Kabukimono

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~~~~~~

Con rối mới bắt đầu sống trong làng của bạn gần đây đã hành động kỳ lạ xung quanh bạn. Tên anh ấy là Kabukimono , và bạn chưa từng gặp ai như anh ấy trước đây. Bạn nhớ rõ lần đầu tiên bạn nhìn thấy anh ấy là khi Niwa và những người khác vây quanh anh ấy. Anh ta có làn da đẹp , mái tóc dài quyến rũ và bộ quần áo mà chỉ những quý tộc có địa vị cao nhất ở Inazuma mới có thể mua được. Anh ấy gần như làm bạn nhớ đến một nàng công chúa.

Mặc dù những người dân làng khác chấp nhận anh ta, nhưng họ vẫn khá dè dặt với anh ta. Niwa, Katsuragi và một vài người khác là những người duy nhất cười và đối xử tốt với anh ta, làm rối tóc anh ta như thể anh ta là một con người bình thường. Và mặc dù Kabukimono rất hài lòng về điều này, nhưng bạn có thể thấy anh ấy vẫn khá cô đơn. Xét cho cùng, bạn bè của anh ấy đã làm việc hầu hết thời gian trong ngày trong khi anh ấy bị bỏ mặc lại giữa một cánh đồng.

Bạn biết cậu bé xinh đẹp dường như say mê với những thứ đơn giản nhất mà cuộc sống mang lại - thu thập trái cây (đặc biệt là Dưa oải hương , dường như là loại trái cây yêu thích của cậu ấy), chơi với chim sẻ và những sinh vật nhỏ khác, và quan sát những người khác làm việc (đa phần là ngắm bạn làm việc nhiều hơn), những đứa trẻ khác đang chơi từ xa. Bạn đã bị anh ấy mê hoặc, bạn đã bắt chuyện với anh ấy. Kể từ ngày đó trở đi, Kabukimono đã thay đổi rất nhiều.

Kabukimono sẽ liên tục nhìn chằm chằm vào bạn và sau đó ngay lập tức nhìn đi chỗ khác khi bạn quay mặt lại với anh ấy. Kabukimono sẽ đi sau bạn như một chú cún cho đến khi bạn nhận ra anh , Kabukimono sẽ lập tức chạy lại đến bên bạn. Bạn sẽ thức dậy với con rối đang ngồi bên ngoài ngôi nhà của bạn, chờ đợi để bắt đầu một ngày mới với bạn (bạn đã rất lo lắng khi nhận ra rằng anh đã ngồi đó cả đêm.) Anh sẽ khăng khăng đòi mang mọi thứ cho bạn nếu bạn muốn. Anh ấy thực sự gắn bó với eo của bạn và không mất nhiều thời gian để những người khác cũng chú ý (anh sẽ ôm eo bạn không rời).

Những đứa trẻ sẽ cười khúc khích và bắt đầu thì thầm: “Kabuki và [Tên], ngồi trên cây, HÔN-”, bạn nhanh chóng bịt miệng chúng trước khi chúng có thể nói bất cứ điều gì khác, trong khi Kabuki bối rối suốt thời gian đó. Có lẽ vào một ngày nào đó Kabuki sẽ đi hỏi lũ trẻ. Cái nhíu mày và nụ cười toe toét của Niwa cũng không giúp được gì nhiều cho bạn. Hành vi si tình của Kabukimono chỉ tăng lên nhưng vấn đề là chính anh ta cũng không hiểu tại sao mình lại cảm thấy như vậy. Thường thì bạn sẽ thấy anh ấy với vẻ mặt bối rối. Và tốt, bạn cũng đã phát triển tình cảm đối với Kabuki… bạn hoàn toàn ngưỡng mộ anh ấy. Bạn muốn làm cho anh ấy hạnh phúc. Nhưng trước tiên, bạn phải nói chuyện với anh ta.

Đó là một ngày bình thường khi bạn không làm gì đặc biệt, chỉ đơn giản là tận hưởng sự yên tĩnh trong khi Kabukimono cũng ngồi bên cạnh bạn. Kabuki gặp khó khăn trong việc hiểu khái niệm “thư giãn” và anh ngồi đó không làm gì nhưng anh cảm thấy căng thẳng trong cơ thể mỗi khi ở gần với bạn. Tiếng chim hót líu lo, gió mát và mọi thứ thật hoàn hảo.

“Kabukimono, gần đây cậu có ổn không?” bạn đặt câu hỏi, hy vọng khiến anh ấy hiểu về cảm xúc của mình. Anh vui lên trước giọng nói của bạn.

"Tôi? Vâng, tôi ổn. Tại sao?"

“Chà, đôi khi tôi thấy bạn hơi mệt mỏi. Tôi chỉ thắc mắc tại sao thôi.” Kabukimono rất ngạc nhiên khi bạn nhận thấy điều đó, và anh ấy cảm thấy hơi ngại nhưng rất vui vì bạn đã chú ý đến anh ấy nhiều như thế nào.

“A-à, thực sự không có gì đâu,” anh ấy cố gắng trấn an bản thân bạn nhưng bạn không tin.

“Tôi muốn giúp để bạn có thể hiểu rõ hơn những cảm xúc trong cơ thể bạn” Kabukimono cắn môi, bị thuyết phục bởi lòng tốt của bạn. Một biểu hiện kiên quyết xuất hiện trên khuôn mặt anh.

“Tôi nghĩ tôi bị ốm, [Tên],” anh ấy nói nghiêm túc đến mức bạn mất cảnh giác.

"Đau ốm…? Nhưng bạn biết đấy, bạn không thể bị ốm mà,” bạn nói, cố gắng ám chỉ sự thật rằng những con rối không thể mắc bệnh.

“Tôi biết điều đó, nhưng tôi không chắc là tôi có thể bị ốm không ! Tôi đã hỏi một số trẻ em trong làng và các triệu chứng của tôi trùng khớp với những gì chúng nói!”

"Chà, các triệu chứng của bạn là gì?"

“Cơ thể tôi rất nóng, lòng bàn tay đổ mồ hôi… và ngực tôi bắt đầu đập nhanh hơn,” anh giải thích.

“Hmm, nghe có vẻ giống như một căn bệnh vậy.” Con rối thở dài cam chịu nhưng rồi lại đứng thẳng dậy.

"Nhưng…"

"Nhưng?"

“Những điều này… chúng chỉ xảy ra xung quanh bạn thôi, [Tên]. Xung quanh những người khác thì tôi ổn, nhưng ngay khi tôi nhìn thấy bạn, tất cả những điều kỳ lạ này bắt đầu xảy ra với tôi,” Kabukimono bẽn lẽn nhìn xuống tay mình, gần như sợ câu nói của mình sẽ xúc phạm bạn. Trái tim bạn hoàn toàn tan chảy.

“Này, nhìn tôi này, Kabukimono,” bạn yêu cầu, và Kabuki từ từ làm theo, nhìn bạn với đôi mắt  lo lắng. “Đừng cho tôi cái nhìn đó,” bạn cười khúc khích. "Tôi không điên. Trên thực tế, tôi nghĩ rằng tôi biết những gì xảy ra với bạn. Nhưng tôi… cần phải làm một bài kiểm tra nhanh về bạn để xác nhận nó. Được không?”

Hy vọng hiện lên trong mắt anh khi anh gật đầu hào hứng. "Ồ dĩ nhiên rồi! Nhưng bạn cần phải làm gì?”

“Đây, đưa tay cho tôi, Kabukimono,” bạn dịu dàng nói, khi bạn đặt lòng bàn tay mềm mại của anh ấy lên tay bạn. Phản ứng bối rối và đỏ mặt của Kabuki đã nói cho bạn biết mọi thứ bạn cần biết nhưng bạn vẫn phải từ từ. "Bây giờ bạn cảm thấy thế nào?"

“Tôi-, tôi…” Kabukimono cố gắng tìm từ để diễn tả tình trạng hiện tại của mình. Tất cả những gì anh cảm thấy là nóng, nóng, nóng từ những cử chỉ đơn giản nhưng trìu mến đó. Nhưng nụ cười kiên nhẫn mà bạn dành cho anh ấy thật an ủi. “Tôi cảm thấy rất hạnh phúc, và miệng tôi đau vì cười rất nhiều. Và cơ thể tôi đang nóng lên như tôi đã nói trước đó.”

"Tôi hiểu," bạn gật đầu trong sự hiểu biết. Bạn thả tay anh ấy ra khỏi tay bạn, khiến Kabukimono rất thất vọng, nhưng sau đó bạn đặt tay lên má anh ấy, ngay lập tức khiến anh ấy đỏ mặt trở lại. "Bây giờ thì sao?"

“Tôi cảm thấy rất…” Kabuki ngập ngừng khi ngón tay cái của bạn đột nhiên di chuyển để lên cánh môi của anh. “Ah, cảm giác như ngực mình sắp nổ tung vậy!” Bạn cười khúc khích trước câu nói của anh ấy khi bạn bỏ tay ra khỏi anh ấy.

“Và bạn hoàn toàn chắc chắn rằng bạn chỉ cảm thấy như vậy đối với tôi?” Kabukimono gật đầu thật nhanh.

"ĐÚNG ! Nó chỉ phản ứng khi tôi ở gần bạn !,” anh ấy tuyên bố, cố gắng làm cho mình bình tĩnh, vẫn còn sợ hãi trước cảm giác ngứa ran mà ngón tay cái của bạn để lại trên môi anh ấy. Trái tim bạn đập nhanh hơn trước sự đáng yêu vô tình của anh.

“Chà, tôi nghĩ tôi biết những gì bạn đang gặp phải” bạn gật đầu đáp lại. “Vâng, nó khá rõ ràng với tôi bây giờ.” Kabukimono nghiêng người nhiều hơn, sự tò mò chiếm lấy cơ thể anh. Anh ấy rất muốn nghe những gì bởi một người thông minh như bạn sẽ nói.

“Cậu không bị ốm, Kabukimono. Anh chỉ đơn giản là đang cảm thấy một cảm xúc khá mãnh liệt,” bạn nói chậm rãi, hy vọng không làm anh bối rối. “Bạn đang yêu”. Khuôn mặt của Kabukimono đông cứng vì sốc, chỉ hơi giật nhẹ ở miệng và mắt.

“Tình yêu… tình yêu, c-chuyện này là sao…?” Giọng anh gần như thì thào. “Tình yêu, giống như cách những cặp vợ chồng yêu nhau?” Đột nhiên hình ảnh anh ấy hôn và ôm bạn hiện lên trong đầu anh ấy. "Yêu!" Kabuki không khỏi lặp đi lặp lại từ yêu. Nhưng rồi một nhận thức ập đến với anh và sự phấn khích của anh dừng lại.

“Nhưng tình yêu… tình yêu cần nhiều hơn một người, phải không? Bạn cần phải… ồ”. Chắc chắn bạn sẽ không bao giờ đáp lại tình yêu của anh ấy. Chắc chắn bạn đã quan tâm đến một người khác, một người nào đó là con người. Anh ta chỉ là một con rối. Bạn nhanh chóng tìm lời để an ủi anh ấy.

“Không, không, không, Kabukimono. Nhìn em xinh quá. Xin đừng trông cô đơn như vậy. Bạn không cần phải lo lắng, vì tôi cũng yêu bạn. Tôi yêu bạn bằng cả trái tim mình,” bạn nói một cách nghiêm túc, theo một cách không thể chối cãi.

Cảm giác như có thứ gì đó mắc kẹt trong cổ họng của Kabukimono, vì anh ấy cảm thấy khó khăn để thốt ra lời. "Bạn yêu tôi?" Bạn mạnh mẽ gật đầu xác nhận. “Em yêu anh,” bạn lặp lại như thể nói càng nhiều càng tốt. “Em yêu anh ?"

Bạn siết chặt tay anh để đáp lại. “Phải, em  yêu anh tha thiết, Kabukimono. Em muốn chúng ta ở bên nhau,” bạn nhẹ nhàng nói. Miệng Kabuki mở ra rồi ngậm lại, không biết nên đáp lại sự dịu dàng của bạn như thế nào. Nhưng những gì cuối cùng phát ra là một tiếng nức nở đáng thương và những giọt nước mắt.

“Cảm ơn bạn đã dạy tôi… cảm ơn bạn đã yêu tôi. Tôi không biết làm thế nào tôi có thể-” Những lời của Kabukimono bắt đầu lắp bắp khi cậu khóc. Mặc dù yêu bạn tha thiết nhưng tâm trí của Kabukimono chỉ nghĩ đến việc làm thế nào bạn có thể bỏ rơi anh ta như người tạo ra anh ta đã làm. Bạn sẽ sớm cho rằng anh ấy không xứng đáng hoặc không đủ tốt và cũng rời xa anh ấy? Bạn ngạc nhiên trước sự thay đổi mạnh mẽ trong hành vi này nhưng nhanh chóng kéo anh ấy vào trong lồng ngực ấm áp đầy trấn an của bạn. Bây giờ bạn đã hiểu ý của Niwa khi anh ấy nói rằng Kabukimono là một con rối tình cảm.

“Này, này, hít thở sâu, được chứ?” Bạn nhẹ nhàng xoa lưng Kabukimono khi hướng dẫn anh ấy. “Vào, ra… vào, ra, được không…?” Anh làm theo chỉ dẫn của bạn và theo thời gian, tiếng nức nở của anh nhỏ dần và giờ anh chỉ còn là một cục bông cuộn tròn trong vòng tay bạn. Anh ấy sẽ không rời khỏi vòng tay  của bạn, chắc chắn...

“Bạn không cần phải xin lỗi hay cảm ơn tôi vì bất cứ điều gì. Tôi không biết bạn đã trải qua những gì, nhưng… tôi sẽ luôn ở đây vì bạn. Bạn là một người rất đẹp, tốt bụng. Em rất hạnh phúc khi được yêu anh, Kabukimono thân mến” bạn thì thầm, vuốt tóc anh để cố làm anh bình tĩnh hơn. Kabuki gần như muốn khóc một lần nữa trước sự chân thành của bạn, giọng nói của bạn thật êm dịu, tất cả những gì anh muốn làm là nằm trong vòng tay của bạn.

“Anh yêu em, [Tên]…” Kabukimono thì thầm nhẹ nhàng khi anh ấy ngủ ngay trong vòng tay của bạn, biết rằng anh ấy sẽ được sự ban phước với những giấc mơ bên bạn thay vì trở thành kẻ bị bỏ rơi...

~~~~~~
2165 chữ
7/7/23

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro