Chàng dâu của thần (truyện ngắn)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chẳng có gì mới mẻ. Tại thích mô-típ này nên viết hoài 🥲
.
.

"Lồn bị chơi rộng hoác ra rồi." Gã chủ nô vỗ mạnh vào mông nó. "Kẹp chặt lại."

Nó cố gắng kẹp cái lỗ lồn bị hiếp mười mấy lượt để hầu con cặc đang ra ra vào vào trong đó, nhưng vách thịt bị nong rộng đã mất tính đàn hồi vốn có, không nghe theo não điều khiển nữa. Chủ nô như đang đụ cái bao rách, chán chường rút ra, kéo dòng tinh dịch trộn nước dâm trào theo. Gã chậc lưỡi, lấy một hộp cao, quệt một lượng lớn rồi bôi vào lỗ lồn và lỗ đít trước mặt. Hai cái lỗ phát ngứa, ngứa đến mức nó không còn bao nhiêu sức lực cũng phải rên lên, vặn vẹo eo hông, khép hai chân cọ sát. Gã chủ nô gàn chân nó ra bằng một thanh củi, trói quặt tay nó ra sau để nó tự xoắn cho hai cái lỗ thịt bót lại. Còn lại một mình, nó khóc rấm rứt, chịu đựng cơn ngứa điên đảo trong lồn và đít.

Nó vốn là vật tế cho sơn thần cai quản ngọn núi gần làng trong một mùa nắng hạn. Sơn thần báo mộng đòi tế sống một thanh niên mồ côi vừa tròn mười tám tuổi, nếu làng đáp ứng ngài sẽ cho suối nước chảy xuống đồng bằng. Cả làng chỉ một mình nó là trẻ mồ côi, ngay đêm nó tròn mười tám, dân làng trói gô nó lại, khiêng đến đàn tế trong núi. Nhưng đoàn người mới đến chân núi thì đã bị một toán cướp đi ngang chặn lại. Lúc tên cầm đầu vắt nó nằm ngang trên lưng ngựa rồi phóng đi, nó như nghe thấy tiếng gầm thét vọng ra từ trong núi.

Bọn cướp mang nó đi xa hẳn khỏi vùng núi quê hương, chúng phát hiện nó có một cái bướm hoàn chỉnh nằm bên dưới dái. Từ đó trở đi nó trở thành món đồ chơi cho mười gã đàn ông. Chúng hiếp nó bất kể ngày đêm, thọc muốn nát cả hai cái lỗ, dạy nó uống tinh dịch trừ bữa, lấy nước tiểu làm nước uống. Mỗi lần nó thử tìm cách trốn thì đều bị bắt lại và trừng phạt thê thảm. Đến khi cả người nó không còn chỗ nào lành lặn, môi lồn thõng thượt, le lòi ra ngoài, lỗ lồn và lỗ đít đều lỏng lẻo, bọn cướp bán rẻ nó cho một tay buôn nô lệ. Thứ đã bị chơi đến gần nát nhưng vừa có cặc vừa có lồn như nó vẫn đáng để đem ra trưng bày, nếu muốn khách có thể trả tiền để đụ nó. Cả ngày nó bị trói giạng chân trên cột gỗ, chờ người đến hiếp. Chủ nô dùng đủ thứ thuốc để lồn và đít nó khít lại vì có hôm nó bị hơn chục người đè ra như hôm nay. 

Hai cái lỗ bị bôi thuốc ngứa điên cuồng, nửa đêm, vừa đói vừa khát lại mệt rã rời nhưng nó không ngủ được, vẫn cố thít cơ thịt cho đỡ ngứa, bỗng có tiếng nói vang lên bên tai.

"Để tao chữa ngứa cho mày nhé?"

"Hức... ai thế?"

Kẻ kia không trả lời, chỉ lặp lại câu hỏi. Nó thút thít đồng ý.

"Dạ, xin ngài rủ lòng thương... hức... ngứa quá... hức..."

Chưa hết câu, một con cặc bự nóng rực đã đâm sâu vào lồn nó. Nó giật người một cái nhưng vẫn nằm yên. Vách thịt rát và xót vì bị chà xát không ngừng từ giữa trưa đến tối mịt, cơn ngứa phủ lên trên, cặc đụ vào dù bớt ngứa nhưng đau đớn vẫn sẽ bật ra. Nó gồng lên chờ đợi. Kẻ kia để nó nằm nghiêng, đút cặc vào lồn nó từ phía sau. Hơi nóng của con cặc xua bớt cơn ngứa, lại dễ chịu vô cùng. Kẻ kia bắt đầu nắc hông, lạ thay nó càng thấy khoan khoái. Cái lồn bị hiếp tơi tả không mấy đau rát, vách thịt cọ xát với thân cặc lại chỉ thấy sướng, không có cảm giác bị áp bức. Không hiểu sao nó thấy tủi đến bật khóc nức nở, kẻ kia nghe tiếng khóc mới lật nó ngửa ra, cởi dây trói ở tay chân nó.

"Đừng cởi... hức... chủ tôi sẽ đánh tôi chết..."

Nó hoảng sợ rên rỉ, con cặc trong người vẫn đụ đều đặn khiến cái lồn bắt đầu tiết nước. Kẻ kia nghe thế liền bảo:

"Mày hầu cặc tao, không đứa nào dám động đến mày. Lồn mày bị hiếp rách mà còn bôi thuốc ngứa, để yên tao chữa cho."

"Cảm... cảm ơn ngài..."

"Sướng lồn không?"

"Sướng... hic... sướng ạ..."

Nó được dạy phải luôn miệng kêu sướng mỗi khi ngậm cặc trong người, nhưng lần này nó sướng lồn thật. Kẻ kia càng đụ hăng, banh rộng chân nó ra dộng cặc như giã tỏi. Theo nhịp giã cặc, nó quên cả khóc. Cuối cùng một luồng dịch nóng bỏng phun ngập lồn nó. Nó có thể cảm nhận được tinh dịch của kẻ bí ẩn này không giống với tinh dịch của bất kỳ kẻ nào từng bắn vào người nó, không bẩn thỉu tanh tưởi mà thanh sạch, đặc mà lại như nguồn nước nóng. Lồn nó cũng chảy nước, giật giật sau cơn cực khoái.

"Ngậm vào." Kẻ kia bóp hai mép lồn chặt lại, khép cái lỗ không cho tinh dịch chảy ra.

Nó nghe lời, cố gắng thít lỗ lồn, nhận ra cái lồn giờ đã bót lại như cũ, không còn đau hay ngứa.

"Đít cũng rách đổ máu này, chúng hiếp cả đít à?"

"Dạ... hộc... họ chơi... cả hai lỗ..." Nó trả lời trong tiếng thở dốc.

Đít được nhồi cặc, được đụ nhẹ nhàng, cơn sướng lại thay thế cơn ngứa. Nó vừa ngậm tinh bịt lồn vừa chịu cặc nắc trong đít, rên lên theo từng cú dập vào. Kẻ kia giữ nguyên nhịp chuyển động, hỏi:

"Miệng?"

"Dạ... hic... cả miệng..."

"Dái với chim thì bị làm sao?"

"Chim... A a... chim bị cột đầu... A... hức... treo lên xà nhà... hức... bị quất roi vào... Ư... ưm... sướng quá... Dái bị đá... hức... bị giẫm và búng ạ..."

"Hòn le?"

"Le và vú... A... ưm... bị cột với nhau... Ư... hức... bị búng sưng rồi lấy kim... hức... đâm nát ạ..."

Xoay xở nói xong giữa những lần rên rỉ vì sướng, nó cảm thấy có hai bàn tay ôm lấy mặt mình, kẻ kia nói:

"Há miệng ra."

Từng ngụm nước ấm chảy vào miệng nó, xoa dịu cổ họng bị cặc đâm xước. Nó đang khát cháy cổ, nuốt ực bằng hết. Nước có mùi như sương, hơi nhờn và mát, mãi đến khi kẻ kia liếm lên môi nó, nó mới nhận ra đó là nước bọt. Kẻ kia liếm cả vào khoang miệng, quét lưỡi lên vết rách trên lưỡi nó, vách má trong, rồi liếm lên mặt. Thương tích từ mấy cú tát tai lành lại, thôi đau đớn. Kẻ kia tiếp tục mút hai vú nó, cơn rát biến mất. Nhả hai đầu vú đã hết sưng tím như hai quả mồng tơi, nhỏ xinh đỏ hồng trở lại, kẻ kia tiếp tục đưa miệng xuống dưới. Con chim nằm rũ không cương nổi nữa đến lượt được chăm sóc. Nó khóc to hơn, nhận ra đây không phải một người bình thường, và sinh vật thần bí ấy đang hạ mình chữa thương cho nó.

"Sao thế?" Kẻ kia hỏi khi đã lui người rút cặc khỏi đít nó và ngậm hai trứng dái bị dẫm muốn nát vào miệng. Từng hòn dái được ngậm khá lâu, tẩm ướt nước bọt cho thấy sự chu đáo của kẻ ngậm chúng.

"Xin ngài... không cần... hức... chữa cho tôi... hức..."

Kẻ kia không trả lời, chỉ tiếp tục liếm từng nếp da trên dái nó.

"Ngài... hức... chữa lành rồi... Mai chủ tôi lại bán tôi... hức... cho đám người khác... hức... Ngài cứ để... mặc tôi... hức... Để chủ tôi... hức... dìm tôi chết... A!!!"

Cái lưỡi liếm lên hột le, hết đau lại sướng, nó kêu lên một tiếng, lỗ lồn bóp thít rồi bung ra làm tinh dịch ngậm từ nãy trào ra ào ạt. Kẻ kia nhanh tay hứng lấy, bôi vào lỗ đít nó. Lỗ đít rướm máu thôi sưng thôi đau, cặc lại chọc thật sâu vào. Nhưng thứ bơm vào lỗ đít không phải tinh dịch mà là dòng nước đái phụt mạnh. Kẻ kia vừa đái vừa thong thả rút cặc ra, nước đái cũng từ từ tràn đầy cái lỗ thịt. Không khai thối, luồng nước nóng hổi có mùi như thảo dược này chỉ là một thứ thuốc khác khép lại mọi vết xước trong đít nó mà thôi.

"Ngủ."

Kẻ kia phẩy tay, cả đám nước bọt, nước tiểu, tinh dịch biến mất, để lại thân người nó khô ráo, dễ chịu. Dưới lưng là thảm lông mềm mại, thân thể kẻ kia xán lại, phủ lên nó. Nó ngủ lúc nào không hay.

Thức dậy, nó thấy mình nằm trong một nơi xa lạ, thân mình khỏe khoắn, lành lặn như cũ. Nó lưỡng lự rồi vạch chân, nhìn xuống háng, cái bướm bên dưới đã trở lại hồng hào, xinh xắn như chưa từng bị hiếp rách lần nào. Mắt rơm rớm nước, nó khẽ gọi một tiếng:

"Sơn thần?"

"Ừm?"

Tiếng trả lời quanh quẩn trong không khí, nó lau nước mắt, hít sâu một hơi, nói tiếp:

"Ngài có thể hiện hình không ạ?"

Hơi ấm vây quanh cơ thể nó mang theo hương núi rừng dần dần đặc lại thành một thân hình đàn ông cao lớn. Sơn thần ôm lấy nó từ phía sau, tì cằm lên vai nó.

"Về ở với tao." Ngài dụi dụi. "Tao chăm mày đến khi mày già rồi chết, rồi tao sẽ cho mày thành tinh linh trong rừng này."

"Dạ... cảm ơn ngài..."

"Khóc cái gì? Cười đi. Mày cười đẹp lắm."

"Dạ..."

Nó cười rộ lên, giống như những ngày còn nhỏ nó từng vừa cười vừa nhận chiếc bánh từ tay vị thần này.

[Hết]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro