019

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hôm nay là sinh nhật thiếu gia họ Kim.

Cái bánh bao nhỏ họ Mân vô cùng háo hức. Từ tờ mờ sáng lúc gà chưa gáy, Thái Hanh nheo mắt, phải vỗ vô cái mông đầy thịt của nó để được ngủ tiếp, con heo nhỏ không ngừng ngo ngoe y như mấy con đuông dừa.

" Cậu ơi, sinh nhật cậu muốn em làm gì cho cậu. Em làm món nào ngon ngon cho cậu nhá "

Thằng nhỏ chớp chớp, ánh mắt long lanh có chút mong chờ nhìn hắn.

" Ngủ đi "

Thái Hanh nhớ lại cái bánh trung thu to oành nhân thập cẩm của nó khiến hắn hơi có phần e ngại liền đanh giọng, uy nó nên ngủ đi thì hơn.

Con heo nhỏ hồi hộp, cứ lăn qua lăn lại khiến Thái Hanh phải vỗ bịch bịch mấy cái vô cái lưng đầy thịt của nó mà uy ngủ.

" Cậu ơi... "

Cậu hai dứt khoát ôm cục cưng của mình vào lòng mà ngủ.

Doãn Kì mũi hít đầy hương thơm hoa nhài nhè nhẹ từ đối phương mà hai mắt cứ díp lại.

Vậy mà an ổn cùng nhau ngủ đến trưa.

" Mèng ơi, cậu ăn gì hôn ? Để tui đi hâm cho cậu. Chứ ông bà có việc đi từ sớm rồi... "

Dì hai lật đật chùi hai bàn tay đầy bột trắng vào tạp dề. Thái Hanh thấy vậy bảo không cần vì hắn sẽ cùng con heo nhỏ của nhà mình đi dạo một tí.

Nói rồi liền túm luôn bột trăng trắng biết dính người này tung tăng một tí.

Doãn Kì lim dim để mặc người ta lôi nó bếch khắp phố. Cả hai dừng trước quán hủ tiếu gõ đầu ngõ.

" Cậu ơi "

" Dì cho con hai tô hủ tiếu đầy đủ ạ "

Giọng trầm trầm vang lên. Dì Tư bán hủ tiếu liền bảo.

" Chu choa, hai cậu ngồi chờ tui tí hen. Tui đang dở tay xắt thịt "

Doãn Kì một bên ngồi đung đưa hai cái giò ú nu ngắn ngủn, hít hít cái mùi xương hầm thơm nức mũi. Trong lòng nó sớm ứa nước miếng, nhưng phải giữ giá cho cậu hai nhà mình nên đành chọn cách giả đò ngó nghiêng tới lui.

Cũng may là dì Tư đã xắt thịt xong và đã kịp làm ra hai tô hủ tiếu nóng hổi to ụ với hai cục giò bự chảng.

Doãn Kì cảm ơn cậu hai rồi bắt đầu ăn. Sợi hủ tiếu dai dai, nước súp thơm nóng, đậm đà, mấy miếng thịt luộc mềm mềm cùng mấy cục tóp mỡ chiên giòn khiến con heo nhỏ của cậu hai Kim húp rột rột, hai tay nhỏ cầm cục chân giò to oành mà si mê gặm đến mặt mũi lem nhem, bóng mỡ, còn cao hứng gọi thêm một chén xương tủy.

Cậu hai họ Kim thì đã ăn xong từ đời tám hoánh, ngồi yên một bên nhìn con heo nhỏ nhà mình ăn đến ngon lành.

" Chu choa mạ ơi, thằng bé này là em trai cậu hả, ăn khỏe dữ hen. Đáng yêu ghia hen "

Thái Hanh không đáp chỉ cười, vươn tay xoa xoa cái đầu tròn ủm như trái dừa của nhóc béo. Còn Doãn Kì một bên chỉ chăm chăm vào phần tủy beo béo bên trong cục xương.

Đến khi xong xuôi , mới thỏa mãn xoa cái bụng tròn mà rời đi.

Trên đường về, con heo nhỏ còn tranh thủ vòi thêm được cốc chè chuối từ cậu hai nhà mình.

" Nhăm nhăm "

" Cậu ơi, nói a đi "

Cái muỗng nhỏ múc đầy vung một miếng chuối , bên trên còn có được ướp miếng nước cốt dừa sánh mịn và một ít lạc rang vàng ươm. Thái Hanh nhìn cục cưng đưa muỗng đút mình, định bảo thôi mày ăn đi.

Nhưng hắn thấy vẻ mặt như sắp mếu vì mỏi tay nên đành bất chấp ngại ngùng mà lủm gọn muỗng chè. Cái việc mà bình thường có muốn thằng bé làm còn khó hơn lên trời.

Doãn Kì dẩu mỏ, bảo nay sinh nhật cậu, nên em mới ưu ái cho cậu một miếng đó nghen.

Ăn no lặc lè mới chịu vác bụng về nhà.

Tối đến, Thái Hanh tìm thấy Doãn Kì ở sân sau, một bàn đồ ăn thịnh soạn. Nói thịnh soạn cho sang vậy chứ thằng bé hì hụi mãi mới làm được ba bốn món gì đó. Một con gà nướng, một đĩa thịt luộc, một tô canh rau tập tàng cùng một chén mắm ba khía

Kim Thái Hanh từ nhỏ vốn sống nơi gấm vóc nhung lụa. Những món ăn cao quý sang trọng chưa phải hắn từng nếm qua. Nhưng những món trước mặt lại được cậu thiếu gia họ Kim chén sạch cho dù Doãn Kì bảo hắn đừng cố do em nhầm muối và đường.

Sau khi, cậu hai ăn xong, Doãn Kì còn đưa ra một chiếc bánh kem với hình thù hơi có phần kỳ lạ. Thái Hanh đành nhắm mắt nhắm mũi ăn hết.

Con heo nhỏ bất ngờ với sức ăn hiện tại của cậu hai nhà mình. Nó ngại ngùng bảo cậu nhắm mắt lại, chìa tay ra.

" Cậu làm nhanh đi, chứ em ngại chớt được nè "

Giọng điệu có phần gấp gáp nên Thái Hanh chỉ đành làm theo lời nó.

" Tao mở mắt ra được chưa "

Một con gấu bông nhỏ xíu với hình thù kỳ quặc. Thái Hanh nhìn con gấu nhỏ trong tay.

" Chụt "

Hắn mở to mắt bất ngờ với độ bạo gan của cái bánh bao nhỏ hôm nay. Đôi môi nhỏ xinh hồng hồng, mềm mềm, thơm mùi quýt chạm lên môi hắn.

Chưa hết, em còn cao hứng hát cho hắn nghe mấy bài hát do em tự sáng tác với cái giọng ngọng líu ngọng lo. Nhưng cậu hai Kim vẫn vui vẻ vỗ tay cho nó.

Bên cạnh cái sự ưa làm khùm làm điên của một em bé béo họ Mân luôn có sự ủng hộ hết mình của cậu thiếu gia họ Kim nghiêm nghị lạnh lùng .

Đến tối, con heo nhỏ lại ngoan ngoãn xoa bóp cho cậu hai nhà mình, kèm theo mấy cái thơm muốn mỏi mỏ với lý do quà tặng hông đủ với hắn.

Nhìn vẻ mặt ngủ say tựa thiên thần, lồng ngực trắng phập phồng cùng tiếng ngáy o o khe khẽ, Hanh nhẹ nhàng kéo cục cưng vào lòng, thì thầm mấy lời có cánh cho em nghe.

Hy vọng có thể cùng em một đời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro