Tôi là kẻ ghen tị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ghen tị
Tôi luôn tị với Andy vì nhà cậu ấy làm luật sư , đi du lịch hạng thương gia và mua đồ hiệu đắt tiền , có một lần tôi đã nghe Andy nói lời thậm tệ về cha mẹ mình tôi đã quát
Tao rất ghét mày ,mày luôn có mọi thứ mày muốn trong khi tao chẳng có gì cả .
Tao rất ghét cha mẹ tao , khi họ không cho tao học ở trung tâm đắt tiền , vậy mà mày lại chửi ba mẹ mày , đồ khốn nạn
Mày không xứng đáng được khóc , đồ ăn vạ , mày có biết bao nhiêu người khổ hơn mày không
Mọi thứ dần rồi tệ hơn khi tôi nói lời nói đó , tôi sợ ngày mai đến trường , Andy sẽ nói xấu tôi với bạn bè cậu ta . tôi thức suốt đêm vì sợ ngày mai sẽ tới sớm hơn .
Và mọi chuyện đã tồi tệ hơn tôi nghĩ rất nhiều , Andy đã quyên sinh , tôi không hiểu sao cậu ấy có thể bỏ cả cuộc đời đẹp đẽ ở trước mắt .
Tuổi 18 , cái tuổi mà chúng tôi sẽ thổi nến và ăn bánh sinh nhật , cái tuổi mà chúng tôi quay quần bên nhau chụp bộ ảnh kỷ niệm trước khi ra trường , cái tuổi mà Andy rời đi , để lại chiếc áo choàng cử nhân thắm màu nước mắt .

Nhiều năm sau khi Andy mất , mẹ cậu ấy đã đưa lá thư cuối cùng mà cậu ấy viết cho tôi .
Tôi thật sự không muốn đưa lá thư này cho cô , nhưng mà tôi nghĩ rằng ... sau 30 năm khốc liệt ấy , tôi nghĩ cô cần đọc nó
Tôi mặc kệ mẹ cậu ấy vì tôi quan tâm chuyện chồng tôi rượu chè và đánh mắng tôi liên tục hơn . Và cũng vì tôi nghĩ mấy đứa con nít sẽ viết những lời bậy bạ trong lá thư
Nhưng , trong một lần dọn dẹp , tôi đã mở bức thư đó ra đọc

Christina , tớ xin lỗi , tớ xin lỗi vì đã để cậu chìm đắm trong sự hận thù oán trách cha mẹ không lo cho mình đầy đủ , sự ghen tị trong cậu giống hệt của tớ , tớ rất ghen tị với cậu khi cậu là con gái , tớ từng nhặt chiếc váy 300 nghìn mà ba mẹ tặng cậu về cất trong tủ ,  khi ba mẹ tớ phát hiện ra , họ đã đánh đập và bỏ đói tớ . Tớ cũng oán giận cha mẹ mình lắm , khi họ không chấp nhận con người thật của tớ , đúng vậy Christine , tớ là gay và cậu biết không , người đàn ông mà cậu ghét  , người đàn ông mà cậu cho rằng nghèo kiết xác không xứng với cậu , sẽ mãi chẳng là của tớ ....
Tôi nhìn cái ảnh treo trên tường , là ảnh của chồng tôi và Andy . Đã bao giờ tôi tự hỏi
Người đàn ông mà anh ấy hôn 30 năm trước là ai chưa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro