tình, ta cười cười giải thích.

- Uy, các ngươi đừng nhìn ta như vậy. Ta là tiên nhân nhỏ tuổi nhất rồi! Yanfei còn so ta lớn tuổi đâu!

Suguru mở miệng hỏi

- Vậy trước giờ những cái tên ngươi nhắc đến đều là tiên nhân? Thế giới của ngươi còn có thần?

Tha thứ hắn, mọi điều mà nàng kể quá vượt sức tưởng tượng. Bọn hắn ba người tam quan hôm nay được đâpk đi xây lại. Ngoài kia còn có vô số thế giới, thế giới kia thậm chí có thần và tiên. Này cũng quá đáng sợ đi!

Ta cười cười, ôn tồn nhắc nhở

- Ko cần gấp, mọi thứ ta đều sẽ kể cho các ngươi.

Và năm ấy 16 tuổi niên thiếu bọn họ, từ nàng trong lời kể biết được một thế giới rực rỡ khác...





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro