💫Chương 8: Tôi chỉ muốn ch*t

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai ngày đầu tiên trôi qua thật vất vả, Gemini gần như bị tổn thương tâm lý, may mà hôm nay Josie không rủ hắn chơi trò gia đình nữa.

Ngày thường, Josie và Iris vẫn thường sang phòng 304 chơi với Fourth, tuy có đôi lúc Fourth sẽ coi họ thành không khí nhưng họ vốn chẳng quan tâm, chỉ muốn ngồi đây chơi với Fourth thôi.

Từ hành động và cách nói chuyện, Gemini thấy được Josie và Iris rất yêu quý Fourth.

Bỗng lúc này, ngoài hành lang vang lên tiếng hét, thế là ba cái đầu tò mò thò ra, trừ Fourth là cái chắc rồi, cậu còn bận nghĩ cách tìm ch*t cơ.

Bên ngoài hành lang, một bệnh nhân nam đang cầm dao dọa sẽ gi*t ch*t nếu mấy người kia dám bước tới.

Các y tá và bác sĩ đều gấp rút đuổi bệnh nhân về phòng, sau đó gọi Mr. Big đến.

Iris đóng cửa lại, xua xua tay: "Tốt nhất đừng có ra. Người đàn ông đó nguy hiểm lắm."

Gemini về giường ngồi, hai người kia theo đó ngồi kế Gemini, một bộ ba như là bạn thân thiết lâu ngày.

Gemini: "....."

Thật ra hắn không muốn kết bạn với người ở đây lắm, dù sao hắn chỉ ở đây hai tháng, kết bạn làm cái gì.

Josie nghịch nghịch con gấu trong tay, đột nhiên nói: "Anh Fourth từng bị người đó đâm."

Nghe vậy, Gemini lập tức quay sang, hắn vội hỏi: "Như thế nào?"

Josie làm sao kể được, Iris xung phong kể: "Là do tôi."

Bệnh nhân nam ngoài kia bị mắc bệnh hoang tưởng, sau khi bị vợ lừa dối thì bệnh tình càng trở nặng. Cứ thấy người con trai nào là anh ta lại nhầm tưởng thành tình nhân của vợ, cầm dao đòi chém đòi gi*t.

Ngày ấy, bệnh nhân nam đó lại phát bệnh, không ai biết hắn lấy dao ở đâu.

Trùng hợp hôm đó, Iris lại khỏa thân chạy dọc hành lang, vô tình chạy thẳng vào chỗ nguy hiểm. Thế là bị anh ta nhắm trúng, anh ta hét lên "Thằng khốn mày đi ch*t đi!" rồi chĩa dao lao thẳng về phía Iris.

"Phập! Lúc đó tôi cứ ngỡ con dao đã đâm vào người tôi, nhưng mà thình lình giữa chừng Fourth đã lao ra cứu tôi một mạng." Iris nhớ lại chuyện đó, giờ vẫn sợ, nổi nguyên một tầng da gà.

Gemini nhìn qua Fourth, cậu ấy vẫn như hai ngày trước, yên tĩnh ngồi trên ghế bập bênh ngắm cửa sổ, dù bọn họ đang kể về Fourth thì cậu ấy cũng chẳng quan tâm.

"Tôi đã rất cảm động! Thậm chí còn muốn lấy thân báo đáp cho cậu ấy!"

Nghe câu này thì Gemini bĩu mỏ, chê hộ bạn cùng phòng.

Iris dừng lại thở hắt ra: "Nhưng mà sau khi biết cậu ấy lao vào mũi dao chỉ vì muốn ch*t thôi thì 80% sự cảm động của tôi đã biến mất!"

Ánh mắt Gemini hiện lên chút thương xót, xem ra bạn cùng phòng thật sự rất rất muốn ch*t.

Một người tốt bụng như thế, được mọi người yêu quý, vậy tại sao lại muốn ch*t chứ?

Iris hiếm khi không cười cợt như dâm tặc, nhìn Fourth mà nói: "Dù vì cái gì thì tôi vẫn rất biết ơn cậu ấy."

Josie cũng ngây ngốc nghiêng đầu nói với Gemini: "Josie không muốn anh Fourth ch*t. Anh Gemini trông kĩ anh Fourth nhé?"

Gemini không trả lời, hắn không dám hứa điều gì cả, hiện tại hắn còn chả biết rõ về tình trạng của Fourth thì sao can thiệp nổi.

Gemini khẽ hỏi Iris: "Cậu biết nguyên nhân vì sao cậu ấy lại như thế không?"

Iris lắc đầu: "Từ lúc vào đây tôi đã thấy cậu ấy như vậy. Đã từng hỏi nguyên nhân nhưng cậu ấy không nói."

Vậy chắc hẳn bác sĩ sẽ biết, Gemini nhớ Jade từng nói, vào thứ Sáu hàng tuần, bệnh nhân sẽ có một buổi trò chuyện với bác sĩ trị liệu chính.

Đột nhiên Fourth đứng dậy, cậu quay đầu nhìn ba người kia nãy giờ đang kể về cậu, khô khốc hỏi: "Tại sao tôi muốn ch*t ư?"

Fourth nhìn Gemini, trả lời câu hỏi của hắn: "Vì tôi không đáng được sống."

Gemini có thể nghe ra sự đau khổ tột cùng phía sau câu nói ấy, ánh mắt Fourth mang một nỗi tuyệt vọng, cậu ấy nhìn Gemini rồi rơi nước mắt.

Chuyện cậu làm ra, cậu hối hận cả đời cũng vô ích, cậu chỉ muốn ch*t đi để đền tội.

Fourth quay lại phía cửa sổ, nhìn bầu trời và tán cây đã bị nước mắt làm nhoè, tự mình gặm nhấm nỗi đau.

---

Cả ngày hôm nay Fourth đều rất im lặng, nửa đêm lại tỉnh vì gặp ác mộng.

Gemini tỉnh giấc đi vệ sinh thì lại thấy Fourth đang ngồi trên ghế bập bênh, làm hắn giật mình tí thì chửi bậy.

Gemini đi vệ sinh xong, đi ra đã thấy Fourth đang ngồi trên giường rồi.

"....." Hơi bị doạ ma rồi đấy!

Fourth ngồi trên giường, ánh mắt hướng về phía cửa sổ, bên ngoài là bầu trời tối đen có một vầng trăng sáng.

Fourth thở dài.

Mọi người nói cậu không có lỗi, nhưng rõ ràng cậu chính là tội đồ, là một đứa con bất hiếu, vì sao cứ muốn người như cậu sống!?

Fourth hận chính mình, hận đến mức muốn tự mình dùng dao đâm thật nhiều nhát vào người, muốn bản thân bị thiêu rụi, muốn bản thân ch*t không toàn thây.

Cậu lại thở dài tiếp, Gemini nghe thấy tiếng thở dài này thì quay sang nhìn, bất ngờ là hắn thấy Fourth đang tự cắn cổ tay chính mình.

"!!!" Gemini vội lao đến, cố gắng đẩy miệng Fourth ra, hắn thấy máu chảy ra rồi, sốt sắng quát: "Mau buông ra! Cậu điên rồi à!?"

Fourth không nghe gì cả, cậu cắn chặt vào tay mình, cậu chỉ muốn ch*t thôi.

Khó khăn lắm mới đẩy được đầu Fourth ra, vết răng sâu hoắm đang rỉ máu.

Gemini khó hiểu nhìn Fourth: "Cậu làm cái gì vậy!? Sao lại tự cắn chính mình!?"

Fourth thở hổn hển, ánh mắt chứa sát ý, sự tức giận vì không thể ch*t, nỗi đau khổ luôn dằn vặt khiến Fourth không phân biệt đúng sai.

Cậu nhanh như cắt túm lấy tay Gemini mà cắn tới, cắn cực kì mạnh.

"Ah!" Gemini không ngờ Fourth còn muốn cắn hắn, nhưng hắn lại không đẩy ra, nhịn đau để Fourth cắn.

Được một lúc thì Fourth buông ra, cậu đã lấy lại lý trí, hoảng loạn nói với Gemini: "Xin lỗi. Tôi, tôi... Tôi không biết phải làm sao nữa."

Mỗi lần nghĩ về chuyện cũ là Fourth lại kích động muốn gi*t ch*t chính mình, không thể thì sẽ tự làm mình bị thương để an ủi tội lỗi do cậu gây ra.

Bây giờ, một giây mất lý trí khiến Fourth làm bị thương người vô tội.

Cậu lại làm bị thương người khác rồi, Fourth không kìm được cảm xúc mà khóc, cậu hoảng loạn hỏi đi hỏi lại: "Tôi phải làm sao? Tôi phải làm sao bây giờ? Tôi chỉ hức.. tôi chỉ muốn ch*t thôi."

Bộ dạng của Fourth lúc này chỉ có hai chữ "khổ sở" là miêu tả rõ nhất.

Gemini cầm lòng không đậu, hắn nhẹ nhàng cúi người ôm lấy Fourth, vỗ về an ủi: "Không sao. Không sao hết."

Trước giờ Gemini chưa từng an ủi ai nên hắn có hơi vụng về, chả biết phải nói gì nữa. Hắn chỉ biết là nên nhẹ nhàng với bạn cùng phòng.

Được ôm lấy, Fourth cũng không kháng cự, đêm hôm đó, Fourth cứ thế ở trong cái ôm của Gemini mà khóc nức nở.

---

Bây giờ, Gemini thật sự rất muốn biết chuyện của Fourth, nhưng hắn vẫn phải chờ đến thứ Sáu.

Đêm qua khóc một hồi thì Fourth tự thiếp đi.

Ngày hôm sau, Fourth cầm miếng băng cá nhân vừa xin từ chỗ cô Thin, đưa cho Gemini: "Cậu có đau không?"

Tay Fourth đã được Gemini băng lại từ đêm qua rồi.

Vết cắn không sâu, chưa sâu bằng ở tay Fourth, Gemini giơ tay: "Cậu dán cho tôi đi."

Fourth không từ chối, vết thương là cậu gây ra, cậu phải chịu trách nhiệm.

Ánh mắt Gemini nhìn Fourth giờ đã đem theo sự tò mò xen lẫn một chút thương xót.

Nhưng hắn không biết, sự dịu dàng đã theo vào trong đôi mắt ấy mất rồi.

Josie lại sang chơi, thấy bàn tay Gemini bị thương thì hỏi: "Ai làm anh bị thương vậy?"

Fourth xấu hổ quay mặt đi, còn Gemini thì cười tươi trả lời: "Anh vô tình va vào răng Fourth nên bị thương."

Dù bị ngốc thì Josie vẫn chưa thấy trường hợp này bao giờ, cô bé nghiêng đầu "Hả?" một tiếng thật dài.

Gemini nhìn phản ứng của Josie thì bật cười, cười không đã còn nằm vật ra giường, tủm tỉm nhìn vết cắn đã được Fourth băng lại.

Fourth: "....."

Vậy mà nói là không bị điên!

-__-.

Én: Dự là sắp không hài nổi nữa rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro