😈Ghen😈

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

😈 Ghen 😈

Cô bị anh hành hạ của một đêm, hết lần này đến lần nọ.

"Dậy rồi? " giọng đàn ông cất lên nghe rất êm tai.

"Đúng"

"Hôm nay cô cứ ở nhà không cần phải đi làm "

"Tại sao "

"bây giờ cô còn sức lực để bước đi sao? "

Cô đỏ mặt lúng túng nhìn anh. Còn anh gương mặt tuấn tú ấy nhìn chằm chằm cô. Lúc cô ngại ngùng thật dễ thương.

"Hôm nay tôi cũng không đi làm "

"Tại sao? " cô trố mắt nhìn anh, chờ anh trả lời. Có khi nào là muốn ở nhà với cô? Cô suy nghĩ trong đầu. Thoáng đỏ mặt lần nữa.

"Hôm nay công việc khá ít. 10giờ tôi còn có cuộc hẹn quan trọng. Cô quan tâm sao? "

"Làm... Làm gì có "

"Cô lại lúng túng rồi kìa " nói rồi anh cười đểu một cái. Không một lời bước ra khỏi phòng thẳng tiến vào nhà ăn.

Bàn ăn thịnh soạn chỉ cần chờ cô đến ăn cùng.
"Thưa thiếu gia phu nhân bảo còn mệt không muốn ăn " dì quản gia nói.

"Ừm " anh chỉ ừm một tiếng rồi thôi. Không muốn hỏi gì nữa. Chắc đêm qua cô mệt mỏi lắm rồi.

[...] phòng làm việc. 10giờ

Phòng làm việc của anh nằm ở lầu 2 muốn đi xuống bếp phải đi qua đấy.

"A... Đói chết mất. " cô than thở.

Cô chậm rãi bước xuống bếp hai khắp cơ thể không còn sức lực. Lúc cô đi ngang phòng anh là 10h cô chậm chạp đi qua. Vô tình ánh mắt cô đưa vào phòng anh. Phòng anh mở hí cửa khiến cô rất tò mò.

Cô sững sờ trước những gì đang diễn ra trước mắt .

Người đàn ông ấy đang vui vẻ cùng người phụ nữ khác. Anh hôn cô ta nhẹ nhàng chứ không mạnh bạo như hôn cô. Anh nuông chiều cô ta trong mọi động tác chứ không phải bị anh ép buộc như cô. hụt hẫng cô khẽ lùi bước lại phát ra tiếng động như họ không nghe .

Cô chỉ nghe được những tiếng rên rỉ đầy dâm đãng của họ. Những cái hôn ngọt ngào. Cảnh ân ái trước mắt không hiểu sao lại khiến cô đau lòng như vậy.

Toàn thân rụng rời, cô ngã xuống đất phát ra âm thanh.

Cô sợ anh nhìn thấy mình vội vàng đứng dậy và dùng hết chạy đi để anh không nhìn thấy mình

[...]

cô đi lang thang trên đường. Suy nghĩ vẩn vơ này kia.

"Anh ấy nói có cuộc hẹn quan trọng là thế này sao? Hôm qua anh ta còn nuông chiều mình bây giờ chán mình rồi sao? À dù gì đi nữa mình cũng chỉ là con nợ của anh ta là búp bê tình dục của anh ta thôi. Chán cũng đúng. " vừa nói cô vừa cười. Không hiểu sao mặt cô nóng lên hốc mắt đỏ đỏ nhưng giọt nước mắt long lanh ấy sắp rơi xuống nhưng bị cô nén lại.

"Mày không có tư cách ghen, mày chỉ là thú vui của anh ta. Chán mày thì bỏ rơi mày thế thôi. Mày mãi mãi không thể làm bà chủ Ân gia được đâu Tiểu Hy à " cô tự nói với chính mình.

"Có tư cách gì mà ghen?"

Cô nở một nụ cười. Nụ cười đầy đau khổ .

Tối ấy cô vừa bước vào nhà...

#Chap1 hết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro